Chương 108: Cố trưởng lão.

Linh Thần

Chương 108: Cố trưởng lão.

Niên đấu kết thúc, bọn họ liền được nghỉ ngơi một tuần, nhưng Tang Thanh thì sau một ngày đã đi đến Tàng Thư Các, ý đồ muốn gặp Cố Thuỵ Ninh.

Tang Thanh kiếp trước từng chịu ơn cứu mạng của Cố gia tổ tiên - Cố Cẩn Phi, hơn nữa lại ưa thích tính cách hào sảng của lão nên hắn đã cùng lão kết bái huynh đệ và hứa là sẽ ra tay giúp đỡ Cố gia. Tuy nhiên, thẳng cho đến khi linh hồn hắn du đãng được hơn một vạn năm thì mới phát hiện được Cố gia hậu nhân trúng nguyền rủa huyết mạch, thế nên huyết mạch chỉ có thể đơn truyền, càng ngày càng đơn bạc. Mà Cố Thuỵ Ninh chính là Cố gia gia chủ hiện tại, nhưng bởi vì một số lý do nên nàng phải rời đi để tìm phương pháp.

Cố thị nhất tộc từ xưa đến nay đoàn kết, hơn nữa đã nhận định gia chủ sẽ không thay đổi. Giống như Cố Thuỵ Ninh thiên phú cao, trí tuệ tuyệt luân, phẩm chất cũng rất tốt, thế nên các trưởng lão trong tộc vô cùng trung thành, cũng như vui lòng trông chừng gia tộc dùm nàng, để nàng yên tâm giải quyết chuyện nguyền rủa.

Tang Thanh hiện tại trở về, hơn nữa lại gặp được Cố gia gia chủ ở đây, thế nên hắn mới quyết định lựa chọn Cố Thuỵ Ninh làm lão sư. Lúc này, đi đến Tàng Thư Các, hắn lại nhớ đến đôi mắt của nàng, trong như thu thuỷ, thanh khiết thấu triệt mọi thứ. Tuy nhiên, bên trong vẫn tồn tại lo lắng cùng mệt mỏi, đó là do nguyền rủa của Cố gia gây nên.

Tang Thanh biết nguyền rủa huyết mạch mà Cố gia trúng là gì, nhưng thực lực hắn còn chưa lên đến Nguyên Linh cảnh thì vô pháp hoá giải. Lại nói, Cố gia nổi tiếng với tri thức phong phú, thế nên Cố Thuỵ Ninh năm nay mới hơn trăm tuổi, nhưng đã sớm là Hoá Linh đỉnh phong, so với thời đại hiện tại có khi lên đến ngàn năm mới đạt được Hoá Linh đỉnh phong thì đây xác thực là rất nhanh, nhất là khi linh căn nàng lại là thiên linh căn kim hệ!

Nhìn lên tấm hoành phi ghi ba từ "Tàng Thư Các" đầy cổ xưa, Tang Thanh không nhanh không chậm bước vào trong, sau đó thì nhìn thấy Cố Thuỵ Ninh đang ngồi trên ghế đọc sách.

Khác với Vân Khinh Tuyết là hàn băng lạnh lùng, Vân Hải Tuyết là dương quang rực rỡ thì Cố Thuỵ Ninh là mẫu đơn cao quý, nhưng đôi mắt thu thuỷ cho nàng ưu nhã cùng lạnh nhạt, mỹ lệ tuyệt luân. Một suối tóc đen tuyền xinh đẹp, phối cùng với hồng y khiến cho nàng nhiều thêm một tia thành thục quyến rũ.

Nhìn thấy Cố Thuỵ Ninh chuyên tâm đọc sách, Tang Thanh cũng không đi quấy rầy nàng mà đến một kệ sách và lấy ra một quyển Dược Thảo Bách Khoa Lục, bắt đầu đọc và so sánh với những gì bản thân đã trải qua thì phát hiện có thiếu rất nhiều, hơn nữa những loại tưởng chừng vô dụng lại có tác dụng cực lớn, khiến cho đan dược thăng lên phẩm cấp hoặc tỷ lệ thành đan.

Có một chút ngứa tay, Tang Thanh liền từ trong không gian giới chỉ lấy ra một quyển thư, sau đó bắt đầu ghi chép lại và chỉnh sửa. Thân là một luyện dược sư yêu nghề, hắn cũng không thể để cho thảo dược bị huỷ vì lý do vớ vẩn chứ? Sẽ đau lòng chết đi thôi.

Tang Thanh làm việc chuyên chú, vẻ mặt phi thường bình tĩnh cùng nghiêm túc. Tiếng bút lông vang lên, tuy nhỏ nhưng vẫn thu hút Cố Thuỵ Ninh chú ý, thế là nàng liền gập sách vào, thu thuỷ lam mâu nhìn sang hướng phát ra âm thanh và nàng thấy hắn đang tập trung làm việc, hơn nữa vẻ mặt lúc này y như bọn họ bình thường, thế là tính tò mò của nàng liền trỗi lên một chút.

Nhẹ nhàng đi đến chỗ Tang Thanh và nhìn thử xem hắn đang ghi cái ghì thì Cố Thuỵ Ninh phát hiện, những gì mà hắn ghi đều là những thứ nàng chưa từng nghe qua. Lại nói, những tri thức này với luyện dược sư cùng độc sư có thể tính là bảo bối, hận không thể chiếm làm của riêng đâu.

Một tiểu hài tử lại có tri thức như vậy, khiến cho Cố Thuỵ Ninh mạc danh kỳ diệu cảm thấy hứng thú. Cũng là ngay lúc này, giọng nói của Tang Thanh vang lên, đánh thức nàng:

- Cố trưởng lão nếu có hứng, ta có thể sao một bản cho ngài.

- Gọi ta lão sư là được.

Cố Thuỵ Ninh quay về trạng thái bình ổn thông thường, lúc này Tang Thanh cũng cười cười, sau đó thì nhẹ nhàng nói ra một câu:

- Ngươi cùng Cố Tiên Y giống nhau, đều mỹ lệ tuyệt luân, băng tuyết thông minh.

- Tiên Y?

Cố Thuỵ Ninh nhíu mi, gia phả xác thực là có một người tên gọi Cố Tiên Y, là nàng tổ nãi nãi, sinh thời đều được mọi người nói y như Tang Thanh nói. Lúc này, hắn đạm nhiên cười, sau đó thì nói:

- Lời nguyền "Đơn Mạch Nguyền Rủa" xem ra cũng khiến ngươi đau đầu.

- Tại sao ngươi biết?

Cố Thuỵ Ninh nghe đến đây thì ánh mắt sắc lạnh nhìn Tang Thanh, bởi vì chuyện này trừ Cố gia bọn họ ra, còn lại không có ai biết cả. Lúc này, hắn vẫn bình tĩnh như vậy mà nói tiếp:

- Tiếu Diện Thánh Giả từng đáp ứng Cố Cẩn Phi sẽ giúp đỡ Cố gia, mà ta là đệ tử của ngài ấy.

- Ngươi có bằng chứng sao?

Cố Thuỵ Ninh vừa dứt lời thì Tang Thanh hơi cười, trong lòng đánh giá với nàng cũng tốt hơn. Lúc này, hắn đưa cho nàng một cái giới chỉ màu nâu cổ xưa, đồng thời nói:

- Đào chi yêu yêu, chước chước kì hoa.

- Tổ tiên, ngài đã sớm biết sao?

Cố Thuỵ Ninh nghe câu nói quen thuộc này, hơn nữa giới chỉ cổ xưa trên tay cũng cộng hưởng theo đó thì biết lời Tang Thanh nói là thật. Lúc này, nàng đeo giới chỉ vào tay và cảm nhận được linh lực liên kết, ánh mắt nhìn hắn liền nhu hoà hơn mấy phần, đồng thời nói:

- Tiếu Diện đại nhân có phương pháp phá sao?

- Có, nhưng điều kiện là ta phải đạt đến Nguyên Linh cảnh.

Tang Thanh mỉm cười nói, lúc này Cố Thuỵ Ninh quan sát hắn một lát, sau đó thì nhẹ gật đầu và nói:

- Dẫn Linh tam tinh, không quá chậm.

- Này là nếu ta có thể ra ngoài làm nhiệm vụ.

Tang Thanh còn không có quên, tiểu đội mỗi người một lão sư, chuyện làm nhiệm vụ trở nên khó khăn, thế nên hắn cũng giản lược lại chuyện này. Lúc này, Cố Thuỵ Ninh nghe xong thì nhẹ gật đầu, sau đó thì lấy thuỷ tinh liên lạc ra. Không biết là nàng thuyết phục như thế nào, nhưng cuối cùng thì Tu La tiểu đội có thời hạn ba tháng đến nửa năm để dã ngoại rèn luyện, tuy nhiên Tang Thanh không cần biết quá trình, chỉ cần biết kết quả nên lúc này hắn mỉm cười, chân thành nói:

- Cảm ơn lão sư.

- Nếu là đệ tử của Tiếu Diện đại nhân, gọi ta Ninh tỷ là được.

Cố Thuỵ Ninh biết Tang Thanh là đệ tử của Tiếu Diện Thánh Giả nên cũng không để hắn gọi nàng là lão sư, nàng đảm đương không nổi chức này. Hơn nữa, năm đó Tiếu Diện Thánh Giả cũng từng kết bái huynh đệ với Cố Cẩn Phi, thế nên một mặt nào đó, cũng có thể tính nàng là tỷ tỷ hắn. Lúc này, nghe nàng nói như vậy thì hắn khẽ cười, sau đó thì nói:

- Ninh tỷ, tại sao tỷ lại chọn nơi này?

- Nhật Nguyệt Tông là viễn cổ môn phái, sách có rất nhiều.

Cố Thuỵ Ninh ngồi xuống ghế và nói, lúc này Tang Thanh cũng hiểu rõ. Vì lời nguyền của gia tộc, nàng dốc sức rất nhiều để tìm ra, chỉ tiếc... Nếu muốn tìm được phương pháp, kỳ thật phải đến chỗ Tiêu Viễn, nhưng số người biết y không nhiều, đếm đủ trên đầu ngón tay, thế nên hắn không ngạc nhiên gì khi Cố gia tìm chưa ra.

- Ninh tỷ, tỷ có hứng thú với linh trận?

Tang Thanh nhìn qua cuốn sách mà Cố Thuỵ Ninh đọc thì phát hiện đó là linh trận thư, thế là nhận được cái gật đầu của nàng. Vừa hay Cố gia nguyền rủa cũng cần linh trận khu trừ, thế nên hắn liền từ trong Niệm Tuyết lấy ra quyển sách mà Tô Tử Bình cho hắn và đưa cho nàng:

- Ninh tỷ, cái này là của bằng hữu sư phụ ta cấp, tỷ hảo hảo đọc thử.

- Cái này...

Cố Thuỵ Ninh nhìn qua thì thấy quyển này thư phi thường viễn cổ và giá trị, hơn nữa nhìn qua liền biết là bản chép tay nên nàng có chút chần chừ. Lúc này, Tang Thanh mỉm cười và để nó vào tay nàng, sau đó thì nói:

- Ninh tỷ cứ giữ lấy học, sau này trả lại cũng được.

- Nếu vậy thì tỷ tỷ cung kính không bằng tuân mệnh.

Cố Thuỵ Ninh đạm nhiên cười, sau đó thì bắt đầu đọc sách, còn Tang Thanh thì tiếp tục chỉnh sửa lại cho đến khi hết ngày thì mới quay về, trong lòng nhiều thêm một tia quyết tâm:

- Phi ca, năm đó đệ đã hứa, vậy thì sẽ làm. Cố gia vận mệnh, để đệ đến thay đổi đi.