Chương 27: May Mắn Của Lĩnh Long Dong Binh Đoàn

Lôi Thú Hóa Thần

Chương 27: May Mắn Của Lĩnh Long Dong Binh Đoàn

Quả trứng vẫn không có gì thay đổi, sinh khí mờ nhạt, khí tức cực kỳ yếu ớt, như này thì trưởng thành hẳn sẽ không đạt được cả Tam giai yêu thú, người khác nhìn vào suy nghĩ đầu tiên là như vậy, còn Lôi Thần thì không, hắn trầm ngâm một lúc rồi quay sang nói với Mạnh Long.

- Đệ đi kiếm toàn bộ dược vật hoặc vật phẩm có chứa Kim nguyên khí cho ta, chỉ cần là thứ có thể lấy được thì toàn bộ mang về hết.

Đoạn hướng Hà Nguyệt Như dặn tiếp.

- Số tiền đấu giá hôm qua vẫn còn chứ? Nếu còn thì muội vào thành chọn mua những thứ tương tự Mạnh Long tìm kiếm, chỉ cần là vật phẩm mang Kim nguyên khí thì cứ việc mua, giá cả không cần quan trọng, hết thì ta sẽ nghĩ cách kiếm được, cùng lắm thì chừa lại chút tiền mua linh dược đê giai, ta luyện chế vài viên đan dược là sẽ có tiền lại nhanh thôi.

- Vâng đại ca!

Hai người đáp ứng cái rụp sau đó chia nhau đi làm nhiệm vụ, đại hội sắp tới bọn họ không cần có mặt cũng được, dù sao thì Lôi Thần và Vũ Nam đã vào chắc rồi, có tới cũng chẳng được gì, quan trọng là vấn đề của Tiếu Thiên Thủy thôi, đến lúc đó không biết hắn sẽ lựa chọn xuất hiện như nào.

Mạnh Long và Hà Nguyệt Như đều rời đi, chỉ còn lại Lôi Thần cùng Vũ Nam thong thả đi tới đình viện Lĩnh Long, dọc đường đi qua mấy cái dược viên cấp thấp, Lôi Thần đều không khách khí thu gom một bộ phận, nguyên do ở đây toàn là linh thảo chuẩn bị cho đệ tử tinh anh khi cần thì lấy nên Lôi Thần hái cũng không gặp bất cứ ngăn trở nào.

Mà những linh thảo Lôi Thần lấy chủ yếu dùng để luyện chế đan dược trị thương, dùng cho hắn và đám Vũ Nam sau này, tránh đi đâu cũng thiếu đan dược thì không xong.

Hai người cứ vừa đi vừa hái linh dược rất nhanh đã tới đình viện, lúc này ngồi bên trong đã rất đông đủ các đại lão của Lĩnh Long, tu vi người nào người nấy đều từ Võ Sư trung giai trở lên, tầm hai mươi người. Hôm nay là ngày trọng đại, tụ tập đông đủ cũng không có gì lạ.

Vương Quý Long ngồi ở chủ vị, hai bên trái phải lần lượt là một đại hán vóc người cao lớn, lưng hùm vai gấu, và một lão giả tóc hoa râm, chính là người hôm qua xuất hiện lúc Lôi Thần biến hóa ngoại hình.

Đại hán tên Ngưu Công mở miệng hỏi, cặp mắt hổ nhíu lại đôi khi phát ra tinh quang mờ nhạt.

- Đoàn trưởng, ngài nói sẽ do Mạnh Long thay thế tiểu tử kia ra trận? Ta thấy vẫn nên chờ tiểu tử kia tỉnh lại rồi hẳn quyết định, tránh cho hắn nghĩ chúng ta nuốt lời, với tiềm lực phát triển của tiểu tử đó thì Lĩnh Long rất nhanh sẽ có một cường giả Linh Sư hoặc cao hơn ủng hộ, làm phật lòng hắn lúc này là quyết định không sáng suốt chút nào.

Lời này vừa nói ra, đại bộ phận võ giả trong sảnh đang sôi nổi chợt an tĩnh lại, chỉ là không được bao lâu thì lão giả áo bào xám ngồi dưới tay lão giả tóc hoa râm chợt đứng lên nói.

- Lời của Ngưu đường chủ xác thực chí lý, nhưng thứ cho lão phu mạn phép nhắc nhở Ngưu đường chủ rằng, tiểu tử đó khi nào mới tỉnh? Nếu như một hai canh giờ nữa hắn tỉnh thì không sao, nhưng chẳng may hắn vài ngày nữa mới tỉnh lại thì chúng ta chẳng phải đã mất một vị trí tiến vào Lâm Viễn tông rồi ư? Vấn đề này mong đoàn trưởng và Ngưu đường chủ suy xét cẩn thận.

Nói xong y còn nhìn về phía lão giả tóc hoa râm như thể tính công, mọi người trong Lĩnh Long ai ai cũng biết Ngưu Công và lão giả tóc hoa râm đứng ở hai phe đối lập, mà người vừa phản bác Ngưu công chính thuộc phe lão giả tóc hoa râm, y cho rằng hai người đối đầu sẽ đưa ra ý kiến khác nhau, một khi Ngưu Công đã phán định nên tin tưởng vào Lôi Thần thì chắc chắn ông ta sẽ không đồng ý. Mà thế lực của lão giả tóc hoa râm trong Lĩnh Long cao hơn Ngưu Công một bậc, cũng chính vì vậy Vương Quý Long có nói qua với Vũ Nam rằng tình hình của Lôi Thần sẽ không được khả quan cho lắm, điều này khiến tiểu tử kia ngộ nhận Lôi Thần sẽ mất đi tư cách tham gia đại hội.

Bây giờ bàn bạc lại cũng chỉ là hình thức, kết quả đã được xác định rồi, nhưng không ai ngờ ngay tại phút cuối lão giả tóc hoa râm lại đưa ra một quyết định kinh người.

- Ta thấy Ngưu đường chủ nói rất có lý, tiềm lực của Lôi Thần rất cao, hôm qua bị ám sát, hắn đại chiến với một nhân vật còn có tu vi cao hơn đoàn trưởng, kết quả sống sót trở về, còn trọng thương thích khách, năng lực như vậy cho dù là lão phu cũng tự thẹn không bằng, e rằng ở trong Lĩnh Long cũng chỉ đoàn trưởng mới có thực lực làm được đi. Yêu nghiệt như vậy nếu bây giờ mà đắc tội thì quả thật trăm lợi không một hại, thử nghĩ Lôi Thần từ nhỏ đã phải tự mình lăn lộn, không cần nhờ bất kỳ thế lực nào đạt đến tu vi như ngày hôm nay, mà hắn còn chưa tới mười bảy tuổi, theo ta thấy không một thiên tài nào ở Phổ Địch quốc có thể so sánh tới. Một khi Lôi Thần đã là rồng thì ở đâu hắn cũng sẽ tỏa sáng được, không nhất thiết phải vào tông môn như Lâm Viễn tông mới có thể. Nếu đã như thế thì cho dù chúng ta bỏ một danh ngạch, bỏ một vị trí tiến vào Lâm Viễn tông thì có là gì. Đánh một cái thân giao cùng yêu nghiệt tuyệt đỉnh, lợi ích tuyệt đối các ngươi có thể nghĩ, ta không cần phải nói nhiều.

Tiếng nói của lão quả nhiên có trọng lượng, mọi người đều nhao nhao gật gù tán thưởng lão nhìn xa trông rộng, ai cũng thi nhau nịnh nọt đủ kiểu, còn lão giả áo bào xám thì đen mặt thầm mắng mình ngu xuẩn, vương chưa vội mà thái giám đã cởi quần, không có cái ngu nào giống cái ngu nào.

Mắt Vương Quý Long sáng lên, trong lòng hưng phấn dị thường, xem ra lần trước mang theo lão đi cùng đến diện kiến Lôi Thần đích xác là một quyết định đúng đắn, từ tối qua đến giờ Vương Quý Long vì chuyện Lôi Thần tám phần bị giở bỏ tư cách mà đau đầu buồn bực không thôi. Trong thâm tâm hắn không hy vọng Lôi Thần bị tước đoạt quy cách, vì như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của y, Vương Quý Long rất rõ ràng người kiêu ngạo như Lôi Thần tuyệt sẽ không nuốt trôi được khẩu khí này, nhưng là hắn có tâm nhưng vô lực a, không phải cứ mạnh nhất là sẽ giải quyết được mọi vấn đề, chưa kể phe cánh lão giả tóc hoa râm không dưới Vương Quý Long, bằng không hắn cũng đã chẳng phải e dè lão làm gì.

Trên hết quyết định bỏ qua Lôi Thần sẽ mang lại lợi ích cho Lĩnh Long đoàn, về tình về lý đều đúng cả.

Đang lúc Vương Quý Long chuẩn bị tuyên bố thì chợt một tràng vỗ tay từ ngoài cửa vọng đến.

Hai thân ảnh một trước một sau ngang nhiên đi vào đại sảnh, tức thì một cỗ khí thế quân lâm thiên hạ, như thần vương xuống hạ giới nháy mắt tràn ngập đại sảnh, người ở bên trong dù tu vi khá cao nhưng vẫn nhịn không được run rẩy, trước mặt thanh niên vừa vào kia bọn họ thấy mình chẳng khác gì thường dân chứng kiến vương tử, tâm tình xúc động muốn quỳ bái mãnh liệt dâng lên.

Vương Quý Long có tu vi cao nhất hít sâu thở gấp, trống ngực phập phồng, trong lòng như sóng cuộn biển gầm, người trước mắt đích thị là Lôi Thần nhưng lại tạo cho hắn cảm giác là một người hoàn toàn khác, có thân phận cao quý cùng uy thế vô địch. Khó khăn lắm y mới phun ra được một câu.

- Lôi... Lôi Thần, ngươi...ngươi đây là làm sao?

Lôi Thần mỉm cười chậm rãi thu lại khí thế, nhìn lướt qua từng người trong sảnh, chỉ cần bị ánh mắt hắn nhìn qua tất cả đều không khác gì nhau, nhao nhao cúi thấp đầu xuống, không dám ngẩng nhìn Lôi Thần. Không ai để ý tới việc vì sao thương thế của Lôi Thần lại hồi phục nhanh biến thái như vậy, đầu óc mọi người đang bị hoảng sợ cực độ nên không thể vận hành được như ý muốn.

Không thể phủ định, áp chế trong cùng cảnh giới của Lôi Thần quá bá đạo cùng cực đoan, cứ như vậy mà phát triển thì trong khi chiến đấu chỉ có cao hơn hắn đại cảnh giới thì may ra mới có lực áp chế ngược lại hắn, trừ phi là đối phương cũng có huyết mạch cao quý hoặc khí thế đặc biệt.

Cảm thấy mọi người biểu hiện không ngoài dự đoán, Lôi Thần hài lòng mở miệng nói chậm.

- Vương đại ca không cần lo lắng, đệ chỉ muốn cho bọn họ thấy quyết định vừa rồi là thông minh như thế nào, nếu trừ bỏ tư cách tham gia đại hội của ta thì cũng được, nhưng sau này các ngươi sẽ không thu được bất kỳ lợi ích nào từ ta nữa. May mắn vị lão tiền bối kia rất thông minh, biết lựa chọn, hơn nữa một câu "bỏ một vị trí tiến vào Lâm Viễn tông có là gì" của lão rất hay, cho nên ta quyết định sẽ trợ giúp Lĩnh Long đoàn phát triển quy mô lớn hơn.

Cuồng...quá ngông cuồng! Nhưng không một ai đủ dũng khí nghi ngờ lời Lôi Thần nói, người này đã không thể dùng lẽ thường để hình dung được nữa rồi. Dùng hai từ "yêu nghiệt" như lão giả tóc hoa râm có lẽ vẫn còn là khinh thường hắn.

Nói xong Lôi Thần không nói thêm lời nào nữa, chỉ mỉm cười nhìn Vương Quý Long, đây vẫn là một vị đại ca kết nghĩa của hắn, nếu Lôi Thần tiếp tục tuyên bố kết quả thì đã phản khách vi chủ rồi, dù thái độ trung lập của gã phần nào khiến Lôi Thần khó chịu nhưng xem trên mặt mũi của Vũ Nam cùng mấy ngày qua gã chiếu cố cho mình thì Lôi Thần cũng không muốn gã mất hết mặt mũi.

Vương Quý Long sực tỉnh, hiểu được tâm ý của Lôi Thần, trong lòng cảm thán mình vẫn còn đánh giá thấp Lôi Thần, đồng thời hối hận vì lúc trước do dự không đứng ra bảo vệ hắn, lần này được bỏ qua vì còn tình nghĩa trước đây, nhưng lần sau thì có lẽ sẽ không dễ dàng như vậy nữa. Hít sâu một hơi gã đứng dậy nói lớn.

- Lôi Thần huynh đệ sẽ tiếp tục đại diện cho Lĩnh Long đoàn chắc mọi người không còn ý kiến gì nữa chứ?

Thấy tất cả đều lắc đầu, Vương Quý Long vừa ý nói tiếp.

- Vậy tốt lắm, ngay bây giờ chúng ta sẽ xuất phát đến Cao Bì Ngạn ở thành Đông, địa điểm diễn ra đại hội.

Dứt lời y đứng dậy dẫn đầu mọi người bước ra khỏi đình viện, Lôi Thần và Vũ Nam đi hai bên, đám Ngưu Công và lão giả tóc hoa râm đi sau, bất quá vị trí cách khá xa không dám đi gần Lôi Thần, lâu lâu còn đưa ánh mắt kính sợ sâu sắc nhìn hắn, giống như hắn mới là thủ lĩnh của đoàn người chứ không phải Vương Quý Long.

Gần cổng biệt viện có một đám đệ tử cùng hộ vệ chờ sẵn, sau khi bọn Vương Quý Long, Lôi Thần đi ra thì cả đám lục tục theo sau. Đoàn người dài thườn thượt nhắm thành Đông bước nhanh đi, cỗ uy thế cùng chiến khí lẫm nhiên phóng lên cao vút đánh động toàn bộ võ giả đi bên đường.

- Là người của Lĩnh Long, khí thế ghê gớm thật.

- Á! Ta thấy hai thanh niên tài tuấn đại diện Lĩnh Long tham dự đại hội rồi, người đi bên trái chắc hẳn là Vũ Nam, đệ tử nổi bật nhất dong binh đoàn này, cũng là một trong ngũ kiệt, nghe đồn y đã đột phá Phàm cảnh tiến vào Võ Sư rồi, xem ra lần này sẽ có những trận thư hùng đáng xem đây.

- Đúng vậy a! Cũng chỉ có Hàn Liệt của Hàn gia cùng với Liên Tư Á của hiệp hội luyện dược sư mới có tư cách tranh tài cũng Vũ Nam. Ta còn biết Liên Tư Á là một Nhất phẩm luyện dược sư đấy, tu vi không những cao mà còn thêm thân phận luyện dược sư, dám cá nàng ta là người có cơ hội cao nhất gia nhập Lâm Viễn tông.

- Chuyện ngươi nói ai cũng biết, nhưng là người còn lại tham dự đại hội của Lĩnh Long là ai? Thanh niên tóc xanh kia ta chưa thấy qua bao giờ a?

- Phải phải...là ai nhỉ....

...
Đủ các loại bàn tán vang bên tai đoàn người, trừ những đệ tử hộ vệ ở đằng sau chưa biết gì ra thì chưởng sự cao tầng đi trước đều thầm mắng một bọn có mắt như mù, lão tổ tông đây còn đáng sợ hơn đám thiên tài gì gì đó gấp trăm lần, chờ khi đại hội diễn ra các ngươi sẽ trợn lồi con mắt ra cho mà xem.