Chương 9: Uy lực của Hắc thiên, tác giả xuất hiện

Kỹ Năng Của Ta Là Bậc Z

Chương 9: Uy lực của Hắc thiên, tác giả xuất hiện

Chương 9: Uy lực của Hắc thiên, tác giả xuất hiện

Chờ hai bên xếp hàng xong, Lưu Huy Nam lấy ra một chồng giấy đưa cho những người mua muốn đặt Ngân ấn riêng cho Pháp khí.

Lưu Huy Nam muốn để họ viết vào những Ngân ấn và dạng Pháp khí muốn. Như vậy sẽ nhanh hơn.

Sau đó Lưu Huy Nam đến hàng người muốn mua trực tiếp để bán cho họ.

Hàng này chỉ có 4 người. Dù sao không phải ai cũng đủ tiền để mua Cực phẩm pháp khí. Đại đa số mọi người chỉ là đến thắm quan mở mang tri thức.

Người xếp hàng đầu tiên nói: " Thưa tiền bối, ta muốn mua thanh Pháp kiếm có số 5 kia".

Người đó gọi cậu là tiền bối. Cũng đúng thôi, dù sao cậu là Trúc cơ còn người đó là Luyện khí cảnh.

Lưu Huy Nam lấy ra thanh pháp kiếm, nói: " Thanh pháp kiếm này được khắc 5 sắc bén Ngân ấn, 2 Tốc độ ngân ấn, 1 Phòng hộ ngân ấn, 1 Tụ linh ngân ấn. Nguyên liệu thì là Huyền thiết. Theo giá cả thị trường thì khoảng 1200 linh thạch. Bởi trong sự kiện khai trương nên còn 1080 linh thạch. Thế nào, không có gì sai sót chứ?".

" Tiền bối, ngài có thể giảm giá một chút được không?". Người đó hỏi.

Lưu Huy Nam lắc đầu, nói: " Không thể, chắc ngươi cũng biết thị trường cái gì cũng tăng giá do chiến tranh. Giá cả của ta là quá công đạo rồi".

Người đó cũng gật đầu, sau đó đưa cho cậu một chiếc túi trữ vật.

Cầm túi, Lưu Huy Nam kiểm tra. Bên trong có 1500 khối linh thạch.

Trả lại cho người đó 400 linh thạch, Lưu Huy Nam đưa Pháp khí cho người đó.

Lưu Huy Nam còn nói: " Kiểm tra Pháp khí xem có gì sai xót không?".

Sau 1,2 phút kiểm tra thì không có gì sai sót. Người đó nói cảm ơn rồi đi ra bên ngoài.

Lưu Huy Nam lại đón vị khách tiếp theo. Sau khi giải quyết cho 3 người còn lại, Lưu Huy Nam đi sang thu lại các tờ giấy của những người đó.

Lưu Huy Nam nói: " Những thứ này cần sáng mai mới lấy được. Sáng mai quay lại lấy hàng".

Lưu Huy Nam cũng không nói gì đến tiền đặt cọc. Dù sao cậu cũng chẳng sợ mấy tên đó chạy mất. Cùng lắm lại bán cho người khác mà thôi.

Bán hàng đến lúc chiều muộn, Lưu Huy Nam đóng cửa.

Hôm nay cậu bán được 11 cái Cực phẩm Pháp khí. Thu về 12000 linh thạch.

Quả nhiên là làm ăn vui vẻ.

Đóng cửa thu lại hết số Pháp khí, Lưu Huy Nam lấy ra Phi kiếm pháp khí được cậu chế tạo có 8 cái tăng tốc ngân ấn và 1 cái Tụ linh ngân ấn.


Bay thẳng ra ngoài, Lưu Huy Nam muốn tìm một chỗ tu luyện Mộc giáp thuật.

Mộc giáo thuật tuy chỉ là Hạ cấp pháp thuật nhưng nếu tu đến Thăng hoa cũng ngang với Trung cấp pháp thuật tiểu thành.

Với cả, Mộc giáp thuật cũng có bản nâng cấp của nó. Đó chính là Mộc tâm thuật. Là trung cấp pháp thuật chính hiệu.

Nếu kết hợp giữa Mộc giáp và Mộc tâm, uy lực của Mộc tâm thuật còn gia tăng 3 phần.

À đúng rồi, Lưu Huy Nam quên chưa nói. Linh nhẫn thuật được cậu cho vào Tu luyện tháp.

Nhưng trước khi tu luyện, Lưu Huy Nam có lẽ phải giải quyết mấy cái đuôi nhỏ đằng sau đã.

Bay thêm một đoạn, Lưu Huy Nam dừng lại quay về phía đằng sau nhìn.

Chỉ tầm 10 giây sau, có 5 chấm nhỏ hiện trước mắt cậu.

Lại thêm vài giây, 5 chấm nhỏ đó cũng hiện rõ ra.

Đó là 5 tên Trúc cơ. Trong đó có 1 Trúc cơ hậu kì, 3 Trúc cơ Trung kì và 1 Trúc cơ sơ kì. Tất cả đều là nam.

Đội hình như này có thể làm cỏ tiểu môn phái.

Lưu Huy Nam nói: " Các vị đạo hữu, đi theo lâu như vậy không mệt mỏi sao?".

" Đạo hữu nhầm, ta chỉ là tiện đường mà thôi". Người Trúc cơ hậu kì nói.

" Vậy sao, có lẽ ta nhầm". Lưu Huy Nam dù biết là nói dối nhưng vẫn nhả ra một lần.

Bởi cậu trước kia chỉ là cá ướp muối, chưa chém giết ai bao giờ. Nên chi cần họ biết đường mà lui thì Lưu Huy Nam cũng không muốn quản.

Còn nếu không, cậu sẽ có năm kẻ bồi luyện chiến đấu free.

Lưu Huy Nam đổi ngay một hướng khác để phi hành.

Quả nhiên, chó không đổi được đớp cứt. Bọn họ vẫn bay ở đằng sau.

Lưu Huy Nam dừng lại, nói: " Mấy người đã như vậy rồi thì chiến một trận đi".
2
Nói xong cậu lấy Hắc Thiên ra chuẩn bị chiến đấu.

Phe bên cũng lấy pháp khí và linh khí ra chuẩn bị chiến đấu.

Lưu Huy Nam điều khiển Hắc Thiên tấn công tên Trúc cơ Hậu kì trước.

Lúc này, một việc xảy ra đã làm Lưu Huy Nam và tất cả mọi người bất ngờ.

Lưu Huy Nam vừa mới suy nghĩ tấn công tên Trúc cơ hậu kì thì Hắc thiên với một cái tốc độ siêu nhanh đến nỗi xuyên qua tim tên Trúc cơ hậu kì đó.

Tên Trúc cơ hậu kì đó chưa kịp làm gì đã lăm đùng ra đất chết.

Nhưng cái xác rơi xuống còn chưa chạm đất đã tan thành tro bụi.

Tất cả đều sững sờ. Được một vài giây, tên Trúc cơ trung kì hô to: " Chạy nhanh".

Tất cả 4 tên còn lại phi hành mỗi người một hướng.

Lưu Huy Nam suy nghĩ rằng không biết nên đuổi ai trước thì Hắc thiên bỗng chia thành 4 phần lao về 4 tên đang bay.

Sau đó thì không còn sau đó. Bốn tên Trúc cơ kia hóa thành tro bụi.

Hắc thiên qua trở về trong tay cậu.

Vừa chạm vào Hắc thiên, bên trong như có một nguồn năng lượng gì đó cộng minh với công pháp của cậu.

Chỉ 20, 30 giây sau thì tình trạng này kết thúc.

Lưu Huy Nam phát hiện đan điền của mình được đổ đầy một chút.

Cậu mở bảng thuộc tính, nhìn vào mục tu vi.

Tu vi: Trúc cơ trung kì (6,5 vạn/ 20 vạn)

Không ngờ vậy mà tăng tận 6,5 vạn điểm.

Và Lưu Huy Nam cũng càng không ngờ Hắc thiên lại có chức năng này.

Xem ra, cần phải dành thời gian để tìm hiểu Hắc thiên này rồi.

Bỗng, có một giọng nói từ dưới đất vang lên.

" Không ngờ Hắc thiên lại ở đây. Thật là kì lạ".

Lưu Huy Nam giật mình, không nghĩ tới lại có người biết tới Hắc thiên.

Cậu cúi xuống nhìn.

Đó là một thanh niên tầm 18,19 tuổi. Khuôn mặt tầm thường và cơ thể cũng chẳng quá lực lưỡng nếu không muốn nói là gầy.

Đó đơn nhiên là không ngoài ai khác chính là ta, tác giả của bộ truyện này. Trần Huy Quang.

Ta đứng nhìn người đang điều khiển phi kiếm đứng trên không trung mà rất hâm mộ.

Mặc dù ta là tác giả của bộ truyện này nhưng vào trong thế giới này cũng chỉ là người thường.

Nếu có cái gì khác thì đó chính là chiếc điện thoại có chứa bản thảo gốc của bộ truyện này mà thôi.

Quay lại với Lưu Huy Nam, điều làm cậu bất ngờ nhất khi nhìn đến người này chính là bộ đồ thể thao hiện đại chắc chắn không phải là của thế giới này.

" Ngươi là ai?". Lưu Huy Nam hỏi.

Ta thấy Lưu Huy Nam hỏi như vậy thì nhún vai, tay cho vào túi quần nói: " Ta là người viết lên thế giới này".

Lưu Huy Nam nghe vậy thì nhíu mày thật sâu, trong đầu cậu đơn nhiên là không tin câu chuyện vớ vẩn này rồi.

Lưu Huy Nam đáp lại: " Ngươi nghĩ ta là trẻ con sao?".

Sau đó, Lưu Huy Nam lấy ra Hắc thiên cầm trên tay với ý đồ đe dọa.

Ta đơn nhiên cũng biết Lưu Huy Nam chắc chắn sẽ không tin rồi. Bất kể là ai kho nghe mình là nhân vật do người khác nhào nặn ra thì đều sẽ không thích thú một chút nào.

Ta nói: " Lưu Huy Nam, năm nay 18 tuổi. Sinh ra ở Siêu năng thế giới. Sở hữu siêu năng cấp Z tên là chế tạo. Bố là siêu năng giả cấp bậc SSS. Mẹ là siêu năng giả bậc S. Cả ngày sống như cá ướp muối. Sau đó bị xuyên không đến thế giới này nhập vào một người giống họ tên và mặt mũi. Tu vi là Luyện khí tầng 1. Tiện thể, ngươi còn mang theo siêu năng lực chế tạo đúng chứ?".

Lưu Huy Nam sợ rồi, không ngờ lại có người biết tường tận thông tin của cậu như vậy. Lưu Huy Nam trong đầu đã nổi lên sát ý, muốn giết tên trước mặt rồi.

Ta thì như không để ý sát ý đến từ Lưu Huy Nam, nói tiếp: " Về sau, không hiểu vì lí do gì ngươi lại được Khắc kim hệ thống chọn làm chủ nhân. Và hiện giờ lại sở hữu cả Hắc thiên nữa".

Lưu Huy Nam lúc này thì thật sự thật sự sợ rồi. Không suy nghĩ thêm một giây nào nữa. Cậu khống chế Hắc thiên lao thẳng đến chém giết cái tên trước mặt.

Hắc thiên dễ dàng xuyên qua ta. Nhưng ta đều chẳng bị một chút gì hết.

Ta nói: " Lưu Huy Nam, ngươi tốt nhất nên thu lại sát ý đi. Đây chỉ là hình chiếu của ta mà thôi. Với cả, nếu ngươi thật sự giết ta thì thế giới và cả bộ truyện này sẽ đi vào hư vô mà biến mất đấy".

Lưu Huy Nam thấy Hắc thiên dễ dàng xuyên qua giết chết 5 tên Trúc cơ, nhưng lại không giết được phàm nhân thì không biết phải làm thế nào.

Đúng lúc này, Lưu Huy Nam nhớ đến mình còn hệ thống, cậu hỏi thầm với hệ thống.

" Hệ thống, có cách nào để giết tên trước mắt không?".

Hệ thống lúc nào cũng lạnh lùng máy móc, giờ thì đáp lại: " Kí chủ, xin ngài đừng làm điều dại dột. Những gì người đó nói là thật. Hắn là Trần Huy Quang, cũng là tác giả của bộ truyện này".

Nghe đến đây, cả người Lưu Huy Nam như bị sét đánh trúng. Cậu không thể tin đây là sự thật.

Còn phần ta, thấy Lưu Huy Nam bỗng không nói gì rồi mặt lại đầy chấn kinh, ta thừa hiểu hắn đang trao đổi với hệ thống.

Ta hỏi: " Vậy bây giờ chúng ta nói chuyện hẳn hoi được chưa?".

Lưu Huy Nam cũng hết cách, cậu đành phải nghe lời.

Lưu Huy Nam nói: " Đi chỗ khác thôi, nơi này không phải là nơi nói chuyện".

Ta cũng gật đầu đồng ý. Dù sao, nơi này là nơi hoang dã, không thích hợp để nói chuyện.

Ta hỏi: " Vậy ta đi đâu nói chuyện thôi".

Lưu Huy Nam không nói gì điều khiển phi kiếm bay đi.

Nhìn Lưu Huy Nam bay đi, ta cũng rất khổ bức bởi không biết bay.

Ta lấy ra một cái vòng cổ, nắm chặt nó một cái.

Một ánh sáng xanh lóe lên, ta biến mất khỏi vị trí cũ....