Chương 15: Ngủ cùng giường

Kỹ Năng Của Ta Là Bậc Z

Chương 15: Ngủ cùng giường

Chương 15: Ngủ cùng giường

Hắc thiên sau đó bay trở lại kèm theo cả chiếc túi trữ vật của tên trưởng lão Hoàng Phong môn.

Lưu Huy Nam lại lườm mấy tên Luyện khí cảnh, nói: " Các ngươi đã đến thì cũng đừng đi nữa".

Nói rồi, Hắc thiên lập tức chém giết mấy tên Luyện khí đi theo tên trưởng lão Hoàng Phong môn.

Hắc thiên trở về tay, cậu lại thu thêm điểm về tay.

Các thực khách ngồi trong quán thấy vị tiền bối này sát khí đầy mình thì sợ hãi chạy đi ngay lập tức.

Lưu Huy Nam ném lên trên bàn 500 khối linh thạch, nói: " Chủ tiệm, ta lấy 500 linh thạch coi như đền bù".

Sau đó, Lưu Huy Nam quay ra nói với Hoàng Vi, Hoàng Linh: " Hai chị em, ta đã giúp hai người trả nợ máu rồi đấy".

Hai chị em lại khóc tại chỗ: " Ân nhân, cảm ơn ân nhân đã trả thù cho chúng ta".

Lưu Huy Nam nói: " Không có việc gì đâu. Chỉ cần nhớ những gì hai chị em hứa là được"....

Lưu Huy Nam đưa hai chị em về cửa hàng nghỉ.

Cửa hàng này ngoại trừ tầng 1 làm nơi tiếp khách, buôn bán thì tầng 2 và tầng 3 là nơi để ngủ nghỉ.

Cậu để cho hai chị em ngủ ở tầng 2, còn cậu thì ngủ ở trên tầng 3.

Trước khi đi ngủ, cậu cũng không quên bày ra trận pháp bảo vệ cửa hàng mới mua xuống.

Và giờ thì đến phần cậu thích nhất. Đó là kiểm kê các cái túi trữ vật ngày hôm nay thu hoạch được.

Hôm nay cậu tổng cộng giết 1 tên Trúc cơ hậu kì, 4 tên Trúc cơ trung kì và 1 tên Trúc cơ sơ kì.

Các túi trữ vật đều là túi trung cấp, vậy nên cậu phải dọn hết vào kiểm tra.

Sau 15 phút, Lưu Huy Nam cũng sắp xếp xong được hết các món đồ.

Đầu tiên là linh thạch, Lưu Huy Nam thu về 3 vạn linh thạch.

Thứ hai là đan dược thì có đủ loại, tổng cộng là 58 viên Nhị phẩm, 400 viên nhất phẩm.

Thứ ba là phù lục, có 5 tấm Nhị phẩm và 143 tấm Nhất phẩm.

Thứ tư là Pháp khí, linh khí. Pháp khí 13 món, Linh khí 3 món. Trong đó có 2 cái Hạ phẩm và 1 cái Thượng phẩm.

Ngoài ra còn có một số linh quả, thảo dược,...

Nếu tính toán ra thì tổng cộng là tầm 10,15 vạn trở lên.

Không ngờ ăn cướp lại giàu nhanh như vậy.

Quả nhiên, chỉ cần thực lực đủ mạnh thì tiền tài đến cực kì nhanh chóng.

Lưu Huy Nam nghĩ nếu cứ đến mấy đợt như thế này thì chẳng mấy mà giàu.

Lấy 3 vạn linh thạch, Lưu Huy Nam nạp hết vào hệ thống.

Cậu muốn học một vài thuật pháp trong 108 Thâu thiên thuật.

Sau một hồi chọn lựa, Phân thân thuật.

Phân thân thuật kĩ năng như tên. Đó chính là tạo ra phân thân của chính mình.

Thuật này có 5 cấp bậc.

Đầu tiên là tạo ra một bản sao. Có 5 thành chiến lực, sao chép hết tất cả trang bị và kĩ năng. Tồn tại cho đến khi hết linh khí được truyền cho.

Cấp bậc đó gọi là Nhập môn.

Cấp bậc tiếp theo đơn nhiên là Tiểu thành. Có thể tạo ra 3 phâm thân có đầy đủ chiến lực của bản thể. Khả năng cũng chẳng khác gì nhập môn.

Cấp bậc kế tiếp là đại thành. Đến cấp bậc này rồi thì chỉ tạo ra được 1 phân thân thôi.

Nhưng điều đặc biệt ở chỗ cả hai đều có thể là bản thể hay bản sao. Cũng tức là nếu bản thể bị tiêu diệt, bản sao sẽ trở thành bản thể. Vậy nên về căn bản chính là bất tử.

Còn có một cái hay nữa là ngoại trừ bản sao đặc biệt này thì còn có thể gọi ra 3 bản sao ở cấp độ tiểu thành.

Kế tiếp là cấp độ đỉnh phong. Cấp bậc này thì càng hay, có thể luyện hóa người khác thành bản sao cho mình. Mà người đó cũng sẽ không biết mà bị điều khiển một cách vô thức. Nếu như kích hoạt có thể để nó trở thành bản thể.

Còn cấp độ cuối cùng là thăng hoa. Cấp độ này thì lại càng nghịch thiên. Còn nghịch thiên chỗ nào ư? Biến kẻ khác thành phân thân của mình, lại có thể tạo ra vô số phân thân từ tóc của mình. Hơn nữa, phân thân sẽ không có một chút nào nhân quả với bản thể.

Đọc đến đây, Lưu Huy Nam không hiểu tên tác giả tạo ra cái quái gì đây nữa.

Lưu Huy Nam còn để ý đến câu cuối cùng khi miêu tả Phâm thân thuật.

(Muốn thâu thiên, trước phải giấu thiên).

Câu này quả nhiên là thâm thúy mà.

Nhưng nhìn số điểm cần để học đủ 5 cấp của pháp thuật này, cậu hết nói nổi luôn.

Phân thân thuật nhập môn: 1 vạn điểm.

Phân thân thuật tiểu thành: 100 vạn điểm.

Phân thân thuật đại thành: 100 triệu điểm.

Phân thân thuật đỉnh phong: 10 tỷ điểm.

Phân thân thuật thăng hoa: 1000 tỷ điểm....

Đọc mấy cái này, Lưu Huy Nam phát hiện ra cậu nghèo đến mức nào.

Và cậu cũng đã mường tượng được hao kim đến mức nào.

Nên nhớ, đây chỉ là 1 trong 108 Thâu thiên thuật mà thôi. Còn vô số thứ khác nữa.

Nhưng Lưu Huy Nam lại nghĩ, chỉ cần càng mạnh, tiền tài sẽ càng nhiều mà thôi.

Vậy là không do dự, Lưu Huy Nam học Phân thân thuật tiểu thành.

Thế là 54000 điểm lại tụt xuống còn 44000 điểm.

Nhân cơ hội này, Lưu Huy Nam học thêm 4 thuật nữa.

Dù sao chuyển đổi điểm thành thực lực cũng là thứ tốt.

Cậu chọn học Dịch dung thuật, Đóng băng thuật, Sinh mệnh thuật và Ẩn thân thuật.

(Chúc mừng kí chủ học được Phân thân thuật nhập môn (0/ 100 vạn)).

(Chúc mừng kí chủ học được Dịch dung thuật nhập môn (0/ 100 vạn)).

(Chúc mừng kí chủ học được Đóng băng thuật nhập môn (0/ 100 vạn)).

(Chúc mừng kí chủ học được Sinh mệnh thuật nhập môn (0/ 100 vạn)).

(Chúc mừng kí chủ học được Ẩn thân thuật nhập môn (0/ 100 vạn)).

Nhìn các thuật pháp học được, Lưu Huy Nam cảm thấy mình có thể xông pha thế giới này 1, 2. Đơn nhiên đây chỉ là ở cái nơi này thôi.

Nghe nói có đại lục Nguyên anh nhiều như chó, Hóa thần đi đầy đất.

Vậy nên cậu vẫn cần phát triển thêm nhiều.

Đúng lúc này, cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.

Thần niệm của cậu đảo qua, là chị gái Hoàng Vi.

" Vào đi". Lưu Huy Nam hơi tò mò. Giờ này cũng quá muôn rồi. Với cả Hoàng Vi vừa giải độc xong. Cơ thể còn rất yếu. Cho dù là Luyện khi cảnh tu sĩ cũng phải rất mệt mỏi.

" Tiền bối, ta vào đây". Hoàng Vi bước vào trong.

Vừa bước vào, Lưu Huy Nam hỏi: " Hoàng Vi, muộn như thế này rồi còn không đi ngủ đến đây làm gì?".

" Tiền bối, ta đến bồi tiếp ngài ngủ". Hoàng Vi nói.

Lưu Huy Nam quay ra nhìn thì giật mình. Không ngờ Hoàng Vi vừa tắm xong lại hóa thành một mĩ nhân như vậy.

Lúc cậu gặp hai chị em, cả hai ngửi chạy trốn truy sát nên người rất bẩn thỉu, quần áo dính đầy bùn đất. Mặt cũng lấm lem, tóc tai bù xù.

Bây giờ sau khi tắm xong, người chị như là lột xác. Phải nói là Vịt hóa thiên nga.

Mà cậu suy nghĩ, Hoàng Vi cũng đẹp như vậy. Vậy thì người em Hoàng Linh cũng sẽ không kém đi chỗ nào.

Để miêu tả chi tiết một chút, Hoàng Vi có mái tóc dài suôn mượt mà đen, đôi mắt màu nâu to tròn.

Da tuy không trắng nhưng được cái hồng hào như da em bé.

Không đúng, da Hoàng Vi rất trắng nhưng do ngại ngùng nên đỏ hết cả mặt.

Đôi môi cũng hơi đỏ.

Quả thật chuẩn chỉnh mĩ nhân.

Hơn nữa, vì Hoàng Vi vừa được trị khỏi độc, nên toát lên vẻ mệ mỏi yếu đuối.

Như vậy càng làm cậu muốn ôm ấp bảo vệ Hoàng Vi hơn.

Cậu phải mất vào giây mới thu lại vẻ thất thần, nói: " Hoàng Vi, ngươi về ngủ với Hoàng Linh đi. Cô vừa trị hết độc xong, trong cơ thể còn yếu lắm".

Hoàng Vi nói: " Nhưng...".

Không để Hoàng Vi nói hết câu, Lưu Huy Nam lập tức cắt lời.

" Không nhưng nhị gì cả. Ta biết ngươi muốn lấy thân báo đáp. Nhưng ngươi vừa trị khỏi độc. Chờ ngươi khỏi bệnh sẽ biết uy lực của ta. Chỉ sợ lúc đó lại không chịu nổi thôi".

Sau đó cậu cười ra vài tiếng nghe rất tiện.

Hoàng Vi nghe cậu nói và tiếng cười không những không kinh sợ mà còn cả cảm động.

Tiền bối vậy mà quan tâm đến cô. Tiền bối cố tình tỏ ra vô sỉ để cô không cảm thấy ngại ngùng.

Từ lúc gia tộc bị diệt, cô đã gặp áp lực rất lớn.

Đó không phải áp lực mà một thiếu nữ 16 tuổi có thể chịu được.

Chính tiền bối đã cứu giúp cô và trả thù hộ cô.

Hoàng Vi muốn lấy cả cuộc đời này để trả ơn.

Hoàng Vi như lấy không hết dũng khí, nói: " Lưu tiền bối, vậy cho ta ngỉ cùng ngài. Ta hứa sẽ không làm gì quá phận đâu".

Lưu Huy Nam bật cười, nói: " Nếu không làm gì quá phận phải là ta nói mới đúng. Thôi, lên đây cũng được. Nhưng để Hoàng Linh một mình ngủ dưới kia có sao không?".

Hoàng Vi nói: " Tiền bối yên tâm, Hoàng Linh đã lớn rồi. Có thể ngủ một mình".

Lưu Huy Nam hết nói nổi. Ý cậu không phải vậy. Ý cậu chính là Hoàng Linh cũng vừa trải qua đau thương mất mát, cần một người an ủi. Ấy vậy mà người chị lại lên trên đây ngủ.

Lưu Huy Nam thở dài, nói: " Vậy thôi, ngươi muốn lên đây ngủ thì lên đi".

Hoàng Vi nghe lời đồng ý, gật đầu nhẹ một cái rồi lên trên giường nằm.

Cô cũng rất hồi hộp. Đây là lần đầu cô ngủ với một người đàn ông. Kể cả là chỉ ngủ thôi mà không làm gì hết. Thật ngại ngùng à nha.

Cả hai đều im lặng không nói gì. Âm thanh duy nhất bây giờ cả hai nghe thấy là hơi thở của đối phương.

Nhưng sự im lặng như vậy lại không được lâu. Tiếng gõ cửa lại lần nữa vang lên.

Ngoài cửa không ai khác ngoài Hoàng Linh rồi.

" Vào đi". Lưu Huy Nam nói vọng ra ngoài.

Cạch

Cửa phòng được mở ra. Hoàng Linh cũng bước vào.

" Tiền bối, ta không có ý làm phiền giấc ngủ của ngài. Nhưng lúc nãy ta thức dậy lại phát hiện chị của ta đã mất tích".

Hoàng Linh lí nhí nói.

Sau đó, Hoàng Linh nhìn thấy chị gái của mình đang nằm trong chăn.

" Cái này, cái này, không phải như em nghĩ đâu".

Hoàng Vi mặt lúc này đã đỏ như gấc. Bây giờ có nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.

Lưu Huy Nam cũng không biết giải thích cái này như thế nào, Lưu Huy Nam quyết định dùng biện pháp mạnh bạo.

Dùng chân khí kéo Hoàng Linh lên trên giường, không quên bỏ giày của cô bé ra nữa.

" Ta không nói nhiều nữa, hai người ngủ đi. Ngày mai có nhiều việc lắm đấy". Lưu Huy Nam nói.

Sau đó, cả ba chìm vào giấc ngủ.