Chương 99: Khế ước.

Linh Thần

Chương 99: Khế ước.

Sáng ra, cả ba người Tu La tiểu đội đều tỉnh lại sau tu luyện, thế là họ liền đi ra ngoài thả lỏng cơ thể. Tuy nhiên, khi vừa đi ra thì đập vào mắt họ không phải là cái gì khác, mà là một con Lục Sắc Xà đang ngoan ngoãn ở sau lưng Tang Thanh hiện tại đang nướng thịt, khiến cho họ tập thể hoá đá.

Mặc Duy Phong đối với Tang Thanh là tin tưởng tuyệt đối, thế nên khi thấy con Lục Sắc Xà nhìn cũng không dám nhìn sang bên đây, hơn nữa lại thấy tiểu hắc điểu của hắn đang ngồi trên đầu nó thì y liền nhún vai tỏ vẻ bình thường, thoát khỏi trạng thái hoá đá một cách nhanh chóng và đi đến chỗ hắn ngồi nói chuyện như bình thường.

Bách Lý Thiên Lân nhìn Lục Sắc Xà ngoan ngoãn yên ở một chỗ, lại nhìn sang Tang Thanh thản nhiên nướng thịt thì liền đến gần, nhưng tất nhiên là ngồi đối diện với hắn, cách xa xa con rắn nào đó đang nhìn chăm chú vào thịt nướng.

Về phần Bách Lý Thiên Kỳ, y bây giờ mới hiểu tại sao Tang Thanh lại nói y có cơ hội để khế ước một con Lục Sắc Xà. Nhưng mà y thắc mắc chính là hắn từ đâu ra mà có được hàng này? Rõ ràng tối qua vẫn còn thấy hắn canh gác mà? Cho dù nghi ngờ, nhưng y cũng không có đi hỏi hắn mà chỉ ngồi xuống, đồng thời nhìn chăm chăm con rắn.

- Hôm qua con này muốn tập kích chúng ta.

Tang Thanh nhìn ra nghi ngờ của Bách Lý Thiên Kỳ nên cũng nói thẳng, chẳng qua là chuyện linh kỹ hắn không có nói thôi. Lúc này, sau khi nghe xong thì y liền hiểu ra, đồng thời cũng thán phục thủ đoạn của hắn, có thể đem một con Lục Sắc Xà hung bạo như vậy thu phục dễ dàng. Nhưng mà chuyện này vẫn là để cảm thán sau, tại vì nếu phân tâm, đồ ăn đảm bảo không còn một mẩu!

Sau khi ăn xong, Tang Thanh nhìn sang Lục Sắc Xà đang ăn sạch một con bò, còn Ám Vũ thì đã sớm chui vào trong áo hắn ngủ rồi thì nói với Bách Lý Thiên Kỳ:

- Kỳ, ngươi khế ước với nó đi.

- Được sao?

Bách Lý Thiên Kỳ ngạc nhiên, lúc này Tang Thanh nhìn sang Lục Sắc Xà thì nó làm bộ dáng oán phụ khiến cho hắn bật cười, sau đó thì nói:

- Được.

- Thứ lỗi.

Nói rồi thì Bách Lý Thiên Kỳ đi đến chỗ Lục Sắc Xà và đặt tay lên đầu nó, mà nó cũng rất phối hợp yên lặng cho y khế ước. Còn tại sao lại ngoan như vậy là vì Tang Thanh trước khi mọi người dậy đã dùng Thánh Dạ Thần Hoả hù nó một phen, thế nên nó liền không dám có dị tâm, chỉ sợ hai người đem nó đốt thật.

Lúc này, tinh thần lực và linh lực của Bách Lý Thiên Kỳ cùng Lục Sắc Xà giao lại một chỗ, theo đó mà từ từ cô đọng lại thành một ấn ký. Khi ấn ký hoàn thành cũng là lúc khế ước xong, hai bên đều cảm nhận được nhau, mà lúc này nó dùng ánh mắt kinh dị nhìn y, sau đó thì nói:

- Hắc ám linh căn, Dẫn Linh cảnh. Ngươi thật sự mới mười ba tuổi?

- Thật không bàn cãi.

Bách Lý Thiên Kỳ vừa nói xong thì lập tức ngồi xuống để đột phá. Y lựa chọn là khế ước bình đẳng nên thực lực tăng không bằng Tang Thanh năm xưa, nhưng mà so với một khối người khác vẫn hơn rất nhiều. Lúc này, Lục Sắc Xà nhìn sang Tang Thanh và thấy hắn cười, thế là liền thức thời ngậm miệng, nhưng trong lòng lại nghĩ là: "Thời đại này rồi mà còn quái vật như thế sao?"

Khó trách Lục Sắc Xà nghĩ như vậy, bởi vì sau thời đại huy hoàng của nhóm Huyết Lục Thánh Nữ, tất cả mọi thứ dần thay đổi, tu luyện dùng đan dược như nhai cơm, công pháp mất tích quá nhiều, thế nên cho dù có thiên phú thật cũng chưa chắc đã phát huy được. Tuy nhiên, Bách Lý gia tộc là ẩn tộc, truyền thừa đến hiện tại vẫn không ngã thì đương nhiên là công pháp có đầy đủ, thế nên thiên phú của cả hai mới phát huy được như thế. Về phần Tang Thanh và Mặc Duy Phong thì không cần phải nói, Tiếu Diện cùng đệ tử có thể yếu sao? Tất nhiên là không rồi.

Bách Lý Thiên Kỳ sau khi khế ước thành công thì đã đột phá lên Dẫn Linh tứ tinh, điều này khiến cho Mặc Duy Phong nhìn lại chính mình chỉ mới là Ngưng Linh tứ tinh, quá yếu. Biết được tâm tình của đệ tử, Tang Thanh nhẹ nhàng xoa đầu hắn và nói:

- Nếu con đột phá được tinh thần lực lên Dẫn Linh cao giai và linh lực đạt Ngưng Linh ngũ tinh thì sư phụ tặng con một món quà.

- Dạ.

Mặc Duy Phong tinh thần lực đã sớm đột phá lên Dẫn Linh trung giai, hơn nữa nhờ vào trận chiến với Bách Lý Thiên Kỳ nên cả hai đều có tiến triển, chỉ cần một đoạn thời gian nữa là có thể đột phá, thế nên y liền nắm chặt thời gian, cố gắng tu luyện để nhanh chóng trở nên mạnh hơn.

Nhìn thấy Mặc Duy Phong quyết tâm, Tang Thanh nhẹ nhàng xoa đầu y, sau đó thì quay sang nhìn Lục Sắc Xà và hỏi:

- Ở đây có còn Lục Sắc Xà nào đồng cấp với ngươi không?

- Phía tây, sáu mươi dặm.

Lục Sắc Xà lên tiếng, không chút nghĩa khí nào bán đứng đồng loại. Nó hiện tại tuy đã khế ước với Bách Lý Thiên Kỳ, nhưng nó còn không có quên Ám Vũ đã nói gì với nó. Lại nói, quan hệ của Tang Thanh cùng y khá tốt, thế nên nó cũng không muốn chết đâu.

Nhận được thông tin, Tang Thanh liền chờ Bách Lý Thiên Kỳ ổn định tu vi, sau đó thì bọn họ liền bắt đầu đi. Trên đường đi, tên của Lục Sắc Xà cũng theo đó mà được đặt, nhưng...

- Lão tử là nam! Đừng có lấy cái tên Tiểu Sắc hay Tiểu Lục đi ra đây!

Lục Sắc Xà vị này đang rất phẫn uất với cái tên, đơn giản là do nó là nam tính chứ không phải nữ tính. Lúc này, Bách Lý Thiên Kỳ cũng hết sức bó tay, đồng thời lại suy nghĩ xem tên nào hợp với con rắn này. Mãi cho đến khi gần đến nơi, do cả hai tranh cãi quá mức, ngay cả Ám Vũ cũng không chịu nổi mà nói với Tang Thanh:

"Nghĩa phụ, con rắn này quá ồn."

"Mặc kệ bọn họ đi, cái tên xác thực là quan trọng."

Tang Thanh biết cái tên cũng có ảnh hưởng nhất định, thế nên hắn cũng chẳng quan tâm lắm khi thấy một người một thú cãi nhau. Ám Vũ thấy vậy thì liền dùng linh lực bịt lỗ tai lại, đồng thời ngủ tiếp.

Quay lại với Bách Lý Thiên Kỳ cùng Lục Sắc Xà, hai người vẫn tiếp tục cãi, nhưng mà cuối cùng thì trước khi đánh nhau, họ cũng thống nhất được cái tên:

- Lục Nguyên.

Vào lúc mà cái tên của Lục Nguyên ra đời, cũng là lúc mà nhiệm vụ cuối cùng bắt đầu./.