Chương 33: Đại tái

Hiệu Thiên Truyện

Chương 33: Đại tái

- Người của Thiên Hỏa Thánh môn đến sao?
Trần Hiệu Thiên bỗng nhớ lại, Thiên Hỏa phái là một phần chi nhánh của Thiên Hỏa Thánh môn.
Ngẫm lại thì đây chỉ là một vùng nằm ở phía đông đại lục, Thiên Hỏa Thánh môn nằm ở chỗ trung tâm Thần Khí đại lục.
- Họ có chuyện gì mà đến đây nhỉ?
- Tuyển chọn đệ tử xuất sắc.
Ngạo Tuyết trả lời. Nhân tài lúc nào cũng cần thiết, nên việc Thiên Hỏa Thánh môn cứ đến dịp sẽ cho người tuyển chọn xuất sắc đệ tử để đào tạo hơn nữa.
- Tuyển chọn rất đơn giản, tỉ võ với nhau loại bỏ cho đến khi còn mười người xuất sắc nhất.
Lê Linh giải thích, võ giả chỉ cần dựa vào thực lực để so sánh là được, it ra nơi này đơn giản, thằng nào mạnh thằng ấy nắm quyền.
- Đơn giản quá nhỉ.
Trần Hiệu Thiên nói nhỏ, Lê Linh nhận ra sự bất thường trong lời nói của cậu.
- Ấy, nhột.
Nhìn cử chỉ của Lê Linh, cô đang dùng ngón tay đẩy vào má Trần Hiệu Thiên, nó khá là nhột đó, cậu nghiêng đầu sang một bên tránh né.
- Em làm gì vậy?
- Đang cố an ủi anh thôi mà.
Lê Linh phồng má, bộ dạng đáng yêu, Trần Hiệu Thiên thấy vậy cũng cười.
- Tởm.
Ngạo Tuyết bất thình lình nói, bĩu môi khinh bỉ.
- Này, con mèo kia, cô đang ghen tị với chúng tôi hả.
- Ai ghen tị cơ chứ, tại các người làm tôi cảm thấy khó chịu.
- Ô hô, vậy có nghĩ là ghen tị chứ gì?
- Tôi phải cho cô một trận mới được.
Hai người lại bắt đầu xỉa xoi nhau, Trần Hiệu Thiên cũng chỉ có thể nhăn nhó cười. Để hai nữ tự nói chuyện với nhau. Cậu chăm chú quan sát đến tỉ võ.
Lúc ba người đến nơi, màn chào đón đã kết thúc, giờ là lúc tỉ võ. Hơn hai trăm nội môn đệ tử bắt đầu so tài.
Thực lực tất cả đều là Linh cấp trung kỳ trở nên. Trần Hiệu Thiên tuy có kinh nghiệm chiến đấu, nhưng ít khi được thấy cuộc giao đấu với nhau, it nhiều cũng có sự khác biệt.
Cho nên cậu xem rất cẩn thận, đồng thời rút ra tổng kết cho chính mình để gia tăng thực lực.
Trần Hiệu Thiên nhận ra, thực lực của cậu đang tăng trưởng rất nhanh, từ khi lên Linh cấp, cơ thể của cậu đang ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Tất cả là nhờ cái hack mà cậu nhận được khi trọng sinh, giờ này nó còn trở nên mạnh hơn nữa. Mỗi khi cậu hít thở, thì khí của cậu càng được gia tăng theo từng giây.
Bình cảnh, không hề, việc gia tăng thực lực với cậu đơn giản chỉ là việc hít thở.
- Đây có phải việc tốt không nhỉ?
Trần Hiệu Thiên than thở, mạnh lên là đúng, nhưng cậu cảm thấy nó không thực. Giống như các bộ truyện có hệ thống chẳng hạn, hệ thống cũng là thứ do con người tạo ra hay thần linh gì đó.
Nhờ vào nó mà mạnh lên cũng chẳng khác gì giao mạng cho kẻ khác. Mà hệ thống… thì thường gắn liền với đầu hay đúng hơn là trong tâm trí của ai đó, là cách mà hệ thống hoạt động.
Đầu, gắn liền với đầu.
!!!!!
Trần Hiệu Thiên giật bắn, cậu nhận ra một điều.
- Chẳng lẽ là…
Nhưng tiếng vỗ tay át đi câu nói của cậu, khiên cậu trở lại với thực tại.
- Anh ổn chứ, tự dưng anh ngơ ra.
Lê Linh hơi lo lắng hỏi, mặt cô thể hiện sự lo âu.
- Không có gì.
Trần Hiệu Thiên vội cười, làm cô an tâm. Ngạo Tuyết hơi đăm chiêu nhìn vào cậu, nhưng không có nói gì.
- Mà hai người không phải thi đấu sao.
Trần Hiệu Thiên thắc mắc, đúng là thế, toàn bộ đệ tử nội môn đều tham gia thi đấu, nhưng Ngạo Tuyết và Lê Linh không cần.
- Bởi vì ta và cô ta đứng đầu trong số nội môn đệ tử, nên có đặc cách không phải đầu vòng loại.
- Ra vậy.
Trần Hiệu Thiên hiểu ra, việc Ngạo Tuyết đứng đầu không khiến cậu bất ngờ lắm, cậu cho rằng đó là việc hiển nhiên.