Chương 86: Hiểm cảnh đột phá.

Linh Thần

Chương 86: Hiểm cảnh đột phá.

"Nghĩa phụ, có kẻ đến ám sát."

Ám Vũ lời vừa dứt, Tang Thanh cũng không có gì ngạc nhiên, bởi vì hắn biết không sớm thì muộn ngày này cũng đến, chẳng qua là ngay lúc này... Rất có thể liên luỵ đến Bách Lý huynh đệ. Lúc này, hắn nhanh chóng kích phát Tụ Linh trận giúp ba người, đồng thời nói:

"Thực lực, khoảng cách?"

"Dẫn Linh năm Tiên Linh một, một trăm dặm."

Ám Vũ bởi vì huyết mạch cao quý, sớm đè ép những linh thú khác, thế nên nó biết được kẻ thù đến cũng là chuyện bình thường. Lúc này, Tang Thanh nhíu mi, sau đó thì rút Huyền ra, chuẩn bị chiến đấu.

Vừa mở mắt ra đã thấy Tang Thanh cầm Huyền, cả ba người đều ngạc nhiên và hỏi, đáp lại là một câu trả lời khiến cho bọn họ giật mình:

- Có kẻ đến ám sát ta.

- Cùng ngươi chiến đấu.

Mặc Duy Phong không trả lời nhưng đã cầm Thất Nguyệt Huyền Tiêu, mà Bách Lý Thiên Kỳ tay nắm chặt, Bách Lý Thiên Lân lại dựng trường thương lên, tỏ vẻ muốn chiến đấu. Lúc này, Tang Thanh lên tiếng nói:

- Kẻ thù có Tiên Linh cảnh, nếu mọi người muốn đi cũng không vấn đề.

- A Thanh, chúng ta là chiến hữu sóng vai, ta không muốn làm kẻ hèn chạy trốn, bỏ mặc chiến hữu.

Bách Lý Thiên Kỳ lên tiếng, lúc này Tang Thanh hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền cười, sau đó thì nói:

- Thế thì hôm nay, đánh một trận thống khoái đi.

- Được.

Lời vừa dứt, sáu tên sát thủ liền xuất hiện trước mặt họ, lúc này Tu La tiểu đội cũng không nhiều lời, trực tiếp lao lên!

Dẫn Linh cảnh hiện tại hoàn toàn không thể so sánh với thời đại Tang Thanh, hơn nữa Bách Lý huynh đệ đến từ Bách Lý gia tộc, truyền thống tu luyện của thời đại đó trước sau như một, thế nên bọn họ hoàn toàn có thể vượt cấp chiến đấu. Mặc Duy Phong được Tang Thanh dạy dỗ, hiển nhiên cùng Bách Lý huynh đệ không kém, nếu không thì cũng không thể trụ được dưới áp lực do hai tên Dẫn Linh cảnh mang lại.

Lúc này, Tang Thanh chỉ có một đối thủ, nhưng kẻ này là Tiên Linh nhất tinh, cùng hắn cách hai đại cảnh giới, nhưng hắn vẫn bình thản đối mặt. Hai người đấu mắt một hồi, sau đó thì vẫn là tên kia ra tay trước, bởi vì nhiệm vụ yêu cầu chính là giết chết hắn!

Nhìn thấy kẻ thù ra tay, Tang Thanh hơi nhíu mi lại, sau đó thì phát động Phản Kích, đem đòn đánh đối thủ bật lại. Phản Kích cho dù là tinh thần công kích cũng có thể đánh bật, đừng nói đến vài đòn công kích vật lý. Chẳng qua rằng, hắn phải sử dụng linh lực nhiều hơn bởi vì thực lực chênh lệch, nếu không thì tấm chắn sẽ vỡ nát.

Nhìn thấy công kích của bản thân không có tác dụng, hắn ta liền xuất ra linh kỹ, lại là đại lôi kiếm. Lúc này, Tang Thanh nhìn thấy thì tự hỏi, khi nào mà lôi linh căn xuất hiện nhiều như thế, tiện tay cũng có thể bốc trúng.

Tang Thanh tuy suy nghĩ vẩn vơ, nhưng hắn đã nhanh chóng phát động chồng điệp Vô Hiệu, đem đại lôi kiếm của kẻ thù phá vỡ. Tuy nhiên, linh lực của hắn tiêu hao khá nhiều, phải dùng Hồi Linh đan phục hồi lại, mà hắn cũng chẳng gọi Ám Vũ ra, mặc cho nó ở bên trong không gian gào thét.

Tang Thanh biết kẻ thù lần này là do ai phái đến, trừ Tang gia ra đâu còn ai. Hơn nữa, biết được thuộc hạ của vị kia đang giả làm lão tổ tông Tang gia, thế nên hắn lại càng không dám liều, chỉ có thể sử dụng linh căn chứ không triệu hồi Ám Vũ.

Lần này Tang Thanh không có cố kỵ cái gì, trực tiếp dùng luôn Diệt Thế Thiên Quang, đánh đối thủ một phát hộc máu, nhưng linh lực cũng theo đó tiêu hao cấp tốc, lại thêm Phượng Hoàng Vẫn Lạc, thiếu chút nữa phun một ngụm máu.

Lại nuốt Hồi Linh đan, nhưng lần này Tang Thanh cảm nhận được bình chướng nứt ra, trong lòng chửi thề một tiếng, nhưng lúc này áp chế không được, thế là hắn liền dùng hết sức sử ra Phần Diệt Nguyệt, hoả diễm bán nguyệt chém tên kia khiến y trực tiếp bay đi.

Kẻ thù vừa bay đi, Tang Thanh liền phát động luôn cả Thánh Nhật Hoả Tráo, sau đó thì nuốt một lô Tấn Linh đan và bắt đầu dồn hết tâm trí vào việc đột phá. Linh lực nhanh chóng hội tụ và thanh lọc, càng ngày càng nhiều, càng thực chất, đồng thời binh cảnh cũng nhanh chóng nứt vỡ, chỉ cần một chút nữa là có thể đột phá.

Lúc này, Tiên Linh sát thủ kia bất động một lúc rồi đứng dậy, sau đó nhìn về hoả tráo, đôi mắt âm trầm mà sử dụng đại lôi kiếm, dồn hết toàn lực chỉ để nhất kích tất sát.

Đại lôi kiếm va chạm với Thánh Nhật Hoả Tráo, rất nhanh liền thấy hoả tráo xuất hiện vết nứt, nhưng nhờ Thánh Dạ Thần Hoả nên tình huống không tệ đến mức đem hoả tráo lập tức phá nát. Hơn nữa, bởi vì đột phá nên Tang Thanh đã gọi Ám Vũ ra để duy trì hoả tráo, cho nên mới cầm cự được lâu như vậy.

Tuy nhiên, bởi vì chênh lệch thực lực nên giằng co một chung, hoả tráo liền vỡ nát. Mắt thấy đại lôi kiếm sắp đánh vào Tang Thanh, cả ba liền cảm thấy hoảng hốt mà la lên:

- Sư phụ / A Thanh!

Muốn đến, nhưng đến không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn đại lôi kiếm đánh trúng Tang Thanh. Âm thanh nổ tung vang lên, nhấn chìm hết thảy hi vọng, tuy nhiên...

- Ta còn chưa chết, hét như thế làm gì?