Chương 31: Tấn thăng đệ tử thân truyền
Lúc này Lục Thiên không hề biết gì về những chuyện thần bí mà chưởng môn vừa nói. Hắn đã đi đến vị trí của mình ở lôi đài.
Thời gian trôi qua, đã không còn ai khiêu chiến nữa, vòng khiêu chiến thứ nhất đến đây là chấm dứt.
Những lôi đài khác cũng có sự biến đổi to lớn, đặc biệt là những lôi đài của những vị trí thấp nhất trong 100 vị trí đầu. Trong số những đệ tử của chi Thái dương,ngoài Lục Thiên thì chỉ có Long Thần cùng với Vân Thành có thể vao được 100 vị trí đầu.
Trong đó Long thần khiêu chiến thành công vị trí thứ 9 trong lôi đài số 2, đạt thứ hạng thứ 29, còn Vân Thành thì đạt đươc thứ hạng 85.
Tây Môn Tuyết đang đứng ở dưới lôi đài, nghe được tiếng bàn luận xôn xao ở khu vực lôi đài số 1, không nhịn được mà quay đầu lại nhìn, nàng bỗng ngạc nhiên rồi bất ngờ kêu lên:
"Mọi người nhìn kìa, đó không phải là Lục Thiên, đệ tử mới nhập môn của chi Thái dương chúng ta sao. Ta nhìn không lầm thì huynh ấy đang ở trên lôi đài số 1. Điều này có nghĩa là huynh ấy lọt vào 10 vị trí cao nhất sao. Điều này làm sao có thể?"
Những đệ tử chi Thái dương đứng xung quanh nghe vậy thì vội vàng nhìn lên lôi đài số một, xác nhận đúng là Lục Thiên thì trợn mắt há mồm kinh ngạc.
Như thế là vòng thi đấu thứ nhất đã kết thúc, chưởng môn Thiên quỷ tông tuyên bố ngày hôm sau sẽ diễn ra vòng thi đấu thứ hai, đệ tử có thể trở về nghỉ ngơi sang hôm sau thi đấu tiếp tục
Lúc này Lục Thiên mới bước xuống lôi đài, vừa bước xuống thì một đám đệ tử của chi Thái dương chạy đến quay quoanh hắn, mỗi người đều khuôn mặt phấn khởi, đặc biệt là Tây Môn Tuyết
"Lục Thiên sư huynh thật lợi hại, không ngờ thực lực sư huynh lại cường đại như vậy, cả chi Thái dương chúng ta lại chỉ có mỗi sư huynh ngươi lọt vào 10 thứ hạng đầu trong vòng thi đấu thứ nhất"
"Đệ tử chi Thái dương chúng ta có người lọt vào 10 vị trí đầu, để xem những đệ tử chi khác còn dám xem thường chúng ta hay không.
Tính tình Lục Thiên không thích nói nhiều, nghe những lời khen ngợi như vậy của đám đệ tử chi Thái dương, hắn chỉ biết mỉm cười chứ không nói gì
Trái ngược lại với phần lớn, một số đệ tử lâu năm của chi Thái dương khi thấy Lục Thiên có thành tích tốt như vậy, thì trong lòng ghen ghét không thôi. Đặc biệt là Vân Thành, hắn nhập môn cùng lúc với Lục Thiên, tự nhận mình có thiên tư cao hơn hẳn Lục Thiên, lại được Liễu Khuê dạy dỗ chu đáo, cung cấp đầy đủ tài nguyên, nhưng lại bị Lục Thiên vượt mặt, trong lòng hắn quyết tâm ngày mai thi đấu, hắn sẽ đạt được một vị trí thật cao
Lục Thiên đang định quay về động phủ của mình ở trên Thái dương sơn, thì nghe tiếng gọi của Liễu Khuê. Hắn mới đi về hướng động phủ của Liễu Khuê. Vừa mới bước tới cửa động phủ thì nghe tiếng của Liễu Khuê từ trong vang ra:
"Lục Thiên đấy à, mau vào đây"
Lục Thiên đi vào động phủ, thì thấy trong đó đã có Liễu Khuê cùng với Sở sư thúc. Đứng cung kính trước hai người là đại sư huynh Long Thần cùng với Vân Thành
Nhìn thấy Lục Thiên bước vào, Long Thần gật đầu mỉm cười với Lục Thiên, còn Vân Thành thì nhìn Lục Thiên với ánh mặt phức tạp
"Lục Thiên, ngươi hôm nay làm rất tốt, đã làm cho ta và Liễu sư huynh một phen bất ngờ"- vị nữ linh sư Sở sư thúc lúc này mơi mỉm cười nói
Còn Liễu Khuê thì khuôn mặt tiếc nuối, nhìn thẳng vào Lục Thiên:
" Đáng tiếc, chúng ta không phát hiện được tiềm năng của ngươi, nên không thể giành thời gian dạy dỗ ngươi nhiều hơn. Nếu không thực lực của ngươi hôm nay có thể mạnh hơn một bậc.
Ta biết trong lòng ngươi có chút trách cứ với ta vì ta ít quan tâm tới ngươi, bởi vậy chuyện ngươi tiến bộ đến như vậy ngươi lại giấu diếm, làm ta phải kinh ngạc một phen. Nhưng người cũng nên phải thông cảm cho chúng ta, chi chúng ta phát triển không bằng các chi khác, tài nguyên có phần hạn chế, nên không thể giành nhiều thời gian cho tất cả đệ tử"
Nghe thế Lục Thiên liền đáp lời:
"Bẩm Liễu sư, thật tình thì ta cũng không có gì để oán trách người, ta thiên phú không được tốt, nên ta cũng không thể hi vọng điều gì hơn. Còn về việc đệ tử tiến bộ, cũng do gần đây Liễu sư ngài quá bận rộn, nên ta cũng không dám làm phiền ngài"
"Ngươi hiểu chuyện như thế thì rất tốt, nhưng ít nhất chúng ta cũng có lỗi trong chuyện này, lần này gọi ngươi tới chỉ muốn nói với ngươi một tin tốt, kể từ hôm nay ta sẽ cho ngươi chính thức trở thành đệ tử thân truyền của ta, ngươi có bằng lòng không?"-Liễu Khuê lúc này mởi mỉm cười nói
Lục Thiên thầm nghĩ trong lòng, nếu mình được làm đệ tử thân truyền, có không bí mật trong cơ thể mình bị phát hiện. Nhưng nếu từ chối thì càng khó, thôi chỉ tạm thời đáp ứng,mọi chuyện sẽ tính sau.
"Đệ tử đương nhiên đồng ý. Đệ tử bái kiến sư tôn"
Tuy nghe Lục Thiên nói thế, nhưng Liễu Khuê vẫn cho rằng trong lòng hắn có chút oán hận với bản thân mình