Chương 29: Giết BOSS

Lữ Bố Tại Thế Giới Mới

Chương 29: Giết BOSS

Áp lực nơi tay ngày càng nặng, thực lực của năm Binh Sĩ Orc không phải chuyện đùa, chỉ riêng một con cũng đủ sức san bằng ngôi trường, đám sinh viên cùng xông lên chỉ sợ ngoại trừ Cát Lâm và Lạc Thần Nhi còn chống đỡ được chút chút ra thì đám còn lại nhất định sẽ bại rất nhanh chóng.

Mặc dù rất tức giận nhưng sức người có hạn, Vương Nam cắn răng, máu tươi không ngừng trào ra từ khóe miệng, hắn biết mình không thể chịu đựng lâu hơn được nữa.

Trong lúc nguy cấp hai mắt vương Nam chợt lóe ánh sáng kỳ dị, thân hình hắn bỗng biến mất tại chỗ, khi xuất hiện thì đã ở sau lưng năm Binh sĩ Orc.

Biến hóa bất ngờ làm toàn trường kinh ngạc, vẻ mặt đám Binh sĩ Orc cũng đờ đẫn không biết đối thủ mình đi đâu rồi, tuy nhiên bọn chúng rất nhanh liền phát hiện Vương Nam ở đâu, mà đến lúc phát hiện ra rồi thì cả năm con đều đã nằm gục trong vũng máu, thân hình lực lưỡng bị chém ngang eo, nội tạng vương vãi đầy đất.

Lướt phối hợp Quét Tan, nhịp nhàng đến không thể nhịp nhàng hơn dùng tốc độ vượt khỏi giới hạn nhận thức kết liễu năm con quái vật hùng mạnh chỉ trong một đòn duy nhất.

Người quan chiến từ xa chỉ biết ngây ngẩn trợn lồi mắt ra nhìn mà thôi.

Xong đâu đó, Vương Nam đứng thẳng người dậy nhìn chằm chằm Orc Lãnh Chúa đằng xa, bây giờ chỉ còn mỗi mình nó đủ sức gây uy hiếp cho hắn, mà cũng chỉ còn mỗi mình nó là quái vật được xem là có thực lực đứng vững trên chiến trường.

Xác thây ma đã chiếm hơn phân nửa khuôn viên trường học, số lượng đại quân tương tự giảm bớt một nửa, toàn bộ thây ma Cuồng Bạo, Địa Ngục Khuyển và Binh Sĩ Orc đều chết hết, bọn chúng là thành phần chủ chốt vây công Vương Nam cho nên không nghi ngờ gì khi chúng là kẻ đầu tiên chết trận.

Hai đại cao thủ đối mặt, không khí bỗng chốc quỷ dị hơn bao giờ hết, Orc Lãnh Chúa chậm rãi tiến lại gần Vương Nam còn Vương Nam thì đi vòng quanh Orc Lãnh Chúa, hai tên này lườm nhau đằng đằng sát khí nhưng lại không ai chịu lên tấn công trước, một bên vì có kinh nghiệm đau đớn lần trước nên bị bóng ma tâm lý, cố dặn lòng phải cẩn thận. Một bên vì rõ ràng thực lực thua người ta, lao lên mà không có tính toán chỉ nhận lấy thiệt thòi thành ra vẫn một mực quan sát tình huống, tìm cơ hội đột phá.

Đang di chuyển Vương Nam bỗng giẫm phải cánh tay một thây ma Cuồng Bạo, nó giờ chỉ còn là cái xác không đầu, thế nhưng không biết Vương Nam lại nghĩ ra chủ ý gì đó mà trong mắt ánh lên tia giảo hoạt.

Thiên Kích di động, lần đầu tiên kể từ khi nằm trong tay Vương Nam, nó không chém giết kẻ địch mà là hất xác của kẻ địch bị nó giết lên cao, chính xác hơn là về phía Orc Lãnh Chúa.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, một cơn mưa xác thối đủ loại bộ phận trên cơ thể hoặc người hoặc chó bay tới trước mặt Orc Lãnh Chúa, còn Vương Nam thì đã biến mất khỏi vị trí ban đầu, hắn rất thông minh lựa chọn di chuyển theo điểm mù mà Orc Lãnh Chúa bị mưa xác thối che khuất.

Gầm lên một tiếng phát tiết sự phẫn nộ, Orc Lãnh Chúa vung đôi tay to như cột đình lần lượt đánh văng mấy thứ ruồi bu kia, nhưng càng đánh thì số lượng bay tới càng nhiều, đã có không ít rơi vãi lên người, lên mặt nó.

Vương Nam lúc này bất ngờ xuất hiện sau lưng Orc Lãnh Chúa, hắn tính giở trò cũ, bất quá BOSS dù có thế nào thì vẫn là BOSS, có bài học xương máu, Orc Lãnh Chúa cực kỳ để ý phía sau gáy của mình, có lẽ vì cảm giác linh mẫn hay gì đó, nó chợt ngừng đánh mấy cái xác thối trước mặt vung tay đánh ngược lui sau, một cú tạt ngang đủ đánh sập cả dãy nhà kiên cố ầm ầm đánh tới Vương Nam.

Thế nhưng đây lại chính là điều Vương Nam đang chờ đợi, thân ảnh của hắn biến mất lần nữa, lần này hiện ra là ở trên vai Orc Lãnh Chúa, cánh tay nó đang đánh ra cho nên không thể thu về ngay được.

Thiên Kích giơ cao sau đó đánh xuống, vị trí đúng ngay hốc mắt trái của Orc Lãnh Chúa, lưỡi kích phế bỏ con mắt rồi chém sâu vào thêm nửa mét mới ngừng lại, tuy vậy cũng đã đủ gây nên thương tổn đả kích tới vị Lãnh Chúa cao ngạo rồi.

Nó lồng lộn hai tay ôm mặt gào rống điên cuồng, không như thây ma, loài Orc tuy là sinh vật âm u nhưng lại biết đau đớn, biết bày tỏ cảm xúc, giờ khắc này mất đi con mắt, nó đau đến tê tâm liệt phế, phải biết rằng yếu điểm lớn nhất của loài Orc là đôi mắt, Vương Nam vốn chỉ muốn hạn chế tầm nhìn của Orc Lãnh Chúa, nhưng nào ngờ vô tình đã kích trúng điểm yếu hại nhất trên người nó.

Thương tổn tạo thành lên tới 2530 điểm, thanh HP của Orc Lãnh Chúa hụt mất gần một phần ba, ngay cả Vương Nam cũng ngỡ ngàng với thành tích mà mình gây ra.

- Thì ra mắt chính là điểm yếu của mi à... Hắc hắc! Vậy thì lo mà bảo vệ con mắt còn lại đi nhé, bằng không ta sẽ lấy nốt đấy.

Trong cơn điên cuồng, Orc Lãnh Chúa không hề nghe thấy Vương Nam nói gì, nó dùng con mắt đỏ rực còn lại nhìn chòng chọc vào hắn, thân hình đồ sộ cũng phát động công kích đầu tiên.

Theo mỗi bước chân của Orc Lãnh Chúa, mặt đất bên dưới rung lên từng đợt, Vương Nam đương nhiên không ngu đứng lại cho con quái kia đè bẹp, hắn lợi dụng ưu thế tốc độ di chuyển vòng quanh chiến trường, cứ cách một đoạn liền quẳng mấy cái xác về phía Orc Lãnh Chúa, chọc cho nó vốn đã giận nay càng thêm giận, sát khí phát tán ngày càng dày đặc.

Đáng tiếc cho Orc Lãnh Chúa, nó vẫn chỉ là một con BOSS đẳng cấp thấp, trí tuệ không đủ cao, nó làm sao biết được rằng lúc chiến đấu sinh tử, nóng giận mất bình tĩnh mới là điểm yếu trí mạng, so sánh thì con mắt của nó thực sự không đáng tiền.

Chính sự ngu xuẩn đó đã khiến Orc Lãnh Chúa trả một cái giá rất đắc, Vương Nam sử dụng chiến thuật du kích không mấy khó khăn đẩy thanh HP của nó xuống dưới 50%.

- Tới rồi!

Vương Nam nhẹ giọng lẩm bẩm, bên kia Orc Lãnh Chúa cũng ngừng bước, nó ngửa đầu lên trời rống lên một tiếng kinh thiên động địa, cây cối hai bên nằm rạp xuống đất, cửa kính trong phòng học toàn bộ vỡ nát, thê thảm nhất vẫn là nhóm sinh viên yếu đuối, tiếng gầm của Orc Lãnh Chúa đã vượt ngưỡng âm vực mà con người có thể nghe được, lỗ tai đứa nào đứa nấy chảy đầy máu tươi.

Trước làn sóng âm ba trùng kích, Vương Nam ngoại trừ hơi khó chịu ra thì không gặp vấn đề gì to tát, dù sao hắn vẫn mạnh hơn người thường nhiều lắm.

Tiếng gầm kéo dài nửa phút rồi kết thúc, thân hình Orc Lãnh Chúa bao phủ bởi một tầng khí đỏ như máu, bộ dạng bên ngoài trông còn cuồng loạn hơn trước đó.

Vương Nam lắc đầu lẩm bẩm.

- Chỉ là tăng thêm lực công kích, xem ra BOSS đầu tiên bao giờ cũng yếu, không đến nỗi quá mức mạnh mẽ.

Không phải Vương Nam khinh thường Orc Lãnh Chúa mà sự thật nó là như vậy, nói trắng ra một trong ba Lãnh Chúa Thống Lĩnh Âm Giới, Orc là tên yếu nhất, sau nó còn một Nữ Chúa và một Quỷ Vương nữa, hai tồn tại kia mới là chí cao vô thượng thực sự, Orc đến cuối cùng cũng chỉ là một đại tướng dưới quyền mà thôi, nó được tôn lên làm Lãnh Chúa vì khả năng sai khiến sinh vật âm u tối cường của mình, hiện tại chỉ là cấp độ thấp nhất cho nên khả năng đó không phát huy được nhiều hiệu quả, nhưng càng về sau sự khủng bố của nó mới ngày càng hiển lộ rõ nét hơn. Ở Ảo Thực Giới, người chơi chết tức là hết, còn quái vật hay BOSS, ngoại trừ một số con đặc thù ra thì đều có thể hồi sinh vĩnh viễn, chết ở chỗ này thì sẽ tái sinh ở nơi khác, càng tái sinh nhiều thì sẽ càng mạnh.

Tóm lại, Orc Lãnh Chúa ở trước mắt Vương Nam chưa từng bị giết qua chính là con BOSS yếu nhất cho tới thời điểm hiện tại.

Nhận ra được điểm này, Vương Nam chiến đấu với BOSS càng thêm thong dong, hắn sử dụng chiến thuật vừa nãy, quăng xác thây ma che khuất tầm nhìn còn bản thân mình liên tục bào máu đối phương, trường hợp nguy hiểm hắn sẽ dùng Lướt để né tránh, cách thức tấn công của nó chả có gì đặc sắc, lui tới cũng chỉ nhiêu đó.

Có điều, đôi khi hai cánh tay của Orc Lãnh Chúa đánh xuống đất tạo nên Địa Chấn cũng gây cho Vương Nam không ít khó khăn, lần đầu ăn chút thiệt thòi, ói vài ba lít máu, đến lần hai lần ba thì đã có kinh nghiệm, vương Nam thường dùng hết sức tung người lên cao, chân đạp vào mấy cái xác thây ma trên không trung, liên tục giữ mình không bị rơi xuống quá sớm, chờ tới khi dư chấn qua đi gần hết thì hắn mới tiếp đất, chịu đựng 10% giảm tốc đối với Vương Nam mà nói, thật chả có vấn đề gì, 90 vẫn là con số mà Orc Lãnh Chúa không thể với tới.

Đánh đấm cấu máu kéo dài gần hai tiếng đồng hồ mới đi đến hồi kết, Vương Nam lúc này chỉ còn khoảng 340 sức bền, vừa đủ kết liễu con BOSS.

Do máu BOSS dưới 10%, kỹ năng chung cực kích hoạt, trên tay Orc Lãnh Chúa xuất hiện thêm một cây búa to đùng, trông khá giống loại mà đám Binh Sĩ Orc sử dụng, khác ở chỗ kích thước to gấp nhiều lần thôi.

"Kỹ năng chung cực phát động: Lôi Đình Loạn Trảm, phạm vi hiệu lực: 20m"

Một dòng thông tin hiện lên, Vương Nam dù đã chuẩn bị vẫn không khỏi giật mình kinh hãi, sao lại là 20m...

Vương Nam cắn răng chạy khỏi vị trí ban đầu, nhưng vẫn có hai búa chém lên người hắn, lấy đi 2000HP đồng thời khảm lên người hắn hai cái động khổng lồ, nội tạng và xương cốt bên trong hở hết ra ngoài không khí.

Xung quanh Orc Lãnh Chúa giống như một cơn cuồng phong, đao khí bắn ra như gió lốc thịnh nộ, chúng tàn phá mặt đất và không gian xung quanh đến mức biến dạng không còn nhận ra hình thù ban đầu, mà Orc Lãnh Chúa sau khi tung xong kỹ năng chung cực cuối cùng của mình thì cũng ầm ầm gục ngã, đây là một dạng di chứng của việc sử dụng kỹ năng chung cực, phàm là những con BOSS có kỹ năng này nếu bị ép đến mức phải sử dụng thì sau khi dùng chiêu chúng sẽ chết.

Orc Lãnh Chúa chết, Vương Nam cũng không khá hơn, mặt hắn trắng bệch thiếu sức sống, thân hình lung lay muốn ngã chỉ có thể dựa vào Thiên Kích chống chịu. Hai tay nén đau đớn xé rách ống quần băng bó quanh người để tránh nội tạng rơi ra ngoài, vết thương theo thời gian có thể lành được, Ảo Thực Giới là như vậy, nếu mất nội tạng đặc biệt là những thứ quan trọng như tim, phổi,...vậy thì trong thời gian ngắn phải bổ sung, bằng không để lâu dài rất khó sống, đồng dạng mất đầu cũng là không sống được.

Biển thây ma còn lại vài trăm con, nhưng mấy trăm con này với Vương Nam bây giờ thì quá khó để giải quyết, Orc Lãnh Chúa chơi hắn một vố quá đau đi, ai mà ngờ phạm vi xạ kích lại xa như vậy, từ đầu đến cuối chỉ có mình hắn đánh a, làm sao lại lên tới 20m cơ chứ...Hack, chỉ có Hack thôi, Vương Nam nhịn không được thầm mắng trong lòng.

Nén đau đớn, Vương Nam bước lại gần cái xác Orc Lãnh Chúa, mặc kệ mấy con thây ma kia muốn đánh muốn cào gì tùy, cũng chả gây nên thương tổn gì cho hắn được.