Chương Một: KẾT THÚC hay là Bắt Đầu

Kẻ Gác Cổng Linh Hồn

Chương Một: KẾT THÚC hay là Bắt Đầu

Thế giới bao la rộng lớn, từ thời kì khai thiên lập địa tới nay cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lâu. Con người sinh ra tới nay bất quá cũng chỉ có vài chục vạn năm, đừng tưởng bây giờ con người là chúa tể thế giới, làm gì cũng được, lên mặt trăng xuống đáy biển, chỗ nào cũng có dấu chân con người. Nhưng sự thật tàn khốc, đến hơn 90% con người bây giờ còn không biết bộ mặt thật của thế giới này là như thế nào.
Nói thể này cho dễ hiểu, coi trái đất như một hình ngũ giác, năm châu ở năm cạnh trong đó mỗi châu bao gồm các nền văn minh khác nhau, có các truyền thuyết khác nhau về những vị thần, ma qủy chúng hoàn toàn bị ảnh hưởng từ các thế giới khác mà nơi sinh ra truyền thuyết tiếp xúc.
Mọi người coi đó là truyền thuyết nhiều người không tin đó là thật. Nếu các bạn không tin, hãy thử nghe câu chuyện của tôi, tôi viết nó như một cuốn nhật ký, những thứ tôi đã trải qua, những thứ tôi đã thấy, những thứ tôi đã nghe. Còn nó là thực hay hư? Đó là do bạn.
Nói qua thế giới này một chút. Như đã nói ở trên thế giới này như một hình ngũ giác, năm châu là năm cạnh,bên trong là thế giới, vậy bên ngoài nó là cái gì? Chính là năm thế giới khác, thế giới của chúng ta mắc kẹt ở giữa. Trong một hình ngũ giác có năm đỉnh,nơi các thế giới tiếp xúc trực tiếp nhất, chỗ này theo thuật ngữ của những người như tôi thì nó gọi là lỗ đen. các thế giới khác nhau, bao la rộng lớn, và không bao giờ yên ổn, luôn va chạm, bất hạnh thay thế giới của chúng ta lại kẹt ở giữa. Khi các thế giới va chạm với nhau các vách ngăn giữa chúng vỡ ra, những nơi thế này thường không cố định vài trăm năm lại thay đổi một lần, tôi gọi nó là cổng linh hồn, và tôi là một trong những người canh giữ cổng linh hồn (mới nghỉ việc)
Còn bây giờ, hãy nói về con người một chút, như các bạn đã biết bộ não con người rất đặc biệt, con người chúng ta chỉ sử dụng được chưa tới 20% bộ não. Nhưng nếu có những người đặc biệt sử dụng được hơn chừng đó thì sao. Có thể là kế thừa từ huyết thống, có thể là luyện tập cũng có thể do cái gì đó tác động, họ sử dụng bộ não của mình siêu việt hơn (?). Họ có thể không thông mình hơn, thậm chí là ngu ngơ hơn, nhưng chắc chắn có một thứ họ mạnh hơn chúng ta đó chính là linh hồn. Linh hồn như cái chìa khóa khai thông các khả năng khác trên bản thân họ nhưng được cái này mất cái kia. Họ sẽ mất đi cuộc sống yên bình mà họ đãng lẽ được hưởng như người bình thường. Người ta gọi họ là những kẻ lập dị, là kẻ được chọn, còn tôi, tôi gọi họ là kẻ bị nguyền rủa và tôi cũng là kẻ bị nguyền rủa.
Còn gì nữa không, nhiều lắm, ngồi xuống và đọc câu chuyện của tôi, tôi sẽ cho bạn thấy thế giới ngoài kia nhiều điều kì lạ. và bạn sẽ biết được rằng mình đang được bảo vệ hay đang phải đối mặt với cái gì. Và tôi muốn được nhắc lại một lần nữa, tin hay không tùy bạn.
12 h 1/1/1018, trùm cái áo khoác bít tai nghe kéo mũ lên bước ra khỏi dãy phòng trọ. Cuối cùng cũng kết thúc,và cũng có thể là bắt đầu, bắt đầu làm một con người bình thường
Thọc tay vào mớ lộn xộn trong túi lôi ra bao thuốc nhàu nát, còn điếu cuối rồi
Xong điếu này chắc cũng bỏ thuốc đi là vừa, hôm qua nó vừa xin nghỉ
Nghỉ làm người quản giới, lẩm nhẩm bài rap yêu thích bước từng bước qua trường
Nghĩ tết này được về nhà ăn tết như những sinh viên bình thường trên đất nước việt nam này, nó mỉm cười. 22 tuổi đầu, sinh viên năm ba của một trường đại học bình thường có ai biết trước đây nó đã là ai. 12 tuổi bắt đầu thấy những thứ kì lạ mà người ta không thấy 14 tuổi một ông già gặp nó trên đường cho nó ba tờ giấy nho nhỏ chỉ đủ viết ba câu nói với nó nếu nó chịu làm việc cùng ông ông sẽ cho nó ba điều ước. NHƯ những câu chuyện cổ tích với một đứa trẻ vậy và nó đã đồng ý. 4 năm học việc mỗi ngày hai tiếng. 18 tuổi nó bắt đầu làm người quản giới, hay còn có thể coi là người gác cổng, gác cổng linh hồn. 4 năm sống với hai khuôn mặt, sống với hai nhân cách, nó đầu hàng. Trả lại ba điều ước, nhận một món quà nho nhỏ từ boss và một món tiền kha khá. Nó quyết định làm người bình thường.
Nó không biết những thứ nó tưởng như thực sự kết thúc, bây giờ mới bắt đầu. Những ngày đen tối
Sài gòn. Việt Nam