Chương 35: Tích tắc

Hiệu Thiên Truyện

Chương 35: Tích tắc

Hai người tiếp tục giao thủ, mà tất cả các khán giả đều căng mắt lên, nhưng vô lực.
- Không thể nào, tên kia là ai?
- Chưa từng thấy hắn, lẽ nào là đệ tử mới.
Các đệ tử khác nhao nhao nghị luận, vô cùng kinh ngạc. Tại sao lại kẻ có thực lực mạnh như vậy lại chưa từng nghe tiếng.
Trần Hiệu Thiên đối chiến với Cận Nam, cậu sử dụng bộ pháp liên tục đầy biến ảo, nhưng Cận Nam cũng không kém, mỗi bước đi đều có thể phá giải chiêu thức của Trần Hiệu Thiên.
Đấy không phải là vì Trần Hiệu Thiên yếu hơn, mà là vì cậu chỉ có luyện võ công cơ bản, chiêu thức thực dụng, mạnh mẽ, nhưng không có biến hóa, đây là do Trần Hiệu Thiên tu luyện còn chưa đủ.
Chưa thể sử dụng thành thục, tạo nên biến chiêu.
Cận Nam luyện kiếm thì khác, chiêu thức tinh diệu, kiếm pháp biến hóa xuất thần nhập hóa.
Chiêu chiêu đều vô cùng hiểm hóc, khó có thể phòng bị. Điều này chứng tỏ Cận Nam có thiên phú tu luyện kiếm pháp, người này tất có khả năng thành một đời Kiếm thánh.
"Nếu nhớ không nhầm, Cận Nam này trước đó không nổi danh, nhưng thực lực bây giờ lại có thể mạnh mẽ đến vậy, chắc là có kỳ ngộ".
Trần Hiệu Thiên nghĩ thầm, nhưng không để tâm đến đó lắm, cậu đang tìm cách chiến thắng.
Nhờ vào hiểu biết về võ học hơn người, Cận Nam đang chiếm ưu thế, nhưng càng đánh, hắn càng nhận ra không đúng.
Trần Hiệu Thiên thích nghi rất nhanh, không những thế, cơ thể cậu càng ngày càng nhanh phản ứng lại.
Dù chiêu số có ảo diệu đến đâu, Trần Hiệu Thiên đều có thể nhẹ nhõm phá giải.
Ngạo Tuyết quan sát cậu, gật gù.
- Không sai, quả nhiên tiến bộ rất lớn.
Lê Linh kiêu ngạo.
- Tất nhiên rồi, đó là chồng của tôi mà.
Ngạo Tuyết khó chịu nói nhỏ.
- Tởm.
- Tôi nghe thấy đấy.
Cận Nam muốn sử dụng Linh của mình, nhưng ngẫm lại, hắn không muốn lộ ra, nếu Linh của hắn lộ ra, sẽ gây oanh động lớn.
Nếu không phải nguy hiểm đến tính mạng, Cận Nam tuyệt đối không vận dụng nó.
Thất thần một khoảnh khắc, Trần Hiệu Thiên chớp thời cơ tấn đến, vung toàn lực ném mộc côn về phía Cận Nam, bay đến với tốc độ không tưởng.
Cận Nam không còn cách nào khác ngoài việc đỡ đòn, hắn dùng kiếm hất mộc côn ra, nhưng sức nặng không tưởng của mộc côn khiến hắn phải dùng toàn lực mới có thể đánh bay mộc côn lên trời.
Chỉ vậy cũng khiến tay cầm kiềm của hắn run rẩy, bất chợt một bóng người xuất hiện trước mắt Cận Nam, đó là Trần Hiệu Thiên.
Tay cậu nhanh chóng bắt lấy tay cầm vũ khí của Cận Nam, nhanh chóng xoay khớp tay đối thủ khiến hắn đau đớn phải buông kiếm.
Và một cú vật qua vai toàn lực.
Rầm!!!
Khi Cận Nam chưa kịp hoàn hồn, một ngón tay đã đè lên cổ hắn.
Trần Hiệu Thiên chân đè vào vai Cận Nam, không chế hắn không thể động đậy, ngón trỏ trực chỉ.
- Thế nào?
Mọi chuyện diễn ra cũng chỉ trong tích tắc. Cận Nam nhìn mình bị đánh bại, đôi mắt nhìn vào Trần Hiệu Thiên.
Một lúc sau, hắn thở mạnh.
- Ta thua.

Chương mới hơn