Chương 12: Kết Bái Huynh Đệ

Lôi Thú Hóa Thần

Chương 12: Kết Bái Huynh Đệ

Lôi Thần hít sâu vài hơi, mạnh mẽ đè ép kích động trong lòng, sát khí kinh thiên động địa cũng dần tan đi, như để chứng thực điều mình nói, hai tay Lôi Thần chợt xẹt lên mấy quang hoa lôi điện nhàn nhạt, chẳng mấy chốc hình thành lôi xà dài hai thước uốn lượn quanh người hắn.

Khí tức hủy diệt bá đạo khi có khi không khiến đám Vương Quý Long toát mồ hôi lạnh, cho đến bây giờ họ mới biết Lôi Thần không phải không tu được nguyên khí tu vi, mà cơ bản Lôi hệ thuộc tính hay nói cách khác Lôi hệ nguyên khí quá khó để tu luyện.

Nên biết, tại Thiên Nguyên đại lục thì nguyên khí tồn tại chủ yếu trong không khí là ngũ hành thuộc tính cơ bản Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, ngoài ra tứ hệ thuộc tính hiếm có là Phong Lôi Quang Ám. Vì sao hiếm có, đơn giản bởi vì mức độ nồng đậm nguyên khí của bốn thuộc tính đó quá thưa thớt, đây cũng là lý do vì sao số lượng người nắm giữ chúng lại ít đến đáng thương.

Và còn một điều đặc biệt mà ai ai cũng biết, bất quá chỉ là không để ý tới, ở Thiên Nguyên đại lục chỉ có tám loại Thần thú, và bát đại Thần thú này đại diện cho tám loại thuộc tính nguyên khí. Long Mộc, Phượng Hỏa, Hổ Phong, Quy Thổ, Bằng Kim, Lân Quang, Hỗn Độn Ám, Bàn Cổ Cự Chập Thủy.

Từ đó có thể nhận ra không hề có Thần thú nào đại diện cho Lôi hệ nguyên khí, thuộc tính này bởi vậy được liệt kê vào hàng ngũ hiếm hoi nhất, và cũng là thuộc tính khó tu luyện nhất. Mà bản thân uy lực của nó người nào cũng phải công nhận, bằng không Lôi tộc với số lượng không mấy đông đảo đã chẳng thể nào so sánh với Long tộc rồi.

Nhìn thấy sự sợ hãi trên mặt mọi người, Lôi Thần cười chua chát, tự giễu.

- Ta đã nói rồi,... Thôi vậy, dù sao cũng cám ơn Vương đại ca và mọi người đã chiếu cố trong mấy ngày qua, ta...

Lời chưa nói hết thì đã bị Vũ Nam cắt ngang.

- Lôi huynh đệ, ngươi nói gì vậy? Bọn ta có làm ra hành động gì xa lánh ngươi sao? Lôi tộc quả thật là chủng tộc vô cùng cường đại, nhân loại bình thường như chúng ta đương nhiên sẽ sợ hãi, đó là bản năng, nhưng không có nghĩa rằng bọn ta sẽ sợ và xa lánh Lôi huynh đệ ngươi, bằng hữu khí khái đáng mặt nam nhi không dễ tìm. Mặc kệ ai nghĩ như thế nào thì Vũ Nam này kết giao bằng hữu với ngươi chắc rồi, nếu có người vì thân phận gây khó dễ với ngươi thì ta là người đầu tiên sóng vai với ngươi chống lại hắn.

Nhìn thần thái kiên định trên mặt Vũ Nam, Lôi Thần bỗng cảm thấy mình đã tìm được một huynh đệ chí giao chí cốt rồi, điều này ngay cả kiếp trước cũng chưa từng xảy ra. Với cá tính độc lai độc vãng của Lôi Thần, lần đầu tiên hắn cảm thấy ấm áp thân thuộc như thế này. Một cỗ xúc động dâng trào muốn kết bái huynh đệ với Vũ Nam ngay bây giờ bị Lôi Thần mạnh mẽ đè ép.

Mà Lôi Thần cũng không biết, Vũ Nam về sau chính là người huynh đệ trung thành nhất, cùng hắn chinh chiến thiên hạ. Ngày hôm nay là thời điểm định mệnh gắn kết con đường của hai người.

Vương Quý Long đứng bên cạnh hung hăng vỗ mạnh lên vai Vũ Nam, vẻ mặt vui sướng nói lớn.

- Hảo! Không ngờ ta lại có một nhi tử tốt như vậy, bằng câu nói của ngươi và Lôi huynh đệ, kể từ bây giờ những người có mặt ở đây chỉ cần tiết lộ thân phận của Lôi huynh đệ ra ngoài thì ta nhất định sẽ xử tử kẻ đó.

Hung quang thoáng hiện lên trong mắt Vương Quý Long làm cho mấy người xung quanh run lên nhè nhẹ, ở Lĩnh Long dong binh đoàn chưa hẳn là hoàn toàn đoàn kết, nhưng uy nghiêm của Vương Quý Long là không hề thay đổi.

Lập tức những người còn lại, Tiếu Thiên Thủy, Mạnh Long, Hà Nguyệt Như và lão giả trưởng lão tu vi Võ Sư trung giai đỉnh phong lên tiếng tỏ rõ lập trường.

Lôi Thần cảm động suýt khóc, trước sự chứng kiến của mọi người, hắn bước lên nhìn thẳng vào mắt Vũ Nam đoạn nói.

- Vũ Nam huynh đệ, hôm nay nhận rõ tấm lòng của ngươi khiến Lôi Thần này cảm động khôn tả, ngay bây giờ không biết Vũ Nam huynh đệ có đồng ý kết bái kim lan với ta không.

Vũ Nam cũng bước lên phía trước không chút do dự đáp ứng.

- Được kết bái huynh đệ với Lôi Thần huynh đệ là vinh hạnh của ta, Vũ Nam cầu còn không kịp. Bàn về thực lực ta thua ngươi, bàn về kinh nghiệm sinh tử, ngươi từ nhỏ đã một mình sống trong Cương Lĩnh sơn mạch không biết cao hơn ta bao nhiêu lần, nói suất ca thì người ngoài nhìn vào đã nhận rõ ai cao ai thấp. Tuy ta cao hơn ngươi vài tuổi nhưng dáng vẻ lại ngang nhau, để ta nhận hai chữ đại ca thì chính ta cũng cảm thấy mất mặt. Vậy nên từ bây giờ ta gọi ngươi là đại ca, mong Lôi Thần đại ca đừng từ chối.

Đối với đề nghị này, Lôi Thần không cảm thấy có gì không ổn, hắn đã sống qua hai kiếp tổng cộng hơn một trăm năm mươi tuổi, để một tiểu tử gần hai mươi gọi là đại ca cũng không thiệt thòi y, chưa kể tâm tính của Lôi Thần hắn được rèn giũa nhiều lần, ngay cả mấy lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm cũng chưa chắc bì được. Hai chữ đại ca này hắn đương nhiên nhận được.

- Tốt! Hai ta là người trong giang hồ, không cần câu nệ nhiều, ở đây có thiên địa chứng giám, ta có bình rượu nhạt, kính ngươi một ngụm, kể từ bây giờ hai ta là huynh đệ đồng sinh cộng tử, phú quý hiểm nghèo cùng nhau chia sẽ.

Nói xong Lôi Thần ngửa đầu dốc bình rượu dắt nơi hông lên một ngụm lớn, rất có phong phạm lão thành trải qua sóng gió, người không biết y có khi còn cho rằng đây là một người đã trưởng thành chính cống.

Vũ Nam đứng đối diện thoáng cười khẽ không khách khí giật lấy bình rượu đồng dạng nốc một ngụm hết sạch chỗ rượu còn lại.

Chờ hắn uống xong, hai người nhìn nhau đồng thời cười lớn, hoàn toàn coi đám người Vương Quý Long thành không khí, mà bọn họ cũng không để bụng việc này.

Chứng kiến hai đại thiên tài đỉnh thiên lập địa kết bái, khẳng định sau này năm người ở đây sẽ cảm khái mình may mắn vì đã được quan sát từ đầu tới cuối thời khắc này.