Chương 54: Tổ Chức Tiệc Mừng (2)
Thời gian trôi qua rất nhanh chóng, chớp mắt đã một tháng trời. Làn gió xuân mang sự mát mẻ và sinh cơ đang thổi bừng lên.
Trong khoảng thời gian này, Ngô gia cũng rất là bận rộn. Người qua người lại chuẩn bị mọi thứ. Ngô Toàn trong khoảng thời gian này cũng ít luyện võ hơn, hắn cũng tham gia chuẩn bị.
Đối với hắn tuy luyện võ là không thể từ bỏ nhưng đôi lúc có những khoảng khắc và kỉ niệm đẹp quan trọng đối với gia đình cũng không thể quên được. Hắn muốn có những khoảnh khắc tuyệt đẹp ấm áp bên gia đình mình.
Cho nên Ngô Toàn cũng tham gia vào việc tổ chức tiệc mừng cho gia gia, hắn còn cho gọi cả những đầu bếp của Hồng Lâu Mộng đến chuẩn bị thức ăn ngon nữa.
Hôm nay, trời trong xanh, làn gió thổi mát rượi. Hôm nay cũng sẽ khác biệt mọi ngày. Ngô phủ bắt đầu từ tờ mờ sáng các gia đinh người hầu đã phải thức dậy đẻ chuẩn bị và đón khách rồi.
Ngô phủ hôm này một mảnh đông vui, trước của còn dán câu đối:
Phúc như đông hải
Thọ tỷ nam sơn
…..
Một lát sau, dòng người từ xa vộ vàng đến, lục tục có người đi vào Ngô gia chúc mừng.
" Đặng gia gia chủ tới " tiếng của một tên hộ vệ cất to lên.
Một người đàn ông trung niên gương mặt có vài phần già dặn bước tới Ngô phủ, đị đằng sau còn vài tên hộ vệ đang sách lấy cái rương.
" Đặng gia gia chủ xin mời vào " Vân Phong thống lĩnh vội vàng ra đón tiếp và dẫn đường.
Hai người đi vào trong đại sảnh, Đặng gia gia chủ nhìn thấy đang ngồi trên chỗ vị trí cao nhất gia gia Ngô Quynh hai tay ôm quyền nói:" Chúc mừng Ngô gia lão gia chủ thọ thần. Đặng gia có món quà nhỏ mừng ngài".
Chúc mừng xong hắn quay lại nói với mấy tên hộ vệ:" Người đâu, đưa quà lên ".
" Đặng gia chủ khách khí, mời ngồi " Phụ thân Ngô Quang khách khí nói.
Một lát sau.
" Trần gia gia chủ đến "
" Phạm gia gia chủ đến " ….
Từng âm thanh hô lớn vang lên, cùng lúc đó trong đại sảnh Ngô gia cũng càng đông người ngồi. Mỗi người lúc đi đến đều mạng theo quà mừng khiến nhà kho Ngô gia cũng bị chất đầy.
Bỗng lại một tiếng hét vang lên khiến mọi người ở đây ngạc nhiên:
" Viên Ma bang đà chủ đến "
Phụ thân Ngô Quang nghe thấy vậy cũng ngạc nhiên bởi vì bọn họ không nghĩ Viên Ma bang còn có đà chủ. Nhưng cũng không dám chậm trễ, vội vàng ra đón tiếp.
" Vị đà chủ này mời vào. Không biết cao danh quý tính " Ngô Quang tự mình ra đón tiếp, nhìn thấy một người đàn ông ăn mặc chiếc áo có thêu hình Viên Ma vội vàng nói.
" Ngô gia chủ khách khí. Ta họ Chu tên Chính " người đàn ông trung niên này nói.
Hai người cùng nhau bước tới đại sảnh, trong đại sảnh, khi mọi người nhìn đến Chu Chính bước vào ngây người. Bởi vì bọn hắn có thể cảm nhận được khí tức trên người Chu Chính mạnh mẽ kinh khủng, giống như vị kia Ngô gia lão gia chủ, thình lình lại là vị Luyện Tạng tông sư.
Điều này làm cho bọn họ càng thêm tò mò và lo lắng về Viên Ma bang.
Ngô Quang thấy mọi người ngây người vội nói:" Giới thiệu cho các vị, vị này chính là Viên Ma bang đà chủ tên là Chu Chính. Chu đà chủ mời ngồi "
Mấy vị gia chủ nghe vậy cũng vội lên tiếng chào hỏi:" Chu đà chủ ".
Chu Chính, cũng tức là số một gật đầu tiến lên chỗ gần Ngô Quynh rồi ngồi xuống, xong hắn nói:" Chúc mừng Ngô gia lão gia chủ đột phá luyện tạng tông sư, Viên Ma bang có chút quà mọn mọng Ngô gia nhận lấy "
Nói xong hắn sách một cái hộp ra rồi đưa cho gia gia Ngô Quynh, Ngô Quynh tiếp nhận hộp quà cũng khách khí nói:" Chu đà chủ khách khí, Viên Ma bang các vị huynh đệ khách khí ",
Ngồi ở phía dưới cùng Ngô Toàn hơi ngạc nhiên, hắn cũng không có nói năng gì về việc Viên Ma bang cần đến chúc mừng a. Điều này chắc là do Thạch Hùng nghĩ ra. Ngô Toàn cũng mặc kệ đi, dù gì cũng không có ảnh hưởng gì cả.
Trời bắt đầu đổ trưa, bây giờ cũng có ít người tới chúc mừng nữa rồi, phụ thân Ngô Quang hô lớn:" Người đâu, mau bày tiệc lên ".
Một lúc sau, trên bàn ăn bày đầy đủ mọi loại món, hương thơm lan tràn khắp cả gian phòng. Có người nhận ra hô lớn nói:" Đây chẳng phải là thức ăn của Hồng Lâu Mộng sao. Thảo nào chỉ cần ngửi thôi là ta đã bắt đầu thèm nhỏ rãi rồi ".
Mọi vị gia chủ lớn ở đây hầu như đã từng đi thưởng thức qua hương vị ở Hồng Lâu Mộng rồi nên cũng không ngạc nhiên lắm, với lại hầu như ai cũng biết Hồng Lâu Mông là sản nghiệp của Viên Ma bang mà hai bên lại liên hợp với nhau nên thức ăn của Hồng Lâu Mộng xuất hiện ở đây cũng là điều bình thường.
" Các vị gia chủ mời "gia gia Ngô Quynh ôm chén rượu giơ lên nói.
" Ngô lão gia chủ, xin chúc mừng ngài " Mấy vị gia chủ khác cũng giơ chén rượu lên khách khí nói.
Ngô Toàn ngồi tận dưới cùng, hắn cũng chả quan tâm việc này cho lắm. Tay dùng đũa gắp lấy gắp để thức ăn cho vào miệng. Đúng thật là người Xayda không kiêng ăn gì mà.
Bỗng, một âm thanh tươi cười vang lên: " Vị này chính là Ngô gia tiểu thiếu gia sao".
Một người đàn ông trung niên mở miệng tươi cười hỏi. Ngô Toàn đang mải ăn uống cũng ngửng đầu lên xem.
" Ha ha ha, giới thiệu với các vị, vị này chính là cháu ruột của ta Ngô Toàn ". Gia gia Ngô Quynh tươi cười nói, mọi người ở đây cũng có thể nhìn ra được sự yêu chiều sủng ái của Ngô Quynh đối với Ngô Toàn.
" Ngô gia tiểu thiếu gia thật tuấn tú, ta nhìn hắn sau này lớn lên chắc hẳn là một vị công tử đẹp trai tài giỏi " Có người nịnh hót nói.
Ngô Toàn nghe xong nhìn về phía hắn, cho hắn một cái ánh mắt ‘ Ngươi nói chuẩn đấy’.
…….
Bữa tiếc đến tối đêm mới kết thúc, lúc này mọi người cũng đã về hết, đám gia đinh đang dọn dẹp.
Bởi vì đều là người luyện võ nên gia gia và phụ thân Ngô Toàn cũng không có uống say cho lắm. Trên mặt chỉ hơi rạng đỏ, còn Ngô Toàn bây giờ còn bé không được uống rượu rồi.
Gia gia và phụ thân bắt đầu ngồi lại với nhau để bàn bạc kĩ hơn kế hoạch cho tương lai.
Còn Ngô Toàn bắt đầu xin phép trở về phòng, lúc đi qua kho để quà hai mắt hắn sáng tứng lên, hắn có thể thấy lờ mờ bên trong có nhiều rương bạc ròng trắng bóng. Trong lòng hắn đang suy nghĩ nếu lấy đi nạp vào Hệ Thống cũng được kha khá.
Chợt hắn lại lắc đầu, nghĩ ‘ làm sao mà mình lại có cái suy nghĩ đen tối như vậy được ‘. Hai cái suy nghĩ bậy bạ cứ luôn phiên đánh nhau trong đầu hắn. Cuối cùng cố nén nhịn Ngô Toàn lòng tràn đầy không muốn cất bước trở về phòng.
Lúc rời đi, hắn còn nhìn qua đám bạc lần cuối nói khẽ:" Các bé yêu, dù lòng không muốn nhưng phải tạm biệt rồi ".
P/S: Chap này ta viết hơi linh tinh anh em độc giả thông cảm tí. Bởi vì ta muốn dành ý tưởng hay cho chap sau nên ta viết nhanh để kết thúc luôn chap này. Và cảm ơn các bạn đã đồng hành một thời gian qua. Những bông hoa đề cử hoặc những đánh giá của các bạn cũng tiếp thêm cho ta động lực viết tiếp.
Nói thật là hai mươi lăm tuổi đầu rồi ngồi nhà cả ngày viết truyện không kiếm ra được đồng nào cũng muốn từ bỏ nhưng ta sẽ cố gắng viết bằng mơ ước của mình.