Chương 4: Liên tục tấn cấp

Hỏa Thần Phong Bạo

Chương 4: Liên tục tấn cấp

Trở về phòng của mình, ngay lúc Vân Thiên bước vào cửa thì một giọng nữ hài tử vang lên." ca ca, người đã về, mấy hôm nay ngươi đi đâu làm ta lo quá, hu hu ta cứ tưởng không còn được gặp ngươi nữa!" nói xong không đợi Vân Thiên phản ứng liền bổ nhào ôm chặt lấy hắn, vừa ôm vừa khóc thút thít.
Vân Thiên hơi sững sờ một lát, rồi mới nhớ ra. Nữ hài từ mười muột, mười hai tuổi này dĩ nhiên là Vân Ngọc, là con nuôi của Vân Hầu, hồi còn bé do nghịch ngợm, lẻn vảo khu hậu viên sau phủ đùa nghịch ai ngờ bị rắn cắn ở đùi, nếu không phải Vân Thiên kịp thời phát hiện dùng miệng hút chất độc ra thì đã sớm mất mạng rồi. Ai ngờ sau khi cứu nữ hài tử trả những không cám ơn ngược lại nàng lại học đâu ra thói bắt Vân Thiên phải chịu trách nhiệm vì đã sờ mó cơ thể nàng. Thế là từ đó nàng liền gắn chặt lấy Vân Thiên, hắn đi đâu cũng có cái đuôi theo sau, rõ phiền.

" Nha đầu ngốc, chả phải ta đáng đứng trước mặt ngươi đây sao! Hảo hảo đừng khóc nữa, giờ ca hơi mệt cần nghỉ ngơi, mai ta lại đến tìm ngươi nói chuyện."
"Ân! Ca mai nhớ tìm ta nha, ta có vài thứ muôn đưa cho ngươi!" Vân Ngọc gật đầu dụi dụi nước mắt rồi quay người rời đi, lúc ra vẫn không quên đóng cửa để cho Vân Thiên được nghỉ yên tĩnh.

Kỳ thật Vân Ngọc chỉ là con nuôi của Vân Hầu mà Vân Hầu mặc dù không phải người Vân gia, cũng không phải là trưởng lão nhưng lại có một địa vị khá cao trong tộc –do chức nghiệp đặc thù đó là Linh khí sư duy nhất của Vân gia cũng như Thanh Phong thành, hơn nữa thiên phú tu luyện rất cao, mới mười ba tuổi đã là thất giai linh sĩ, phóng khắp cả Thanh Phong thành cũng chưa chắc đã có ai. Vì vậy địa vị của Vân Ngọc trong Vân gia rất cao, rất được nhiều người hâm mộ, thầm coi như tiên nữ trong tộc. Mấy năm nay cũng nhờ có nàng âm thầm che chở mà Vân Thiên tránh khỏi không ít phiền toái nhưng lại để cho đám nam nhân cùng lứa trong tộc không ít ghen ghét, đặc biệt là Vân Lâm, Vân Mộc và Vân Thiết (nhi tử của Đại bá cùng Lục thúc).

Vân Thiên không khỏi than thở trong lòng thầm nghĩ bây giờ hắn đã có thể tu luyện sau này nhất định phải cố gắng tu luyện, hảo hảo chăm sóc nàng cho thật tốt.
Còn bây giờ sau mấy ngày trời không được ngủ, hắn ngay lập tức cởi áo ngoài, rồi lên giường đánh một giấc thật dài.

Một đêm ngủ thật say, mấy ngày đều không có đi ngủ, lại thêm sự chịu đựng từ Hỏa liên châu cải tạo thân thể của hắn đã sớm kiệt sức cho nên một đêm này hắn ngủ rất thơm, trong mộng còn mơ thấy thiếu nữ, ân ân ái ái, khiến hắn không biết từ lúc nào máu mũi đã chảy ra ngoài, quần hơi ẩm... (^_^)!!

"Ca ca, tỉnh dậy, ca ca"

Vân Thiên đang mơ đến lúc gay cấn nhất, thì một giọng nói ngay tại bên lỗ tai hô làm hắn cắt mộng tỉnh giấc.
Vẫn còn đang ngái ngủ, càu nhàu mắng: " Mẹ kiếp lão tử đang mơ đẹp đến lúc trọng yếu nhất thì bị phá ngang, thật đúng là vô phúc mà, đồ ngay trước mắt mà lại không ăn được, ức chế". Hắn ngồi dậy mặt vẫn còn đang nhăn nhó khó chịu.

"Ca ca, ca ca mơ cái gì mà máu mũi đầm đìa chảy ra thế kia, quần lại ươn ướt có phải ca ca mơ thấy ác mộng gì hay không" Vân Ngọc ngây thơ hỏi.

Vân Thiên giật mình vội vàng lấy tay kiểm tra mũi lại quay xuống nhìn đũng quần nhất thời má phơn phớt hồng không biết giải thích ra sao liền nói: " hi Ngọc nhi khi nào muội lớn ta sẽ kể cho muội nghe. Đúng rồi sao sáng sớm đến tìm ta làm gì, cha phai hôm qua ta bảo tỉnh dậy sẽ đến tìm ngươi cơ mà" hắn vội vã đánh lạc chủ đề.

" ca, chẳng phải tại ca sao, giờ là giờ nào rồi vẫn còn ngủ, ta còn nguơi quên mất ta rồi cơ, nên mới cố ý đến đây xem."
Ra lại Vân Thiên người mệt ngủ quên cả thời gian, hiện tại đã là giữa trưa rồi.
"Ca! Cái này cho ngươi!" Vân Ngọc dúi vào tay hắn.

" Cái này! Là Tử Kim Đan, nhị cấp đan dược, muội từ đâu mà có??"

Vân Thiên hết sức ngạc nhiên phải biết rằng Tử Kim Đan có thể giúp kinh mạch bị tổn thương hồi phục như cũ là đan dược có khả năng giúp cho thương thế của Vân Thiên lành lặn.

- Tử Kim Đan mặc dù là nhị phẩm đan dược nhưng là nhị phẩm đỉnh phong tiếp cận với tam phẩm đan dược chỉ có tam phẩm luyện dược sư mới có thể luyện chế, cho dù dốc hết tài lực của diệp gia cũng chưa chắc cầu được tam phẩm dược sư luyện đan. Cả thành Thanh Phong cũng chỉ có nhị phẩm dược sư Cao Lỗ của Thiên Đế các là nhị phẩm luyện dược sư mà thôi, không biết cô nàng này đào đâu ra đan dược trân quý đến vậy.

"Thứ này quá trân quý ta không thể nhận được, muội mang về đi." Vân Thiên cười gượng nói.

"Ca, đối với ta còn khách khí như vậy sao, ca cầm lấy mau chóng khỏi bệnh, hảo hảo tu luyện sau này còn bảo vệ ta nữa!?" Vân Ngọc dúi trở lại tay của Vân Thiên, không đợi Vân Thiên đáp đã quay người chạy đi.

-. Ở cái thế giới này, đan dược vô cùng trân quý, ngay cả đan dược cấp thấp nhất là Tụ Linh Đan giá cả cũng lên tới một vạn linh tệ rồi, tương đương với mấy năm ăn mặc tiêu dùng của nhà dân bình thường, chưa nói tới Tử Kim Đan do tam cấp dược sư luyện chế.

Một viên Tử Kim Đan đáng giá cỡ khoảng vài nghìn viên Tụ Linh Đan, mấy năm gần đây, để khôi phục thương thế của Vân Thiên, Vân gia đã tốn rất nhiều kim tệ để mua về đại lượng lớn, Tụ Linh Đan, cùng Sinh Khí Đan, mỗi ngày Vân Thiên đều dùng mỗi loại đến ba, bốn viên mà thương thế vẫn không chút nào hồi phục, dẫn đến sự tranh cãi khá lớn trong gia tộc, đặc biệt là Đại thúc và Lục thúc luôn luôn tìm cớ này để đả kích cha hắn.

Mặc dù vậy những người còn lại trong gia tộc đa số đều không oán hận hắn nửa câu, ngược lại càng thêm quan tâm, chăm sóc. Ân tình lớn như vậy hắn mặc dù không phải Vân Thiên trước kia nhưng vẫn cảm thấy biết ơn, suốt đời không quên, có lẽ là do việc dung hợp linh hồn mà tính cách của Vân Thiên cũng thay đổi ít nhiều.

-. Cầm trong tay trân quý Tử Kim Đan, Vân Thiên thở dài, rồi cất vào trong nhẫn trữ vật, dù gì thì hắn kinh mạch đã thông, không cần dùng đan dược này nữa.

"Tiếp theo phải làm là nhanh chóng tăng lên tu vi để tự bảo vệ bản thân." Vân Thiên tự nhủ sau đó ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.

Điều kỳ lạ là khi hắn vận chuyển Hỏa Hải Quyết, Hỏa liên bên trong thức hải không ngừng có linh khí hỏa tính truyền ra, linh khí của Vân Thiên cũng ngày càng mạnh mẽ, hắn cảm tưởng cứ tình trạng như này sẽ rất nhanh chạm đến bình chướng.

-- Đối với Hỏa Liên, Vân Thiên có cảm giác mặc dù có thể lợi dụng được hỏa linh khí ở trong hỏa liên tuôn ra để tu luyện nhưng hắn vẫn cảm giác không có hoàn toàn khống chế được nó:

"Không biết nếu ta luyện hóa hoàn toàn hỏa liên thì ta có thể tăng được đến cấp độ nào." Vấn Thiên tự mình thầm nhủ.?

Sau một đêm tu luyện chỉ nghe một tiếng nổ trong cơ thể hắn "ầm....." dưới sự tấn công không ngừng của linh khí bình chướng ầm ầm tan vỡ.

Linh khí nhất đoạn!

Hắn kinh hỷ! Người bình thường muốn phá vỡ bình chướng, đạt được linh khí nhất đoạn cho dù nhanh nhất cũng phải khoảng từ sáu tháng đến một năm, mà hắn chỉ mất có một đêm với mức độ như vậy có thể nói hai từ: "yêu nghiệt".

"Haha! Thật là sảng khoái!, một đêm tu luyện đã đạt tới nhất đoạn linh khí, với tốc độ này sớm muộn gì ta cũng cho những kẻ sỉ nhục trả giá gấp bội." Vân Thiên thầm nhủ trong lòng sau đó ăn nhẹ vài điểm tâm lót dạ rồi lại điên cuồng tu luyện.

Tiếp tục tu luyện, lương theo hắn vận chuyển công pháp Hỏa Hải Quyết, một luồng hỏa linh khí mãnh liệt lại từ Hỏa liên trào ra. Linh khí từ Hỏa Liên phun ra tinh thuần hơn rất nhiều so với linh khí trong trời đất. Cho nên hiện tại hắn chỉ việc vận chuyển khẩu quyết, hấp thu hỏa linh khí từ Hỏa Liên là đủ để hắn đột phá cấp độ rồi.

Rất nhanh trong khi Vân Thiên vận chuyển công pháp, lĩnh hội hội sử ảo diệu của Hỏa Hải Quyết, hỏa linh khí không ngừng trào ra từ Hỏa Liên, linh khí trong cơ thể cuồn cuồn kích động, bình chướng tấn cấp rất nhanh lại bị phá tan,

Nhị đoạn linh khí!

Hắn cảm thán không thôi, với tốc độ tu luyện thế này không tới một tháng là hắn có thể tấn chấc Linh Sĩ lúc đó có thể vào Vân Kỹ các lựa chọn Linh Kỹ được rồi.

Ngày thứ nhất, ngày thứ hai, ngày thứ ba....... liên tục tu luyện nghỉ ăn rồi lại tu luyện, Vân Thiên bây giờ không khác nào một cỗ máy điên cuồng tu luyện.

Ngoài thời gian tu luyện hắn cũng bở thời gian luyện tập quyền pháp cơ sở, theo trí nhớ, hắn diễn luyện qua một lần "Trụ cột quyền pháp Vân gia" kình lực quyền pháp cũng theo tu vi của hắn mà tăng, lúc đầu chỉ vài chục cân, nhưng đến khi hắn luyện quền pháp đến đại thành thì kình lực đã đạt đến hơn ba trăm cân.

......
......
.................

- Nửa tháng sau. Bên trong tiểu viên một thân hình thiếu niên ngồi xếp bằng, không ngừng luyện hóa linh khí, linh khí không ngừng tiến vào đan điền, hắn cảm giác nhỏ nhỏ đan điền của mình linh khí bên trong, giống như săm xe bị người ta bơm căng hết cỡ vậy.

"Rốt cuộc muốn đột phá, tiếp tục"

Vân Thiên trong lòng mừng thầm, bảo trì trạng thái tu luyện tốt nhất, tiếp tục luyện hóa hỏa linh khí, linh khí theo kinh mạch tràn vào cơ thể, da, xương cốt, đều được rèn luyện, khiến cho hắn thoải mái, nói không nên lời.

Thời gian lần nữa chôi qua, Vân Thiên cảm giác được sự biến hóa lên.

"Muốn đột phá lên Linh Sĩ.!"

Vân Thiên hiểu rõ, hơn mười năm ngày kiên trì tu luyện, cuối cùng cũng đã muốn đột phá lên Linh Sĩ, muốn mạnh mẽ đã kích những kẻ sỉ nhục hắn, muốn bảo vệ gia tộc của hắn, gia đình hắn, thì mình phải trở thành một Linh giả, mới có thể dùng lực lượng giải quyết hết thảy.