Chương 34: Thủ đoạn giở ra hết
Trên lôi đài, đối thủ của Long Thần cầm kiện phù khí khúc xương, miệng lẩm bẩm pháp quyết, từng đợt âm khí tràng ra xung quanh, hóa thảnh một thân ảnh ma quỷ lao đến tấn công vào Long Thần.
Chỉ thấy Long Thần quát to, cái chuông vàng trong tay hắn kêu ‘ong ong’, nó tỏa ra ánh sang càng ngày càng rực, lan tỏa ra bốn phương tám hướng. Hư ảnh ma quỷ bị ánh sáng tấn công, liền trở nên suy yếu, nhưng cũng làm cho luồng ánh sáng mờ nhạt dần.
Giờ phút này hai bên đan giằng co dữ dội, nhờ vào phẩm chất của chuông Dương Hoàng nhỉnh hơn kiện phù khí kia một bậc, mà Long Thần nắm thế thượng phong. Sau một hồi, hư ảnh quỷ vật kia tan biến, đối thủ của Long Thần phun ra một ngụm máu rồi đành chịu thua.
Thấy vậy, Long Thần mới thở phào nhẹ nhõm. Còn Liễu Khuê đang quan sát thì tinh thần bớt căng thẳng một chút.
Trọng tài tuyên bố kết thúc, sau đó cũng có một vài đệ tử khiêu chiến 10 vị trí đầu. Tuy chúng đã cố gắng giấu bài từ vòng thi đấu trước, nhưng đa số thì thất bại, chỉ có một người thành công mà được tấn thăng lên vị trí số 10.
Lúc này Lục Thiên đang bị một đệ tử có vị trí số 19 khiêu chiến. Hắn nhanh chóng bước lên lôi đài.
Chiến đấu bắt đầu, Lục Thiên tung ra vài đạo phong nhuận tấn công về phía đối thủ. Thấy thế đối thủ của hắn cười lạnh, chỉ thấy đừng đạo phọng nhuận xuyên qua cơ thể của hắn nhưng lại không có một vết thương gì
Những đệ tử bình thường nhìn thấy thì sợ hết hồn, còn Lục Thiên với trình độ của hắn thì làm sao không nhận ra được đối phương sử dụng thân pháp quỷ dị mà né hết tất cả phong nhuận của hắn. Chẳng qua là tốc độ quá nhanh mới để lại tàn ảnh mà thôi
Lục Thiên tiếp tục tung phong nhuận, tuy nhiên số lượng phong nhuận lên tới hơn chục, tuy nhiên lại bị đối phương né tránh tất cả. Lúc này bỗng nhiên đối thủ Lục Thiên biến mất rồi xuất hiện ngay ngay bên cạnh một cách quỷ dị. Trong tay hắn cầm một thanh trủy thủ sắc bén ý định muốn đâm vào người Lục Thiên
Với kinh nghiệm thực chiến dày dặn của mình, Lục Thiên đã đoán trước được hành động của đối phương, khi vừa nhìn thấy đối thủ biến mất, hắn đã liền cầm trong tay một thanh kiếm phù khí cực phẩm mà hắn đã mua lần trước, chém vào đối phương ngay đúng thời điểm đối phương xuất hiện ngay bên cạnh hắn.
Tên kia thấy thế, kinh hãi không thôi, không ngờ hành động của hắn lại bị Lục Thiên đoán trước. Hắn chỉ kịp sử dụng một tấm thuẫn đỡ nhát kiếm của của Lục Thiên. Sau đó tấm thuẫn tan vỡ, hắn bị đánh lùi lại.
Vừa ổn định lại thân thể, một đạo phong nhuận bay đến bất ngờ với tốc độ kinh khủng, lần này hắn không kịp thấy chứ nói gì là tránh né. Hắn hét thảm một tiếng, nằm trên lôi đài, vết thương sâu hoắc.
Hắn được nhanh chóng đưa đi chữa trị, sau đó trọng tài tuyên bố kết quả
Thi đấu được tiếp tục, một tên đệ tử nhảy lên lôi đài, chỉ thẳng vào Tô Minh đòi khiên chiến
Tô Minh thân mang hỏa linh căn, tu luyện Hỏa thuật nhuần nhuyễn, cộng với Phần hỏa phân thân khá thâm hậu, các đòn tấn công của hắn toàn mang tính hỏa.
Còn về đối thủ của Tô Minh, chỉ thấy hắn sử dụng một cây dù màu xanh to lớn đỡ hết những đòn tấn công của Tô Minh, không những thế còn phản lại một phần sát thương. Lúc này hắn cười to:
"Tô sư đệ, ta biết ngươi tu luyện công pháp hỏa thuộc tính, nên đã tốn hết vốn liếng, mua một kiện linh khí thuộc tính thủy, có tác dụng khắc chế công pháp thuộc tính hỏa. Xem ra quả là như ngươi thua thiệt rồi"
Tô Minh nghe vậy hơi ngạc nhiên một chút rồi lạnh lùng nói:
"Ngươi có linh khí, ta không có sao?"
Vừa nói xong Tô minh xuất ra một cây cung màu đỏ thẫm, hắn kéo cung bắn ra hàng loạt mũi tên đỏ rực. Đối phương thấy thế liền sử dụng cây dù kia đỡ lại.
Chỉ nghe ‘phốc phốc’ vài tiếng, cây dù bị bắn để lại nhiều lỗ nhỏ. Lúc này đối hắn mới chịu thua
Tô Minh hừ lạnh một tiếng rồi quay lại vị trí.
Trải qua thêm vài đợt khiêu chiến nữa, kết quả có thắng có thua, chỉ là trong 10 vị trí đầu, không có quá nhiều biến đổi. Trong 4 vị trí đầu, thì hầu như không ai có can đảm khiêu chiến, vị trí được khiêu chiến nhiều nhất là vị trí số 10, cũng đã thay đổi mấy lần. Ở vị trí số 9 Long Thần cũng bị khiêu chiến một lần nhưng hắn nhờ vào linh khí chuông Dương Hoàng nên cũng đã thủ thắng.
Lúc này lượt khiêu chiến đã đến thứ hạng số 11. Một tên đệ tử đầu hói, gương mặt thô lỗ, bước lên lôi đài, cười nói:
" Lần này ta xin được lãnh giáo cao chiêu của Lục sư đệ ở vị trí số 8"