Chương 5: Đại Việt Linh Quyết

Lạc Hồng Truyền Kỳ

Chương 5: Đại Việt Linh Quyết

Những ngày tiếp theo đó, Phạm Văn Long dần dần thích nghi với cuộc sống mới. Dần dà hắn đã chấp nhận sự thật phũ phàng, hiện tại không cách nào quay về Địa Cầu.

Vị "sư tỷ" Tố Uyên có xuất hiện qua một lần, nhưng không hề nói với hắn câu nào cả, chỉ thuận tay quăng một cuốn sách cổ lên bàn rồi bỏ đi luôn.

Phạm Văn Long xem qua liền biết đây là một bộ công pháp tu luyện. Trong lòng ngứa ngáy nên hắn muốn lập tức tu luyện ngay. Có điều lão Kim đùng đùng xuất hiện, cười ranh mãnh rồi bảo cái này chẳng khác nào rác rưởi, không đáng một xu.

Sau đó, lão Kim lại hoàn toàn biến mất khiến Phạm Văn Long đứng ngồi không yên. Tuy nhiên Phạm Văn Long không vì vậy mà nản lòng, hắn biết nếu lão Kim đã mạnh miệng nói vậy thì hẳn là sẽ cung cấp cho mình thứ đồ tốt hơn nhiều.

Hai vị Quân trưởng lão và Diệp trưởng lão từ ngày đó cũng không truyền gọi Phạm Văn Long thêm lần nào nữa cả. Phạm Văn Long cảm thấy thật may mắn. Bản thân hắn mới đến thế giới này chưa bao lâu, nếu tiếp xúc quá nhiều với mấy lão già đó thì trước sau gì cũng đầu voi đuôi chuột mà bại lộ thân phận.

Để hoà nhập với thế giới này, Phạm Văn Long tranh thủ cơ hội thu thập thêm rất nhiều thông tin hữu ích. Phần lớn đều giống như những gì mà lão Kim đã cung cấp trước đó. Ngoài ra hắn còn biết hành tinh Quỳnh Phụ Tinh cực kỳ rộng lớn, ngay cả An Ký Tây đại lục cũng có diện tích kinh người, nếu đem so với Địa Cầu hẳn là phải gấp đến mười lần. Chỉ là một đại lục đã rộng lớn vô biên như thế vậy thì hành tinh này phải khổng lồ đến cỡ nào?

Số lượng dân cư sinh sống vô cùng đông đúc, lên đến hàng ngàn tỉ. Bọn họ tập trung hầu hết thời gian cho việc tu luyện nên về trang phục, tác phong khá đơn giản, khác xa vẻ hào nhoáng thời hiện đại của Địa Cầu. Vì không có sự phát triển vũ bão của nền công nghiệp hoá nên căn bản vẫn mang dáng dấp truyền thống xa xưa. Nói cách khác, Phạm Văn Long có cảm giác bản thân như lạc vào một triều đại phong kiến.

Có lần lão Kim đã châm chọc như thế này:

- Đám người Địa Cầu các ngươi rất kỳ lạ. Cái hay cái tốt thì không học, toàn tiêm nhiễm những thứ vô bổ. Qua mấy ngàn năm phát triển bây giờ lại muốn trở về thời kỳ "nguyên thuỷ". Đám thanh thiếu niên trang phục hở hang, hành vi lỗ mãng. Ta thấy thật chướng mắt!

Phạm Văn Long về vấn đề này chỉ biết cười trừ cho qua chuyện. Có lẽ phải trải qua thời gian rất lâu nữa người Địa Cầu mới phát hiện ra sự tồn tại của linh khí.

Mặt khác, Phạm Văn Long âm thầm sử dụng phương pháp đặc thù mà lão Kim truyền thụ để kiểm tra cơ thể. Quả nhiên cảnh giới của hắn lúc này đã là Nhân Vực cấp hai. So với người khác là rất nhỏ bé nhưng với hắn lại là một niềm vui quá lớn rồi.

Phạm Văn Long hiểu bản thân cần nhanh chóng nâng cao thực lực, như vậy mới có chỗ đứng ở thế giới này, và sớm ngày trở về Địa Cầu.

Trong tu luyện, cảnh giới đầu tiên chính là Nhân Vực. Nhân Vực được chia thành mười lăm tầng cấp bậc. Từ Siêu Phàm trở đi thì đơn giản hơn, chỉ có ba mốc là sơ, trung, hậu kỳ. Đừng nhìn vậy mà nghĩ rằng không có nhiều khác biệt, tỉ dụ như Siêu Phàm sơ kỳ và Siêu Phàm trung kỳ, tuy chỉ cách nhau một tầng cảnh giới thế nhưng về thực lực lại chênh lệch rất lớn. Mà cấp độ càng cao thì sự chênh lệch này càng rõ ràng.

Nói đơn giản là vậy nhưng muốn có thành tựu thì đòi hỏi con người cần có tư chất, nỗ lực và kiên trì. Ngoài ra còn phải xem vận số mỗi người tốt xấu thế nào.

Thêm một thông tin khác khiến Phạm Văn Long chấn kinh. Thánh Viện chính là một trong những thế lực lớn nhất Quỳnh Phụ Tinh. Trong Thánh Viện cường giả nhiều như mây.

Trên An Ký Tây đại lục thì Thánh Viện tuyệt đối là một tồn tại đáng sợ. Tất cả các thế lực lớn nhỏ trong phạm vi mấy ngàn dặm đều dựa vào Thánh viện mà sinh tồn.

Về quy mô, Thánh viện chia thành hai địa phương riêng biệt là ngoại viện và nội viện. Mà khu vực Phạm Văn Long đang ở chính thuộc phạm vi ngoại viện.

Đêm khuya, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm vạn vật. Chẳng bao lâu mặt trăng ló dạng, treo lơ lửng giữa tầng trời, to tròn như chiếc mâm dát bạc.

Ánh trăng dịu dàng, ấm áp dị thường.

Phạm Văn Long rất thích ngắm trăng, cứ đến đêm hắn lại nhảy lên mái nhà nằm nhìn về tinh không. Trong không gian im ắng, bất chợt tiếng lão Kim vang lên:

- Nhóc con! Mấy ngày này ngươi đã dần thích nghi với cuộc sống mới. Ta biết rất khó khăn nhưng tin rằng ngươi không phải là kẻ dễ dàng bỏ cuộc. Hi vọng ngươi sẽ kiên cường vững bước trên con đường chinh phục đỉnh cao cường giả.

Lời lão Kim hiền hòa như một người ông đang dặn dò đứa cháu khiến Phạm Văn Long trong lòng vô cùng ấm áp.

- Lão Kim! Ta nên bắt đầu từ đâu đây? Với việc tu luyện ta còn rất mù mờ, cái hiểu cái không. Hơn nữa ta nghe nói muốn tu luyện cần có linh quyết gì đó? Bộ công pháp mà Tố Uyên mang đến ngươi cũng không đồng ý cho ta tu luyện.

- Ha hả… Nhóc con ngươi xem ra tâm tính còn chưa đủ a, vẫn còn quá nôn nóng. Ngươi không nghe qua câu "dục tốc bất đạt" hay sao?

Nghe ý tứ của Phạm Văn Long, lão Kim làm sao lại không hiểu suy nghĩ trong đầu hắn.

Phạm Văn Long vội nói:

- Ta đã mất quá nhiều thời gian ở Địa Cầu. Nếu không nhanh chân tu luyện, sợ rằng về sau sẽ càng khó khăn hơn.

Im lặng nửa buổi, phải suy nghĩ rất lâu Kim lão mới cất tiếng:

- Nếu ngươi đã quyết chí như vậy thì hiện tại ta có một bộ linh quyết khá phù hợp với thể chất của ngươi. Bộ linh quyết này vốn do bản thân ta sáng tạo trong thời gian nhàn rỗi ở Địa Cầu, tạm gọi là Đại Việt Linh Quyết đi.

- Đại Việt Linh Quyết?

Phạm Văn Long tò mò hỏi. "Đại Việt" cái tên này nghe rất quen thuộc, giống như một triều đại phong kiến Việt Nam.

- Bộ linh quyết này ta khởi đầu rất rất lâu rồi. Cho đến thời kỳ Đại Việt hưng thịnh mới hoàn thành. Đại Việt Linh Quyết chứa đựng vô số huyền cơ, biến ảo khôn lường. Ta chỉ là tàn hồn, không phải thực thể nên không cách nào tu luyện thử qua nên chưa rõ mạnh yếu. Vậy nên ngươi cứ suy nghĩ kỹ rồi hãy quyết định.

Dù mấy ngày nay Phạm Văn Long không bộc lộ nhiều nhưng trong sâu thẳm trái tim là nối nhớ nhà da diết. "Đại Việt" cái tên ấy phần nào giúp hắn vơi đi nỗi nhớ quê hương. Trong lòng liền hạ quyết tâm:

- Được! Ta sẽ tu luyện nó.

Nghe Phạm Văn Long kiên định trả lời lão Kim bỗng im lặng hồi lâu. Một lát, lão chậm rãi cất tiếng nói:

- Đại Việt Linh Quyết có mười hai tầng cảnh giới. Mỗi khi đột phá sẽ sinh ra những lĩnh ngộ phi thường. Nên nhớ chỉ khi nào nền tảng thực sự vững chắc mới được phép tiến lên tầng cao hơn, ngàn vạn lần không được vượt giới. Tu luyện Đại Việt Linh Quyết trước mắt sẽ giúp ngươi đả thông kinh mạch và cải tạo xương cốt.

Lão Kim diễn giải một hồi mới dừng lại, rồi lập tức truyền thụ Đại Việt Linh Quyết vào trong đầu Phạm Văn Long.

Hơn hai canh giờ sau, Phạm Văn Long đã thuộc lòng nội dung Đại Việt Linh Quyết. Tuy hắn vốn thông minh nhưng những điều trong bộ linh quyết này lại vô cùng uyên thâm nên nhất thời không thể nào thấu hiểu hoàn toàn, những chỗ ngu ngơ liền nhờ đến lão Kim giảng giải.

Lão Kim không hề nôn nóng, Phạm Văn Long hỏi điều gì đều cố gắng giải thích cặn kẽ, làm cho hắn hết sức hài lòng. Thấy Phạm Văn Long đã lĩnh ngộ được câu chữ của Đại Việt Linh Quyết, Lão Kim mới ôn tồn khích lệ:

- Tốt lắm! Từ hôm nay nhóc con có thể bắt đầu tu luyện được rồi.

Đôi mắt Phạm Văn Long loé sáng, trong lòng lập tức hạ quyết tâm: "Cố gắng tu luyện!"

Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, mới đảo mắt đã qua thêm một tuần.

Quỳnh Phụ Tinh, trên mái đình viện hiện lên một thân ảnh, người này ước chừng mười tám tuổi, khuôn mặt anh tú, đích thực là Phạm Văn Long.

Lúc này, Phạm Văn Long thân hình ngồi xếp bằng, hai tay liên tục đánh ra những thủ ấn kỳ lạ, mái tóc không gió mà tung bay.

Đợi thêm một lát, bỗng thấy thần sắc Phạm Văn Long cực kỳ khó coi. Dưới bụng đánh thóp một cái, tại vị trí đỉnh đầu nơi huyệt bách hội bỗng như bị kim châm vô cùng đau đớn. Phạm Văn Long lập tức biến ảo thủ pháp, tay phải chỉ lên, tay trái bắt quyết, uốn một vòng giao nhau rồi khẽ khàng ngưng tụ giữa không trung.

Dần dần cảm giác đau nhói liền thuyên giảm, Phạm Văn Long thở hắt một hơi dài, mồ hôi lấm tấm lăn trên trán. Sau khi cơn đau biến mất, khuôn mặt mới dãn ra, tiếp tục vận chuyển khí huyết trong cơ thể, dựa theo Đại Việt Linh Quyết mà tu luyện.

Cứ thế đến gần sáng Phạm Văn Long mới đảo tay thu khí, thả lỏng toàn thân. Nhìn thần sắc hắn dường như không được tốt cho lắm.

Lại nói từ khi nhận được Đại Việt Linh Quyết thì Phạm Văn Long liền điên cuồng lao vào tu luyện bất kể ngày đêm. Thời gian đã mấy ngày trôi qua vậy nhưng vẫn chưa thấy biến chuyển gì trong cơ thể. Nhiều khi Phạm Văn Long tự hỏi bản thân có phải tu luyện sai đường chăng?

Ban đầu Phạm Văn Long không nhịn được định truyền âm hỏi lão Kim, song suy đi nghĩ lại hắn lựa chọn im lặng, cắn răng tu luyện.

Lão Kim sao lại không nhìn thấy những suy nghĩ trong lòng đứa nhóc này. Điều cần nhất đối với Phạm Văn Long bây giờ chính là kinh nghiệm. Lão Kim muốn hắn phải biết học cách chấp nhận thất bại, tôi luyện tâm cảnh bản thân, còn nếu dựa dẫm vào người khác quá nhiều e rằng rất khó tiến xa trên con đường trở thành cường giả.

Phạm Văn Long gặp khó khăn nhưng không nản, hắn vẫn chăm chỉ tu luyện, kiên trì nhích từng bước, từng bước.

Đại Việt Linh Quyết tầng tầng thứ nhất có nội dung cơ bản nói về ba yếu tố tinh, khí, thần.

Tinh, khí, thần là tam bảo của con người, qua quá trình tu luyện để trở nên tăng tiến, sung mãn. Chúng được chia thành hai phần là tiên thiên và hậu thiên.

Tiên thiên còn gọi là nguyên khí là tinh chất cốt lõi của con người, vốn là nguồn mạch của sự sống.

Hậu thiên còn có tên gọi là thiên ịa khí do con người hấp thụ từ linh khí, nhờ đó có thể duy trì và bù đắp cho sự tiêu hao của tiên thiên.

Nhưng thực ra tiên thiên hay hậu thiên cùng giao hòa làm một và được gọi chung là tinh khí.

Nguồn tinh khí trong cơ thể con người giao hòa với nhau, bổ túc cho nhau để tạo thành một dạng chung gọi là chân linh khí, hàng ngày luân lưu trong các kinh mạch và lục phủ ngũ tạng với chức năng điều hòa và tăng cường cho sức mạnh của kinh mạch và nội tạng. Mặt khác tinh khí không đi theo kinh mạch mà lại đi vào da thịt, khuếch tán mạnh có thể đi vào vùng rỗng của khoang ngực, bụng, giúp cho gân, xương, huyết mạch trở nên vững chắc và cải tạo thân thể.

Nói về khí, cơ thể con người tồn tại rất nhiều kinh mạch, huyệt đạo. Khí từ khi sinh ra mỗi người đều có, việc kiểm soát khí chảy theo hệ thống kinh mạch giúp quán thông cơ thể, khai thác tiềm năng vô tận trong con người.

Yếu tố còn lại là thần, vốn là chủ đạo của ý thức. Thần có liên quan mật thiết với tim, cho đến đan điền đóng ở ấn đường và phía sau đỉnh đầu.

Nói tóm lại, tinh là gốc của sự sống, được nuôi dưỡng hàng ngày bởi khí và chịu ảnh hưởng của thần. Mục tiêu tối thượng của Đại Việt Linh Quyết là thông qua quá trình tu luyện hấp thụ linh khí để biến tinh thành khí, luyện khí hóa thần.

Tu luyện Đại Việt Linh Quyết đại thành sẽ có cơ hội dung hợp được ba yếu tố tinh, khí và thần, đưa bản thân vượt ra khỏi giới hạn của con người.

Hiện Phạm Văn Long đang mon mem chập chững bước trên con đường tu luyện nên những vấn đề cốt lõi này hắn vô cùng hứng thú, chìm đắm tìm hiểu huyền cơ trong đó. Hắn lờ mờ cảm nhận, chỉ cần thời gian rất ngắn nữa thôi chắc hẳn là sẽ phá vỡ cục diện bế tắc, đạp nhập đến cảnh giới thứ nhất của Đại Việt Linh Quyết.