Chương 36: Linh hồ

Hiệu Thiên Truyện

Chương 36: Linh hồ

- Không thể nào?
- Đó là võ công gì chứ, tại sao lại chưa từng thấy trước đây.
- Cận Nam cũng là một trong số đứng đầu nội môn, vậy mà thua tại tay của một đệ tử ngoại môn vô danh sao?
Tiếng bàn tán sôi nổi, vô cùng ngạc nhiên, sốc trước kết quả này. Một sô Vương cấp chấp sự, bắt đầu tìm hiểu lai lịch của Trần Hiệu Thiên.
Khi nhìn tư liệu của cậu, họ càng kinh ngạc, thiên phú trung cấp, nhập môn một năm chưa có gì nổi bật.
- Kẻ này hậu tích bạc phát, tuy vậy nhưng vẫn không có so sánh với thiên phú thiên tài của Cận Nam.
- Tuy có thể đào tạo, nhưng tương lai không lớn.
- Đáng tiếc.
Các Vương cấp chấp sự nghị luận, nhưng không có ý định làm khó Trần Hiệu Thiên, cơ bản là lúc ở phái, cậu sống đơn giản đến độ gần như it người nhớ tới.
Trọng tài tuyên bố kết quả trận đấu, Trần Hiệu Thiên lấy được vị trí của Cận Nam.
Nghe được kết quả, Trần Hiệu Thiên thả tự do cho Cận Nam.
- Đắc tội rồi.
Cậu nhẹ giọng, Cận Nam cũng đứng dậy, tuy thua cuộc nhưng hắn không có vẻ gì là khó chịu cả, hơn nữa còn có một cỗ đại khí.
- Lần này ngươi đã thắng, nhưng lần sau, chiến thắng sẽ là của ta.
Mắt hắn chiến ý ngất trời. Trần Hiệu Thiên thầm khen, thắng không kiêu bại không nản, đây mới là bậc đàn ông, tinh thần bất khuất không ngừng bước của võ giả thật cường hoành.
Trần Hiệu Thiên không biết rằng, chính cậu là người đã hun đúc nên ý chí của Cận Nam, chính vì thua cậu hai lần đã khiên tâm linh của hắn ngày càng mạnh mẽ hơn.
Nói xong, Cận Nam khiêu chiến tiếp một trong mười người, giành lấy một vị trí của họ.
Đại tái kết thúc, mười người đều được được phát phần thưởng, Trần Hiệu Thiên nhìn qua một lượt rồi đưa hết cho Lê Linh và Ngạo Tuyết.
Võ kỹ bây giờ cậu cũng đủ dùng, đan dược thì cậu không cần, thế nên Trần Hiệu Thiên đưa hết cho hai người.
Ngạo Tuyết hơi nhướng mày, nhưng vẫn nhận lấy, Lê Linh thì thì giờ Trần Hiệu Thiên nói gì cô cũng không phản đối.
- Vậy một tháng nữa sẽ khởi hành, trước lúc đó thì các ngươi sẽ được vào Linh hồ để gia tăng thực lực, giờ tất cả kết thúc.
Nói xong, các chấp sự tiến đưa một người trung niên ăn mặc đơn giản vào trong, để lại các đệ tự chính mình dọn dẹp.
- Người đó là ai mà ngay cả Vương cấp cường giả cũng phải cung kính.
Trần Hiệu Thiên nghi vấn.
- Nếu không nhầm thì đó là người được cử đến để tuyển chọn cho Thiên Hỏa Thánh phái, cho nên địa vị chắc rất cao.
Lê Linh trả lời, Trần Hiệu Thiên ồ một tiếng, không để ý đến nữa.
Bỗng cậu nghĩ đến một việc, quay sang hỏi Ngạo Tuyết.
- Này liệu cô có thể dạy tôi học được không?
- Hửm, có ý gì.
- Nghĩa là cô dạy tôi đọc viết các kiểu đó.
Ngạo Tuyết liếc mắt. Rồi gật đầu, hẹn cậu có thể đến bất kì lúc nào.
Việc Trần Hiệu Thiên nêu ra đề nghị này vì sau cuộc tỉ thí hôm nay, cậu thấy sự quan trọng của vũ kỹ.
Cậu tu luyện được nội công tâm pháp hoàn toàn theo bức họa mò theo, khinh công cũng thế.
Nhưng càng về sau, võ kỹ cấp bậc càng cao thì càng khó, không thể chỉ theo tranh mà được. Trần Hiệu Thiên biết các chữ đơn giản nhưng không đủ.
Cho nên cậu mới nghĩ ra cách này.