Chương 8: Lôi Thần Cường Hãn

Lôi Thú Hóa Thần

Chương 8: Lôi Thần Cường Hãn

Chứng kiến thái độ kiêu ngạo lớn lối của Lôi Thần, rất nhanh đã có người nhịn không được nhảy lên đài.

Này là một thanh niên tướng mạo bình thường, tay cầm theo loan đao, hắn chỉ vào mặt Lôi Thần lớn tiếng quát.

- Tiểu tử kia, ta khuyên ngươi tốt nhất buông bỏ danh ngạch để tránh đau đớn thể xác.

- Lắm mồm!

Lôi Thần cười lạnh một tiếng, hai chân chớp động vài bước đã xuất hiện trước mặt thanh niên kia, không nói hai lời một quyền như lôi đình nện thẳng vào ngực thanh niên đánh hắn bay ra khỏi lôi đài như ném bao rác.

Người quan chiến đều một mảnh trợn trừng mắt, miệng mồm há hốc không dám tin, vừa rồi tốc độ của Lôi Thần không có mấy người thấy rõ, càng đừng nói đến hắn như thế nào ra đòn. Duy có mấy thanh niên Vũ Nam là sắc mặt ngưng trọng hẳn lên, thái độ nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía Lôi Thần.

- Tiểu tử này có môn đạo!

- Không sai, tuy tu vi không có nhưng tốc độ và lực lượng tự thân lại không hề yếu hơn Cửu tinh Phàm Cảnh đỉnh.

Mạnh Long đồng dạng gật đầu.

Ở phía bên kia Vương Quý Long cũng đang rất vui vẻ, Lôi Thần là do hắn mang về, do hắn kết nghĩa huynh đệ, cũng do hắn mở miệng nói danh ngạch thuộc về lôi Thần. Nếu như Lôi Thần không có chút bổn sự thì Vương Quý Long sẽ mất hết mặt mũi rồi.

Quay lại Lôi Thần, người khác kinh ngạc bao nhiêu thì hắn hưng phấn bấy nhiêu, từ trước đến nay hắn chưa từng có loại cảm giác dùng nhục thân đánh bẹp đầu kẻ địch, bây giờ một lần cảm thụ không sử dụng qua nguyên khí cũng có thể chiến đấu đã mang đến cho hắn khoái cảm không thể nói hết bằng lời, Lôi Thần rốt cục đã hiểu vì sao đám Long tộc kia lại cao ngạo không đặt người vào mắt như vậy, loại xúc cảm dùng nhục thân chiến đến vô địch thiên hạ quả nhiên không thể chê vào đâu được.

Lòng tự tin đề thăng mãnh liệt, Lôi Thần hướng chúng đệ tử Lĩnh Long hội bên dưới nói.

- Các ngươi có thể cùng lúc xông lên, lấy bao nhiêu ta cũng tiếp, bằng không danh ngạch này các ngươi không cần phải mơ tưởng đến nữa.

Chúng đệ tử nghe xong đều xanh mặt, lời này chẳng khác gì sỉ nhục bọn họ yếu kém, một thanh niên tính tình nóng nảy nhịn không được nhảy lên đài, miệng quát.

- Tiểu tử lớn...

Đáng tiếc hắn còn chưa phun được chữ "mật" thì bị Lôi Thần một chân đạp văng, thân hình thanh niên nặng nề oanh lên nền đất phát ra tiếng trầm đục, máu tươi tràn ra khóe miệng, song nhãn trợn trừng không cam lòng.

- Ta đã nói rồi, muốn lấy lại danh ngạch tốt nhất các ngươi nên hiệp lực xông lên đi.

Lôi Thần mỉm cười chắp tay sau lưng, đã lâu không được trang bức, lúc này phải tận tình thể hiện một phen.

Dường như đã nhận ra được lời của Lôi Thần không phải là tự phụ suông, một đệ tử hướng những đệ tử xung quanh gật đầu ra hiệu.

- Chúng ta cùng lên thu thập hắn, tránh cho người ta lại nói đệ tử Lĩnh Long hội lại chịu thua trước một tiểu tử miệng còn hôi sữa.

- Tốt!

Dứt lời hơn năm thanh niên cao lớn đồng loạt nhảy lên đài, người cầm đao người cầm kiếm, bộ dạng hung thần ác sát lao tới Lôi Thần.

- Tiểu Tử, ngươi sẽ trả giá vì sự ngông cuồng của mình... Xem chiêu!!

Thanh niên lĩnh đội có tu vi Lục tinh Phàm Cảnh dẫn đầu lao lên trước tiên, trường kiếm trong tay huy động chém ra hàng loạt tàn ảnh khiến người khó nắm bắt.

Lôi Thần lâm nguy không loạn đơn giản lách người né tránh, nắm tay cứng như kim thiết hung hăng đánh vào cổ tay cầm kiếm của thanh niên đệ tử khiến hắn đau đớn kêu lên, thanh kiếm theo đó mà rơi xuống.

Lôi Thần đắc thủ tiếp tục tung cước đá bay thanh niên đệ tử lĩnh đội.

Vừa ổn định thân hình thì bốn tiếng xé gió từ bốn hướng khác nhau lao tới, Lôi Thần cuồng tiếu đứng im tại chỗ mặc kệ bốn thanh đao kiếm chém lên người mình.

Một màn kinh người diễn ra, chiếc áo mộc Lôi Thần mặc bị vũ khí chém thành từng mảnh, nhưng da thịt lại không bị sức mẻ chút nào.

- Quái! Không bị thương, thân thể tên này là thứ gì vậy?

- Nhục thân quá cường hãn.

Đám người Vũ Nam thất kinh thầm than, bây giờ thì bọn họ "đã hiểu" vì sao thiếu niên do Vương Quý Long dẫn về không có tu vi rồi, vấn đề không phải hắn tư chất yếu kém mà là do hắn tu luyện nhục thân a.

Người quan chiến chấn kinh há hốc miệng, còn bốn người vây giết Lôi Thần thì triệt để kinh hãi, bọn họ trực tiếp va chạm với Lôi Thần cho nên hiểu rõ ràng nhất thân thể cường hãn của tên này, vũ khí bốn người đang sử dụng đều là Tam tinh Phàm khí, dưới Võ Sư chỉ cần bị chém trúng liền tạo thành vết thương không nhẹ, cũng chỉ có Võ Sư trở lên mới có thể dùng cương khí hộ thân bảo trụ khỏi Tam tinh Phàm khí mà thôi.

Vậy mà chém vào người tên này không những không xin được tí huyết mà còn bị phản chấn đến hai tay tê rần, đây là loại chuyện biến thái gì vậy?

Bọn họ còn không biết, đừng nói là Tam tinh Phàm khí, cho dù là Ngũ tinh Phàm khí cũng phải dùng hết sức mới gây nên thương tổn cho Lôi Thần được, trừ bỏ nguyên khí thì nhục thân của Lôi Thần đã đạt tới Thượng phẩm Phàm khí, tương đương với Ngũ, Lục tinh Phàm khí. Thân thể Nhất giai yêu thú có huyết mạch Phàm Cấp cũng xem như là mặt hàng trung bình thấp của yêu thú rồi, đâu phải vô lý người ta nói yêu thú thường mạnh hơn võ giả cùng giai.

Thẳng thắn mà nói nếu muốn hạ Lôi Thần lúc này không phải là Võ Sư cầm trên tay Thượng phẩm Phàm khí trở lên thì khẳng định là không được.

Với tính cách của Lôi Thần, mặc dù hắn có chút tự tin về thân thể của mình nhưng tuyệt đối không khoanh tay nhìn người mặc sức đâm chém tùy thích. Ngay lập tức hắn hét lớn một tiếng, hai chân liên tục đá ra bốn cước chấn văng bốn tên đệ tử.

Năm người xông lên không quá mười tức thời gian đều mất đi sức chiến đấu, hiệu quả này có thể nói là rất có lực ảnh hưởng chấn nhiếp.

Người ở bên dưới âm thầm nuốt nước bọt không ai dám lên chiến với Lôi Thần nữa, đối với cường giả sở hữu nhục thân mạnh mẽ, con người thường nảy sinh ý sợ hãi theo bản năng, giống như là đối với yêu thú vậy.

Lôi Thần quét ánh mắt khắp toàn trường một vòng, người nào bị hắn nhìn tới đều không tự chủ lùi về sau một bước, chỉ một bước nhỏ này đã chứng tỏ họ bắt đầu nảy sinh kính sợ với Lôi Thần rồi.

Cuối cùng tầm mắt Lôi Thần dừng lại chỗ bốn người Vũ Nam.

- Các ngươi cùng lên đây đi, cho ta thống khoái một trận.

Giọng điệu cao ngạo tràn ngập chiến ý.

Bốn người Vũ Nam đưa mắt nhìn nhau, nếu như trước đó, thời điểm Lôi Thần vừa xuất hiện nói ra những lời này, bọn họ nhất định sẽ nộ khí xung thiên hận không thể hung hăng giáo huấn Lôi Thần một hồi, nhưng bây giờ thì khác, thực lực Lôi Thần đã bày ra đó, trong bốn người bọn họ không ai là không kiêng kỵ cả.

- Tiểu tử ngông cuồng này để cho ta tới thu thập đi!

Tiếu Thiên Thủy thấy mọi người không có ý động thân thì tự mình bước lên trước, dù là ai đứng trước khiêu khích như vậy cũng phải tức giận một hai, kiêng kỵ thì kiêng kỵ, bản thân Tiếu Thiên Thủy cũng là anh tài tuổi trẻ, há lại chùn bước trước đối thủ mạnh mẽ cùng độ tuổi được chứ, chưa kể tuổi người ta còn thấp hơn hắn, tính khiêu khích không phải là nhỏ a.

Trường kiếm trong tay run lên nhè nhẹ, Tiếu Thiên Thủy hét lớn một tiếng tung mình bay lên đài, không chần chừ sử xuất kiếm quang tấn công về phía Lôi Thần.

Thực lực Tiếu Thiên Thủy không phải đám đệ tử vừa rồi có thể so sánh, Lôi Thần tự nhiên không dám khinh thường nữa, hắn nhặt lấy một thanh kiếm dưới chân sau đó xông lên tiếp chiêu cùng Tiếu Thiên Thủy.

Trong lúc song kiếm va chạm, Lôi Thần vẫn một bộ thản nhiên cười nói.

- Kiếm pháp rất khá nhưng còn chưa luyện được tinh túy, cần phải nỗ lực thêm mới được a...

Tiếu Thiên Thủy bị nói cho tái mặt, một mao đầu tiểu tử có tư cách gì chỉ dạy hắn chứ? Chỉ thấy một cổ lửa giận xông lên đầu, Tiếu Thiên Thủy gầm lên, vận dụng chiêu thức áp hòm của mình.

Kiếm phá quang ảnh nối tiếp nhau mà đến, từng đợt hào quang chói mắt không chút do dự phủ xuống đầu lôi Thần.

Tinh quang lóe lên, Lôi Thần xoay người sử dụng lực lượng lớn nhất vung kiếm đón đỡ, hắn tính toán để lực lượng cơ thể bù vào chỗ khiếm khuyết nguyên khí, dùng chiêu phá chiêu.

Đinh! Đương!

Quang ảnh vỡ tan, kiếm của Lôi Thần thế như chẻ tre đâm thẳng tới trước ngực Tiếu Thiên Thủy.

Ngay lúc này ba tiếng hét đồng thanh vang lên.

- Tiểu tử chết tiệt, ngươi dám!!

Ba bóng người lấy tốc độ cực nhanh xông lên đài ý đồ tiếp ứng Tiếu Thiên Thủy.

Lôi Thần nhận thấy sắp lâm vào cảnh bị vây công, không thể không cải biến chiêu thức, thu kiếm nâng chân đá bay Tiếu Thiên Thủy.

- Tới hay lắm!

Lôi Thần quát lớn, thân hình không mấy cao lớn nhảy bổ vào chặn đường ba người vừa xông lên, kiếm ảnh dũng mãnh quét qua khiến ba người lúng túng dùng đao kiếm song quyền đón đỡ.

Vũ Nam ngay chính diện đối mặt mới biết lực lượng của Lôi Thần lớn cỡ nào, chỉ một chiêu đơn giản liền bức hắn lui ba bước. Tới đây nếu còn lưu giữ khẳng định người bại sẽ là bọn hắn.

- Các huynh đệ, chúng ta phải thu thập tiểu tử này, nếu không sẽ không xứng với danh hiệu Long gia tứ quái!

Vũ Nam hét lên, đồng thời huy động khảm đao chém mạnh về phía Lôi Thần, Kim nguyên khí tràn đầy theo thân đao mà đến, thế như lôi đình vạn quân tuyệt không thể đỡ.

Lôi Thần không dám chậm trễ, thân hình cơ bắp tràn ngập lực lượng bạo tạc gồng lên, trường kiếm trong tay không chút khách khí nhắm đao mà chém.

Keng!!

Âm thanh va chạm đinh tai nhức óc, giống như hai thanh vũ khí sắp vỡ ra đến nơi rồi vậy, cả hai người đồng thời lui về phía sau, Lôi Thần lui ba bước còn Vũ Nam lui tận bảy bước, đủ thấy chênh lệch giữa hai người.