Chương 13: Truyền Pháp

Lôi Thú Hóa Thần

Chương 13: Truyền Pháp

- Đại ca, hôm nay có đại hình phách mại hội, là hội đấu giá cuối cùng của Vô Cực Thánh thành trước khi cử hành đại hội tỉ võ hai năm một lần.

Vũ Nam vừa kết bái được một vị đại ca tuổi còn trẻ mà đã thập phần cường đại cho nên cao hứng dị thường, hắn nhanh nhẹn đề nghị đi tham quan tòa thành một phen, tiện đường xem một chút những vật phẩm cuối cùng được bán đấu giá. Thường thì tới thời điểm nước rút như thế này thì vật phẩm được bán ra, phẩm giai khẳng định sẽ rất cao, kể cả đám Tiếu Thiên Thủy cũng có chút chờ mong nhìn Lôi Thần, hiển nhiên hôm nay họ tới đây là để đề nghị đi tham gia phách mại hội này.

Trầm tư giây lát, Lôi Thần vốn muốn cho Vũ Nam học một vài thuật pháp hữu dụng Kim Mộc thuộc tính, bởi vì hắn là song linh căn hiếm có, còn là phẩm chất rất cao nữa, nhất định học được mấy thuật pháp của Lôi Thần sẽ gia tăng chiến lực trên phạm vi lớn.

Bây giờ mọi người muốn đi phách mại hội, Lôi Thần cũng không muốn bỏ qua cơ hội, biết đâu gặp được đồ mà hắn cần thì sao.

Nghĩ lui nghĩ tới, Lôi Thần rốt cuộc quyết định.

- Còn bao lâu nữa phách mại hội mới bắt đầu?

Tiếu Thiên Thủy nhanh nhảu đáp ngay.

- Còn khoảng ba canh giờ là cử hành, chúng ta đi ra ngoài tiện mua một vài món Phàm Khí chuẩn bị rồi tới Lộc Đình Quán tham dự phách mại hội luôn.

- Ba canh giờ? Tốt, vậy các người đi trước, Vũ Nam theo ta vào đây, có chút đồ ta muốn cho ngươi, lát nữa chúng ta sẽ hội hợp ở Lộc Đình Quán.

Lôi Thần gật đầu sau đó chắp tay chào mọi người rồi kéo Vũ Nam vào phòng mình, đám Tiếu Thiên Thủy đương nhiên không có dị nghị gì xoay người hướng cổng biệt viện Lĩnh Long rời đi.

Vương Quý Long cùng lão giả đứng trầm ngâm giây lát rồi cũng quay về nghị sự điện, bọn họ muốn bàn bạc chuyện gì đó.

Trong gian phòng nhỏ đơn giản, Lôi Thần nhìn chằm chằm Vũ Nam nói.

- Tiểu Nam, hôm nay kết nghĩa huynh đệ cùng ngươi, người làm đại ca này không thể không có quà gặp mặt được. Ngươi thả lỏng tâm thần ta truyền một môn pháp quyết vũ kỹ cho ngươi.

- Vâng!

Vũ Nam tuy ngạc nhiên nhưng cũng vâng lời làm theo.

Tức thì từ mi tâm Lôi Thần phóng ra một đạo quang hoa nhu hòa chậm rãi xâm nhập vào mi tâm Vũ Nam, truyền vào não hải của hắn. Bởi vì chênh lệch thần thức quá lớn nên Lôi Thần thi pháp cực kỳ nhẹ nhàng chậm chạp, chỉ cần hơi sơ sẩy thì Vũ Nam sẽ biến thành ngu độn ngay.

Dù vậy thì đau đớn Vũ Nam phải nhận cũng không phải thường nhân có thể hình dung, hắn ôm đầu lăn lộn trên giường, miệng không ngừng kêu gào.

Chẳng mấy chốc mồ hôi lạnh đã chảy ướt áo, Lôi Thần nhìn thấy nhưng sắc mặt không đổi, hắn không dám phân tâm bằng không Vũ Nam không đơn giản chỉ là đau đớn thôi.

Nửa khắc sau, quá trình truyền pháp mới chấm dứt, Lôi Thần lau mồ hôi trán thở ra một ngụm trọc khí, tiêu hao tinh thần lực không nhiều bất quá đã lâu không dùng thuật pháp truyền khẩu quyết này nên cảm thấy hơi khó chịu.

Vũ Nam đối diện ngừng lăn lộn, cảm giác đau đớn trong óc vừa hết thì hắn chợt phát hiện trong đầu mình có thêm một mớ thông tin kỳ lạ khác, hắn dám chắc mình chưa từng đọc hay thấy qua luồng thông tin này.

Xem xét sơ qua một lượt, Vũ Nam biến hẳn sắc mặt, khóe môi run rẩy không dám tin nhìn Lôi Thần, thật lâu sau mới gian nan nói được vài chữ.

- Thánh... Thánh Quyết?

Lôi Thần không có gì bất ngờ trước phản ứng thái quá của Vũ Nam, dù là đê cấp võ giả nào cũng sẽ thất thố như vậy, hắn thản nhiên gật đầu.

- Không sai, là Kim Cương Ngũ Biến Quyết, Thánh Quyết trung giai công pháp, tên nghe giống tôi thể thuật pháp nhưng là công pháp công kích chân chân chính chính, tu luyện không hề hạn chế khi đã tu luyện công pháp khác, có thể chồng lên công pháp đã tu luyện từ trước. Bất quá Thánh Quyết này chỉ có thể tu thành công pháp phụ, uy lực không quá mạnh như Thánh Quyết bình thường khác, được cái trong quá trình tu luyện sẽ đề thăng mức độ linh căn của võ giả, có thể đạt đến tuyệt phẩm Kim linh căn, trở thành thể chất Kim Linh Thể, đây chính là tác dụng lớn nhất của Kim Cương Ngũ Biến Quyết.

Vũ Nam há miệng không nói nên lời, món quà này quá lớn, lớn đến nỗi hắn không biết mình kết nghĩa với Lôi Thần có phải vì môn công pháp này hay không, bởi vì nếu để người khác biết chắc chắn họ sẽ nghĩ như vậy, mà chính hắn cũng ngờ vực có phải như vậy không nữa. Còn việc vì sao Lôi Thần sở hữu công pháp nghịch thiên này thì Vũ Nam đã vứt ra sau đầu rồi, có việc nên hỏi có việc không nên hỏi, chỉ cần biết Lôi Thần đã ban ơn phước vô cùng cho hắn là được rồi.

Không thể trách Vũ Nam thất thố thành ra như vậy được, ở Thiên Nguyên đại lục, công pháp là thứ còn quan trọng hơn cả vũ kỹ, tu luyện công pháp tương đương với có một vũ kỹ sẵn sàng cho mình sử dụng, mà công pháp có mang tính chất con đường võ giả đi được dài hay ngắn, thực lực mạnh hay yếu. Công pháp càng mạnh thì vũ kỹ tự thân càng mạnh, lượng nguyên khí hấp thu càng nhiều,...

Công pháp được chia thành nhiều cấp, từ thấp đến cao lần lượt là: Phàm giai, Trung giai, Thượng giai, Đỉnh giai, Địa giai, Thiên giai, Thánh giai, Thánh Quyết, Thần giai và Thần Quyết. Thánh giai, Thánh Quyết là một, chỉ là năng lực khi tu luyện đến cực hạn thì Thánh Quyết sẽ cao hơn Thánh giai một bậc, ví dụ như Thánh giai là chín thì Thánh Quyết là mười, trước chín từ một đến tám thì hai bên như nhau không phân cao thấp, nhưng từ chín trở lên sẽ quyết định môn nào là Thánh giai môn nào là Thánh Quyết. Thần cấp công pháp cũng như vậy.

Kim Cương Ngũ Biến Quyết chính là Thánh Quyết công pháp, tuy chỉ là công pháp phụ không thể tu thành vũ kỹ cao cấp nhưng dù sao nó cũng là Thánh cấp, không phải Thiên cấp công pháp hay Đế Kỹ có thể so sánh, trên hết nó còn công năng tạo thành Kim Linh Thể cho võ giả tu luyện, đủ thấy mức độ hiếm hoi của Thánh Quyết này như thế nào.

Lôi Thần có được ở một động phủ thượng cổ, siêu cấp tông môn cách đây vài vạn năm, kỳ ngộ cao đến biến thái nhưng đồ lấy được Lôi Thần lại không thể tu luyện, chỉ có thể nhớ trong đầu rồi thôi, xem như biết thêm chút kiến thức hoặc dùng để trao đổi với đại năng khác.

Chờ khi Vũ Nam hoàn toàn tỉnh lại trong khiếp sợ thì Lôi Thần mới nói tiếp.

- Đây là món quà thứ nhất ta tặng đệ, món quà thứ hai là một vài vũ kỹ thích hợp cho song hệ linh căn mà đệ sở hữu, trước hết là những vũ kỹ hiện tại đệ có thể học, những món khác sau này ta sẽ truyền, tránh bất lợi trong quá trình đệ tu luyện.

Nói rồi không đợi Vũ Nam đồng ý, Lôi Thần thi pháp như ban nãy, bất quá lần này lượng thông tin ít hơn nên rất nhanh đã kết thúc, Vũ Nam đã có kinh nghiệm nên không tỏ ra quá đau đớn quằn quại như lúc trước, đủ thấy tâm trí gã cũng không phải loại giản đơn.

Lôi Thần phi thường hài lòng với biểu hiện của Vũ Nam, để trở thành cường giả, tâm trí như vậy là điều cần thiết.

- Vũ kỹ ta truyền cho đệ dù phần nhiều là Huyền Kỹ cao giai nhưng uy năng của nó thì ngay cả Linh Kỹ đê giai cũng chưa chắc bì kịp, quan trọng là lượng nguyên khí cần để thi pháp không cao, với tu vi của đệ hiện tại thì miễn cưỡng đủ thì pháp hai lần, không đến vạn bất đắc dĩ thì tránh sử dụng, áp lực từ Huyền Kỹ không phải thân thể của Võ Sư có thể chịu đựng.

Vũ Nam hít sâu một hơi rồi gật mạnh đầu, hắn hiểu được món quà mà Lôi Thần tặng quý giá như thế nào, nếu không phải cả hai đã kết bái huynh đệ đồng cam cộng khổ thì Vũ Nam đã suy nghĩ làm người hầu bán mạng cho gã rồi.

- Đại ca, hai ta mặc dù là huynh đệ nhưng ân tình này quá lớn, sau này cái mạng của đệ là của đại ca, chỉ cần đại ca nói một tiếng, dù đi chết đệ cũng không nhíu mày.

Nhìn vẻ trịnh trọng của Vũ Nam, Lôi Thần nhịn không được trợn mắt cười mắng.

- Thừa lời, không lẽ đại ca lại bảo ngươi đi chết? Sau này đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi, có phúc thì chúng ta sẽ cùng hưởng, họa thì cùng chịu, chỉ cần ngươi đừng bỏ cuộc giữa chừng thì thành quả của hai ta sẽ rất khó tưởng tượng.

Lôi Thần đã suy nghĩ kỹ, Lôi tộc cường đại như thế nào hắn đã hiểu rõ, một thân một mình lật đổ chủng tộc đó cho dù hắn đạt đến đỉnh phong cũng chưa chắc làm được, hơn nữa kiếm một chỗ đứng trong thiên hạ cũng không phải một mình một người hưởng thụ được, có bằng hữu, huynh đệ, nữ nhân cùng chia sẽ khẳng định sẽ vui thú hơn nhiều.

Bây giờ Lôi Thần có vốn liếng kiến thức khủng bố mà người khác không có, giúp đỡ huynh đệ đi theo mình tăng tiến sớm một chút, tránh bị mình vượt quá xa.

Cảm thấy thời gian còn sớm, Lôi Thần tránh sang một bên nhắm mắt đả tọa, đồng thời tìm kiếm vũ kỹ hữu dụng sắp tới đủ tu vi dùng, mặt khác để Vũ Nam từ từ tiêu hóa công pháp vũ kỹ mà hắn vừa mới truyền. Trong đó có một hai vũ kỹ dễ tham ngộ, chỉ cần tư chất tốt một chút, ngộ tính cao một chút là bắt được da lông bên ngoài, theo thời gian ngắn sử dụng thuần thục thì nắm giữ tinh túy trong vũ kỹ đó sẽ là chuyện sớm muộn. Như vậy cũng đủ để Vũ Nam chiến thắng trong cuộc thi ngày mai rồi.