Chương 26: Thần Phục

Lôi Thú Hóa Thần

Chương 26: Thần Phục

Những chuyện như vậy Lôi Thần không hề hay biết, hắn chỉ đang tận tình cảm thụ khoái cảm mới mà thần lực mang tới, cho tới lúc này Lôi Thần đã hiểu rõ, thần lực trong đan điền tạm thời không thể sử dụng, đẳng cấp của hắn chưa đủ, chỉ có thể tích lũy từ bây giờ thông qua hấp thu nguyên khí.

Nhưng dù là vậy thì tốc độ tu luyện của hắn cũng nhanh hơn trước rất nhiều, một phần vì đã chân chính trở thành võ giả, một phần vì công pháp đã tiến hóa. Với tốc độ hấp thu nguyên khí của Lôi Thần hiện tại, thì với một người bình thường sẽ không quá năm ngày liền tiến giai lên Ngũ tinh Phàm cảnh, thêm mười, mười lăm ngày lên Lục tinh Phàm cảnh. Còn Lôi Thần thì phải ít nhất nửa năm nữa, nếu như có bảo vật hoặc linh thạch hoặc đan dược trợ giúp thì thời gian sẽ rút ngắn bớt, mà khi tiến vào Lâm Viễn tông vấn đề này sẽ được giải quyết.

Đây là còn may mắn, bởi vì nếu thần lực trong đan điền tham lam chiếm chín thành nguyên khí giống như khi vận chuyển công pháp thì không biết ngày tháng năm nào Lôi Thần mới đột phá được. Lượng nguyên khí mà công pháp tự vận chuyển hấp thu được thì thần lực chỉ lấy bớt nửa phần, nửa phần còn lại do nhục thân kinh mạch hấp thu một ít, chín viên ngọc lấy phần lớn.

Bằng vào tu vi Tứ tinh Phàm cảnh trung tầng của Lôi Thần hiện tại, thì lượng nguyên khí cất chứa trong người hắn còn thâm hậu hơn cả Phàm cảnh đỉnh của Vũ Nam lúc mới gặp, thiếu một chút liền đủ so với Võ Sư đê giai rồi.

Có thể thấy mặt trái với việc tiến cảnh chậm là lượng tích lũy kinh nhân bực nào.

Bây giờ mà Hàn Tư Đằng ôm tâm tư ám sát Lôi Thần thì chính là tự tìm đường chết, thấp hơn Linh Sư thì Lôi Thần dám khẳng định mình vô địch, dù có vượt cấp chiến với Linh Sư đê giai hắn cũng tự tin một hai, thời điểm hắn đột phá tu vi vào Võ Sư thì Linh Sư trung giai hoặc xấp xỉ cao giai hắn cũng có khả năng giết được. Đây là tự ngạo mà khi Lôi Thần đạt được lợi ích từ thần lực trong đan điền mới có, chứ trước kia hắn cũng chưa chắc tự tin như vậy.

Cẩn thận nghĩ một chút, một yêu thú vừa có nhục thân và lực lượng mạnh mẽ một khi có thêm tu vi không kém và thuật pháp đỉnh cao thì sẽ đáng sợ như thế nào? Vượt đại cảnh giới khiêu chiến là chuyện nằm trong tầm tay.

Bất quá Lôi Thần hiểu rõ, hắn muốn đột phá cảnh giới sẽ là vấn đề không đơn giản như trước, cần phải tính toán cẩn thận, săn tìm cơ duyên đều đặn mới được.

Quyết định xong, Lôi Thần đứng dậy, một cỗ khí thế giống như Thần Long chí cao tỉnh giấc chấn cho gian nhà run rẩy, ba người ở ngoài giật bắn mình, tất cả đột nhiên có xung động muốn quỳ bái ngay lập tức, chỉ là khí thế đó chưa phát triển hoàn thiện nên bọn họ đều khắc chế được tâm tình.

Nhưng ánh mắt khi nhìn về phía cửa phòng đã khác đi, khí tức Lôi Thần đại ca trước kia đã biến mất, thay vào đó là khí tức cao quý, hùng hậu, ghê gớm hơn rất rất nhiều.

- Là...là đại ca phải không?

Vũ Nam run giọng cẩn thận hỏi, hắn lo lắng có phải Lôi Thần đã bị một đại năng nào đó đoạt xá rồi hay không, bằng không sao lại có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất như vậy.

Không có tiếng đáp trả, ba người nín thở, tim đập như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Chừng ba tức sau, cánh cửa vô thanh vô tức mở ra, một thân ảnh cao lớn phiêu dật bước ra ngoài, cỗ uy thế nghiêm nghị, độc tôn như thủy triều dâng đánh thẳng vào lòng bọn Vũ Nam.

Trên mặt Lôi Thần xẹt qua nụ cười tự tin chưa từng có, hắn chậm rãi thu liễm khí thế bá đạo của mình, nếu chậm một chút thì ba người kia đã quỳ rạp xuống đất rồi, dù sao cũng là huynh đệ mình, Lôi Thần cũng không muốn khiến họ thần phục như là thuộc hạ.

Tuy nhiên uy áp mờ nhạt cũng đủ để ba người khi đứng gần không dám thở mạnh, đoán chừng một thời gian dài nữa họ mới quen dần, và Lôi Thần cũng sẽ khống chế được hoàn mỹ hơn, không gây ảnh hưởng lên người thân bên cạnh.

- Ta đã luyện thành bước đầu của thần công nên khí chất có chút thay đổi, không cần lo lắng.

Nghe vậy ba người đều thở dài nhẹ nhõm, ít nhất không xảy ra tình huống bọn họ lo sợ, nhưng ngay lập tức thân hình người nào người nấy đều cứng ngắt, bọn họ không nghe lầm chứ? Là Thần công? Thần cấp công pháp?

Nếu là trong quá khứ họ chưa chắc đã tin lời Lôi Thần nói, dù là chứng kiến thủ đoạn của hắn cũng vậy, nhưng bây giờ thì khác, cảnh tượng nguyên khí bị đoạt đi cùng với khí chất bá đạo của hắn đã chứng minh rằng điều đó không phải là giả.

Có lẽ chỉ Thần cấp công pháp mới gây nên dị tượng nghịch thiên như vậy đi.

Không đợi ba người kịp ổn định tinh thần, Lôi Thần nói tiếp.

- Quả trứng ra sao rồi? Còn đại hội tỉ võ sắp bắt đầu chưa?

Mạnh Long đôi mắt vẫn trừng thật lớn máy móc đáp.

- Quả trứng của đại ca đệ đã bỏ vào nô thú oản rồi, đại hội tỉ võ thì giữa trưa mới tổ chức, còn bốn canh giờ nữa.

Trông thấy cả đám vẫn còn ngơ ngơ ngẩn ngẩn, Lôi Thần nhịn không được cười khổ nói.

- Các ngươi đây là làm sao vậy? Không xem ta là đại ca à? Thái độ câu nệ thế này thật không ra thể thống gì, chúng ta là huynh đệ đồng cam cộng khổ cùng tiến cùng lùi, đại ca chưa từng bạc đãi các ngươi, sau này cũng vậy, nếu có thời gian ta sẽ đi cướp đoạt một vài công pháp Thần cấp cho các ngươi tu luyện.

Ba người Vũ Nam kinh ngạc đưa mắt nhìn nhau, đều có thể thấy rõ kinh hỉ lẫn hưng phấn trong mắt mỗi người, bọn họ còn lo lắng Lôi Thần sau khi tu thành thần công sẽ không đặt kiến cỏ như bọn họ vào mắt, giờ thì cảm thấy không cần thiết nữa rồi.

"Xem ra đi theo một người đại ca như vậy thật sự rất đáng giá..."

Ba người đồng thời có cùng một suy nghĩ như vậy trong đầu, không ai bảo ai, cả ba đồng loạt hướng Lôi Thần chắp tay, một chân quỳ xuống hét lớn.

- Đại ca tình sâu nghĩa nặng, bọn đệ sau này sẽ đi theo đại ca, nguyện trung thành muôn đời muôn kiếp.

Nếu Tiếu Thiên Thủy có mặt ở đây cũng sẽ làm ra hành động tương tự, bởi vì Lôi Thần đã giúp hắn khai thông suy nghĩ, hiểu ra rất nhiều điều, hiểu làm thế nào để có thể trở thành nam nhân đỉnh thiên lập địa, không thẹn với lòng.

Lần này Lôi Thần không ngăn cản, đây là bộc bạch trong lòng bọn Vũ Nam, ngăn cản ngược lại sẽ khiến mọi người cùng khó xử, với thân phận làm đại ca, nhận một bái của tiểu đệ cũng là thiên kinh địa nghĩa.

Chờ ba người bái xong, Lôi Thần mỉm cười gật đầu nói.

- Được rồi, đứng lên cả đi, chờ đại ca và tiểu Nam vào Lâm Viễn tông xong sẽ nghĩ cách mang theo hai ngươi vào theo, chắc sẽ không lâu đâu.

Ba người không tỏ vẻ gì, cùng nhau gật đầu ưng thuận, bất quá Vũ Nam như có điều muốn nói lại không biết mở lời làm sao, cứ ngần ngừ ngần ngừ, nét do dự hiện lên trong mắt.

Lôi Thần như đọc được suy nghĩ của hắn nhẹ giọng nói.

- Tiếu Thiên Thủy là một nam tử rất được, chỉ vấp một chỗ là quá mềm yếu, rất khó thành đại sự, việc hôm qua ta bảo hắn làm là một thử thách tâm lý, nếu hắn vượt qua được thì ta sẽ không ngại thu thêm một tiểu đệ.

- Thật tốt quá, đa tạ đại ca, đệ tin chắc hắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Vũ Nam vô cùng vui mừng chắp tay bái một cái nữa, hai người còn lại cũng vui vẻ không kém.

Lôi Thần phất tay nói.

- Miễn đi, không cần cứ việc gì cũng bái lạy như vậy, ta là đại ca của các ngươi chứ không phải chủ nhân, đừng tự tìm mất mặt cho đại ca. Giờ thì ra ngoài thôi, tránh để Vương đại ca lo lắng, ta nghĩ hắn đang tính tới việc nên dùng ai trong số các ngươi thay thế cho vị trí thi đấu của ta.

- Sao đại ca biết?

Ba người sóng vai nhau lấy Lôi Thần làm trung tâm bước về phía đình viện Lĩnh Long, nơi những nhân vật cao tầng Lĩnh Long đoàn thường tập trung bàn bạc đối sách hoặc tiếp khách.

- Ta làm sao lại không biết, việc ta và đệ lên thi đấu một mặt tốt cho tương lai của hai ta, mặt khác mang lại lợi ích to lớn cho Lĩnh Long đoàn, chỉ cần hai ta chiến thắng, gia nhập Lâm Viễn tông thì khẳng định tông môn sẽ cấp cho Lĩnh Long đoàn không ít thứ tốt, đồng thời còn hứa hẹn nhiều thứ khác cũng nên. Ta tuy là đệ đệ trên danh nghĩa của Vương đại ca, nhưng liên quan đến sự phát triển của Lĩnh Long đoàn thì huynh ấy khẳng định sẽ không do dự gạt bỏ ta ra khỏi danh ngạch.

Trên mặt Lôi Thần vẫn giữ nụ cười nhạt, không có vẻ gì là để ý đến chuyện Vương Quý Long trừ bỏ hắn khỏi danh ngạch.

Vũ Nam biến sắc vội vàng giải thích hộ Vương Quý Long.

- Đại ca, chuyện không như huynh nghĩ đâu, phụ thân hắn...

Không để hắn nói hết thì Lôi Thần đã ngắt lời, giọng nói vẫn nhàn nhạt bình đạm.

- Ta hiểu, thân làm người đứng đầu phải chịu rất nhiều áp lực, cho dù Vương đại ca không vì đại nghĩa diệt thân thì những thành viên cấp cao khác cũng sẽ không đồng ý giữ ta lại. Ta không trách gì Vương đại ca cả, đặt ta vào địa vị của huynh ấy thì cũng sẽ làm như vậy thôi.

Nghe xong Vũ Nam nhẹ nhõm hẳn, hắn sợ Lôi Thần khó chịu Vương Quý Long thì rắc rối to, giữa hai người hắn không biết phải đứng về bên nào.

- Yên tâm đại ca sẽ không khiến ngươi khó xử, được rồi đưa nô thú oản cho ta xem một chút.

Mạnh Long không chút chậm trễ móc ra một vật phẩm hình giống như ngà voi đưa cho Lôi Thần.

Tiếp lấy nô thú oản, Lôi Thần truyền ý niệm vào, tức thì một quả trứng màu vàng nhạt to cỡ nắm tay hiện ra, nằm gọn gàng trên tay hắn.