Chương 402: Không Minh Hữu Bối

Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ

Chương 402: Không Minh Hữu Bối

Chương 402: Không Minh Hữu Bối


Trần Quốc Hưng ngồi dậy trên boong thuyền, ngơ ngác lắc đầu vài lần, rồi rơi vào trầm mặc, một lúc sau mới ngửa cổ nhìn Nguyên Long đang đứng ở cách đó rất xa, vẻ mặt hơi quái dị.

" Nguyên Long ngươi già hơn?"

Nguyên Long thấy Trần Quốc Hưng đã khôi phục thần trí mới xé rách không gian trở lại boong thuyền, vẻ mặt như mất sổ gạo nhìn Trần Quốc Hưng rồi thở dài một hơi nói.

" Ba trăm năm thọ mệnh coi như là cái giá trả cho việc tự do đi lại bên ngoài."

Lừa đen lúc này cũng chạy lại, nhìn ngang ngó dọc Trần Quốc Hưng rồi nhe cái miệng lừa ra nói.

" Đại ca, ngươi lợi hại hơn lúc trước thì phải, vừa rồi đại ca làm ta sợ muốn đái luôn, mau mắn là có lão Long già này đỡ đòn."

Lừa đen rõ ràng là đang châm chọc Nguyên Long một cách đầy nghệ thuật cầu từ, đang cười trên nỗi đau khổ của người khác, Trần Quốc Hưng mới quay sang Nguyên Long với vẻ mặt tội lỗi.

" Nãy hình như là ta ngộ đạo, chẳng may làm tổn thương tới ngươi, ta chỉ còn biết xin lỗi."

" Bỏ đi, coi như đó là ta trả phí cho việc tự do chạy nhảy bên ngoài."

Nguyên Long vẻ mặt như ăn phải bọ vẫn xua xua tay hào phóng nói như không mấy để tâm, Trần Quốc Hưng thì chỉ biết gãi mũi, rồi một lúc mới quay sang Nguyên Long hỏi.

" Đúng rồi, Long tộc các ngươi có thiên phú trên phương diện không gian đúng không?"

Nguyên Long ngồi lại chỗ ngồi, cầm lên một cái đùi yêu thú lớn được nướng chín vàng cho lên miệng cắn một miếng lớn rồi nhìn Trần Quốc Hưng nói.

" Đúng vậy, long tộc là một trong bốn loại thần thú ở Tiên Giới, thiên tư ở trên lĩnh ngộ không gian đại đạo hẳn là đứng đầu trong các tộc."

Trần Quốc Hưng ngồi xuống cầm chai rượu gạo trắng mang từ quê nhà rót ra bát đưa cho Nguyên Long, vẻ mặt ti tiện tiếp tục hỏi.

" Cái này, hẳn là ngươi có công pháp đại loại liên quan tới không gian chi đạo đi?"

Nguyên Long nhận lấy bát rượu ngửa cổ tu một hơi, rồi dùng ánh mắt hờ hững nhìn Trần Quốc Hưng, rồi nói.

" Đúng là có, ta cũng đang tu luyện, bất quá ngộ tính không cao nên chỉ mới ở mức da lông mà thôi."

Trần Quốc Hưng nghe vậy xoa xoa tay vào nhau, vẻ mặt hiện lên tham lam nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nốt sống Nguyên Long, ánh mắt trần chụi của Trần Quốc Hưng làm Nguyên Long phát run, khẽ rùng mình một cái Nguyên Long cảnh giác.

" Ngươi có ý đồ?"

Trần Quốc Hưng cười nhăn nhở, tay xoa xoa vào nhau lên tiếng.

" Có thể hay không cho ta một bản công pháp không gian của ngươi?"

Nguyên Long khẽ lắc đầu nói.

" Cho ngươi cũng được, nhưng ngươi phải trả giá?"

" Được, vậy cho ngươi Long Tiên Thảo một cọng."

Trần Quốc Hưng vẻ mặt hờ hững nheo mắt nói, Nguyên Long vốn còn đang nhai đùi nướng nghe tới ba chữ Long Tiên Thảo như bị sét đánh nhảy chồm chồm lên, gào lớn.

" Cái gì? Ngươi có Long Tiên Thảo."

Trần Quốc Hưng cười nhàn nhạt, dơ tay lên trong tay xuất hiện một cọng cỏ màu trắng dài khoảng một gang tay có những đốt nhỏ, xung quanh Long Tiên Thảo có hư ảo những cảnh tượng mơ hồ, cái này chỉ có tiên thảo tồn tại ở tiên giới mới có thể tiên ảnh lập lờ, Nguyên Long vồ một cái chộp tới Long Tiên Thảo, một lần liền cướp được Long Tiên Thảo, Trần Quốc Hưng cũng hơi khiếp sợ, dù đã có chuẩn bị mà hắn lại không kịp thu tay, đủ hiểu Nguyên Long này hơn hắn nửa bậc, bất quá Trần Quốc Hưng đã có chuẩn bị.

" Thu."

Long Tiên Thảo trên tay của Nguyên Long biến mất, Trần Quốc Hưng đã khắc ấn kí Thiên Địa Ấn lên Long Tiên Thảo, thu lại một cách dễ dàng mặc kệ tu vi của Nguyên Long, Long Tiên Thảo là một loại tiên thảo đặc thù với Long tộc, nó có tác dục thiêu đốt long huyết phản tổ tinh thuần hơn, Tổ Long hay Thần Long chính là Long tộc có huyết thống cao cấp nhất, những Long tộc còn lại hầu như long huyết đã không còn tinh thuần, cái này chính là di chuyển ở các thế hệ từ F0 tới các đời sau, máu huyết tinh thuần sẽ bị nhạt đi, giống cũng dần dần yếu đi, vì thế máu huyết càng tinh thuần là chuyện quan trọng nhất của các chủng tộc thần thú hay linh thú cao cấp, yêu thú linh thú nói chung đều có huyết mạch áp chế đối với đồng tộc hoặc đối với tộc có huyết mạch yếu hơn, máu huyết càng thuần thì khả năng áp chế sẽ càng mạnh hơn.

Long tộc cũng có nhiều chi nhỏ khác nhau, Long tộc có huyết mạch tinh thuần nhất không chỉ tu luyện nhanh chóng hơn, còn được xem chính là Thần Thú của Long tộc, là kẻ đứng đầu có thể gia lệnh cho những Long tộc khác, các tộc yêu thú linh thú đều xem ở huyết mạch tinh thuần mà phân chia, bất cứ Long tộc nào đối với Long Tiên Thảo đều là thèm muốn, Nguyên Long cũng không ngoại lệ.

" Thật sự là Long Tiên Thảo, nhân tộc Trần Quốc Hưng ngươi đúng là không đơn giản, bổn long quyết định rồi, ta nguyện cùng ngươi vào sinh ra tử, chúng ta kết bái huynh đệ đi."

Trần Quốc Hưng nhìn vẻ mặt ti tiện dớt cả nước dãi của Nguyên Long cười khinh bỉ, kết bái huynh đệ cái cục phân, con rồng này quả nhiên sống lâu hóa cáo rồi, muốn bịp cả hắn, kết bái thì kiểu gì Nguyên Long cũng làm đại ca, sau đó lên mặt bắt tiểu đệ như hắn hiếu kính Long Tiên Thảo, làm gì có chuyện dễ nhai như thế.

" Kết bái huynh đệ thì bỏ đi, chỉ cần công pháp tu luyện liên quan tới không gian đại đạo là được rồi, trao đổi sòng phẳng."

Nguyên Long vẻ mặt nghiêm túc nói.

" Công pháp bất truyền ra bên ngoài ta không thể làm trái."

Trần Quốc Hưng trong tay xuất hiện cong Long Tiên Thảo quơ quơ trong tay, Nguyên Long ánh mắt cứ dán chặt vào cọng Long Tiên Thảo không rời mắt, một lúc lâu sau thì không nhịn được dơ tay chỉ lên mi tâm lấy ra một giọt máu đưa cho Trần Quốc Hưng.

" Được ta trao đổi."

Vẻ mặt Nguyên Long như kiểu làm một chuyện trái với lương tâm lắm vậy, Trần Quốc Hưng nhận lấy giọt máu, thần thức tràn vào bên trong giọt máu thấy bên trong có ghi chép lại một bộ công pháp, kiểm tra một lúc mới hài lòng ném cho Nguyên Long cọng Long Tiên Thảo, lấy được Long Tiên Thảo Nguyên Long nhét luôn vào miệng nhai nhồm nhàm, sau đó vẻ mặt nhăn nhở nhìn Trần Quốc Hưng nói.

" À ta quên nói với ngươi một chuyện, Không Minh Hữu Bối chỉ có huyết mạch Long tộc mới có thể tu luyện, còn nhân loại thì không thể."

Nói xong Nguyên Long chạy mất, Trần Quốc Hưng vẻ mặt như cắn phải bọ trợn mắt, cuối cùng vẫn là con rồng chết tiệt Nguyên Long hố hắn, Trần Quốc Hưng hừ lạnh một cái rồi đi vào một căn phòng ở trên hải thuyền mở lên cấm chế cùng trận pháp bắt đầu nghiên cứu Không Minh Hữu Bối.

Hải thuyền vẫn lênh đênh trên biển Đông Hải, đám Cơ Như Uyên vẫn lái thuyền, Nguyên Long luyện hóa xong Long Tiên Thảo cũng đi ra, chỉ có Trần Quốc Hưng vẫn vùi đầu ở trong căn phòng trên hải thuyền đã một tháng, Nguyên Long thì chỉ cười nhàn nhạt khinh thường nhân tộc ngu ngốc.

" Một cọng Long Tiên Thảo đổi lấy hai giọt Long Huyết."

Trần Quốc Hưng xuất hiện bên cạnh Nguyên Long chìa tay ra một cọng Long Tiên Thảo nhìn Nguyên Long chằm chằm.

" Cái này?"

Nguyên Long hai mắt cũng sáng lên, Long huyết chứ không phải tinh huyết, tuy là Long Huyết cũng rất quý nhưng so với Long Tiên Thảo thì đổ máu một chút cũng chẳng sao.

" Cho ngươi ba giọt."

Nguyên Long hào phóng chích hẳn ba giọt Long Huyết đưa cho Trần Quốc Hưng, hắn nhận lấy Long Huyết rồi ném cọng Long Tiên Thảo cho Nguyên Long rồi lại chui vào trong phòng, lừa đen ở một bên nhìn qua cái miệng lừa thuề thào.

" Đại ca lại đang làm thứ gì tà ác rồi, sao ta cảm giác bất an thế nhỉ?"