Chương 14: Dung hợp vũ kĩ.
' khá lắm, chưa gì đã lấy Trần gia tên tuổi uy hiếp ta ' trong lòng khó chịu, nhưng hắn ngoài mặt bất động thanh sắc, nói: '' Hừ, ta là người nào không quan trọng, quan trọng là các ngươi mười mấy nam tử hán, lại ăn hiếp một cô gái yếu đuối, hôm nay ta đi ngang qua đây, thấy chuyện bất bình, đương nhiên sẽ không bỏ qua, thả cô gái đó ra, ta tha cho các ngươi khỏi chết ''.
Nghe Vô Danh nói như vậy, hắc y thủ lĩnh sắc mặt khó coi, trầm giọng nói: '' Chúng ta là người của Trần gia, chẳng lẽ ngươi muốn cùng Trần gia là địch ''.
'' Hừ, cùng trần gia là địch thì như thế nào, chẳng lẽ Trần gia có thể một tay che trời không thành ''.
'' vậy thì chết đi ''.
Nói xong, mười mấy người cùng một chỗ xông lên, đem hắn bao vây lại, hiển nhiên là định chặn hắn đường lui.
Nhìn lao ra mười mấy người, Vô Danh nhức đầu vô cùng, thầm hô mình bất cẩn, nhưng chuyện đến nước này, đâm lao là phải theo lao. Hắn biết, từ lúc hắn xông ra một khắc kia, người này hắc y thủ lĩnh đã đối với hắn động sát ý, chuyện hôm nay không thể để người nào biết được, bằng không, bọn họ Trần gia sẽ rơi vào Tử gia kết cục, bị Hàn gia và Lê gia vây công đến chết, sở dĩ hắn không cùng Vô Danh động thủ trước, là vì không rõ Vô Danh sau cạn, hai là bọn họ Trần gia còn có người xung quanh đây, chỉ cần đời thời gian, chờ bọn họ đến tiếp viện là được.
Nhìn xung quanh mấy người, Vô Danh biết hôm nay một trận tử chiến là không thể tránh khỏi, không chỉ hắc y thủ lĩnh muốn giết hắn, hắn cũng muốn tiêu diệt những người này. Đơn giản là vì những người này, đã thấy hắn diện mục thật sự, nếu có một người sống sót, sẽ đưa đến Trần gia sự phẫn nộ, đến lúc đó, bắc sơn thôn sẽ bị hắn mang đến vô cùng tai nạn, bắc sơn thôn chết sống hắn cũng không phải rất quan tâm, cùng lắm là sau này báo thù cho họ là được, nhưng bắc sơn thôn trong còn phúc bá, thì hắn không thể không quan tâm, nếu như biết phúc bá vì hắn mà chết, chắc hắn sẽ day dứt suốt đời, con đường võ đạo khó tiến thêm một bước.
Bởi vậy, những người này, phải chết.
Nhìn từ đằng xa chạy đến mấy người, hắn trong mắt lóe lên một tia hung quang, từ trong nhẫn trữ vật rút ra một thanh kiếm, đối với lao vào đám hắc y nhân.
Những người này này hắc y nhân là Trần gia huấn luyện hộ vệ, bởi vậy kết hợp ăn ý, tới lui nhịp nhàng, không phải lần trước mấy tên đạo phỉ có thể so sánh, hắc y nhân thủ lĩnh càng là Chân mạch cảnh tầng tám, nên Vô Danh muốn tiêu diệt từng người một là khó có khả năng, những người này bao vây hắn lại, từng người một lên tấn công hắn, nếu có người gặp nguy hiểm, những người khác sẽ đồng loạt lao vào, phân tán sự chú ý của hắn, cho người kia có cơ hội lui về sau. Nhìn những người này chiến thuật, hắn trong mắt có một tia cười lạnh. Hiển nhiên, những người này không định cùng hắn liều mạng, mà là từng bước mài mòn hắn cho đến chết.
Đương nhiên, với thực lực của hắn, hoàn toàn có thể ở những hắc y nhân chưa lao ra lúc, tiêu diệt bọn họ, nhưng hắn làm như vậy, sẽ chọc những hắc y nhân điên cuồng, cùng nhau tiến lên, vậy tình cảnh của hắn càng khó khăn. bởi vậy, hắn một bên giữ lại một bộ phận thục lực, một bên tìm cách giải quyết vấn đề.
Lần trước cùng đầu trọc đại hán đối chiến, hắn cũng nghĩ một ý tưởng, đó chính là dung hợp võ kĩ, hắn muốn dung hợp bách gia võ kĩ tinh hoa, tạo ra thích hợp mình nhất võ kĩ, củng là mạnh mẽ nhất võ kĩ, lúc này đây tại những người này dưới áp lực, hẳn là để cho hắn tôi luyện cơ hội tốt.
Đầu tiên hắn chọn là [Thiên la bộ] và [Lưu quang kiếm pháp], [Thiên la bộ] chú ý chính là sự linh hoạt, còn [Lưu quang kiếm pháp] chú ý chính là tốc độ, hai vũ kĩ này vừa vặn bổ trợ cho nhau, nếu có thể thành công dung hợp, thực lực của hắn sẽ tăng lên một mãng lớn. Hai môn vũ kĩ này vừa vặn bị hắn tu luyện tới viên mãn, tất cả vũ kĩ huyền ảo bị hắn in rõ ràng trong đầu, lúc này đây chỉ cần đem hai môn vũ kĩ chỗ xung đột loại bỏ, sau đó từ từ dung hợp.
Lúc này đây, hắn cùng hắc y nhân triển khai triền đấu, [Lưu quang kiếm pháp] cùng [Thiên la bộ] lần lượt bị hắn triển khai, tuy rằng rơi vào thế bị động, nhưng không chật vật chút nào.
Nữa tiếng đồng hồ qua đi, lúc này hắc y nhân thủ lĩnh đã hết kiên nhẫn, định gia nhập vào vòng chiến, thì lúc này đang đở đòn Vô Danh động, chỉ thấy hắn một bước bước ra, thân hình giống như lưu quang, trong lúc đó biến mất tại chỗ, đợi hắn xuất hiện lần nữa, đã là ở một hắc y nhân sau lưng, một kiếm chém xuống, sau đó kiếm quang không dừng lại, tiếp tục tiêu diệt gần đó hai tên hắc y nhân. Nhân lúc mọi người còn chưa tỉnh hồn lại, hắn thân ảnh trở nên mơ hồ, đợi đến thân ảnh của hắn hiện ta lần nữa thì, trong sân còn lại mười sáu hắc y nhân ánh mắt mờ mịt, vừa rồi chuyện gì xảy ra?.
Đột nhiên, một cỗ máu tươi từ trong những người này cỗ họng phun ra, những người này cùng nhau co quắp lại, đồng loạt ngã trên mặt đất, đến lúc chết, bọn hắn cũng không biết chuyện gì xảy ra!.
Miêu sát! Đây hoàn toàn là miêu sát!, hắc y nhân thủ lĩnh trong mắt có sâu hoằm phẫn nộ, sợ hãi và chấn động, này mười chín người cùng nhau tiến lên, cho dù hắn cũng chưa chắc có thể ứng phó, nhưng ở cái này tuấn mỹ nam tử trước mặt, lại bị trong nháy mắt thuấn sát, hắn mạnh đến trình độ nào thủ lĩnh hắc y nhân không biết, nhưng dù mạnh đến cở nào đi nữa, giết chết hắn cũng vừa đủ.
Nghĩ tới đây, hắn thần sắc mang theo kiên quyết cùng bi tráng, ngẩng cao đầu, từ từ đi về phía trước.
'' Đại hiệp tha mạng, xin đại hiệp tha mạng, tiểu nhân có mắt không tròng, xúc phạm đến đại hiệp, còn ức hiếp tiểu cô nương này, nhưng chuyện này tiểu nhân toàn bị người ép buộc, tiểu nhân thật ra là người tốt, xin đại hiệp đại nhân đại đức tha cho tiểu nhân một mạng, tiểu nhân trên có mẹ già tám mươi tuổi cần phụng dưỡng, dưới có con nhỏ phải chăn lo, nếu đại hiệp tha cho tiểu nhân một mạng, tiểu nhân sẽ lập bàn thờ..., à không, tiểu nhân sẽ lập bàn cầu phúc, ngày ngày thắp hương cầu phúc cho đại nhân '' hắc y nhân thủ lĩnh lúc này chính là quay trên mặt đất, liên tục dập đầu, nói.