Chương 55: Ta Mới Mười Tuổi A
Một đêm trôi qua rất mau, chỉ chớp mắt là ánh sáng ban ngày đã chiếu xuống. Ngô phủ hôm nay cũng không còn náo nhiệt bận rộn như hôm qua nữa. Ai trở về làm việc của người nấy.
Ở dị thế giới này, lúc được tặng quà người ta không khui ra luôn để tỏ lòng tôn trọng. Cũng giống như hiện đại đi đám cưới tặng phong bì đấy.
Cho nên hôm nay, Ngô gia mới bắt đầu khui quà. Nhìn trước mặt tràn đầy quà mừng ai cũng run run tay vui sướng. Ngô Toàn xung phong đầu tiên khui quà.
Mở ra rương đồ đầu tiên, chỉ thấy bên trong tràn đầy một rương bạc trắng bóng. Ước trừng có một trăm thỏi bạc, mỗi thỏi khoảng mười lượng bạc.
" Đặng gia gia chủ tặng một ngàn lượng bạc "
Ngô Toàn đọc to rõ ràng lên, một người bên cạnh cầm giấy bút chăm chú ghi chép lại hết.
Xong rương đồ này, Ngô Toàn lại khui ra rương tiếp theo, nào là rương bạc, rương đồ cổ, tranh chữ các kiểu, ngay cả dược liệu quý cũng có.
Khui ra tất cả xong, Ngô Toàn cũng không khỏi cảm khái. Ước chùng tổng tất cả nếu tính ra bạc trắng tầm ba bốn vạn lượng bạc. Đúng là một đêm chợt giàu mà.
Một bên người hầu ghi chép lại hết tất cả rồi đưa cho phụ thân Ngô Quang, một bên người hầu đang dọn đồ phân chia để vào nhà kho. Buổi sáng bận rộn cứ như thế qua đi.
………
Buổi chiều, ngoài cửa Ngô phủ một đám người bê kiệu đi tới. Một người đàn ông trung niên dẫn theo một bé gái đi ra khỏi kiệu rồi đi đến cửa Ngô phủ.
Người đàn ông trung niên kia nhìn thấy tên hộ vệ Ngô gia nói:" Ngươi mau vào báo với gia chủ nhà ngươi tây thành Lê gia trưởng lão tới chơi ".
Tên hộ vệ nhìn thấy khí chất cao quý của trung niên nam nhân này cũng không dám chậm trễ chạy nhanh vào báo cáo.
Một lát sau, phụ thân Ngô Quang nhanh chóng đi đến, nhìn đến trung niên nam nhân kia tươi cười nói: " Lê huynh, đã lâu không gặp, mời vào mời vào ".
" Ngô huynh đệ khách khí. Điệp nhi, mau chào Ngô bá phụ đi " Trung niên nam nhân kia cũng tươi cười nói, xong hắn nhìn về phía bé gái bảo.
" Điêp nhi chào Ngô bá phụ "
Âm thanh non nớt lanh lảnh từ trong miệng cô bé gái vang lên khiến người ta nghe xong cảm thấy rất yêu thích (Lolicon).
Ngô Quang nhìn bé gái kia mặt hơi nghi hoặc hỏi:" Lê huynh, đây là?".
Trung niên nam nhân họ Lê kia giải thích:" Giới thiệu với Ngô huynh, đây là con gái ta tên là Tiểu Điệp ".
" Ha ha, chất nhi ngoan ". Vừa nói vừa cười, hai người chớp mắt đã đi vào đại sảnh.
Vừa ngồi xuống ghế, vị trung niên nam nhân Lê gia nói luôn ý định:" Lần này ta đến đây để thăm Ngô huynh, tiện thể chúc mừng Ngô bá phụ đột phá Luyện Tạng tông sư. Có món quả nhỏ mong Ngô Huynh nhận lấy ". Nói xong hắn đưa cáp hộp ra.
Ngô Quang cũng không từ chối, tiếp nhận lấy món quà rồi nói:" Lê huynh khách khí".
Ngô Quang và vị Lê trưởng lão này hồi trẻ tuổi cũng có quen biết nhau, tuy không phải sinh tử chi giao nhưng cũng từng ngồi cạn ly với nhau. Vị Lê trưởng lão này chính là người của đại gia tộc Lê gia ở đông thành. Hai bên cách vị trí địa lí cũng khá xa cho nên cũng đã có mười mấy năm không gặp.
Trò chuyện với nhau vui vẻ một lúc lâu, bỗng Lê trưởng lão hỏi:" Ta nghe nói Ngô huynh có một vị quý tử, không biết đi đâu rồi ".
Ngô Quang nghe vậy cũng cười nói:" Ha ha, thằng bé vẫn đang mải mê luyện võ. Không sao để ta cho người đi gọi tới ".
Diễn võ trường
Đang mải mê luyện tâp Ngô Toàn, bỗng hắn nghe được âm thanh người hầu gọi mình nên dừng lại.
" Thiếu gia, gia chủ cho gọi ngài tới ". Gia đinh kia cung kính nói.
" Cho gọi ta?". Ngô Toàn hơi nghi hoặc nhưng vẫn nhanh chân bước tới.
Vào đến trong phòng nhìn thấy thân ảnh lạ Ngô Toàn hơi king ngạc, hắn cúi đầu nhìn về phía phụ thân chào hỏi:" Phụ thân! ".
" Toàn nhi đến rồi đó à, mau chào hỏi Lê thúc phụ đi " Ngô Quang nhìn thấy Ngô Toàn đi đến tười cười nói.
" Lê bá phụ " Ngô Toàn cúi xuống chào hỏi.
" Ha ha, chất nhi ngoan.Không nghĩ tới chất nhị lại anh tuấn tiếu sái như vậy, không tệ không tệ ". Lê trưởng lão cười ha hả, càng nhìn về phía Ngô Toàn lại càng ưng ý gật đầu.
Bỗng hắn chợt quay về phía Ngô Quang hỏi: " Ngô huynh, ngươi thấy Tiểu Điệp nhà ta như thế nào ".
Hắn vừa nói ra câu đấy khiên Ngô Toàn cảm giác không được ổn cho lắm. Ngô Quang vẫn chưa ý thức được gì nên mở miệng ra khen tặng hết lời:" Ha ha, Tiểu Điệp chất nhi thật ngoan ngoãn, hiểu biết ".
Vừa nghe Ngô Quang nói xong, Lê trưởng lão đã nhảy bổ vào nói luôn:" Ngô huynh thấy chất nhi nhà huynh với Tiểu Điệp nhà ta định hôn ước như thế nào ".
Đang cười tươi Ngô Quang bỗng nhiên cứng đờ miệng lắp bắp nói:" Cái này, cái này ".
Còn Ngô Toàn ngớ người luôn, hoá ra hắn cảm giác được không ổn là vì chuyện này.
" Có chuyện gì không được hả " Lê trưởng lão dò hỏi lại.
Ngô Quang nhìn về phía Ngô Toàn rồi nói:" Cái này phải xem ý tứ của Toàn nhi. Tuy ta là phụ thân hắn những cũng không muốn xen vào cuộc sống tương lai của hắn ".
Lê trưởng lão cũng nhìn về phía Ngô Toàn nói:" Sao hả chất nhi, ngươi muốn kết hôn với Tiểu Điệp nhà ta sao ".
Nghe được vậy, Ngô Toàn mới từ trong thờ người tỉnh lại. Nhìn chăm chú vào trước mắt cô bé kia.
Cô bé gái kia người lùn tịt so với Ngô Toàn, tuổi tác chắc tầm mười tuổi đổ xuống. Tuy vậy cũng có thể nhìn ra được một chút thanh linh thoát tục. Sau này lớn lên cũng có thể là một đại mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần.
Tuy nhiên đối với Ngô Toàn bây giờ thì nó vẫn chỉ là một con nhóc a, nắm giữ kí ức của kiếp trước hơn ba mươi năm sống làm sao có thể đối với Loli hạ thủ được cơ chứ.
Và lại Ngô Toàn cũng không muốn ép buộc như vậy, tương lai ai biết đâu được. Nhỡ người ta tìm được người khác lại đến đây từ hôn thì giống cái kịch bản ba mươi năm hà đông ba mươi năm hà tây quá…
" Phụ thân, Lê bá phụ. Bây giờ ta mới có mười tuổi a, với lại ta muốn chăm chú vào luyện võ nên chưa có ý định kết hôn gì cả. Mong Lê bá phụ đừng trách tội "
Ngô Toàn lễ phép giải thích cho thấy quan điểm của mình.
Hai người kia nghe thấy vậy đầu tiên là gật gật đầu sau đó mới ngớ người ra giật mình. Lê trưởng lão lắo bắp hỏi:" Ngô, Ngô huynh. Chất nhi chỉ có mười tuổi thôi sao ".
Ngô Quang nhớ lại gật gật đầu.
Lê trưởng lão ngơ ngác tin nhìn Ngô Toàn một lúc lâu, trong lòng thầm nghĩ ‘ Má nó, làm gì có ai mười tuổi mà cao lớn thế này sao’.
Bởi vì từ nhỏ Ngô Toàn đã cao lớn hơn bình thường nên Ngô Quang cũng không có để ý cho lắm, nhưng bây giờ nhìn lại cũng thấy rất là ngạc nhiên. Hắn thầm nghĩ ‘ Giống của mình giờ tốt thế sao ‘.
Còn cô bé Tiểu Điệp kia vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra cho lắm. Điều này cũng bình thường, hầu hết các con nhà giàu sang quý tộc thường ít tiếp xúc thế giới bên ngoài nên hiểu biết hơi thiếu thốn một chút.
Ngô Toàn nhìn hai người trò chuyện, hắn xin phép được ròi khỏi phòng đi luyện tập.
P/S: Có nên làm lolicon không nhỉ mọi người.