Chương 2: Thần Công Nghịch Thiên

Lôi Thú Hóa Thần

Chương 2: Thần Công Nghịch Thiên

Lôi Thần tỉnh lại, ngay lập tức hắn có thể xác định được vừa rồi không phải là mơ, bởi vì lực lượng cường đại chảy xuôi trong cơ thể hắn đã chứng minh điều này.

Nhưng điều đáng nói ở đây chính là thân thể Lôi Thần đã phát sinh biến hóa kịch liệt chưa bao giờ có, ít nhất kiếp này chưa từng xuất hiện.

Hóa nhân hình!!!

Cặp mắt sắc bén màu hồng nhạt, sống mũi cao thẳng, khóe miệng treo nụ cười tự tin hút hồn, gương mặt góc cạnh nghiêm nghị, mái tóc màu lam dài đến lưng để xõa tùy ý. Tổng thể lại thành một thiếu niên chừng 15 16 tuổi trông khá thanh tú, hoạt bát.

Lôi Thần hưng phấn nắm nắm hai tay, hắn nhéo mạnh tay mình một phát, cảm giác đau đớn nói cho hắn biết tất cả đều là thật.

- Hahaha! Cuối cùng ta cũng trở lại nhân hình rồi...

Trong sơn cốc một thiếu niên toàn thân xích lõa không ngừng nhảy nhót lung tung, bộ dạng hưng phấn mười phần, đôi khi còn phát ra tiếng cười điên cuồng, thoải mái.

Sau nửa ngày Lôi Thần mới bình tĩnh lại từ trong cảm xúc mỹ diệu, hắn biết mặc dù mình đã hóa nhân hình nhưng bản chất vẫn là yêu thú. Trên hết điểm quan trọng là Lôi Thần hóa thành nhân hình quá sớm, bình thường ngay cả Thần Thú Long tộc hay Phượng tộc cũng đều là yêu thú Nhị giai trở lên mới hóa thân nhân loại được.

Đương nhiên không loại trừ khả năng là gốc linh thảo thần kỳ kia giúp Lôi Thần.

Trong đầu Lôi Thần chợt vang lên giọng nói quen thuộc.

- Không cần phải ngạc nhiên như vậy, chỉ là chút năng lực nhỏ bé của lão phu mà thôi, hiện tại chỉ cần ngươi không muốn thì không ai có thể phát hiện ra được khí tức yêu thú trên người ngươi cả, kể cả Thần cấp nhân vật cũng không có bổn sự đó.

Thần cấp cũng không được? Vậy lão gia hỏa này là dạng tồn tại gì? Lôi Thần cười khan không dám nghĩ tiếp, trầm tư một lúc hắn mở miệng hỏi.

- Ta biến thành nhân loại, thú đan trong người cũng biến mất, thay vào đó là có thức hải giống như nhân loại bình thường, vậy lão nhân gia ngài nói, ta có thể tu luyện công pháp của nhân loại được không?

Đây là việc mà Lôi Thần quan tâm nhất, hắn kiếp trước lấy được một thương giai Thần cấp công pháp, thậm chí là trên cả Thần cấp, mà kiếp này lại xui xẻo trọng sinh vào thân xác của một yêu thú thấp kém, không có cơ hội tu luyện công pháp nghịch thiên kia, điều này khiến hắn luôn âm thầm tiếc nuối mười mấy năm qua.

Bây giờ có cơ hội hắn tự nhiên không thể bỏ lỡ rồi.

May mắn, câu trả lời của Lam Lão không ngoài suy đoán của Lôi Thần.

- Tất nhiên là được rồi, hiện tại tiểu tử ngươi có thể tự do tu luyện bất kỳ công pháp nào của nhân loại hay yêu thú, bất quá ta khuyên tiểu tử ngươi nếu có thời gian hãy đến Long Vực một chuyến, tranh thủ lấy về công pháp luyện thể Vô Thượng Biến Thể Long Thân của chúng, ta có thể thay ngươi cải biến một chút để ngươi có thể tự do tu luyện. Pháp môn của Vô Thượng Biến Thể Quyết khá phù hợp với Thần công mà ta cải tạo cơ thể ngươi, nếu phối hợp giữa hai việc hấp thu huyết mạch, đan dược, linh thảo cao giai cùng với Thần cấp công pháp Vô Thượng Biến Thể Quyết thì ta bảo đảm thứ thân thể được cho là vô địch của Long tộc chẳng là gì so với ngươi, tính toán một chút thì đom đóm so với trăng sáng cũng không phải nói quá.

Trong thanh âm lộ ra vẻ cuồng ngạo tự tin, nghe thì giống như là đang thổi phồng nhưng Lôi Thần tin tưởng đây chính là sự thật, cơ thể hắn, hắn rõ ràng hơn ai hết, tuy nói chỉ là đẳng cấp huyết mạch Phàm Cấp không coi vào đâu, nhưng thực chất trình độ nhục thân đã vượt trên mức độ tương thích với huyết mạch rồi, dù không đạt tới Hạ Cấp nhưng cũng xấp xỉ.

Ở yêu thú huyết mạch được phân làm: Phế Mạch, Phàm Cấp, Hạ Cấp, Trung Đẳng, Thượng Phẩm, Hoàng Gia, Vương Giả, Chí Tôn, Thần Huyết. Mỗi một cấp chênh lệch đều sinh ra đàn áp cực lớn, không phải cứ huyết mạch cao giai hơn sẽ đi đến cấp bậc cao hơn mà là đẳng cấp huyết mạch nào cũng sẽ có cơ hội đạt tới đỉnh phong, nếu cơ duyên nghịch thiên thì không chuyện gì là không thể. Nhưng chênh lệch về đẳng cấp huyết mạch đồng dạng cũng là chênh lệch về tố chất nhục thân của yêu thú.

Không ai không biết yêu thú chủ tu chính là nhục thân của mình, lấy lực lượng chứng Đạo, mà đẳng cấp huyết mạch là mặt hàng dùng để đo đạt trình độ nhục thân của chủng tộc yêu thú. Mặt khác huyết mạch lực càng thâm hậu thì thần thông cảm ngộ cũng theo đó mà ghê gớm mạnh mẽ hơn. Tính tới thời điểm này thì Long tộc là loài yêu thú đã đi theo con đường lực lượng đạt đến đỉnh phong, thần thông tuyệt kỹ cũng là nhất đẳng vô địch thiên hạ, ngay cả nhân loại thống trị Thiên Huyền đại lục cũng không dám khiêu khích quyền uy của Long tộc.

Và đây cũng là lý do vì sao tổ tiên Lôi Thú thực lực Bát Cấp lại thua Thất Giai yêu thú bình thường khác, căn bản đẳng cấp huyết mạch của Lôi Thú thậm chí còn chưa đạt đến Phế Mạch, dù có tu luyện đến trình độ nào đi nữa thì vẫn cứ yếu ớt bị người ta xem thường, khi dễ.

Lôi Thần cảm thấy huyết mạch chảy trong người tràn ngập lực lượng bạo tạc, khó trách tộc Lôi Thú lại yếu ớt như thế.

Bất quá chứng theo lời Lam Lão nói thì hắn có thể chủ tu cùng lúc bốn loại Thần cấp công pháp, đây là chuyện gần như không thể, dù là Long tộc cường đại cũng không làm được. Bởi vì Thần cấp công pháp một khi đã được tu luyện thì không thể rờ vào cái thứ hai được, đã gọi là "Thần" thì tự nhiên phải có đạo lý của nó, chủ tu hai công pháp Thần cấp rất dễ gây ra xung đột, hậu quả ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, nhẹ thì kinh mạch, đan điền bị phế, nặng thì bạo thể mà vong.

Nếu không phải có Lam Lão thần kỳ thì Lôi Thần tuyệt đối không dám mơ tưởng tới Thần công thứ hai chứ đừng nói là bốn.

Lại nói môn Thần công mà Lôi Thần đạt được ở kiếp trước, đây là một môn công pháp tu luyện biến thái đến tận cùng. Người bình thường trong cơ thể chỉ chứa một trong ngũ hành thuộc tính nguyên khí, hay còn gọi là linh căn, người không có linh căn không thể tu luyện, đây là chuyện thường tình ở Thiên Nguyên đại lục ai ai cũng biết. Đã có linh căn thì đồng nghĩa với việc có thượng phẩm linh căn và tuyệt phẩm linh căn, linh căn thông thường không đáng nhắc tới, hết 90% võ giả đều nằm trong dạng này.

Còn thượng phẩm linh căn thì quý hiếm hơn, phải có đồng thời hai hệ nguyên tố tuần hoàn trong cơ thể, gọi vắn tắt là song linh căn, người có song linh căn đương nhiên thực lực sẽ cao hơn người chỉ có một linh căn rất nhiều rồi, chưa kể đến vũ kỹ cũng học được ở hai hệ, lợi hại trong đó nhìn sơ là biết. Tuy nhiên thượng phẩm linh căn còn một thứ nữa gọi là linh căn thượng thừa, cái này ám chỉ trình độ thuần chất của nguyên tố có trong người võ giả, không chỉ giúp võ giả đẩy nhanh tốc độ luyện hóa nguyên khí mà còn gia tăng lượng nguyên khí cất chứa trong đan điền, thực lực tuy không bằng võ giả có song linh căn nhưng bù lại tốc độ tu luyện nhanh hơn.

Trên thượng phẩm linh căn chính là tuyệt phẩm linh căn, võ giả có thể chất thuộc tính nguyên tố thường được xưng là yêu nghiệt cùng với võ giả có tam linh căn đến tứ linh căn đều nằm trong tuyệt phẩm linh căn. Thượng phẩm linh căn so với linh căn thông thường có thể dựa vào vũ kỹ hoặc công pháp để đền bù chênh lệch, nhưng lên tới tuyệt phẩm thì làm không ăn chơi là có thật, khoảng cách xa xa không phải thượng phẩm linh căn có thể so sánh. Một khi xuất hiện đệ tử mang trong mình tuyệt phẩm linh căn thì ngay cả siêu cấp tông môn cũng phải đầu rơi máu chảy điên cuồng tranh đoạt.

Về phần ngũ tuyệt linh căn thì chưa từng xuất hiện qua ở Thiên Nguyên đại lục.

Vì sao nói Thần công của Lôi Thần biến thái, đơn giản bởi vì nó có thể giúp võ giả tu luyện đạt tới cửu đại linh căn: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Quang, Ám. Đây còn chưa hết, mỗi một linh căn trong đó đều là tuyệt phẩm tiên thiên chi thể, mức độ thuần khiết đạt tới 100%.

Hiệu quả cao như vậy là vì nguyên khí được công pháp lưu chuyển sẽ bị nó tinh lọc tạp chất toàn bộ rồi mới đưa vào đan điền cho võ giả hấp thụ.

Song song với lợi ích nghịch thiên thì cũng tồn tại hạn chế không kém phần biến thái, muốn tu luyện Thần công này cần phải tự phế bỏ một thân tu vi, biến mình thành phàm nhân bình thường. Nói như vậy thì đám cường giả tu vi cao cường một khi cướp được bảo vật đến tay liệu có dám tự phế mình đi hay không? Hơn nữa tu luyện một lúc nhiều nguyên tố sẽ khiến tốc độ tiến cảnh chậm chạp hơn bình thường không biết bao nhiêu lần, đến khi nào mới trở lại một thân tu vi cao cao tại thượng như trước đây?

Bởi vậy pháp môn này chẳng khác gì gân gà, lọt vào tay đê cấp võ giả còn được, chứ từ Vương giai trở lên thì sẽ không ai nguyện ý đánh cuộc cả.

Ngay chính Lôi Thần kiếp trước sau khi đoạt được cũng từng có ý định vứt nó đi, đáng tiếc hắn trời sinh thiên tài luyện dược sư ngàn năm có một, tinh thần lực dị thường cường đại đọc qua pháp quyết một lần liền nhớ toàn bộ, cho nên dù muốn vứt quyển công pháp đi thì cũng không thể khiến hắn quên đi loại Thần công tà môn này được.

May mắn bây giờ có cơ hội dùng đến, tuy nói tu luyện sẽ khó khăn nhưng hắn là luyện dược sư Cửu Phẩm đỉnh phong, còn phải lo lắng về vấn đề tài nguyên đan dược nữa sao, người bình thường không dám phục dụng đan dược cưỡng ép tăng cấp sẽ làm dao động căn cơ, còn hắn có Thần công tinh lọc tạp chất, sợ quái gì tác dụng phụ nhỏ nhoi đó chứ.

Lôi Thần mặc kệ thân thể trần truồng ngồi xếp bằng trên nền đất mát lạnh, tâm thần minh tưởng đến pháp quyết Ngũ Hành Tứ Tượng Quyết.

Trong đầu hắn từng dòng chữ màu vàng kim chói lòa trôi nổi chậm rãi xoay chuyển, tốc độ chuyển hóa càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng thì không còn thấy nữa, từng áng chữ cao quý chậm rãi dung nhập vào thể nội của Lôi Thần. Đến đây thì quá trình khai ngộ kết thúc, vừa đơn giản, vừa nhanh chóng. Không ai có thể nghĩ đến Thần công vô địch thiên hạ lại dễ dàng học được như vậy.

Bên trong đan điền của Lôi Thần dần hình thành một đoàn khí thải chín màu, khí thải ôn nhu xinh đẹp như tấm lụa dùng để bay lượn của tiên tử, khí tức thần thánh từ nó tỏa ra khiến mọi sinh vật đều phải cúi đầu thần phục.

Lam Lão ở một nơi nào đó trong cơ thể Lôi Thần kinh ngạc lên tiếng.

- Di! Tiểu tử này quả nhiên là thiên tử chí tôn, ngay cả Thần công bực này cũng có thể học được...haiz...xem ra ta lựa chọn không có sai a...Kể từ bây giờ phải dựa vào ngươi rồi, ta đem chút thần lực cuối cùng ban cho ngươi chút cơ duyên vậy.

Thanh âm nhỏ dần rồi tan biến, chỉ thấy một đoàn lam quang nhẹ nhàng bao phủ quanh người Lôi Thần rồi từ từ xâm nhập vào da thịt của hắn, toàn thân Lôi Thần lóe sáng một lúc lâu rồi tắt hẳn.