Chương 28: Lục Thiên ra tay

Long Kiếm Chân Nhân

Chương 28: Lục Thiên ra tay

Chương 28: Lục Thiên ra tay

Thời gian hơn nửa khắc trôi qua, vẫn chưa thấy đệ tử nào muốn lên lôi đài khiêu chiến. Lúc này trong đầu mọi người đều nghĩ rằng vòng thi đấu khiêu chiến thứ nhất sẽ kết thúc. Bởi vì trong suy nghĩ của họ, ngoài trừ những đệ tử thiên tài như là Cao Phi, Tô Minh hay Mục Hàn, thì không còn ai có đủ sức để có thể chiến thắng một trong những đệ tử trên lôi đài số 1 kia.

Trên đài quan chiến, vị chưởng môn và mấy vị linh sư đều đã chuẩn bị ra về, hoặc một số linh sư khác thì muốn ở lại xem hết những trận đấu còn lại ở những lôi đài khác. Họ biết vòng thi đấu thứ nhất chẳng qua là một bước nhỏ thôi, vòng thứ 2 mới thực sự là thời điểm các trận đấu diễn ra căng thẳng nhất

Phần lớn các đệ tử có thực cao, bình thường vòng một chỉ khiêu chiến những đệ tử thứ hạng không cao, để có thể dễ dàng chiến thắng hơn, rồi đến vòng thứ hai mới thể hiện tham vọng của mình.

Cứ tưởng như thế là kết thúc đợt khiêu chiến trên lôi đài số 1 thì đúng lúc này, Lục Thiên nhảy lên lôi đài, mở miệng nói:

" Đệ tử Lục Thiên, người của chi Thái dương, xin được khiêu chiến Bành sư huynh ở vị trí thứ 8"

Lời nói vừa dứt ra dẫn đến một trận kinh ngạc không những giành cho các đệ tử ở dưới, mà còn làm cho mấy vị linh sư cùng với chưởng môn bất ngờ. Dẫn đến một hồi bàn tán.

" Tên đệ tử là ai vậy ngươi có biết không? Sao từ trước giờ ta chưa bao giờ có một đệ tử nào tên là Lục Thiên vậy?"

"Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai đây?"

"Các ngươi không biết động não à, ngươi nhìn khuôn mặt hắn kìa, thoạt nhìn không lớn tuổi, vậy chắc hẳn là đệ tử mới gia nhập gần đây, ta đoán thì không bao giờ sai đâu."

"Nếu là vậy thì sao ta lại không biết trong số những đệ tử mới nhập môn, lại có một đệ tử lợi hại như vậy, dám khiêu chiến 10 đệ tử đứng đầu, không những thế, còn khiêu chiến Bành sư huynh vị trí số 8"

"Cái gì mà lợi hại, ta nghĩ tên tiểu tử này cũng chỉ là tự tin thái quá vào thực lực của mình, hắn tưởng hắn có thể sánh được với bọn người Cao phi"

Những tên đệ tử này đều ở dưới nhao nhao nghị luận.

Ngay trên lôi đài, tên Bành sư huynh kia nhếch miệng cười, nhìn vào Lục Thiên và nói:

"Tiểu tư ngươi cũng khá tự tin đấy, tuy nhiên ta không tin một đệ tử vô danh như ngươi lại có thể thắng được ta. Đám người Cao Phi thì ta không nói có thể chắc thắng, nhưng đánh với ngươi thì ta cũng không cần dùng sức thì cũng có thể đánh bại ngươi, lần này ta chấp ngươi ra tay trước"

Lục Thiên nghe vậy thì chỉ đành cười ở trong lòng, chưa đánh mà đối phương lại lãi nhãi nhiều như vây. Nhưng tính hắn lại không thích dài dòng, chỉ thấy hắn đưa tay về phía trước, đồng thời một đạo phong nhuận chém về phía đối phương với một tốc độ kinh người

Bành sư huynh căn bản không kịp nhìn thấy gì thì phong nhận đã tới trước mặt gã, lúc này phản ứng thì đã quá muộn. Hắn bị phong nhuận chém qua phần bụng bên trái làm máu bắn tung tóe,sau đó nằm gục trên lôi đài. Thấy thế vị trọng tài kia nhanh chóng bay vào lôi đài để cứu chữa.

Cũng may Lục Thiên cố ý ra tay hạn chế tổn thương, chứ không lần này Bành sư huynh đã thành hai khúc.


Sau khi giành chiến thắng, Lục Thiên gương mặt không có chút thay đổi, vẫn giữ sự lạnh lùng trong khuôn mặt, tuy nhiên lại toát ra được sự tuấn tú. Trong những năm nay, trải qua thời gian dài khổ tu, gương mặt hắn không còn non nớt như vừa mới nhập môn, cộng thêm sự tuấn tú, lúc này hắn tỏa ra một sư cuốn hút đối với các đệ tử nữ

Ngay thời điểm này, những đệ tử ở dưới đều không biết chuyện gì xảy ra, bọ hắn căn bản chỉ thấy hư ảnh của một thứ gì đó bắn ra từ Lục Thiên với tốc độ kinh hoàng sau đó làm đối thủ thất bại.

Trên lôi đài, tại vị trí của 10 đệ tử đứng đầu, một gã nam tử nhìn cũng không lớn tuổi, khuôn mặt hắn mang vẻ lười nhác, dường như mọi việc đối với hắn cũng không quan trọng. Nhưng lúc này hắn lại lẩm bẩm:

" Ta bỏ hẳn thời gian 2 năm chỉ để tu luyện Phong thuật thì mới đạt đến cảnh giới đại viên mãn. Không ngờ chỉ một đệ tử vô danh lại làm được điều này, đợi vòng thi đấu thứ hai, ta sẽ xem Phong thuật của ai lợi hại hơn"