Chương 92: Nhân phẩm bạo phát (2).

Linh Thần

Chương 92: Nhân phẩm bạo phát (2).

Sau khi thu thập Hắc Yên Thuỷ cùng Hắc Yên Thạch, hai người liền nhanh chóng đi tiếp, xem thử vận may đến đây là hết hay là còn tiếp. Nhưng mà có lẽ là bù đắp chuyện hôm trước, thế nên hôm nay hai người họ có thể nói là đi nhặt chứ không phải đi tầm bảo nữa rồi.

Rời khỏi sông Hắc Yên, hai người đi thẳng về phía trước, cổ thụ san sát nhau, bên dưới cũng có một vài loại thảo dược, nhưng nó hiện tại không phù hợp với Tang Thanh, bởi vì đa số là phàm giai, chỉ có một ít nhờ có độc nên mới được hắn thu vào.

- Chắc là hôm nay chỉ có Hắc Yên Thuỷ cùng Hắc Yên Thạch thôi.

Bách Lý Thiên Lân vừa cảm thán xong thì họ liền nhìn thấy một cái hồ, tuy là nó giống như những hồ nước khác, nhưng Tang Thanh cảm nhận được có một cái gì đó khác lạ. Thả tinh thần lực ra thăm dò, hắn nhìn thấy ở bên dưới lại có linh thạch!

Khi vào cao đẳng thành trì cùng Đại Địa đấu giá hội trở lên, chỉ có linh thạch là đơn vị tiền tệ, còn kim tệ là cực kỳ vô dụng, bởi vì linh thạch giúp hỗ trợ tu luyện, cùng linh thú linh hạch tương tự, nhưng nó an toàn hơn, bởi vì không có tinh thần lực của linh thú.

Linh thạch được chia ra làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm, trong đó hạ phẩm linh thạch có ít linh khí, mà cực phẩm thì rất nhiều. Nhưng muốn sử dụng phải lên đến Tiên Linh cảnh, thể chất kha khá mới có thể dùng. Tuy nhiên, Tang Thanh bằng vào Dẫn Linh cảnh đã dùng được, bởi vì thân thể hắn mạnh hơn người khác, hơn nữa linh khí hắn cần gấp năm mươi lần người khác để đột phá, nên có linh thạch chẳng khác nào đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi.

Tuy nhiên, Tang Thanh không phải là kẻ tham lam đến đánh mất lý trí, ngược lại hắn rất tỉnh táo, bởi vì phú quý thường đi với nguy hiểm. Lúc này, gia tăng thêm tinh thần lực, hắn liền nhìn thấy một con Lam Dực Linh Xà đang ngây ngốc ở dưới, xem linh thạch như đệm cho nó nằm ngủ. Nhìn thấy cảnh này, hắn cũng chẳng có suy nghĩ gì mà dự định lặn xuống xử nó, nhưng Bách Lý Thiên Lân đã lên tiếng hỏi hắn:

- A Thanh, ở bên dưới có gì thế?

- Một con Lam Dực Linh Xà và linh thạch.

Nghe đến xà thì Bách Lý Thiên Lân liền lập tức từ bỏ suy nghĩ đang có trong đầu, sau đó thì nói:

- Như vậy thì làm sao đánh?

- Nhảy xuống nước.

Tang Thanh nhún vai nói, sau đó thì lập tức nhảy xuống nước. Lúc này, Bách Lý Thiên Lân cũng theo đó mà đi theo, cả hai bơi một hồi thì đến nơi. Vừa đến gần thì thấy nó lập tức ngẩng đầu lên le lưỡi đầy cảnh giác, hơn nữa cả người nó như đang che chở cái gì đó, nhưng mà nó sẽ nằm trong việc bọn họ bận tâm sao? Đương nhiên là... Không.

Bằng vào thực lực hiện tại của cả hai, nếu không xử lý được một con rắn Ngưng Linh cảnh thì quá là mất mặt, thế nên mỗi người dùng đúng một chiêu, tiễn nó lên đường.

Sau khi xử lý xong Lam Dực Linh Xà, Tang Thanh cùng Bách Lý Thiên Lân chia nhau đống linh thạch, đồng thời nhìn xem thứ mà nó che chở là gì. Ngạc nhiên thay, đó lại là hai quả trứng, cả hai quả đều có hoa văn cầu kỳ nhưng giống nhau duy nhất, trừ màu sắc là một lam một tử kim. Lúc này, hắn quan sát một hồi, sau đó thì nói:

- Bảy phần là Long tộc.

- Long tộc?

Bách Lý Thiên Lân tò mò nhìn hoa văn, quả thật là kết thành một cái long thủ. Hơn nữa, nhìn qua màu sắc thì có thể phán đoán được đây là trứng của thuỷ long cùng lôi long, chân long hàng thật giá thật chứ không phải là á long. Lúc này, Tang Thanh đưa cho y lam đản, sau đó thì nói:

- Cái này của ngươi.

- Này, món lễ vật này quá...

Bách Lý Thiên Lân định nói tiếp, nhưng mà Tang Thanh đã thu tử kim đản vào, sau đó thì nói:

- Kỳ ngộ bỏ qua sẽ rất khó kiếm, hơn nữa chúng ta là nhất thể.

- Được.

Nói rồi thì Bách Lý Thiên Lân liền thu vào trong, dự định dùng thiên lý truyền âm hỏi thăm làm sao khế ước, còn Tang Thanh thì không có ý định, bởi vì hắn đã có Ám Vũ, hơn nữa nếu muốn Mặc Duy Phong có được lôi hệ, khế ước cùng nó là biện pháp nhanh nhất, còn hắc lôi thì hắn sẽ giải quyết sau.

Xử lý xong tài nguyên này, Tang Thanh chợt nhìn thấy có một cửa động khuất sau ổ trứng, nếu không để ý thì sẽ không thấy được, thế là hắn liền bơi vào trong, Bách Lý Thiên Lân thấy vậy cũng đi theo.

Đường hầm này khá dài, hơn nữa lại tối, thế nên Tang Thanh liền tạo ra một quang cầu và dùng tinh thần lực điều khiển để cho nó soi sáng. Bơi khoảng nửa canh giờ sau, hai người họ liền thấy ánh sáng le lói ở bên trên, thế là họ nhanh chóng bơi lên trên.

- Đây là...

Khi trồi lên mặt nước, Bách Lý Thiên Lân ngạc nhiên, bởi vì y thấy một hang động tràn đầy thạch nhũ, hơn nữa lại có ba lối đi. Lúc này, Tang Thanh, sau khi cùng y lên bờ đã thử vận dụng tinh thần lực thăm dò, nhưng kỳ lạ là hắn lại không thấy được gì cả. Tuy nhiên, hắn cũng không từ bỏ mà vận dụng Ảnh Nhãn.

Màu lam của đôi mắt dần trở nên trong suốt như pha lê, mà Tang Thanh linh lực cùng tinh thần lực đều được quán chú trên đôi mắt, giúp cho hắn nhìn thấy được hết thảy.

Trên mỗi lối đi đều có khắc những cổ ngữ, tuy so với Tiên Thần Quyết không cổ xưa bằng nhưng nếu là một người khác, chắc chắn giải không ra. Lúc này, Tang Thanh bắt đầu phiên dịch và sau một lúc, hắn hơi nhíu mi, bởi vì nơi này là một nơi mà hắn quen thuộc, quen đến mức chỉ muốn đem nơi này huỷ diệt.../.