Chương 22: Tập Kích Trong Đêm, Uy Lực Huyền Kỹ

Lôi Thú Hóa Thần

Chương 22: Tập Kích Trong Đêm, Uy Lực Huyền Kỹ

- Được rồi, chúng ta cũng nên về thôi, có Thanh Liên Tuyệt Tâm Đằng khẳng định sẽ giúp Vân Phong gia gia đột phá thành công... Úc...nhìn mặt muội kìa, mai chúng ta sẽ ở lại, xem xem năm nay có đệ tử nào khá hay không.

- Hì hì, chỉ có tỷ tỷ là thương muội nhất...

Âm thanh trò chuyện của hai tỷ muội xa dần rồi tắt hẳn, thân ảnh cũng biến mất trong màn đêm đen kịt.

Nửa khắc sau, một bóng đen mờ ảo đột nhiên hiện ra trên cành cây cổ thụ, hai mắt sáng bừng như vì sao nhìn chằm chằm về phía bốn người Linh Nhi, Vô Song vừa đi khuất.

Ngay sau đó bóng đen tung người tan biến vào màn đêm, thân ảnh như quỷ mị lướt theo phương vị của bọn Lôi Thần vừa đi chưa lâu.

Cách đó không quá xa, Lôi Thần cầm quả trứng Thần thú Côn Bằng mà khuôn mặt khó nén được kinh hỉ, chuyến lần này hắn lời to rồi, tổng tất cả vật phẩm trong hội đấu giá cũng không bằng một phần ngàn quả trứng này.

Đồng thời hắn thầm nghĩ phải đi đâu để kiếm các loại kỳ vật hoặc dược liệu kim hệ đây, nếu là phẩm chất quá thấp thì cần rất nhiều trứng mới nở được, còn phẩm chất quá cao thì không phải cứ muốn là có, cần phải có vận may nghịch thiên thì may ra.

Cứ nghĩ đến trước khi một ấu thú Côn Bằng phá vỏ mà ra, các Côn Bằng Thần thú chân chính sẽ chuẩn bị một Kim Thiên Thánh Quả là Lôi Thần lại thầm chảy nước dãi, Cửu cấp trung giai Thánh quả này không chỉ có lợi với những sinh vật Kim hệ mà ngay chính bản thân Lôi Thần cũng có tác dụng không thể tưởng tượng được.

Ngũ Hành Tứ Tượng Quyết của Lôi Thần không cần phải hấp thu đúng hệ nguyên khí thì mới tăng thuộc tính nguyên khí trong cơ thể hắn, mà chỉ cần là nguyên khí sau khi được công pháp hấp thu thì sẽ chuyển hóa thành chín loại nguyên khí đồng đều. Đương nhiên nếu luyện hóa được một kỳ vật nguyên khí thuần tịnh của một hệ nào đó thì lực lượng của thuộc tính đó trong người Lôi Thần khi kích phát thuật pháp sẽ mạnh hơn những hệ còn lại. Cũng như việc Lôi điện chi lực trong người hắn cắn nuốt dị hỏa chủng và lôi sát chủng sẽ đề thăng lực công kích của Lôi điện lên một mức độ đáng sợ, việc này không liên quan gì đến hấp thu chuyển hóa nguyên khí cho nên những thuộc tính khác không được lợi gì cả.

Theo tính toán của Lôi Thần, chỉ cần liên tục cho quả trứng này hấp thu linh dược Kim hệ từ Tam giai trở xuống thì trong vòng hai tháng nó sẽ nở, không đến nỗi quá lâu.

Trong lúc tính toán thì đột nhiên Lôi Thần biến sắc, thần thức hắn tỏa ra phạm vi hơn hai trăm trượng quanh thân, tương đương một võ giả Huyền Sư đỉnh không tu tinh thần lực. Rõ ràng hắn phát hiện khí tức của một kẻ lạ mặt có tu vi không thấp, quan trọng là tên này đang âm thầm bám theo bọn hắn, sát khí mờ nhạt như có như không đó khó có thể qua mắt được Lôi Thần.

"Không lẽ là người của bọn Lâm Phong?"

Không dám chậm trễ Lôi Thần quay sang nhìn ba người Vũ Nam khẽ quát.

- Chúng ta bị theo dõi, các ngươi mau quay về trại trước, báo Vương đại ca đến hỗ trợ.

- Cái gì, đại ca...huynh không đùa chứ?

Vũ Nam chợt ngẩn ra gấp gáp hỏi ngược lại, nên biết đây còn ở trong thành, không có mấy người dám cả gan động thủ.

Thấy cả bọn như bị đóng đinh không chịu nghe lời thì Lôi Thần sa sầm mặt, hắn trầm giọng quát.

- Thừa lời, ta bảo các ngươi chạy trước thì cứ chạy trước, còn chần chừ thì mạng của cả đám đều sẽ không còn.

Theo tiếng nói của hắn vừa dứt, một âm thanh xé gió từ trên cao truyền tới.

Lôi Thần như bị điện giật vung tay chân đánh bay ba người Vũ Nam đi, thời điểm cấp bách hắn không quản được nhiều vì vậy ra tay có chút không được hợp lý, cả ba đều phun máu bay ra sáu bảy trượng, nhưng cũng nhờ vậy mà bọn họ mới thoát được một kiếp.

Lôi Thần không kịp chạy bị vô số bóng kiếm bao phủ, quần áo trên thân rách nát, cơ thể cứng rắn không thua kém thai thể Thượng khí đê giai cũng bắt đầu xuất hiện vết chém sâu mấy tấc, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ toàn thân.

Cho tới lúc này mới thấy kẻ công kích là ai, một hắc bào nhân che mặt, chỉ để lộ cặp mắt thâm thúy phóng ra quang mang rét lạnh.

Một chiêu không giết được Lôi Thần, hắc bào nhân cũng không bất ngờ, hắn thu kiếm chuẩn bị phóng thích sát chiêu mới.

Lôi Thần vừa rồi vì phân tâm cứu ba người Vũ Nam nên mới chịu thiệt, bây giờ thì đừng hòng, đau đớn làm hắn nổi giận gầm lên.

- Tưởng lão tử là quả hồng mềm sao.

Trường kiếm dắt bên hông tuốt khỏi vỏ.

Keng!! Keng!!...

Âm thanh kiếm chiêu va chạm không ngừng nghỉ, luận về lực lượng Lôi Thần không chiếm được thượng phong mà còn ẩn ướt bị đẩy lùi.

Hoa kiếm phá không lăng lệ cực độ nhắm đầu Lôi Thần bổ xuống, tốc độ nhanh tới mức Lôi Thần cũng kinh hoảng, hắn vội vàng dùng cả hai tay cầm kiếm, toàn lực vung lên đón đỡ.

Choang!!..

Áp lực cự đại bỗng chốc bao phủ toàn thân Lôi Thần, hổ khẩu hai tay tóe máu.

"Khốn kiếp, không có nguyên khí để sử dụng vũ kỹ..."

Phịch!...

Một chân Lôi Thần quỵ xuống đất, mặt đất bên dưới nứt toát ra thành cái mạng nhện ghê rợn.

- Lão đại!

Vũ Nam có thực lực cao hơn hẳn hai người còn lại nên định hình lại sớm hơn, trông thấy Lôi Thần vừa hai chiêu đã rơi vào thế bị động mặc người ta đánh thì kinh hoảng hét lên, khảm đao nhoáng cái xuất hiện trong tay.

- Tặc tử xem chiêu, Lôi Đình Phá Quân!

Khảm đao phát ra ánh sáng vàng kim chói lòa, thế như lôi đình lăng không chém xuống, không khí chung quanh chấn động mãnh liệt, một hư ảnh đại đao vàng kim từ thân khảm đao phóng dài ra.

Vũ Nam cách vị trí đối chiến của hai người Lôi Thần và hắc bào nhân thần bí ba bốn trượng vậy mà lại có thể đánh tới, không thể không nói vũ kỹ mà y sử dụng xác thực bất phàm.

Quả nhiên hắc bào nhân không dám khinh thị, bất đắc dĩ đành phải thu kiếm chống cự.

- Phanh!

Đại đao vàng kim giáng xuống lực không thể đỡ, kiếm trong tay hắc bào nhân run lên bần bật, cả thân hình y bị chấn lui về sau mấy chục bước.

Bị một Võ Sư đê giai vừa tiến cấp chưa lâu bức lui, hắc bào nhân cảm thấy nhục nhã, cơn thịnh nộ vô cớ dâng trào, hai mắt lóe hung quang rừng rực.

- Tiểu bối vô tri, nếu đã muốn chết như vậy thì ta thành toàn cho ngươi.

- Kiếm Vũ Lộng Thương Khung!!

Âm thanh gào thét vang vọng cửu thiên, kiếm ảnh một hóa mười, mười hóa trăm, trăm hóa ngàn, trông cực kỳ đồ sộ, một chiêu này đã vô hạn tiếp cận Linh Sư giai rồi.

Bọn Vũ Nam nhợt nhạt mặt mày, chiêu này bọn họ làm sao đỡ.

Ngay lúc này đột nhiên Lôi Thần gầm lên.

- Tiểu Nam, đưa đao cho ta!

Vũ Nam không chút do dự ném thanh đao cho Lôi Thần, toàn thân gã nhiễm đầy máu tươi đứng bật dậy,

Một thân nguyên khí hấp thu chưa được bao nhiêu toàn bộ dồn hết vào thân đao, kể cả lực lượng yêu thú cũng không hề giữ lại tất cả đưa vào thân đao.

- Tiểu Nam, nhìn cho kỹ...

- Toái Diệt Thần Trảm, thức thứ nhất... Chia Đôi Thiên Hạ!!

Khảm đao run lên liên tục như muốn tan vỡ bất cứ lúc nào, từng vết nứt đã hiện rõ trên thân đao, lực lượng cuồng bạo thổi bay đất đá cây cối ở gần, võ giả cùng dân thường đã sớm chạy khỏi nơi này, không một ai dám đứng lại quan chiến cả.

Thời điểm vô vàn kiếm quang như thiên ngoại lưu tinh rơi xuống thì thần đao trên tay Lôi Thần cũng phóng xuất, không hề đồ sộ như đao vừa rồi của Vũ Nam, nhưng lực lượng kinh khủng ẩn chứa bên trong lại to lớn hơn rất nhiều lần.

Để chém ra một đao này, cơ thể Lôi Thần phải chịu đựng lực cắn trả không thể hình dung, áo trước ngực bị chấn tan thành bụi phần, cơ bắp nứt toát phun máu tươi thành vòi, kinh mạch bạo trướng khiến làn da của hắn phồng rộp lên, hai mắt đỏ ngầu như dã thú.

Lôi Thần liều mạng rồi, hắn không nghĩ đến lại đụng phải đối thủ mạnh mẽ như vậy, hai chiêu đả bại hắn, nếu vừa rồi ba người Vũ Nam thực sự nghe lời mà rời đi thật, chưa biết chừng hắn đã chết thật rồi. Xem ra hắn đã quá tự tin vào bản thân mình, trận chiến hôm nay sẽ là bài học sau này dành cho hắn.

Ầm! Ầm!

Hai đại cường chiêu va chạm, sóng xung kích lan đi trăm trượng, không gian rung chuyển không chịu nổi lực lượng quá lớn như thế, khu vực sau lưng Lôi Thần chỉ sau một cú va chạm liền biến thành bình địa, mấy căn nhà chắc chắn được xây lên từ Hoa Thạch cũng sụp đổ không chừa lại gì.

Vũ Nam cùng hai người khác bị cuồng phong thổi bay lui sau hơn mười trượng mới đứng vững, bọn họ kinh hãi nhìn tràng cảnh trước mắt, lực phá hoại bực này cũng chỉ có Linh Sư cảnh mới có thể làm ra mà thôi.

Riêng Vũ Nam thì cháy lên khát vọng vô cùng, một đao của Lôi Thần đã chứng minh vũ kỹ mà hắn truyền cho Vũ Nam thập phần kinh nhân, lại có thể vượt cấp khiêu chiến, hắc bào nhân kia là tồn tại Vũ Sư cao giai đỉnh, còn hơn Vương Quý Long một bậc nhỏ.

Lôi Thần chỉ là Võ Sư trung giai đỉnh vậy mà dùng vũ kỹ đó liền có thể đối oanh cùng hắc bào nhân, Huyền Kỹ quả nhiên danh bất hư truyền.