Chương 31: Thập Tam Hổ và Sói

Lữ Bố Tại Thế Giới Mới

Chương 31: Thập Tam Hổ và Sói

Giữa rừng rậm cây cối um tùm, cứ chốc chốc lại vang lên tiếng vũ khí va chạm, tiếng mắng chửi ầm ỉ, còn có cả tiếng súng nữa, bất quá tiếng súng không được vang như bình thường, hình như động lực yếu hơn các loại súng trước đây thì phải...

- Móa nó! Bọn thây ma chó chết này ở đâu ra mà nhiều quá vậy, chúng ta đã giết bao nhiêu rồi mà vẫn không thấy hết là sao?

- Đầu to, mày câm mẹ mồm vào, thừa sức thì giết thây ma đi, ở đó sủa làm phân tâm bọn tao thì được cái chó gì?

- Con mẹ nó, tao đang ức chế, không cho tao chửi thì đầu tao càng to.

- Haha! Bởi vậy mày mới có cái biệt danh không ra gì đó, cho nên mày có chửi hay không chửi cũng chả ảnh hưởng đến cách gọi của bọn tao dành cho mày đâu.

Những âm thanh hỗn tạp trên đều do một đoàn đội gồm bảy người hợp thành, một tên trông khá giống công tử bột, trừ đi mấy vết máu chưa khô và đã khô trên người ra thì từ dáng vóc cho đến cử chỉ chả khác một tên công tử nhà giàu ăn chơi trác táng chút nào, khuôn mặt trắng bệch, tay, chân, cổ đều đeo không ít vòng vàng trang sức, cũng không biết ở thời đại này hắn cầm những món vô dụng đó làm gì nữa.

Một gã khác cầm thanh mã tấu hơi kỳ quái, quần áo xộc xệch, đầu đội một cái nón giống Nón Chống Nhiệt mà Vương Nam từng đưa cho Hàn Thanh Tú, nhìn kỹ thì đúng là nó thật.

Xa hơn chút, gã này có vẻ là cầm đầu, ngoại hình cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, rất có khí chất lãnh đạo tài ba, đặc biệt nhất là thanh đao lớn trên tay, khá giống Đao Vô Địch của Cát Lâm, chỉ có kém hơn ở chỗ hoa văn và trình độ kim loại luyện thành, màu sắc tối, càng nhìn càng giống đồ dỏm. Hơn nữa trong lúc chiến đấu thì những người khác luôn quan sát ám hiệu từ gã này để hành động.

Bao quanh tên cầm đầu ở ba góc lần lượt là ba tên cầm Kiếm Dài, món Lý Tuệ Đông đang sử dụng, đáng tiếc khả năng phát huy của ba người rất tệ, không uy lực dũng mãnh được như Lý Tuệ Đông.

Và gã cuối cùng đứng tuốt trên trên cây cao cầm trên tay hai khẩu súng lục ổ xoay 6 viên, một cây màu vàng nhạt, một cây màu nâu sẫm, ngoài ra không có hoa văn kỳ lạ nào. Vâng, hai khẩu súng đồng dạng là đồ dỏm, từ uy lực cho tới tốc độ bay của đạn, nói chính xác hù mấy con thây ma hoặc người bình thường thì được, chứ nếu gặp phải cao thủ cỡ Lý Tuệ Đông trở lên thì gã khó mà qua khỏi.

Tên đầu to trong câu chuyện là gã cầm mã tấu, còn người mắng chửi đầu to là tên cầm súng đứng trên cây kia, hai tên này không ai vừa mắt nhau cả, cho nên mỗi lần ra ngoài săn thây ma không đến hai phút là bắt đầu gây chuyện. Hiện tại cũng là một cố sự nhỏ trong đó.

Bị liên tục gọi là đầu to, gã cầm mã tấu đỏ bừng mặt, bình sinh hắn rất ghét ai gọi mình là đầu to.

- Thằng khốn Lý Phong, mày tốt nhất đừng xuống đây, tao mà không chặt cái đầu mày xuống làm ghế ngồi thì tao không phải là Đổng Ca nữa.

Lý Phong hừ lạnh chĩa súng xuống nổ một phát êm tai, viên đạn nhắm ngay vai Đổng Ca găm vào, bị trúng đạn Đổng Ca đau đớn hét lớn, thanh mã tấu mạnh mẽ chém vào thân cây Lý Phong đang đứng.

Trông thấy đám đàn em náo loạn đằng sau, Vương Báo khổ sở lắc đầu, cuối cùng vẫn là nhịn không được quát.

- Tụi bây trật tự cho tao, thằng nào còn gây rối loạn đội hình đừng trách Vương Báo này độc ác.

- Vâng!

Nghe Vương Báo quát mắng, hai người Lý Phong giật mình vội vàng an phận hơn, thanh danh Vương Báo trong Thập Tam Hổ rất có trọng lượng, lão đại Minh Kha còn phải nể hắn vài phần, mấy tên lính quèn như Lý Phong làm gì có chuyện phớt lờ hắn cơ chứ.

Lại nói, nhóm bảy người Vương Báo thực chất là một nhóm tự lập hoạt động được tách ra từ Thập Tam Hổ, mà Thập Tam Hổ là gì? Chính là một trong các băng nhóm xã hội đen đứng đầu Hà Minh, hiện tại sau thời khắc "Chuyển Giao" (cách mọi người gọi ngày Địa Cầu không còn là Địa Cầu như trước), Thập Tam Hổ đương trường trở thành một trại tị nạn tiếp thu người dân không có khả năng chiến đấu, tiếp thu để làm gì thì không ai biết, đâu ai vô duyên tự dưng tạo cho mình thêm một cục nợ, một miệng ăn trên lưng? Đồng thời Thập Tam Hổ thường xuyên phái người đi săn giết thây ma tìm kiếm những trang bị tốt mang về, nếu gặp người cường hóa có thực lực thì chiêu mộ về dưới trướng, hàng ngày có trợ cấp hậu hĩnh, loại chế độ chiêu hiền đãi sĩ này không ngờ rất nhanh đẩy mạnh sự phát triển của Thập Tam Hổ, mới qua nay một ngày mà đã có gần 10 người cường hóa tìm tới cửa xin gia nhập.

Nhóm Vương Báo là một trong số đó, mà Vương Báo cũng là một trong mười người mới gia nhập Thập Tam Hổ, thực lực tương đối mạnh mẽ, tại thời gian đầu thì hắn cũng được tính là không tồi rồi. Sức mạnh 4 điểm, nhanh nhẹn 10, trí lực 2, linh mẫn 10 là chỉ số trụ cột của gã (mấy nhân vật bình thường tác không ghi, ae tự tính nhé, SM: 50HP + 20STVL + 20 giáp + 20 SB, NN: 0.1 TĐĐ + 5 TĐDC, TL: 10STPT + 20MP; LM: 13TĐPƯ).

Hoàn toàn không thua kém Lý Tuệ Đông chút nào, thậm chí so về mặt định lực, tính cách còn tốt hơn Lý Tuệ Đông rất nhiều.

Hôm nay là một ngày may mắn đối với nhóm Vương Báo, bọn họ được lệnh ra ngoài kiếm 6 món đồ, hiện tại trong tay đã có 4 món, chỉ cần thêm 2 món nữa là có thể về doanh trại giao phó rồi.

Bất quá làm gì có bữa ăn nào đơn giản như vậy, không tạo ra chút thách thức dành cho người chơi thì không phải phong cách làm việc của Ảo Thực Giới, thực lực cường đại như Vương Nam nó liền gửi ngay tới một con BOSS, vậy thì đám Vương Báo cũng không ngoại lệ, chỉ là đối thủ của bọn họ yếu hơn Orc Lãnh Chúa nhiều lắm.

Giữa âm thanh chém giết đầy hưng phấn bỗng một tiếng tru thê lương vang lên.

Vương Báo là người đầu tiên nghe ra điểm không ổn, hắn vội kinh hô,

- Tiếng sói hú, chết tiệt, mấy con thú hoang này còn mạnh hơn lũ thây ma gấp mấy lần, mau rút, rời khỏi khu rừng này nhanh lên.

Vương Báo có lẽ đã gặp qua không ít tồn tại khác với thây ma cho nên rất có kinh nghiệm nhận dạng, hắn không chút do dự xoay người cắm đầu chạy một mạch xuống núi, mấy tên còn lại biết sự tình không thể chậm trễ cũng nhao nhao chạy theo sau.

Cả đám vừa mới rời khỏi mười giây thì xa xa trên mấy triền dốc xuất hiện mấy chục thân ảnh màu trắng xám, nhìn qua đúng là một đàn sói, có điều chúng hung tợn và to lớn hơn sói thường rất nhiều.

Càng bắt mắt hơn là con sói đầu đàn khổng lồ dị thường, toàn thân phủ kín bộ lông bạc trắng, cặp mắt vàng rực tựa mấy viên bảo thạch tinh xảo xinh đẹp. Kỳ quái nhất chính là, nó không ngờ lại là một con BOSS...

*Thông tin quái vật: sinh vật Hoang Dã.
+ Chủng loài: Vua Sói Bạc - BOSS
+ Đẳng cấp: 3
+ Bậc: Thanh Đồng
+ HP: 6000/6000
+ Sức bền: 5000/5000
+ Sát thương vật lý: 780/1000
+ Sát thương Độc Hệ: 320
+ Phòng ngự vật lý: 620
+ Phòng ngự pháp thuật: 700
+ Tốc độ di chuyển: 185
+ Sát thương bạo kích; 1.7
+ Tỉ lệ bạo kích: 30%
+ Trí tuệ: 220
+ Mức độ nguy hiểm: 10

*Là động vật sở hữu tốc độ nhanh nhẹn, Vua Sói Bạc càng thừa hưởng càng phát huy ưu điểm này đến tận cùng, nhờ lợi thế mạnh mẽ, nó có thể kết liễu con mồi trong một cú vồ. Đặc biệt Vua Sói Bạc còn có kỹ năng triệu tập Sói Hoang, tiếp tục vận dụng ưu thế lấy đông hiếp ít mà giống loài vốn có, vì không có kỹ năng đặc biệt nào khác cho nên cấp Bậc thường không cao. Đôi mắt và bộ vuốt của Vua Sói Bạc là nguyên liệu trân quý dùng để chế tạo hoặc tăng cấp trang bị lên đẳng cấp 6.

Vua sói Bạc ngửa đầu hú dài một tiếng, trong không khí dần dần tỏa ra mùi vị huyết tinh nhàn nhạt, sát khí và dục vọng tham lam xâm chiếm toàn bộ không gian.

Nhận được mệnh lệnh, bầy sói đồng loạt nhảy khỏi triền núi lũ lượt kéo nhau đuổi theo hướng đám Vương Báo bỏ chạy, mũi của sói trời sinh rất thính, càng khỏi phải nói sau khi được Ảo Thực Giới cường hóa liền trở thành công cụ dò tìm con mồi đỉnh cấp nhất. Trong vòng mười dặm con mồi bị chúng nhắm vào dù có chạy đằng trời cũng khó mà thoát được.

Quả nhiên chỉ ít phút sau, bọn Vương Báo đã bị bắt kịp, so sánh một chút thì mỗi một con sói đều có chỉ số vượt trội so với thây ma bình thường, thế nên rất nhanh bảy người đã lâm vào khổ chiến.

Vương Báo là người lăn lộn trong giang hồ đã lâu, kinh nghiệm của gã rất phong phú, vừa bị đưa vào thế vây công không có lối thoát hắn đã ngay lập tức làm ra phản ứng giải quyết tình hình.

- A Đổng, tao và mày đưa Lý Phong lên cao trước, để nó bắn yểm trợ, chúng ta dựa lưng vào nhau chiến đấu, cố gắng mở ra đường máu sớm nhất có thể, đồng thời bảo hộ cho nhau, tốt nhất đừng vì tư lợi cá nhân, ở hoàn cảnh hiện tại thiếu một người chính là gần cái chết một bước.

- Rõ!

Vương Báo và Đổng Ca dựa vào sức mạnh cơ bắp ném Lý Phong lên cành cây cao, thoát khỏi phạm vi công kích của bầy sói, sau đó sáu người bên dưới dựa lưng vào nhau chĩa vũ khí về trước mặt, có thể nói đây là cách tốt nhất để làm mất đi điểm mù của mọi người, hạ thấp triệt để khả năng bị đánh lén.

Bầy sói một mặt tạo thành vòng vây không lối thoát, một mặt liên tục nhảy vào vồ đám nhân loại yếu ớt bên trong, mỗi lần đều có khoảng năm con lao vào, đây là một dạng kiểm tra thực lực của con mồi, không biết là chúng tự suy nghĩ ra được hay là bị thứ gì khác tác động.

Chiến đấu vì vậy mà diễn ra sôi nổi, huyết tinh ngay từ lúc mới bắt đầu.