Chương 25: Hoàn mỹ kết quả.
Lục phẩm đan dược Băng Tâm đan, sở dĩ gọi như vậy, đó là bởi vì nó được luyện ra từ chủ dược là Tinh Băng thảo cùng Văn Tâm quả. Mà tác dụng của nó, chính là gia tăng sức mạnh cho băng linh sư trong một khoảng thời gian nhất định, hơn nữa linh sư hệ nào cũng có thể sử dụng nó với tác dụng thứ hai - tĩnh tâm.
Phải biết, khi chiến đấu quan trọng nhất là phải đủ khả năng để phán đoán đối thủ làm gì, nhưng nếu tâm bị loạn thì chắc chắn là rất khó khăn để đoán. Băng Tâm đan lại có tác dụng tĩnh tâm an thần, giúp cho bọn họ bình tĩnh hơn và lý trí hơn, dễ dàng phán đoán tình huống. Đây cũng là lý do mà nó được hoan nghênh như vậy, bất quá tỷ lệ thành công thấp ngang với lục phẩm Tấn Linh đan và Hồi Xuân đan.
Chính là vì như vậy nên khi Tang Thanh xuất ra Băng Tâm đan, không có ai nghi ngờ hắn nữa. Mà Tang Hào trước đây đã điều tra hắn, biết được khi đi trừ Hồi Linh đan ra còn lại thì hắn chẳng mua gì cả, thế nên mới nhanh chóng tin tưởng như vậy.
Lúc này, thu hồi Băng Tâm đan và Hồi Xuân đan vào, Tang Thanh nhàn nhã đi xuống dưới, quay về chỗ cũ. Nhưng lần này, đã không còn giống với lúc trước. Có chỗ dựa là lục phẩm luyện dược sư, ai dám đụng đến hắn?
Lúc này, Vũ Văn Thiên đã được người ta khiêng xuống, yến tiệc cũng quay lại như bình thường. Tuy nhiên, người đến chỗ Tang Thanh bây giờ rất nhiều, nhưng hắn đều nói khéo để bọn họ đi qua một bên.
Sau khi tiễn được một mớ khách xong, Tang Thanh đi đến chỗ Tang Nhược đang được Tang Thư chăm sóc và đưa cho nàng một viên Hồi Xuân đan, đồng thời nói:
- Cảm ơn.
Tang Nhược ngơ ngác nhận Hồi Xuân đan, lúc giật mình định nói cảm ơn thì Tang Thanh đã rời đi, còn Tang Thư ở một bên suy ngẫm cái gì đó rồi nói:
- Nhược nhi, dùng đan dược đi, xong rồi đi ra đây với tỷ.
- Dạ.
Tang Nhược nói rồi thì phục dụng Hồi Xuân đan, thế là nàng liền cảm thấy đau đớn từ từ giảm bớt, mà thương thế cũng chuyển biến tốt hơn rất nhiều và rất nhanh sau đó, nội thương liền biến mất như chưa từng tồn tại. Lúc này, nàng liền cùng Tang Thư đi ra ngoài, hảo hảo nói chuyện một phen.
- Nhược nhi, muội thích Tang Thanh, đúng không?
- Ân.
Tang Nhược, nói về mặt tình cảm thì rất thẳng thắn, cũng không phải mù mờ như là thạch đầu, thế nên nàng rất nhanh biết được tình cảm chính mình dành cho Tang Thanh. Lúc này, Tang Thư thở dài nhìn nàng, sau trả lời:
- Gia tộc chúng ta... Không chứa chấp hắn.
- Muội biết.
Tang Nhược biết, thái độ của Tang Hào đã rõ như ban ngày, hơn nữa nàng cũng không có ý định nói ra, bởi vì nàng biết, bản thân đơn phương, hơn nữa Tang Thanh cũng không thích nàng. Chi bằng, giữ lại cho chính mình, để nó vĩnh viễn chỉ có bản thân biết mà thôi. Mà Tang Thư nhìn thấy Tang Nhược thản nhiên như vậy thì hơi lắc đầu, sau đó thì nói.
- Chúng ta về thôi.
- Ân, tỷ tỷ.
Thiên Thanh viện.
Sau khi đưa cho Tang Nhược Hồi Xuân đan thì Tang Thanh cũng rời khỏi yến tiệc, quay trở về viện tử. So với ồn ào náo nhiệt bên ngoài, hắn càng yêu thích yên tĩnh như thế này. Lúc này, ngồi xuống ghế, hắn liền suy nghĩ về tình hình hiện tại của bản thân.
Lấy thân phận lục phẩm luyện dược sư, cho dù không phải là chính hắn, nhưng Tang Thanh đã có chỗ dựa, tam đại gia tộc kia cũng sẽ không làm bừa, mà Tang Hào sẽ suy nghĩ làm thế nào để thu được lợi ích lớn nhất trên người hắn, vì vậy nên có thể nói, tình cảnh hiện tại của hắn, tạm thời là an toàn.
Tuy nhiên, bản thân phải làm thế nào để cho tất cả hoàn toàn tin tưởng, như vậy lại là một nhiệm vụ khác khó nhằn hơn. Dù vậy, Tang Thanh vẫn không có ý tứ gì là cảm thấy khó khăn, vì hắn biết phương pháp để làm được. Chỉ cần tu luyện lại cổ xưa thân pháp linh kỹ mà hắn cùng với một người bằng hữu đã sáng tạo ra, liền có thể giải quyết vấn đề này!
Nghĩ đến đây, Tang Thanh liền ôn lại từng câu khẩu quyết, chung cực áo nghĩa của thân pháp linh kỹ này, đồng thời nghĩ ra những phương pháp phù hợp nhất với thể chất bản thân hiện tại.
Rất nhanh sau đó, Tang Thanh đã suy nghĩ ra, thế là hắn liền bình tĩnh mà minh tưởng, chậm rãi gia tăng từng chút từng chút một, âm thầm chuẩn bị kế hoạch, sau đó... Nhất kích tất sát!
Nguyên Tần viện.
So với Thiên Thanh viện mà Tang Thanh ở thì viện tử này của Tang Phúc, đúng là cách xa một trời một vực, hoa lệ đến mù mắt chó mà.
Ở trong phòng, Tang Phúc đang suy tư về chuyện của Tang Thanh. Cho dù điều tra không dưới mười lần, tư liệu lần nào cũng giống nhau, nhưng chỉ có xác thực nhìn thấy, mới có thể tin tưởng được. Nhưng làm thế nào thì y vẫn còn đang suy nghĩ, bởi vì y muốn chân thật nhất kết quả.
Đêm nay là một đêm thâm trầm, nhưng lại có hai người cùng thức, một là tu luyện nên không ngủ, mà một là... tính kế nên mất ngủ./.