Chương 35: Kịch chiến(thượng)
Lần này Lục Thiên hắn lại bị khiêu chiến, nếu chiến thắng trận đấu này thì chắc chắn hắn sẽ lọt vào 10 vị trí đầu
Liễu Khuê trên đài quan sát thấy thế thì trong lòng lo lắng không thôi. Hắn cảm thấy buồn bực không thôi, rõ ràng chỉ còn một trận khiêu chiến của đệ tử ngoài 10 vị trí đầu, nhưng không ngờ lại là khiêu chiến trúng Lục Thiên. Tuy là trận cuối cùng, nhưng nó là mang lại cho hắn cảm giác bất an
Trên lôi đài, hai bên đã sẵn sàng thi đấu. Trọng tài vừa hô bắt đầu. Tên đầu hói kia mới vung tay lên, tung ra một sợi xích dài. Sợi xích vừa được tung ra uống éo rồi quấn quanh cơ thể của hắn. Bỗng hắn hét một tiếng thật lớn, chỉ nghe tiếng ‘rắc rắc’, thân hình của hắn biến lớn hơn một chút
Sau đó tên đầu hói niệm pháp quyết, trong cơ thể hắn bốc ra những tia khí màu trắng, lơ lửng một hồi rồi ngưng tụ lại thành từng đạo linh văn rồi dán vào cơ thể của gã.
Những đạo linh văn kia nhanh chóng theo sự điều khiển của gã đầu hói, kết thành một tầng giáp cốt, thật giữ tợn. Nhìn về ngoài cứ tưởng hắn là một đầu quái vật chỉ còn bộ xương.
Những đệ tử có hiểu biết ở dưới quan sát bỗng kêu lên:
"Là Ngự cốt đại pháp, đây là một môn công pháp rất khó tu luyện, lại yêu cầu cần tài liệu quý hiếm để tu luyện"
Lúc này tên đầu hói mới cười thật to rồi nói với vẻ hưng phấn:
"Ta trong một lần ra ngoài làm nhiệm vụ đã gặp được đại cơ duyên, qua đó mà tu thành Ngự cốt đại pháp, hôm nay chính là ngày mà ta dương danh khắp tông môn"
Lục Thiên thấy thế mới bắt đầu nghiêm túc, hắn đã xem đối phương là một đối thủ chân chính.
Vài tiếng xé gió vang lên, hơn mười đạo phong nhuận bắn tới đối phương. Đối phương quát to, dùng hai nắm đấm đỡ lấy vài đạo phong nhuận, còn những đạo phong nhuận còn lại chém trúng bộ cốt giáp màu trắng kia.
Nhưng thật không ngờ, bộ cốt giáp vậy mà cứng cáp vô cùng, từng đạo phong nhuận bắn trúng mà lại bị bật ra lại rồi vỡ thành từng khúc, chỉ lưu lại trên lớp cốt giáp những vết mờ nhỏ mà thôi
Bỗng nghe từng tiếng rầm rầm, tên đầu hói lao đến Lục Thiên, hắn đi đến đâu, phía dưới hắn để lại những vết nứt đến đó, rõ ràng độ cứng cáp của lớp giáp bao quanh người gã quá lớn, làm cho sàn đấu không chịu nổi.
Hắn đưa nấm đấm ra tấn công về phía Lục Thiên. Cảm nhận được uy lực của nấm đấm này, Lục Thiên đành nhanh chóng né đi
Tên đầu hói thấy thế thì cười thật ro, rồi hắn đấm thẳng xuống sàn đấu, làm cho lôi đài rung chuyển kịch liệt, từng vết nứt lan tỏa đến gần Lục Thiên, làm cho hắn khó khăn di chuyển.
Nhin thấy Lục Thiên bị địa hình ngăn trở di chuyển, tên đầu trọc lúc này mới lao tới định tấn công.
Lục Thiên nào để hắn dễ dàng tấn công như vậy, chỉ thấy hăn tay trái xuất ra chục đạo phong nhuận, đồng thời tay phải lại bắn ra cũng chục quả cầu lửa to lớn, uy lực kinh người
Chính là Hỏa thuật đại viên mãn. Hai tay hắn phối hợp vô cùng nhuần nhuyễn, một đạo phong nhuận bay tới làm cản trở đồi phương một chút thì lại một quả cầu lửa tấn công vào bộ cốt giáp. Cứ thế liên tục chục lần như thế, cho dù bộ cốt giáp cứng rắn như thế nào, thì cũng không khỏi bị tổn thất.
Nước chảy đá mòn, không gì liên miên bất tận. Lúc này chứng kiến một loạt Phong thuật và Hỏa thuật như thế, đệ tử bên dưới thì trợn mắt kinh sợ, còn những vị linh sư trên đài thì đứng dậy đồng loạt.
Phải biết tu luyện một môn pháp thuật đến cảnh giới đại viên mãn đã khó, nhưng Lục Thiên lại tu luyện cả hai đến cảnh giới đại viên mãn, không những thế, hắn lại có thể đồng thời thi triển ra cả hai loại, đủ cho thấy hắn tu luyện nhuần nhuyễn như thế nào.
Trên lôi đài, khuôn mặt tên đầu hói hiện vẻ dữ tợn, bộ giáp của hắn có mấy chỗ bị tổn thương, lòi ra lớp da thịt hơi bị cháy một chút do Hỏa thuật gây ra. Bỗng hắn há miệng phung ra một ngụm tinh huyết rồi niệm pháp quyết, ngụm tinh huyết hắn phun ra nhanh chóng ngưng tụ rồi đắp vào những nơi cốt giáp bị thương tổn, hồi phục lại phần nào