Chương 22: Hắc Ảnh Báo.
Bên trong rừng rậm đi được một cây số, hắn gặp được một con Hắc Ảnh Báo, này Hắc Ảnh Báo chính là cấp một hậu kì yêu thú, tương đương với nhân loại Chân mạch cảnh tầng mười một, vì mục đích rèn luyện, hắn sẽ không sử dụng Vô ảnh sát.
Bây giờ Vô Danh chỉ là Chân mạch cảnh tầng sáu, nhưng đối mặt với Chân mạch cảnh tầng mười một Hắc Ảnh Báo, Vô Danh vẫn không chút nào hoang mang, cho dù không sử dụng Vô ảnh sát, nhưng hắn vẫn có lòng tin chiến thắng.
Hắc Ảnh Báo chính là am hiểu tốc độ yêu thú, nó tốc độ ở Chân mạch cảnh được xem là hàng đầu, cảm thụ được Vô Danh trên người truyền đến nguy hiểm khí tức, Hắc Ảnh Báo không có lập tức áp sát, mà từ từ đi vòng quanh hắn, là một kẻ đi săn, quanh năm ở nơi nguy hiểm như Vân Vụ rừng rậm, Hắc Ảnh Báo bản năng chiến đấu đã phi thường phong phú, gặp những con mồi cường đại, nó thường làm như vậy để tạo áp lực, bức con mồi lộ ra sơ hở, sau đó một kích trí mạng.
Nhưng Vô Danh không phải Hắc Ảnh Báo những con mồi này, từ nhẫn trữ vật lấy ra Vô ảnh kiếm, Vô Danh hướng về Hắc Ảnh Báo phóng tới, Vô ảnh kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm chém về Hắc Ảnh Báo.
Thấy Vô Danh chém tới, Hắc Ảnh Báo gầm nhẹ một tiếng, trong mắt lóe lên hung quang, một trảo đưa ra, đón đở lấy kiếm quang.
Kiếm quang và trảo ảnh đụng vào nhau, lóe lên kinh người đốm lửa, Hắc Ảnh Báo trảo ẩn ẩn bị làm đau, gầm nhẹ một chút, lui về sau mấy bước, trong mắt hung quang chợt lóe lên, Hắc Ảnh Báo cong người lấy đà, tiếp tục nhảy về phía Vô Danh.
Nhìn tiếp tục tiến lên Hắc Ảnh Báo, Vô Danh trong mắt lóe lên một tia chẳng đáng kể: '' súc sinh cuối cùng chỉ là súc sinh mà thôi ''.
Vô Danh bước sang trái vài bước, né đi Hắc Ảnh Báo công kích, trong tay Vô ảnh kiếm hóa thành ba đạo kiếm quang, bắn về phía Hắc Ảnh Báo mi tâm mắt trái và yết hầu.
Gặp nguy hiểm, Hắc Ảnh Báo lấy trảo đở lấy tấn công đến mặt hai đạo kiếm quang, nó hơi cong người, đạo kia đâm vào yết hầu kiếm quang lệch phương hướng, trên nó vai trái xẹt qua, để lại một dữ tợn vết thương.
Vết thương truyền đến đau đớn, nhất thời kích phát Hắc Ảnh Báo hung tính, nó mặc kệ trên vai thương thế, cái đuôi như một cái roi sắt hướng Vô Danh đầu đập tới.
Nghe bên tai truyền đến tiếng xé gió, Vô Danh sắc mặt khẽ biến, này Hắc Ảnh Báo cao tới hai mét, cái đuôi dài hơn một mét, là một quái vật khổng lồ, nếu bị nó quất trúng, Vô Danh không chết cũng phải bị thương, dù sao Vô Danh chỉ là Chân mạch cảnh tầng sáu, hộ thể chân khí không cường đại, hắn tu luyện chỉ là Linh cấp công pháp, cho nên hắn trong cơ thể chân khí chỉ bằng bình thường chân mạch cảnh tầng tám chín trái phải, thân thể hắn tuy rằng bị rèn luyện rất tốt, nhưng cũng không có cường đại đến có thể chống đỡ Chân mạch cảnh tầng mười một Hắc Ảnh Báo công kích, của hắn thân thể, e rằng chân mạch cảnh tầng năm công kích cũng đở không nổi.
Gặp nguy không loạn, Vô Danh sắc mặt vô cùng bình tĩnh, hắn nhảy lên không trung, né đi Hắc Ảnh Báo công kích, hắn hơi lộn người một cái, một cước đá ngay Hắc Ảnh Báo đầu lâu, sau đó nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Lúc này Hắc Ảnh Báo cũng bị hắn đá cho hơi choáng váng, dùng sức lắc thô to đầu lâu, Vô Danh đương nhiên không cho hắn tỉnh táo lại, một kiếm đột nhiên chém tới, lần này hắn cũng không chém vào Hắc Ảnh Báo yếu hại, mà chém về nó chân phải, Hắc Ảnh Báo ưu điểm lớn nhất không phải nó cường đại thân hình, mà là nó đáng sợ tốc độ, chỉ là vừa nãy bị Vô Danh ép chặt, không phát huy ra được, bây giờ Vô Danh muốn bị thương hắn chân, để nó mất đi ưu thế này.
Thấy Vô Danh chém tới, Hắc Ảnh Báo mặc kệ ê ẩm đầu óc, giơ trảo ra đón đở, ngay tại trường kiếm và trảo chạm vào nhau trong nháy mắt, Vô Danh trong tay trường kiếm vặn vẹo một chút, né qua trảo ảnh, chém về Hắc Ảnh Báo khủy tay, để lại sâu tới xương vết thương.
Đau đớn làm cho Hắc Ảnh Báo dữ tợn gào rú một cái, nó nhe răng ra, lui về phía sau hai bước, gầm nhẹ một tiếng, bên trong ẩn cảnh cáo ý tứ hàm súc, sau đó nhập khiễng quay người rời đi.
Nhìn thấy nó hành động, Vô Danh xùy cười một tiếng: '' muốn đến là đến, muốn đi là đi, đâu có dễ dàng như vậy ''.
Lúc này Vô Danh cũng cảm thấy không thú vị, hắn thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, [Vô ảnh sát] bị hắn thi triển ra, thân hình biến mất không thấy gì nữa, đợi hắn xuất hiện lần nữa, trong tay có thêm một viên yêu hạch.
Nơi xa Hắc Ảnh Báo thân hình lung lay một cái, máu tươi theo khổng lồ thân thể bắn ra, thân hình nó chia làm hai nữa, ầm ầm ngã xuống đất.
Nhìn trong tay đen nhánh yêu hạch, Vô Danh khóe miệng treo lên vẻ tươi cười, cái này yêu hạch coi như ngoài ý muốn vui mừng, yêu hạch chính là yêu thú toàn thân tinh, dùng để luyện đan luyện khí tài liệu, nhưng bình thường chỉ yêu thú cấp hai mới ngưng tụ yêu hạch, hôm nay lại kiếm được một viên, lại còn hiếm thấy hắc ám thuộc tính, hắn làm sao không vui mừng.
Nhìn đằng xa Hắc Ảnh Báo thi thể, Vô Danh không để ý nữa, quay người tiến vào Vân Vụ rừng rậm nơi sâu xa, Hắc Ảnh Báo là cấp một thượng phẩm yêu thú, nó giá trị cũng cao, nhưng hắn nhẫn trữ vật diện tích có hạn, nên đành phải bỏ đó, hắn cũng thử dò xét xung quanh một lần, yêu thú thường canh giữ thiên tài địa bảo, nhưng con này Hắc Ảnh Báo chắc chỉ đi ngang qua, nên hắn không kiếm được gì.
Bình thường Thanh châu môn phái để tử, nếu như lịch lãm rèn luyện, thường sẽ đến Bách Thú dãy núi rèn luyện, nhưng hắn lại đến Vân Vụ rừng rậm là có nhiều nguyên do, chủ yếu nhất là Bách Thú dãy núi toàn là cấp một yêu thú, lâu lâu mới xuất hiện một con cấp hai yêu thú, đối với hắn không có một chút tính khiêu chiến, Bách Thú dãy núi cách bắc sơn thôn cũng rất xa, còn một thứ yếu nguyên nhân nữa là, không giống Bách Thú dãy núi tài nguyên bị khai thác gần hết, Vân Vụ rừng rậm là nguyên thủy rừng rậm, do trình độ nguy hiểm, mà ít người lui tới, thiên tài địa bảo ở đây phải nói là chất thành đống.