Chương 63: Bắt Đầu Buổi Đấu Giá (1)
Ngô Toàn vừa tiến trên khách sạn lầu, chu vi cũng nhất thời nhao nhao nghị luận lên, hướng Ngô Toàn rời đi phương hướng quăng tới ánh mắt hâm mộ, nhưng là tới cũng không có cách, khi nhìn rõ Ngô Toàn bộ dáng khí chất về sau, bọn hắn liền biết, chính mình thua không oán.
Đột nhiên, có người cười mỉa mai nói:" Ha hả, các ngươi không biết sao. Quận chủ công tử lúc trước cũng vừa mắt Hà gia tiểu thư, đã từng tuyên bố Hà gia tiểu thư chỉ thuộc về hắn. Bây giờ ta xem ra tên Ngô Toàn kia chưa có biết đến mình sắp sửa chết như thế nào rồi còn ở đó mà vui mừng gì chứ ".
" Cái gì" mọi người nghe xong giật mình, không nghĩ đến chuyện này lại liên quan đến quận chủ thiếu gia.
Nghe đồn quận chủ thiếu gia chính là con trai của Bạch Đằng quận quận chủ. Được nuông chiều từ bé nên tính cách rất cay độc, ăn chơi. Tuy tuổi mới qua hai mươi võ công chả ra sao cả, suốt ngày chơi bời lêu lổng ở nơi ong bướm.
Cậy thế cha nên làm việc ngang tàn độc ác, hồi bé bị người khác cướp mất cây kẹo hồ lô mà sai người đi giết cả nhà tên đó. Cuối cùng việc này lại bị chính quận chủ đè xuống. Rất nhiều người tức giận nhưng không làm sao được, ai bảo người ta có người cha tốt đâu cơ chứ.
Trong nhà thì lại thê thiếp gái gú hàng đàn, bây giờ lại còn muốn yêu thích Hà gia tiểu nương tử nữa. Không biết hắn sau khi nghe tin xong sẽ làm ra cái dạng gì nữa. Có mấy người cảm thấy thông cảm cho Ngô Toàn kia.
……
Cùng lúc đó, một gian phòng to lớn xa hoa. Một tên thiếu niên vẻ mặt dâm đãng đang dùng tay sờ mó một mỹ phụ đang ăn mặc hở hang nằm trong ngực hắn.
Cốc cốc cốc …
Bỗng tiếng gõ cửa vang lên, một âm thanh gấp gáp từ ngoài truyền đến:" Thiếu gia, có chuyện không tốt xảy ra rồi ".
Thanh niên kia gương mặt trầm xuống bực bội vì có người quấy rầy nhưng vẫn mở miệng hỏi:" Có chuyện gì xảy ra mà ngươi lại hốt hoảng như vậy ".
" Hà gia, hôm nay ta nghe đồn Hà gia tiểu thư ném tú cầu chọn rể. Đã chọn được như ý lang quân nên chuyện này bây giờ lan truyền khắp Bạch Đằng thành ". Tên kia nói rõ những gì hôm nay mình nghe được ra.
" Cái gì " Âm thanh cuồng hống từ bên trong truyền ra.
" A " Một tiếng kêu đau thuỳ mị vang lên.
Chỉ thấy tay của tên thanh niên này đang bóp chặt mông của mỹ phụ kia. Gương mặt giữ tợn lên trông như đang rặn táo bón vậy.
" Thiếu gia, ngài thả lỏng tay ra, thiếp thân đau ". Mỹ phụ kia nững nịu nói, tay còn vuốt vuốt lồng ngực của tên thanh niên này.
" Biến đi ra ngoài " Thanh niên này đẩy mạnh mỹ phụ ra, tức giận nói, hiện giờ hắn đang bực mình không có tâm trạng để chơi đùa nữa.
" Mau mau đi điều tra cho ta xem là ai dám gan dạ đắc tội bản thiếu gia, chặt hắn thành trăm mảnh rồi mạng về đây cho ta. Không, phải đích thân bản thiếu gia hành hạ đến chết hắn mới khuây khoả được " Tên thanh niên kia tức giận hét lớn.
Ở bên ngoài, tên thuộc hạ kia nghe xong do dự trần chờ rồi nói:" Nhưng thiếu gia, lão gia căn dặn mấy ngày này ngài ngoan ngoan ở trong nhà không nên ra ngoài gây sự. Bây giờ trong thành quỷ thần ngưu xà lẫn lộn khó trách ngài sẽ gặp nguy hiểm, với lại không tiện bắt người giữa ban ngày ban mặt. Chờ buổi đấu giá hội đi qua lúc đó thuộc hạ sẽ bắt hắn về cho thiếu gia ".
" Vậy được rồi, ngươi phái người đi điều tra và theo dõi hắn cho bản thiếu gia ".
Tên thanh niên kia nghe xong tức giận nhưng cũng không có ngu ngốc, tuy cha hắn là Quận chủ, đứng đầu một quận nhưng cũng không có quá muốn đắc đội nhiều thế lực khác. Bây giờ sắp đến buổi đấu giá hội nên rất nhiều người tề tụ, nếu hắn làm ra điều gì ngu ngốc khó có thể nói cha hắn bảo vệ hắn được.
Tên thuộc hạ kia nghe xong bắt đầu phân phó người của mình đi tra tìm và theo dõi tung tích của Ngô Toàn.
" Chết tiệt, Hà gia, Hà Ngọc Hương, dám cự tuyệt bản thiếu gia. Chờ mấy ngày nữa qua đi bản thiếu gia cho ngươi biết thế nào là lễ độ". Âm thanh tức giận từ trong phòng truyền ra ngoài nhưng cũng chả ai để ý nữa cả.
……
Ngô Toàn lại trở về phòng trọ của mình, hắn cũng không có biết phiền phức sắp quấn tới mình. Ngô Toàn kể cho Thạch Hùng chuyện hôm nay xảy ra, cùng với ý nghĩ của hắn là cho Viên Ma bang tới đây phát triển. Muốn phát triển lớn mạnh hơn nữa thì cần phải chọn nơi phù hợp mới được, ở đông thành quá bé nhỏ, Viên Ma bang muốn tiến thêm thì chỉ có thể lên Bạch Đằng thành to lớn này phát triển.
Thạch Hùng cảm khái, không nghĩ mị lức của bang chủ lại khủng khiếp như vậy. Người khác còn chịu nhường ra gia sản chỉ để con gái cưới bang chủ nhà mình. Thạch Hùng nghĩ vậy rồi lại tự soi lại mình, gương mặt hắn ủ rũ cau mày.
Đêm, sâu, giờ Tý hơn nửa, toàn bộ Bạch Đằng thành cũng cơ bản an tĩnh lại.
Trong bầu trời đêm, một vòng sáng ngời trăng khuyết treo cao, vẩy xuống thanh lãnh sáng ngời nguyệt quang, chiếu sáng cả đại địa núi sông.
Tứ phương khách sạn trong phòng, Ngô Toàn nhắm mắt nằm ở trên giường chìm vào giấc ngủ, lúc này hắn có nghe được những tiêng bước chân đi đến gần gian phòng của mình.
" Khách quan, đây là gian phòng của ngài, mời ngài đi nghỉ ngơi. Nếu có việc gì cứ sai ta là được rồi " Âm thanh của tiểu nhị vang lên, bên ngoài có một nam nhân gương mặt âm hiểm. Đôi lúc ánh mắt còn chợt thoáng nhìn về phía gian phòng của Ngô Toàn. Nam nhân này cất bước đi vào phòng của mình. Gian phòng của hắn ngay sát phòng của Ngô Toàn.
Ở trong phòng, Ngô Toàn nghe được âm thanh của tiểu nhị nói như vậy cũng không để ý nhiều. Chẳng qua là có khách đến thuê phòng trọ cũng là bình thường, với lại Ngô Toàn cũng không có nghĩ tới rằng mình vừa mới đến Bạch Đằng thành này sẽ có ai theo dõi mình.
Một đêm trôi qua rất nhanh chóng, sáng sơm. Ngô Toàn tỉnh dậy cùng Thạch Hùng đi xuống lầu ăn sáng, cùng lúc nam nhân trọ gần phòng với hắn cũng mở cửa ra, nhìn thoáng qua Ngô Toàn rồi đi xuống cùng.
Ngô Toàn có thể cảm nhận được khí tức trên người này là Tẩy tuỷ võ giả nhưng hắn cũng không có để ý thêm gì nhiều. Bữa sáng ở đây cũng rất bình thường, gia vị không có được như Hồng Lâu Mộng mà Ngô Toàn mở ra.
Tuy nhiên Ngô Toàn vẫn ăn rất nhiều, đối với khẩu vị của mình Ngô Toàn cũng mặc kệ. Đói thì chén tất, điều này cũng khiến người xung quanh nhìn hắn bằng một cái ánh mắt kinh dị.
Tên nam nhân kia thi thoảng nhấm nháp rồi nhìn qua Ngô Toàn, bởi vì có nhiều người cũng chú ý đến Ngô Toàn ăn nhiều cho nên Ngô Toàn cũng không có để ý cái gì.
Ăn sáng xong, Ngô Toàn căn dặn Thạch Hùng chuẩn bị kĩ lưỡng rồi lại bắt đầu ra ngoài.
Tên nam nhân kia cũng đứng dậy đi ra ngoài đi theo Ngô Toàn phía xa xa, bởi vì trên đường quá nhiều người. Nhiều khí tức nên Ngô Toàn cũng không có để ý chút nào hết, vẫn đi lượn quanh du lịch.
Thời gian còn có hơn mười ngày nữa là bắt đầu buổi đấu giá. Trong thời gian rảnh rỗi này, Ngô Toàn vẫn chăm chỉ luyện tập để nâng cao chút sức mạnh, thêm một phần sức mạnh thêm một phần an toàn.
Thi thoảng Ngô Toàn cũng bước ra ngoài thăm quan một chút cho khuây khoả con người. Với lại đi đến Hà gia thăm phu nhân tương lai bồi dưỡng tình cảm với nàng.