Chương 3: 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm'…Kiếm gãy…

Khi Ma Vương Vô Cảm Có Tình Cảm

Chương 3: 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm'…Kiếm gãy…

Chương 3: 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm'…Kiếm gãy…

Nhìn…..

5 phút trôi qua….

Nhìn…..Nhìn….

30 phút trôi qua…..

Nhìn….nhìn….nhìn…..

''#######'' Gân xanh bắt đầu nổi lên trên mặt Diamon.

''…..'' Thanh kiếm vẫn im lặng…

''Roẹt….'' Diamon lấy thanh kiếm 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' bắt đầu so sánh với thanh kiếm trên bệ đá.

'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' là thanh kiếm được đúc bằng một kim loại nằm sâu trong lòng địa ngục. Kim loại này hút máu ở địa ngục đi nuôi dưỡng bản thân. Vô cùng rắn chắc, hơn nữa nó có thể hút máu của đổi thủ để gia tăng thực lực cho mình. Không chỉ như vậy, 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' còn được dung hợp với Bỉ Ngạn Hoa sinh trưởng thâm thẩm trong khu rừng địa ngục. Những Bỉ Ngạn Hoa này mọc lên từ thi thể của các ác ma hoặc Ma Vương xưa. Độ tinh khiết cùng sức mạnh khi dung hợp thì khỏi bàn.

Diamon lựa chọn Bỉ Ngạn Hoa vì ý nghĩa của nó. Mãi mãi cũng không gặp nhau. Khi Diamon gặp hoa này hắn đã bật thốt lên 'Hoa này là dành cho ta'.

''Bỉ Ngạn ơi Bỉ Ngạn
Diệp sinh hoa chưa nở
Hoa nở diệp lại rơi
Gần nhau trong gang tất
Vĩnh viễn không gặp nhau'' (Nguồn: Chế)

''Không gặp nhau chính là tốt…Nhà ngươi được ta chọn…'' Đây là câu nói mà Diamon đã nói khi hái hoa.

Khi đã đúc thành công 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' thì Diamon đi đánh khắp nơi. Tìm kiếm những đối thủ, những chủng loài mạnh mẽ để giết chúng lấy máu nuôi dưỡng 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' (Đây là game ạ). Có lần Diamon giết chết được một tên Huyết Thiên Sứ. Huyết Thiên Sứ là thiên sứ đặc biệt khác những thiên sứ khác. Họ có đôi cánh màu đỏ và mạnh hơn gấp 10 lần những thiên sứ bình thường nhưng vẫn bị Diamon tàn sát không nương tay, đem tên Huyết Thiên Sứ cho 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' hút khô (Xin nhắc lại…Đây là game). Từ đó 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' tấn cấp thành bán thần khí, chỉ kém chút là trở thành thần khí. Kể cả thần cũng giết được thần khí.

''Keng…Keng…Keng…'' Khi 'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' được rút ra thì thanh kiếm trên bệ đá run rẩy dữ dội.

''Um…mmm…Màu sắc ăn dứt…''

''Sức mạnh thì mi chỉ sách dép cho kiếm của ta…''

''Hình dáng….'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' phù hợp với ta hơn…''

''Ngươi bị loại bỏ ngay từ vòng gửi xe….'' Sau khi xăm xoi cho đã con mắt thì Diamon đứng dậy phán một câu xanh rờn.

''Keng….keng…keng….'' Thanh kiếm không ngừng lay động như đang phản đối nhận xét của Diamon.

''Hử…Không phục à? Ngươi có thể giết chết những Ma Vương khác nhưng ngươi sẽ không giết chết được Ma Vương Diamon này…Ngươi không đánh lại kiếm của ta đâu Demon King Killing Sacred Sword- Terminus Est.'' Diamon lạnh lùng nói rồi quay người bước đi. Phiền phức nên bỏ lại, hắn chẳng muốn dính đến cục nợ này.

''Xeng…''Như không nhịn được lời bình của Diamon nữa. Thanh kiếm màu bạc đã tự rút khỏi bệ đá và phóng thẳng về phía Diamon.

''Keng…keng…keng…''

''Loảng xoảng…loảng xoảng…''

'Huyết Hoa Bỉ Kiếm' không biết từ đâu xuất hiện ở phía sau Diamon ngăn lại cuộc tấn công của thanh kiếm bạc và chém vài nhát về phía nó khiến thanh kiếm ấy gãy làm ba và rơi xuông nền đất lạnh tanh.

''Đã bảo là đánh không lại mà…Sao cứ cố chấp vậy…'' Diamon liếc về phía thanh kiếm bạc bị gãy là ba đoạn nằm trên đất.

''À rế…'' Diamon bông dừng bước lại và nhìn về phía thanh kiếm gãy kia. Nó đang biến mất, nó thật sự biến mất.

''Biến mất tiêu…Thật kì lạ…Mà thôi kệ nó…Đi về thôi…Hôm nay đi quanh rừng mệt bome ra đó…'' Diamon xác định tọa độ lâu đài của hắn rồi dùng phép dịch chuyển quay về.

Còn thế giới này thì sao?

''Bố ếu quan tâm….'' Diamon phất tay bỏ đi.