Chương 71: Thống khoái!
Kỳ thật, muốn đứng vững dưới sóng lực đối với hai người họ khá dễ, bởi vì họ có thủ đoạn riêng của bản thân. Tang Thanh có Thánh Nhật Hoả Tráo, hiển nhiên với sóng lực này không có gì khó khăn để chống đỡ, còn Bách Lý Thiên Kỳ lại có Ám Dạ Nguyệt Tráo, thế nên chuyện này cũng không làm khó y được.
Khói mù tan đi, nhìn thấy trong mắt hai bên đều là chiến ý, họ đều cười, sau đó thì trực tiếp đối đầu, song quyền va chạm! Không cần linh lực, cũng không dùng linh kỹ, chỉ đơn giản là dùng nắm đấm, nhưng uy lực cũng chẳng thể nào đùa được.
Song quyền va chạm, rất nhanh lui ra và rất nhanh lại xuất hiện, nhưng lần này lại ở một vị trí khác và chuyện này cứ như là một đoạn phim tua nhanh vậy, lúc ba người họ bắt kịp thì họ lại biến mất.
Đánh như vậy được một khắc, sau đó thì bọn họ liền lui ra sau, đồng thời bắt thủ ấn. Thủ ấn lần này của cả hai đều khác biệt, căn bản không như Ám Dạ Trầm Kiếm và Mạt Nhật Sát Kiếm là đều xuất phát từ linh kỹ căn bản nên chỉ có khác đôi chút.
Theo thủ ấn diễn hoá, đằng sau lưng Bách Lý Thiên Kỳ xuất hiện một con hắc long, cho dù không to nhưng cũng tràn đầy lực lượng, nhưng chỉ mới ngưng tụ bao nhiêu đó thôi cũng khiến cho khoé miệng y tràn ra một dòng máu. Hiển nhiên rằng chiêu thức này đã đem linh lực của y rút sạch, nếu không thì sắc mặt y cũng không tệ như vậy.
So với Bách Lý Thiên Kỳ thì tình huống của Tang Thanh cũng không tốt bao nhiêu, nhưng chí ít máu cũng không tràn ra khỏi miệng hắn, chẳng qua sắc mặt tái nhợt là không thể tránh khỏi. Dù sao thì Vẫn Lạc Diệt Thế, cho dù là thức yếu nhất Thiên Thạch Vẫn Lạc cũng cần hết một phần ba lực lượng của hắn hiện tại, mà thức thứ hai này lại càng cường đại hơn, đem linh lực của hắn thanh không.
Ở sau lưng của Tang Thanh, một con phượng hoàng, ngoại trừ màu sắc thuần đỏ ra còn lại đều giống hệt Ám Vũ, mỹ lệ mà cường đại, cùng với hắc long bên kia không sai biệt bao nhiêu. Mà lúc này, thủ ấn của cả hai bên đều kết thúc, thế nên họ đồng thời lên tiếng, lại tạo ra một vụ nổ kinh thiên động địa nữa:
- Phượng Hoàng Vẫn Lạc!
- Hắc Long Thôn Thiên!
Lời vừa dứt, chu tước cùng hắc long va chạm nhau, đồng dạng tạo ra sóng lực, nhưng lần này so với lần trước lại càng cường đại hơn, phạm vi sâm lâm chịu ảnh hưởng cũng lớn hơn, tựa hồ như đem cả phân nửa sâm lâm thổi bay.
Có kinh nghiệm lần trước khi họ xuất chiêu, thế nên Yên lão đã dùng linh lực tạo ra tấm chắn phòng hộ, bảo vệ họ khỏi sóng lực. Lúc này, nhìn cảnh tượng xung quanh, Bách Lý Thiên Lân nuốt nước miếng, sau đó thì nói:
- Ta chưa bao giờ thấy Kỳ ca điên cuồng như vậy.
- Ta cũng chưa bao giờ thấy sư phụ thi triển toàn lực.
Mặc Duy Phong nhìn cảnh tượng trước mắt mà trong lòng kinh hãi, bởi vì trong ấn tượng của y, trừ sự kiện bị Nguyên Linh cảnh đuổi giết kia, còn lại đều là thong dong trấn định mà giải quyết. Tuy nhiên, ngày hôm nay nhìn thấy cảnh tượng này, y chợt nhận ra một điều, chính là thực lực của Tang Thanh vượt quá độ tuổi của hắn, cũng như trong đồng lứa, trừ yêu nghiệt như Bách Lý Thiên Kỳ mới có thể đỡ được. Nghĩ đến đây, y siết chặt tay lại thành nắm đấm, âm thầm thề rằng chính mình phải mạnh mẽ hơn nữa.
Sau khi hai linh kỹ tán đi, cuối cùng thì họ cũng nhìn thấy được tình trạng của hai người. Sắc mặt cả hai đều tái nhợt, hơn nữa cũng phun ra một ngụm máu, hiển nhiên là vì linh lực tiêu hao sạch sẽ, thế nên không dựng được linh kỹ phòng ngự. Tuy nhiên, Tang Thanh dựa vào tinh thần lực cường đại chắn được một phần, thế nên còn có thể đứng vững, nhưng Bách Lý Thiên Kỳ thì không, thế nên mới có thể nửa ngồi nửa quỳ như vậy, cố gắng đứng dậy.
Cho dù hiện tại chật vật như vậy, nhưng cả hai đều mỉm cười, cười thật to vì họ biết được, bản thân tìm đúng người, hơn nữa lại đánh được một trận thống khoái như thế này, thật không còn gì hơn. Tuy nhiên, họ cũng tự biết ngày hôm nay đánh không nổi nữa rồi, nên liền quay sang Yên lão và nói:
- Yên lão, mời ngài.
- Trận này hoà.
Yên lão vuốt râu nói, với tình trạng này của cả hai đều đã không còn lực tái chiến, thế nên ông liền phán hoà. Tuy nhiên, ông rõ ràng rằng nếu là sinh tử chiến, vậy thì Tang Thanh sẽ thắng, bởi vì ông thấy được hắn vẫn còn đứng vững, tựa hồ như đã có chuẩn bị trước, cho dù trọng thương vẫn có thể giết chết đối thủ.
Nghe được kết quả, cả hai đều không có ý kiến, hiển nhiên là đồng ý với điều này. Dù sao thì họ biết rõ bản thân, cũng biết rằng ngày hôm nay cả hai đã đi quá giới hạn, thế nên họ liền cùng Yên lão quay về, sau đó thì nghỉ ngơi.
- Vẫn Lạc Diệt Thế, quả nhiên là không tiện nghi chút nào.
Khi về đến viện, Tang Thanh liền nhanh chóng minh tưởng, hồi phục được toàn bộ linh lực rồi mới thả lỏng, đồng thời cười khổ nói. Vẫn Lạc Diệt Thế là thiên giai linh kỹ, thế nên vấn đề linh lực tuyệt đối không có một chút tiện nghi nào cả. Ở Ngưng Linh cảnh này có thể phát động hai lần Vẫn Lạc, có thể nói là nhờ vào khả năng câu thông thiên địa nguyên khí mà Thông Thiên Quyết đem đến, nếu không thì hắn cũng sẽ không liều lĩnh mà sử dụng thức thứ hai, đem linh lực toàn bộ đều thanh không, phải dựa vào tinh thần lực chống đỡ. Dù vậy, trận đấu này là đáng giá, bởi vì bình cảnh của hắn đã lung lay, ước chừng một tuần nữa có thể đột phá.
Sau khi khôi phục hoàn toàn, Tang Thanh liền ngồi suy nghĩ một chút về sự tình phải làm sắp tới. Hắn hiện tại đang ở trong môn phái, nhất cử nhất động đều phải cẩn thận, thế nên cho dù phô bày ra Vẫn Lạc Diệt Thế, cũng không có nghĩa đó là toàn bộ át chủ bài. Tuy nhiên, thân phận luyện dược sư cùng luyện khí sư thì khá là khó để giấu, nên hắn quyết định để lộ, chẳng qua là vào lúc nào thì...
Nghĩ xong hết thảy rồi, Tang Thanh lại bắt đầu tu luyện, chuẩn bị cho việc đột phá sắp đến./.