Chương 5: Lừa dối, Đi mua quạng sắt

Kỹ Năng Của Ta Là Bậc Z

Chương 5: Lừa dối, Đi mua quạng sắt

Chương 5: Lừa dối, Đi mua quạng sắt

Nhận đủ 2 vạn cân quạng sắt, Lưu Huy Nam trở về tông môn.

Điều đầu tiên chính là cậu nhận hết chỗ Phế đan ở đan sơn rồi đi về phòng.

Vì phòng cậu cũng không quá rộng, nên Lưu Huy Nam mang trước ra 100 cân sắt trước.

(Phát hiện 100 cân quạng sắt thường, có thể tinh luyện thành 10 cân tinh thiết).

Lưu Huy Nam nhìn nhắc nhở, cậu ấn chấp nhận.

Lập tức, một khối quạng sắt to vật vã nhỏ thành một khối to bằng 1 quyển bách khoa toàn thư.

Lưu Huy Nam vui mừng, việc này thành công.

Vậy tức là cách kiếm tiền này có thể đi thông.

Lưu Huy Nam lại mang dẫn chỗ sắt kia ra để tinh luyện.

(Phát hiện 100 cân quạng sắt thường, có thể tinh luyện thành 10 cân tinh thiết).

(Phát hiện 100 cân quạng sắt thường, có thể tinh luyện thành 10 cân tinh thiết)....

(Phát hiện 100 cân Tinh thiết, có thể chế tạo thành 1 cân Huyền thiết).

Đây rồi, khối Huyền thiết mà cậu cần đây rồi.

Bỗng, Lưu Huy Nam dừng lại. Cậu nhẩm tính là mình mới chế tạo 10 lần. Tốn tổng cộng là 1000 cân quạng sắt.

Vậy mà đã chế tạo ra 1 cân Huyền thiết rồi.

Chẳng lẽ cậu sai lầm ở bước nào sao?

Nghĩ một lúc thì Lưu Huy Nam nghĩ ra. Bất cứ thứ gì lúc chế tạo cũng sẽ bị mất đi. Vậy thì 8,9 phần là lượng sắt bị tinh luyện binh thường không được tinh luyện ra hết.

Dù sao thì việc tinh luyện ra được nguyên tố đặc biệt trong sắt không phải chuyện dễ.

Để dễ hiểu hơn như là dùng lưới bắt cá vậy.

Mắt lưới càng nhỏ, cá càng khó thoát và ngược lại.

Một vạn cân sắt ra 1 cân Huyền thiết chỉ là Trúc cơ sơ kì tinh luyện thôi. Còn Trúc cơ trung kì, Trúc cơ Vậy kì hay Trúc cơ đỉnh phong tinh luyện nó cũng phải khác chứ.

Nghĩ đến đây, Lưu Huy Nam vui mừng vì phát hiện được tiềm năng của nghề luyện sắt này.

Vậy nên câu tập chung tất cả công sức vào luyện sắt.

(Phát hiện 100 cân sắt thường, có thể tinh luyện thành 10 cân tinh thiết).

(Phát hiện 100 cân sắt thường, có thể tinh luyện thành 10 cân tinh thiết).

(Phát hiện 100 cân sắt thường, có thể tinh luyện thành 10 cân tinh thiết)....

(Phát hiện 100 cân Tinh thiết, có thể chế tạo thành 1 cân Huyền thiết).

(Phát hiện 100 cân Tinh thiết, có thể chế tạo thành 1 cân Huyền thiết).

(Phát hiện 100 cân Tinh thiết, có thể chế tạo thành 1 cân Huyền thiết)....

Sau 20 phút vật lộn với cái đống này, cuối cùng cậu cũng thu được 20 cân Huyền thiết.

Theo Lưu Huy Nam tính toán, chỉ cần 80, 85 vạn cân sắt là có thể kiếm về 1 vạn linh thạch.

Nhưng bây giờ lại nổi lên một vấn đề.

Đi đâu kiếm 80 vạn cân sắt như vậy.

Số lượng sắt như vậy đủ để chất thành một ngọn núi nhỏ.

Kế tiếp, coi như chế biến xong xuôi thì bán kiểu gì. 1 vạn linh thạch là số tiền cực lớn.

Đến Trúc cơ còn phải đỏ mắt.

Một Luyện khí yếu đuối như cậu thì chỉ có đường chết.

Bỗng, Lưu Huy Nam nhớ đến cái lệnh bài trong tay cậu.

Nếu ra sao nếu cậu tự mở tiệm bán.

Có lệnh bài của chưởng môn, cậu có thể cáo mượn oai hùm một phen.

Cứ lấy danh nghĩa là bán hộ tiền bối, chắc chắn sẽ không ai ngu mà đi đánh chủ ý vào Kim đan đâu.

Nghĩ đến đây, Lưu Huy Nam cười trừ.

Các vấn đề cũng đã giải quyết hòm hòm rồi.

Còn vấn đề sắt. Sao không xuống chỗ phàm nhân mà mua luôn cho nhanh. Tiện thể lại tuyển mấy nhân viên nữa.

Đúng là một công đôi việc.

Nghĩ như vậy, Lưu Huy Nam lập tức xuống núi.

Nhưng vừa đi được vài bước, bỗng cậu nhớ còn chưa ăn nữa.

Với cả việc đi tìm phàm nhân mua đồ cũng không thể về trong 1, 2 ngày được.

Vậy nên cần phải sắp xếp một chút.

Đầu tiên là tìm một người giúp đỡ làm nhiệm vụ hộ mấy hôm.

Cái này thì đơn giản, tùy tiện tìm một người quen quen một chút là được.

Trước đó thì cho người đó 1 viên Hạ phẩm Long Hổ đan, còn hứa sau khi cọng việc sẽ cho thêm 1 viên đan dược.

Đồng thời cậu không quên dặn dò người đó phải giữ lấy phế đan, không được vứt đi.

Tiếp sau đó chính là đổi tiền.

Không thể nào đưa cho phàm nhân linh thạch được.

Thử tưởng tượng, đi mua một cái bánh mì rồi đưa cho một viên linh thạch, có bán cả nhà người ta cũng không trả tiền thừa được.

1 viên linh thạch đổi được 100 cân vàng, lại thêm một chút bạc vụn nữa.

À, ngoài ra còn phải mua vài chiếc túi trữ vật nữa.

Bán một số đan dược đi, Lưu Huy Nam lấy 200 linh thạch mua một chiếc túi không gian trung cấp.

Túi không gian trung cấp so với túi không gian sơ cấp cũng chẳng là bao, chỉ có 2 mét khối.

Nhưng điều đặc biệt đó là nó có thể cho vào những chiếc túi không gian sơ cấp.

Vậy nên nếu nhét đầy không gian bằng túi trữ vật, có thể nhét cả một sân bóng đá.

Tất cả phụ thuộc vào độ rộng của túi không gian sơ cấp được cho vào.

Lưu Huy Nam cũng mua thêm vài chục cái túi không gian sơ cấp. Giá cũng rất rẻ, 10 linh thạch một cái túi rộng 20 mét khối.

Nói gọn là đủ đựng một đống đồ vật....

Sáng hôm sau, Lưu Huy Nam đi ra khỏi tông môn.

Đến trước cổng tông môn thì cậu bị ngăn cảm lại.

" Đứng lại, tính từ hôm nay trong tông môn hạn chế việc ra ngoài. Không có việc phan trọng không được ra". Một đệ tử canh giữ tông môn nói.

" Sư huynh, mọi khi đi ra ngoài có làm sao đâu? Sao hôm nay lại ngăn cản vậy?".

Lưu Huy Nam tò mò hỏi. Đồng thời trong tay cũng tự động dúi cho người đó một viên Trung phẩm Long Hổ đan.

" Sư đệ, mọi khi đệ ra vào không sao. Nhưng sắp tới chiến tranh với yêu thú. Phải ngăm cản để tránh việc đệ tử chạy trốn hết".

Người đó nói nhỏ, trong khi tay thì cất viên đan dược đi.

" Vậy có cách nào để ra ngoài không? Ta cần ra gấp để mua đồ. Sư huynh cũng biết, nếu không cố gắng 3 tháng sau cũng chỉ có đường chết".

Nói rồi cậu cũng dúi một viên Trung phẩm Long Hổ đan.

Người đó cũng rất nhanh cất vào, nói: " Muốn ra ngoài bây giờ cần xin giấy phép thông hành. Sư đệ đi về phía kia có một vị tiền bối quản lí. Chỉ cần người đó đồng ý thì sẽ được ra ngoài".

Lưu Huy Nam cảm ơn rồi đi đến chỗ chòi canh mà vj sư huynh kia chỉ.

" Chào tiền bối, ta đến để xin giấy thông hành". Lưu Huy Nam nói.

" Quay trở lại tu luyện đi. Đừng có để ta nhiều lời". Vị tiền bối trúc cơ kia nói.

" Thưa ngài, mời ngài xem cái này". Nói rồi cậu lấy lệnh bài của chưởng môn cho cậu ra.

Người đó nhìn lệnh bài, nói: " Là lệnh bài của chưởng môn"

Sau đó, vị tiền bối cầm lệnh bài kiểm tra một lát, nói: " Có khí tức của chưởng môn. Là hàng thật".

Sau đó, vị tiền bối quay sang hỏi cậu: " Tiểu bối, vì sao ngươi lại có lệnh bài của chưởng môn. Ngươi tên là gì?".

" Thưa tiền bối, ta tên là Lưu Huy Nam. Còn vì sao ta có lệnh bài, xin tiền bối thứ lỗi. Chưởng môn không cho ta nói. Mong ngày thông cảm cho".

Lưu Huy Nam đối đáp lại trôi chảy. Vừa cung kính lại úp úp mở mở. Làm cho vị tiền bối trúc cơ này không biết đường nào mà lần.

" Nếu như vậy thì lão phu cũng không hỏi nữa. Đây là lệnh bài đặc biệt, chỉ cần có nó là có thể thoải mái ra vào tông môn. Giữ kĩ, đừng để bị mất".

Nói rồi vị tiền bối đó đưa cho cậu một chiếc lệnh bài.

Cầm lệnh bài, cậu cúi xuống cảm ơn, đồng thời cậu hỏi: " Cảm ơn tiền bối đã hiểu cho. Ta xin mạn phép hỏi tiền bối tên gì ạ?".

" Ta tên là Hồng Giang". Hồng Giang nói.

" Ta đã nhớ rồi, tạm biệt tiền bối. Chúc tiền bối mạnh khỏe".

Nói rồi cậu cầm lệnh bài đi ra Huyền vũ môn.

Đến giao dịch phường, cậu đổi gần hết chỗ đan dược trong người. Kể cả chỗ đan dược mới được hợp thành để đổi sang lnh thạch. Và cậu bỏ ra 1 viên Hạ phẩm Long Hổ đan để mua một con ngựa.

À mà chưa kể, Long Hổ đan cũng có thể coi là đồng tiền giao dịch.

10 viên Long Hổ đan hạ phẩm bằng 1 viên linh thạch.

5 viên Long Hổ đan trung phẩm bằng 1 viên linh thạch.

1 viên Long Hổ đan thượng phẩm bằng 1 viên linh thạch.

1 viên Long Hổ đan Cực phẩm bằng 5 viên linh thạch.

Vậy nên Long Hổ đan có thể dùng làm tiền lẻ.

Lưu Huy Nam cũng không quên mua một tấm bản đồ.

Bản đồ cậu mua chỉ có những khu vực quanh đây trong 200 km.

Tốn vài viên Long Hổ đan nữa, Lưu Huy Nam dò xét được vị trí của một mỏ sắt lớn.

Cưỡi ngựa, Lưu Huy Nam thẳng tiến về phía trước.

Chuyến đi này Lưu Huy Nam còn muốn tiện thể tu luyện một chút Mộc giáp công.

Mộc giáp công thì không phải nói nhiều nữa.

Ở thế giới này cái gì thiếu chứ cây cối không bao giờ thiếu.

Đi nửa ngày đường, Lưu Huy Nam đã đi được tầm 100 dặm.

Hiện tại cậu đang ở khu rừng lớn nhất và lâu đời nhất khu vực Huyền Vũ môn này.

Tiến đến cái cây cổ thụ gần nhất, Lưu Huy Nam niệm pháp chú hấp thu Mộc khí.

Linh khí từ trong người cậu đi ra từ bàn ray, truyền vào trong cây.

Sau vài giây, một nguồn năng lượng đi vào cơ thể rèn luyện khắp nơi trong cơ thể cậu.

Đây chính là trao đổi đồng giá với cây.

Cậu hấp thụ Mộc khí, nhưng phải trả lại linh khí.

Cây thiếu mất mộc khí sẽ khô héo cực kì nhưng chỉ cần qua một đoạn thời gian sẽ phát triển cực kì mạnh mẽ.


Hấp thu xong một cái cây, Lưu Huy Nam ngốn ba phần tư linh lực trong cơ thể.

Trong khi đó, mộc giáp thuật nhập môn mới chỉ đạt một phần hai mươi.

Cầm ra một khối linh thạch, Lưu Huy Nam hấp thụ linh khí trong đó bổ sung cho đan điền.

Linh thạch có thể coi là dầu vạn năng.

Khi nó có thể hỗ trợ điều khiển pháp khí, là năng lượng cho trận pháp và khôi lỗi. Cũng có thể bổ sung linh lực trong đan điền.

Nhưng có một điều cậu không thích chính là linh thạch không thể làm gia tăng tu vi được.

Thật vậy, linh thạch được đào ở dưới đất.

Bên trong lẫn vô số thứ khác vào trong.

Dùng để bổ sung năng lượng cơ thể thì vẫn được nhưng nếu những tạp chất đó lẫn vào bản nguyên của tu tiên giả thì cực kì khó tách ra. Khó gấp chục lần so với tạp chất trong đan dược.