Chương 2: Chất vấn

Kỹ Năng Của Ta Là Bậc Z

Chương 2: Chất vấn

Chương 2: Chất vấn

Người nọ rối rít nói: " Cảm ơn sư đệ đã chỉ đường cho ta. Ta không nên quá theo đuổi tu tiên làm khổ bản thân. Chờ trả nhiệm vụ, ta sẽ rời khỏi tông môn".

Người đó nói rồi lập tức chạy đi nhanh như một cơn gió.

Lưu Huy Nam vẫy tay chào: " Tạm biệt sư huynh, lên đường mạnh khỏe".

Đuối được vị sư huynh đó đi, từ giờ Phế đan các chỉ còn một mình cậu.

Định đi vào trong thì bỗng một hấp lực xuất hiện, kéo cậu về một phía nào đó.

Chỉ vài giây, hấp lực biến mất.

Lưu Huy Nam ngã bệt xuống đất, cậu nói: " Có chuyện gì vậy? Ai kéo ta đấy?".

Quay ra đằng sau nhìn thì Lưu Huy Nam sững sờ lại luôn.

Trước mặt cậu là một cô gái cực kì xinh đẹp. Làn da trắng như tuyết, môi đỏ như máu.

Người đẹp đó có mái tóc dài và mặc một bộ váy màu tím đen.

Sau khi sững sờ một chút, thì một áp lực cực mạnh đánh đến.

Cậu hơi cúi người, nói: " Ngoại môn đệ tử Lưu Huy Nam xin chào tiền bối".

" Hừ, ngươi không phải chào hỏi. Ta hỏi ngươi, vì sao ngươi lại khuyên đệ tử đó dời khỏi tông môn". Người đó hừ lạnh hỏi cậu.

Biết chuyện này nếu xử lí không ổn, cậu chắc chắn sẽ không có một chút quả ngon để ăn.

Suy nghĩ nhanh chóng, cậu đáp: " Thưa tiền bối, vị sư huynh đó tư chất không được cao, lại chán nản chuyện tu luyện. Tài nguyên tu hành cũng ít ỏi, lại không có lí do gì để cầu tiến. Những người như vậy thường cực kì khó đạt đến Trúc cơ cảnh. Mà không đạt đến cảnh giới đó thì dù làm gì thì cũng chỉ có vỏn vẹn 100 năm tuổi thọ. Vậy nên thay vì đau khổ níu kéo thì từ bỏ là một cách tốt nhất. Dù sao, tu luyện cũng là công việc cực kì nhàm chán".

Nói ra lập luận của mình, Lưu Huy Nam tự nghĩ không có gì sai lầm trong lời nói.

" Hừ, ý ngươi là cứ gặp một chút khó khăn là bỏ cuộc thì tu tiên giả đã tuyệt chủng hết rồi".

Người lườm cậu, nhưng uy áp cũng đã giảm đi. Đó là biểu hiện của việc cũng đồng ý với lập luận của cậu. Nhưng vẫn muốn đưa ra thêm lí do xem cậu nói như thế nào.

Còn đối với Lưu Huy Nam, cậu cũng đã chắc chắn mình không gặp khó khăn rồi.

Cậu nói: " Thưa tiền bối, nếu người gặp một chút khó khăn đã bỏ cuộc rồi thì cũng chẳng đi được bao xa trên con đường cầu đạo. Người tu luyện chân chính là người phải có tâm tính cực tốt, không bị ảnh hưởng bởi những lời nói bên ngoài. Như vậy mới đi được xa trên con đường đầy nguy hiểm này. Và chỉ những người như vậy mới tránh được ảnh hưởng từ tâm ma".

Người đó nhìn cậu cười lạnh, nói: " Ngươi nói thì rất hay. Vậy còn ngươi thì sao? Tu vi cũng chỉ là Luyện khí tầng một, linh căn cũng yếu kém, tài nguyên cũng không có. Sao ngươi không bỏ cuộc đi".

" Thưa ngài, vì ta muốn trường sinh." Lưu Huy Nam đưa ra lí do.

Đùa chứ, chẳng nhẽ lại nói là ta có bàn tay vàng, không cần mấy người nói nhiều.

" Tốt, tốt một câu muốn trường sinh. Cả thế gian này ai chẳng muốn trường sinh. Nhưng không phải ai cũng làm được. Thứ này cho ngươi. Nếu như sau này ngươi đạt đến được Trúc cơ thì mang nó đến tìm ta. Ta sẽ nhận ngươi làm đệ tử".

Người đó vứt lại một cái lệnh bài, sau đó lập tức bỏ đi.

Cầm lệnh bài lên nhìn, Lưu Huy Nam sững sờ. Đây là lệnh bài của chưởng môn. Có nó có thể tùy thời gặp chưởng môn mà không bị ngăn cản.

Lẽ nào người đó là trưởng môn Huyền Vũ môn.

Theo trí nhớ, từng vó người đề cập chưởng môn là một tuyệt sắc mĩ nữ. Quả nhiên là thật mà.

Có lệnh bài này, Lưu Huy Nam lại sửa sang một chút kế hoạch. Đó chính là mượn uy vọng của chưởng môn mà tập chung tu luyện. Hay nói cách khác là cáo mượn oai hùm.

Vào trong Phế đan phòng, Lưu Huy Nam mở cái túi mà người đó vừa đưa cho cậu.

Bên trong quả nhiên toàn là phế đan.

(Phát hiện 109 viên Long Hổ đan phế đan. Có thể hợp thành 25 viên Long hổ đan hạ phẩm hoặc 10 viên long hổ đan trung phẩm hoặc 4 viên Long Hổ đan thượng phẩm hoặc 2 viên Long Hổ đan cực phẩm).

(Phát hiện 49 viên Giải độc đan phế đan. Có thể chế tạo thành 10 viên Giải độc đan hạ phẩm hoặc 3 viên trung phẩm hoặc 1 viên thượng phẩm).
Không nói nhiều, Lưu Huy Nam trước hết là hợp thành cực phẩm hết trước.

Cầm trên tay một túi đựng đan dược, Lưu Huy Nam ước tính chỉ riêng chỗ này cũng đủ để mình đạt đến Luyện khí tầng 2.

Phần việc hôm nay người đó đã làm rồi nên cậu không phải làm gì hết. Chỉ cần tập trung tu luyện thôi.

Tìm một chỗ ngồi đẹp, Lưu Huy Nam nuốt một viên Long Hổ đan cực phẩm trước.

Viên đan dược vừa vào cổ bụng, một lượng nhiệt khí cực lớn tỏa ra.

Lưu Huy Nam nhanh chóng dựa theo trí nhớ vận chuyển Ngũ hành quyết, một công pháp đầy đủ ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ của môn phái.

Tu luyện nó cần phải có ngũ hành linh căn mới tu luyện được.

Tuy tốn tài nguyên hơn gấp vài lần công pháp khác nhưng tỉ lệ đạt đến Trúc cơ và uy lực cũng rất cao.

Linh khí vận chuyển qua các kinh mạch rồi trở lại đan điền tẩy luyện cơ thể cậu rất rõ ràng.

Sau ba mươi phút, Lưu Huy Nam đột phá lên Luyện khí tầng 2.

Tất cả điều này là nhờ công lao của người trước chăm chỉ tu luyện, đến lượt cậu chỉ cần một chút kích thích là được.

Nuốt luôn viên thứ hai, Lưu Huy Nam tiếp tục tiến vào tu luyện.

Sau ba mươi phút, viên thứ hai cũng bị luyện hóa hoàn tất. Tu vi của cậu vẫn chỉ là tầng 2 luyện khí.

Nhưng chắc cũng được 3, 4 phần đan điền được lấp đầy.

Cậu dự tính, chỉ cần 2 viên nữa là đột phá tầng 3.

Nếu tài nguyên cũng cứ sung túc như thế này, chắc chỉ cần 1 tuần đến 2 tuần là cậu đột phá đến Luyện khí đỉnh phong.

Và hiện giờ, còn cần phải suy nghĩ nhiều nữa sao. Biến tất cả số đan dược trong Phế đan phòng thành Cực phẩm đan dược thôi.

Sau nửa giờ loay hoay, trước mặt Lưu Huy Nam là 109 viên Cực phẩm Long hổ đan.

Còn các loại đan dược khác trước mặt cậu không động vào

Lại ngồi xuống tu luyện, Lưu Huy Nam quyết định cắm ở đây đến tận buổi tối.

Sau ba giờ, Lưu Huy Nam luyện hóa được 7 viên cực phẩm Long Hổ đan nữa.

Tu vi đạt đến thẳng Luyện khí tầng 4.

Tính ra, hiện giờ cậu cũng là giai cấp trung lưu trong ngoại môn đệ tử rồi.

Nếu không phải cái bụng đói kêu réo, cậu cũng muốn tu luyện tiếp.

Đi đến nhà ăn, Lưu Huy Nam nhận phần cơm tối nay.

Cơm ở thế giới này khá đơn giản. Có một món cơm, một phần thịt, rau và canh.

Cơm ở đây là linh gạo, một loại gạo chưa tính là quá cao cấp nhưng ngon gấp mấy lần gạo trước kia cậu ăn ở thế giới cũ.

Thịt thì là thịt yêu thú, đây là một loài linh trư được tông môn nuôi dưỡng số lượng lớn.

Mỗi một con lợn trưởng thành to gấp 5 lần bình thường.

Rau thì cũng là rau được tưới nước nhiễm linh khí.

Nói tóm gọn ăn nó cũng có một chút tác dụng gia tăng tu vi. Nhưng có thể bỏ qua không tính

Nhanh chóng chén sạch sẽ chỗ đồ ăn, Lưu Huy Nam đứng dậy định đi tu luyện tiếp.

Thì bỗng lúc này, có một người hô to: " Yêu cầu tất cả ngoại môn đệ tử có tu vi dưới tầng 6 đi đến sảnh chính".

Người hô câu này là một tiền bối Trúc cơ.

Vậy nên ai cũng nhanh chóng đi đến đấy. Kể cả Lưu Huy Nam.

Đi được 10 phút thì đến sảnh chính, ở đây tụ tập gần 2000 đệ tử ngoại môn.

Mọi người đều bàn tán với nhau không biết chuyện gì xảy ra. Lưu Huy Nam cũng chẳng quen biết ai nên cũng đành đứng im nghe mọi người trò chuyện.

Nội dung câu chuyện đều xoay quanh việc vì sao tông môn lại triệu tập gấp mọi người như vậy.

Không để cho các đệ tử chờ lâu, sau mười phút thì có 3 vị Trúc cơ dùng phi kiếm bay đến.

" Các vị đệ tử, tông môn chúng ta sắp tới phải cử người tham gia chiến tranh với yêu tộc. Tông môn chúng ta phải cử một nửa đệ tử ngoại môn và tất cả các đệ tử nội môn đi. Sau một tuần sẽ xuất phát. Ở đây có một chiếc hộp gỗ. Mỗi người bốc một tờ giấy nếu là số chắn thì ở lại còn số lẻ thì phải đi".

Nghe ba vị trúc cơ này nói, mọi người bắt đầu hoang mang. Dù sao mọi người đều tu luyện hàng ngày trong tông môn. Giờ đây lại ra ngoài chém giết đẫm máu. Không phải ai cũng đủ cam đảm để làm.

" Đơn nhiên, cũng có một số người miễn phải đi. Đó chính là Đan sơn đệ tử. Bọn họ tuy không đi nhưng bị cưỡng chế tăng tốc luyện đan để bổ sung cho tông môn và tiền tuyến".

" Giờ thì mọi người bốc thăm đi". Vị Trúc cơ đó nói xong, tất cả mọi người đều nhốn nháo hết cả lên.

Nhưng việc bốc thăm là vẫn phải bốc. Mọi người đều lần lượt bốc thăm. Ai cũng cầu trời cầu phật đừng chọn trúng số chẵn.

Lúc bốc thăm, có người vui cũng có người buồn. Tất cả đều hiện rõ lên trên mặt.

Đến lượt Lưu Huy Nam bốc thăm, cậu may mắn bốc trúng số chẵn. Tức là cậu được ở lại.

Lưu Huy Nam cũng thở ra một hơi dài. Dù sao hiện giờ cậu cũng là thuộc dạng yếu gà tồn tại. Một đạo pháp thuật cũng không biết dùng.

Bây giờ đi ra cũng là tìm chết. Với cả tính cách như cá ướp muối của cậu thì cậu không muốn tham gia đánh nhau tí nào.

" Những người phải đi sẽ được cung cấp Pháp khí, 10 viên trung phẩm Long hổ đan và được vào trong Pháp thuật tháp tùy ý chọn pháp thuật tu luyện. Thời gian ở chiến trường là 3 tháng."

Một người khác lại nói: " Những người số chẵn thì sau ba tháng sẽ lên đường. Hiện tại các ngươi cũng được phép học tùy ý 3 môn pháp thuật, mỗi tháng cung cấp 10 viên Hạ phẩm Long Hổ đan. Đến đây là hết, những người số chẵn về trước đi".

Nghe lệnh giải tán, những người số chẵn như được tha chết lập tức chào rồi đi khỏi đây.