Chương 94: Lại gặp vô sỉ (1).

Linh Thần

Chương 94: Lại gặp vô sỉ (1).

Trên đường trở về trại, hai người đi cực kỳ an toàn, hoàn toàn không hề gặp bất kỳ một linh thú nào, khiến cho Bách Lý Thiên Lân có một chút ảo giác là nơi đây không phải Vạn Xà sâm lâm mà là một khu rừng bình thường.

Đi khoảng hai khắc, hai người cuối cùng cũng quay về khu vực của tiểu đội, cũng là lúc này, Mặc Duy Phong ngay lập tức quay lại và nói:

- Sư phụ, Lân, hai người về rồi.

- Tinh thần lực có tinh tiến?

Tang Thanh nhìn Mặc Duy Phong hỏi và nhận được cái gật đầu, thế là hắn liền suy nghĩ. Bằng vào Ngưng Linh tam tinh thực lực, Dẫn Linh sơ giai tinh thần lực, khế ước với tử kim đản sẽ có chút khó khăn, hơn nữa bây giờ còn chưa phải là thời điểm, thế nên hắn cũng tạm gác lại chuyện này, sau đó thì quay sang Bách Lý Thiên Kỳ và hỏi:

- Bao lâu?

- Một tuần.

Bách Lý Thiên Kỳ đơn giản nói, nhưng trong lòng thì không. Y không nghĩ rằng Tang Thanh đã yêu nghiệt thế này, lại có thể ở độ tuổi mười ba mà dạy dỗ ra được một đệ tử cũng biến thái không kém gì hắn, đây đúng thật là không biết dùng từ gì mô tả luôn rồi.

Nhìn thấy Bách Lý Thiên Kỳ như vậy, Tang Thanh hơi cười rồi không nói gì nữa mà cùng Bách Lý Thiên Lân kể lại mọi chuyện, mà sau khi nghe xong thì hai người giật mình, đồng thời cũng lên tiếng hỏi:

- Hai người không sao chứ?

- Không sao.

Tang Thanh cười nói, nếu như chỉ một tia tinh thần lực đó cũng có thể làm hắn bị thương, thế thì hắn dứt khoát chết đi được rồi đó. Hơn nữa, Hách Liên Thành với linh lực thiên phú có thể cao, nhưng tinh thần lực thiên phú mà so với hắn, cách xa một vạn tám ngàn dặm. Đến từng này tuổi cũng chỉ mới Dẫn Linh trung giai, thế mà muốn từ đây huỷ diệt linh hồn hắn, đúng là nằm mơ!

Sau khi nghe hết câu chuyện, ngoại trừ đoạn đối thoại của Tang Thanh thì mọi người đều có cảm thán, hôm nay đúng là vận cứt chó! Về phần tài nguyên thì đều chia cho bọn họ, nhưng linh thạch thì trừ hắn ra, còn lại đều không dùng đến, bởi vì họ cũng chưa đạt đến mức độ cần thiết.

Sau khi xong xuôi hết thảy, bốn người họ liền nghỉ ngơi, sau đó thì lại tiếp tục tu luyện, chuẩn bị cho nhiệm vụ cuối cùng, chính là giết chết một con Lục Sắc Xà đạt đến Dẫn Linh cảnh.

Bởi vì giết là Lục Sắc Xà, thế nên Tang Thanh không hề vội vàng, chỉ chờ đợi Bách Lý Thiên Kỳ lên cấp, bản thân thì tiếp tục đi săn linh hạch.

So với sử dụng linh thạch, Tang Thanh lại càng thích dùng linh hạch, bởi vì nó giúp cho hắn tăng trưởng tinh thần lực cùng linh lực song song, nhưng không thể phủ nhận rằng linh thạch sẽ giúp tu vi hắn hiện tại gia tăng nhanh hơn rất nhiều, cho dù hắn bây giờ chỉ có hạ phẩm linh thạch thấp nhất.

Lúc này, xuất ra linh thạch, Tang Thanh bắt đầu nhắm mắt tu luyện. Hắn tìm được hai trăm khối hạ phẩm linh thạch, chia đều cho cả bốn người thì còn năm mươi khối. Bằng vào bao nhiêu đây, nếu muốn thăng cấp lên Tiên Linh cảnh thì khá khó khăn, nhưng hắn là luyện dược sư cùng luyện khí sư! Chuyện tiêu hao linh lực cùng tinh thần lực để đột phá rất dễ, huống hồ gì... Hắn còn có khả năng mượn lực lượng lôi kiếp để gia tăng thực lực, thế nên chỉ cần không ở trong tông môn, thực lực của hắn liền nhanh chóng gia tăng.

Tang Thanh tu luyện, những người khác đương nhiên là không có ngồi chơi. Bách Lý Thiên Lân sau khi nhận được hướng dẫn khế ước thì liền bắt đầu, nhưng quá trình có một chút khó khăn vì tinh thần lực hơi thiếu. Bách Lý Thiên Kỳ cùng Mặc Duy Phong thì tiếp tục đối chiến, thuận tiện canh gác cho cả hai.

Sau khi tu luyện hồi lâu, cảm thấy linh lực có chút tinh tiến thì Tang Thanh cười khổ, vẫn là khuyết thiếu để lên cấp. Nếu án theo kiếp trước thì e rằng đã sớm đột phá rồi, nhưng bây giờ cũng chỉ mới được nửa chặng đường, tuy nhiên hắn vẫn bình tĩnh mà lấy linh thạch ra tu luyện tiếp, chẳng qua rằng...

- Lại là bọn họ.

Bởi vì đang khế ước nên Bách Lý Thiên Lân không biết gì, nhưng ba người còn lại thì đang tỉnh táo, thế nên họ đã cảm nhận được có người đến gần phạm vi này. Tang Thanh cùng Mặc Duy Phong lập tức biết được người đến là ai, còn Bách Lý Thiên Kỳ thì chỉ cảm nhận được người đến không có ý tốt. Tuy nhiên, dù là ai thì bọn họ cũng sẵn sàng xử đẹp, không phải sao?

Lúc này, Tang Thanh từ trong lều đi ra, tạo một kết giới cách âm cho Bách Lý Thiên Lân rồi quay sang nói với hai người kia:

- Vô sỉ đoàn đội.

- Hừ, âm hồn bất tán.

Mặc Duy Phong bực bội nói, lúc này Tang Thanh mỉm cười xoa đầu y rồi nói:

- Cứ đánh cho bọn họ hết âm hồn bất tán là được.

- Dạ.

Mặc Duy Phong vui vẻ nói, mà Bách Lý Thiên Kỳ ở một bên nghe xong thì đổ mồ hôi hột. Y tuy hiếu chiến nhưng không có thù dai, mà Tang Thanh nhìn mặt ngoài bình tĩnh như vậy lại cực kỳ thù dai, có những lúc trả đũa đối thủ đến mức khiến chúng sợ hãi phải đi đường vòng, mà Uông Mạc là một trong số đó.

Còn nhớ lần trước, bởi vì không nghe Tây Môn Phi phân phó mà Uông Mạc đã tìm Tang Thanh gây rắc rối, kết quả là bị hắn đem ra làm chuột bạch thử độc, một tuần liền bị Tào đại nhân ám, đến bây giờ vẫn chưa hết sợ. Tuy nhiên, y đáng tội nên Bách Lý Thiên Kỳ cũng chẳng có chút gì thương xót cả.

Biết người đến là ai rồi, cả ba liền thả lỏng một chút. Dù sao thì đối phó với vô sỉ thì phải vô sỉ hơn, vì vậy nên... Họ không ngại đâu, một chút cũng không ngại đâu, ba người nào đó tà ác nghĩ.../.