Chương 403: Con Trai Của Đại Thần Thú

Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ

Chương 403: Con Trai Của Đại Thần Thú

Chương 403: Con Trai Của Đại Thần Thú


Một ngày trời âm u dốt cuộc Trần Quốc Hưng cũng đá bung cửa phòng đi ra bên ngoài, hắn ngửa cổ cười điên cuồng, tóc tai râu ria rối tung rối bù, lừa đen đang nhàm chán ngồi ở boong thuyền câu cá, bị Trần Quốc Hưng làm cho giật mình nhìn qua, thấy bộ dạng của Trần Quốc Hưng lừa đen bất giác toàn thân nổi lên gai ốc sợ hãi, ánh mắt tràn ngập tia máu của Trần Quốc Hưng nhìn qua lừa đen, khóe miệng cười lên một nụ cười tà ác.

" Lao Tù."

Trần Quốc Hưng dơ tay về phía lừa đen bóp một cái, lập tức không gian có một khối lập phương màu xanh nhạt hơi trong bao phủ lấy lừa đen vào bên trong, lừa đen mặt lừa tái mét vội vàng tìm đủ mọi cách thoát khỏi khối lập phương không gian, từ thân thể va chạm tới pháp thuật đánh lên nhưng tất cả không có tác dụng, pháp thuật trực tiếp bay xuyên qua vách khối lập phương không gian, đòn đánh thực thể lại đụng phải một bức tường không thể đánh nát trong chốc lát.

" Đại ca hóa ma rồi, ai đó cứu ta, Tiểu Yêu, lão Long già mau tới hộ giá."

Khối lập phương dần dần co lại, lừa đen mặt lừa thiếu chút nữa chảy ra lệ nóng, Nguyên Long cũng đã xuất hiện nhìn một màn này thì há hốc cả mồm lắp bắp nói.

" Cái này, nhân tộc Trần Quốc Hưng ngươi làm sao lại có thể lĩnh ngộ được Không Minh Hữu Bối?"

Trần Quốc Hưng thu lại Không Gian Lao Tù đối với lừa đen, rồi nhìn qua Nguyên Long cười một cái nhàn nhạt, rồi mở miệng nói.

" Hóa Long."

Trần Quốc Hưng thân thể từ từ biến đổi, sừng rồng mọc ra, vảy rồng, vuốt rồng...trong nháy mắt Trần Quốc Hưng đã hóa thành một con Hỏa Long tương tự với Nguyên Long tám phần, chuyện này làm cho Nguyên Long trợn mắt, rơi luôn xuống đất, nhặt mãi mới nhét con ngươi lại chỗ cũ, Tiểu Yêu, lừa đen cũng trợn mắt há mồm, còn Cơ Như Uyên với Tuyết Nhi chỉ im lặng đứng ở một bên nhìn.

" Nguyên Long chiến một trận."

Trần Quốc Hưng trong bộ dạng Hỏa Long ánh mắt lóe lên chiến ý hừng hực, Nguyên Long ở một bên cũng không biết Trần Quốc Hưng tại sao lại có thể biến thân thành một Long tộc, nhưng cũng gật đầu hóa ra bản thể, rồi cả hai bay lên trời rồi lao vào nhau cắn xé, vuốt rồng của cả hai cào loạn, Trần Quốc Hưng ngửa cổ phun ra một ngọn hỏa diễm màu đỏ đậm, Nguyên Long cũng há miệng phun ra lửa đỏ, hai đạo hỏa diễm lớn va chạm dần dần hỏa diễm của Nguyên Long chiếm thượng phong đánh lùi hỏa diễm của Trần Quốc Hưng trong bộ dạng Long tộc, dần dần hỏa diễm của Nguyên Long nuốt chửng cả thân thể Long tộc của Trần Quốc Hưng, khi biển lửa dần dần tan đi để lộ ra Trần Quốc Hưng thân thể đã trở về trạng thái nhân tộc, râu tóc đã bị đốt cháy sạch, quần áo cũng trơ trụi.

" Chỉ phát huy được sáu thành."

Mặc xong y phục Trần Quốc Hưng bay trở về boong thuyền rơi vào trầm tư, Nguyên Long cũng bay đến bên cạnh Trần Quốc Hưng đánh giá từ trên đầu xuống chân.

" Ngươi rốt cuộc làm sao lại làm được như vậy?"

Nguyên Long không nhịn được tò mò mà hỏi tới, Trần Quốc Hưng hờ hững nói.

" Hóa Yêu Quyết mà thôi, đại loại là dùng tinh huyết yêu thú làm vật dẫn rồi biến hóa mà thôi."

Nguyên Long mắt rồng trợn lên.

" Cái này chắc là tiên thuật rồi, ở nơi này không có những thứ như vậy được."

Đến lượt Trần Quốc Hưng nhìn Nguyên Long vẻ mặt hiện lên tò mò.

" Con rồng già nhà ngươi cũng không đơn giản, ngươi là Long tộc đầu tiên ta gặp ở Nam Châu, hoặc cũng có thể ngươi là con Long tộc cuối cùng cũng nên."

Nguyên Long vẻ mặt lúc này cũng nghiêm túc, rồi mới thở dài nói.

" Ngươi nói đúng, ta gần như được xem như Long tộc chân chính còn ở lại thế giới này."

" Bị bỏ rơi à?"

Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm nói, Nguyên Long khẽ gật đầu.

" Hẳn là như vậy, ta chưa nở thì những Long tộc khác đã rời đi, cũng được xem như bị bỏ rơi, may mắn cuối cùng thì ta vẫn có thể nở ra."

Trần Quốc Hưng khẽ nhìn qua lừa đen, cũng đoán được sáu phần tình cảnh của lừa ngốc chắc cũng tương tự như vậy, chủng tộc yêu thú cường đại không biết đã biết đã dùng cách gì lại có thể kéo bè kéo lũ đi như vậy.

" Long tộc các ngươi làm sao có thể rời khỏi thế giới này?"

Nguyên Long cũng lắc đầu.

" Cái này thì ta cũng không biết."

Trần Quốc Hưng gật gù, xoa xoa cằm, còn đang định đổi đề tài thì lừa đen đã nhảy lên chen vào một câu.

" Một kẻ thăng thiên, gà chó cũng thành tiên."

Trần Quốc Hưng hơi bất ngờ nhìn qua con lừa đen, Nguyên Long cũng vậy, đều dùng ánh mắt tò mò mà nhìn tới, lừa đen mặt lừa vênh lên như hiểu biết rất sâu rộng vậy.

" Khác với những tộc khác, Kỳ Lân tộc ta thường thường đem hậu duệ của mình đến những giới diện cấp thấp để ấu Kỳ Lân tự nở trưởng thành, mà mẫu thân ta vì thương ta nên đã lén truyền lại rất nhiều thông tin trong huyết mạch truyền thừa của ta, vì thế hiểu biết của ta cũng khá nhiều."

Trần Quốc Hưng cũng trợn mắt, đến bây giờ hắn mới đem ánh mắt khác lạ đánh giá lại lừa đen, quả nhiên là một hậu duệ thần thú có khác, tộc Kỳ Lân quả nhiên đủ ngưu, đem con cháu của mình ném tới giới diện cấp thấp để Kỳ Lân non tự sinh tự diệt, khi đủ cường đại mới có thể trở về, cái này cũng không phải ai cũng có thể làm được, nếu là hắn cũng chẳng nỡ ném con mình đi một nơi xa lạ đầy nguy hiểm.

Lừa đen khẽ ho vài cái rồi nói.

" Thần thú khác với những tộc khác, khi ở giới diện cấp thấp phi thăng lên thượng giới thì có thể đem theo một số lượng những kẻ khác, nhân tộc cũng được, yêu thú cũng được, nhưng chỉ có một số lượng giới hạn, đây là mẫu thân ta truyền lại chỉ có thông tin liên quan, cái khác ta cũng không rõ lắm."

Trần Quốc Hưng bĩu dài môi, ông trời có mắt, công bằng vô tư cái rắm, cuối cùng vẫn là ưu đãi kẻ mạnh còn những kẻ khác lại áp dụng luật lệ khác, cái này cũng đúng là quá thối.

Nói đến đó Trần Quốc Hưng cũng biết làm sao Long tộc lại chạy hết một lượt chỉ để lại mỗi Nguyên Long, chắc lúc đó Nguyên Long cũng thuộc dạng vào loại trứng thối, nên mới bị ném lại, chẳng may thế quái nào Nguyên Long này lại nở được, mới trở thành một con rồng cô đơn ở Nam Châu này.

" Đừng bi thương."

Trần Quốc Hưng vỗ vỗ vai Nguyên Long, lừa đen cũng đi lại vỗ vỗ một bên vai khác của Nguyên Long.

" Ta đường đường là con trai của thần thú Kỳ Lân cũng bị ném tới hạ giới, lão Long già ngươi chắc cũng thuộc hàng trứng thối bị ném lại cũng không nên quá bi thương."

" Con mẹ nó."

" Giết ta đi."

Trần Quốc Hưng với Nguyên Long há miệng chửi một trận, ánh mắt nhìn chằm chằm lừa đen, thông tin vừa rồi làm cả hai một người một rồng tí nữa đột quỵ chết, con trai của thần thú Kỳ Lân, cái này cũng quá đả kích người nghe đi.

" Lừa Ngốc ta nghĩ thịt ngươi ăn sẽ rất ngon hơn so với những con Kỳ Lân khác."

Nguyên Long thì trực tiếp lấy ra hai thành đại đao mài mài vào nhau.

" Không nhìn ra ngươi lại có lai lịch như vậy, sau này tới Tiên Giới ta cũng hênh hoang khoe mẽ đã từng vác đạo chém giết con trai của đại thần thú Kỳ Lân, quả nhiên oai phong lẫm liệt."

Trần Quốc Hưng cùng Nguyên Long túm lấy lừa đen đánh đập túi bụi, tiếng lừa kêu thảm thiết vang vọng trên biển, làm cho cả những con hải thú dưới biển nghe thấy âm thanh thanh thảm thiết của lừa đen cũng phải trốn sâu xuống biển, sợ gặp phải kẻ tà ác.