Chương 78: Thuỷ giao linh hạch (2).

Linh Thần

Chương 78: Thuỷ giao linh hạch (2).

So với con thuỷ giao đầu tiên, con này lớn hơn, đồng thời cũng mạnh hơn, bởi vì nó là Ngưng Linh ngũ tinh, cùng Bách Lý Thiên Lân không sai biệt lắm.

Nhìn thấy con này hiện thân, Bách Lý Thiên Kỳ hơi nhíu mi, nhưng mà Tang Thanh đã kéo y cùng Mặc Duy Phong lui qua một bên, để cho Bách Lý Thiên Lân đã khôi phục hoàn toàn một chọi một với nó.

- A Thanh, tại sao...

Bách Lý Thiên Kỳ lên tiếng, y không hiểu tại sao, nhưng Tang Thanh thì cười nhạt, sau đó thì nói:

- Lân cần phải đột phá cực hạn.

- Nhưng nó...

Bách Lý Thiên Kỳ còn định nói thêm gì nữa thì nhìn thấy ánh mắt Tang Thanh đầy kiên định, linh lực cũng chậm rãi xuất hiện thì hiểu rõ, thế nên họ liền lui ra đằng sau, chuẩn bị tinh thần giúp đỡ cho Bách Lý Thiên Lân.

Quay lại với Bách Lý Thiên Lân, y lúc này đang đối mặt với thuỷ giao, hai tay cầm một thanh ngân thương, đôi mắt nhìn chăm chăm vào nó, thân thể cũng chậm rãi thay đổi, vững vàng hơn.

Đấu mắt một lúc lâu, thuỷ giao liền dùng đuôi quét ngang, ý đồ hất Bách Lý Thiên Lân ngã ngửa, nhưng y rất nhanh liền nhảy lên, mượn thân giao đạp lên không trung, sau đó thương xuất!

Thương pháp thiên về cương mãnh, tinh chuẩn, cùng thuỷ hệ nhu hoà như thế nào cũng không hợp, nhưng Bách Lý Thiên Lân lại làm được, bởi vì y biết rõ tính chất của thuỷ hệ. Mũi thương thẳng một đường, chuẩn xác đâm trúng mắt của thuỷ giao, khiến cho nó đau đớn gào rú, miệng cũng phun ra một ngụm toan dịch, ý đồ hoà tan y, tuy nhiên y đã đoán trước nên mượn lực thương còn cắm trong mắt nó, lộn nhào một cái và ngay lập tức liền đáp lên đầu nó.

Thành công đứng ở trên đầu thuỷ giao, Bách Lý Thiên Lân xoay thương một vòng, vận dụng linh lực và trực tiếp đâm vào vị trí yếu nhất của nó - linh hạch.

So với thương trước, thương này lại càng ngoan độc hơn, trực tiếp cắm thẳng vào trong, linh lực bên trên cũng hoá thành từng đạo sắc bén, trực diện đâm thẳng, khiến cho thuỷ giao đau đớn gầm rú, nhưng Bách Lý Thiên Lân đâu có dễ dàng buông tha cho nó như vậy.

Thuỷ nhu hoà, chí nhu chí âm, nhưng đó là tĩnh thuỷ. Còn như động thuỷ ở biển khơi lại là chí cương chí dương, mãnh liệt hung bạo, y như đại hồng thuỷ bá đạo càn quét vạn vật, mà Bách Lý Thiên Lân dùng thuỷ chính là động, thế nên thương pháp cùng với lôi hệ không hề thiếu sắc bén, mãnh liệt hay tinh chuẩn.

Lúc này, Bách Lý Thiên Lân rút thương ra, sau đó vận dụng thuỷ linh lực, ngưng tụ ra một lớp màng màu lam ánh lên tia sáng sắc bén như kim loại, sau đó lại một lần nữa trực tiếp đâm vào cùng một vị trí, nhanh hơn, mạnh hơn cũng độc hơn.

- Lam Ba Hải Thương!

Một chiêu này trực tiếp đem đầu của thuỷ giao đâm thủng, ngay cả linh hạch cũng bị chấn đến vỡ nát. Khi rút thương, máu chảy như suối, thuỷ giao cũng ngã xuống, sinh mệnh theo đó mà đi đến hồi kết.

Rút thương ra, Bách Lý Thiên Lân nhảy khỏi người thuỷ giao, đồng thời cảm giác có chút... hưng phấn. Dù sao thì bình thường y vẫn cố gắng hết sức tránh né những sinh vật như vầy, nhưng ngày hôm nay... Tự tay giết chết đã khiến cho y gạt đi nỗi sợ hãi trong lòng, thoải mái hơn rất nhiều.

Ở một bên, nhìn thấy Bách Lý Thiên Lân thành công, Bách Lý Thiên Kỳ cũng thả lỏng, còn Tang Thanh thì mỉm cười, sau đó thì nói:

- Cảm thấy thế nào?

- Thống khoái lắm.

Bách Lý Thiên Lân hào hứng nói, bộ dáng tỏ vẻ "ta có thể giết thêm mấy chục con thuỷ giao nữa" làm cho cả ba người bật cười. Lúc này, Tang Thanh nhìn sang xác của con thuỷ giao kia và nói:

- Linh hạch vỡ nát. Ta đi săn con khác.

- Ha ha...

Bách Lý Thiên Lân nghe Tang Thanh nói xong thì cười ha ha, bởi vì y biết rõ rằng chính mình đã quá tay khi dùng Lam Ba Hải Thương, đem linh hạch của thuỷ giao chấn nát. Tuy nhiên, vẫn có thể săn con khác nên y cũng không đắn đo mấy.

Lúc này, Bách Lý Thiên Lân bắt đầu minh tưởng hồi phục, Bách Lý Thiên Kỳ ở lại hộ pháp, còn Tang Thanh và Mặc Duy Phong thì đi săn thuỷ giao.

Đi được trăm bước, hai người họ liền thấy một con thuỷ giao Ngưng Linh tam tinh đang tìm mồi, thế là Mặc Duy Phong ở một bên trông chừng, còn Tang Thanh thì sử dụng Huyền chiến đấu:

- Thiên Huyền, trảm!

Lời vừa dứt, tán ô đang khép bùng ra một đoàn ngân quang, đồng thời nhanh chóng thay đổi, trở thành một vỏ bọc, thân tán lại biến thành một chuôi kiếm. Lúc này, Tang Thanh rút kiếm ra, đôi tay nắm chặt, mắt nheo lại nhìn con mồi, sau đó thì rất nhanh liền biến mất, bởi vì:

- Tốc.

Một kiếm cực nhanh, cực sắc đem thuỷ giao đầu mình hai nơi, nhanh đến mức sét đánh không kịp bưng tai, máu cũng chưa kịp chảy cho dù đã bị đứt lìa. Lúc này, Tang Thanh lấy linh hạch ra, sau đó thì bỏ nó vào thạch bài và cùng Mặc Duy Phong quay về.

- Hoàn thành nhiệm vụ.

Khi quay về, nhìn thấy Bách Lý huynh đệ đang nhìn bản thân, Tang Thanh liền mỉm cười mà trực tiếp nói ra. Lúc này, khi nghe hắn nói nhiệm vụ hoàn thành, hai người họ liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó thì bốn người liền tìm một nơi trú ẩn, chuẩn bị cho ngày mai./.