Chương 56: Vạn Bảo Đấu Giá Hội
Một ngày cứ như thế trôi qua, hai phụ tử Lê gia cuối cùng cũng rời khỏi Ngô phủ. Ngô Toàn cũng thở ra một hơi, vẫn như mọi khi, sáng hôm nay hắn vẫn chăm chỉ luyện võ. Bởi vì xong mọi việc cũng không có ai làm phiền nên hắn luyện tập một lèo đến trưa luôn.
Trưa hôm đó, Ngô Toàn nhận được bức thư của Thạch Hùng, bởi vì Ngô gia có luyện tạng tông sư, mà Luyện Tạng tông sư cảm giác rất là nhậy bén cho nên Thạch Hùng cũng không có dám tự do lẻn vào gặp Ngô Toàn như lúc trước nữa. Cho nên Ngô Toàn định đích thân đi gặp hắn để xem xem có chuyện gì.
Hồng Lâu Mộng.
Hai thân ảnh đang ngồi trước bàn ăn, trên bàn bày đầy món ngon và rượu thơm. Ngô Toàn gắp lên nhâm nhi thưởng thức một miếng rồi hỏi:" Lão Thạch, ngươi tìm ta có việc gì sao ".
Thạch Hùng vội vàng lôi một tấm thiệp từ trong túi áo ra và nói:" Bang chủ, ta vừa nhận được một chiếc thiệp mời từ Vạn Bảo thương hội ".
" Vạn Bảo thương hội?". Ngô Toàn nghe hơi quen quen dường như đã đọc được ở đâu đó nhưng không nhớ kỹ được là cái gì. Thạch Hùng nhìn thấy Ngô Toàn nghi hoặc giải thích nói:
" Bang chủ, Vạn Bảo thương hội là một tổ chức buôn bán hàng hoá to lớn xuyên suốt Đại Hùng vương triều. Vị trí tổng bộ chính thức nghe nói nằm ở ngay kinh thành Đại Hùng. Còn về việc đấu giá hội này là mỗi ba năm Vạn Bảo thương hội sẽ tổ chức một buổi đấu giá hội. Tuy vị trí chính thức nằm ở gần kinh đô nhưng phân hội lại chia ra nằm ở Quận thành chủ ở khắp các nơi trên đất Đại Hùng vương triều. Vạn Bảo đấu giá hội như cái tên, tổ chức một buổi đấu giá. Ở đó có các thứ quý hiếm như dược liệu, vũ khí, công pháp, v.v được lưu thông ở khắp các nơi trên Đại Hùng vương triều tề tụ lại cho nên rất được mọi võ giả yêu thích".
" Lần này đến đây mời chúng ta chính là phân hội của Vạn Bảo thương hội nằm ở Bạch Đằng quận quận thành. Ta có nghe nói rằng chỉ có các thế lực các nơi có Luyện Tạng tông sư toạ trấn trở lên mới có thiếp mời cho nên Viên Ma bang không thành lập được bao lâu nhưng cũng có. Người có thiếp mời sẽ được chọn phòng VIP dễ dàng cho việc riêng tư và quan sát, có thể mạng theo hai người đi cùng nữa. Còn các thế lực còn lại không có thiệp mời đi đến buổi đấu giá phải cần nộp phí vào cửa và phải ngồi chung với nhau cho nên thiếp mời cũng rất quý giá".
Thạch Hùng một năm một mười giải thích hết cho Ngô Toàn những gì mình biết được.
Ngô Toàn trầm tư, bây giờ hầu như hắn cái gì cũng không thiếu. Có dược liệu có tiền bạc có công pháp đến luyện tạng tông sư đủ mọi thứ. Tuy nhiên suy nghĩ kĩ lại Ngô Toàn vẫn muốn đi một chuyến.
Bởi vì hiện tại tuy nói hắn không thiếu nhưng thuộc hạ hắn thiếu a. Thạch Hùng đã là Luyện Tạng tông sư nhị khí rồi, nếu có võ kỹ thích hợp hơn cũng có thể phát huy ra được nhiều chiến lực hơn. Với lại Ngô Toàn cũng muốn ra ngoài mở mang đầu óc một chút xem xem thế giới bên ngoài. Nhỡ đâu khí vận cứt chó gì nhặt nhạnh được đồ tốt thì sao.
Với lại các cụ có câu: Đọc một quyển sách không bằng đi một dặm đường. Đi một ngày đàng học một sàng khôn.
Bây giờ hắn cũng có một chút sức tự vệ rồi thì tội gì mà không thử đi ra ngoài xem xét nhìn ngắm thế giới bên ngoài kia cơ chứ. Quyết định như vậy, Ngô Toàn đưa tay cầm tấm thiệp lên.
Tấm thiệp màu vàng óng, không biết làm bằng vật liệu gì mà bền bỉ dẻo dai. Ngô Toàn thử dùng một chút lực kéo cũng không có bị gì. Trên mặt ngoài tấm thiệp còn in một chữ Bảo tượng trưng vậy. Lật tấm thiệp ra từ từ đọc, bên trong tấm thiệp ghi: Ngày tổ chức đấu giá hội……, tên khách mời Viên Ma bang.
Ngô Toàn tính toán xem chỉ còn hơn một tháng nữa là đến hôm đấu giá. Khép lại tấm thiệp, Ngô Toàn nói:" Lão Thạch, ta chuẩn bị đi đấu giá hội một chuyến. Ngươi chuẩn bị một ít đồ đạc vài ngày nữa xuất phát cùng ta. Công việc ở đây cứ giao cho mấy tên kia là được rồi ".
Thạch Hùng vui mừng, đều là võ giả, hắn cũng muốn đi xem xem một lần buổi đấu giá nổi tiếng này, hắn vội vàng nói:" Vâng bang chủ, ngài cứ giao cho ta ".
Ngồi trò chuyện kế hoạch với Thạch Hùng một lúc, tiện thể chén sạch thức ăn ở đây. Ngô Toàn cất bước rời khỏi Hồng Lâu Mộng tiến về nhà.
Khi về tới Ngô phủ, Ngô Toàn bỗng nhìn thấy một trung niên nam nhân khí chất khẳng khái, gương mặt uy nghiêm hào hùng, ăn mặc bộ đồ giống như của chưởng quỹ từ trong Ngô phủ bước ra. Ngô Toàn giật mình, hắn cảm nhận được khí tức trên người này lại là một vị Luyện Tạng tông sư, mà lại là tông sư tứ khí nữa. Hắn không hiểu người này từ đâu xuất hiện và đi đến Ngô gia có việc gì.
Trung niên nam nhân kia thân ảnh lướt qua Ngô Toàn, cũng chỉ liếc Ngô Toàn một mắt rồi quay mặt rời đi.
Đi vào trong Ngô phủ, Ngô Toàn nhanh chóng đi tới đại sảnh, nhìn thấy phụ thân và gia gia đang ngồi trò chuyện Ngô Toàn lên tiếng chào hỏi:" Gia gia, phụ thân ".
Hai người thấy Ngô Toàn đi đến cười cười gật đầu nói:" Toàn nhi ngoan, ngươi vừa đi đâu về thế ".
" Ta đi ra ngoài hóng gió về tí. Gia gia, phụ thân, ta vừa về gặp một người lạ đi ra từ trong Ngô phủ. Người đó là ai vậy, đến Ngô gia ta có chuyện gì vậy ạ " Ngô Toàn thắc mắc hỏi hai người.
" Người đó là người của Vạn bảo thương hội, đến đưa cho gia gia ngươi thiếp mời thôi. Ngươi không cần lo lắng " Gia gia xoa đầu Ngô Toàn nói.
Ngô Toàn nghe xong chợt hiểu, vừa nãy Thạch Hùng cũng đã giải thích cho hắn rồi. Không nghĩ tới vừa tấn thăng Luyện Tạng tông sư không bao lâu gia gia cũng được nhận thiệp mời.
" Gia gia, phụ thân, ta đi về phòng trước " Biết được câu trả lời, Ngô Toàn cũng nhanh chóng đứng dậy rời khỏi phòng.
Trở về phòng, Ngô Toàn như có điều suy nghĩ. Cái này Vạn Bảo thương hội có thể ở khắp mọi nơi mở cửa vậy thì sức mạnh và mạng lưới giao thiệp cũng rất là to lớn. Chỉ cần nhìn tên vừa nãy đi ra từ Ngô gia thôi Ngô Toàn cũng đại khái đoán được phần nào sức mạnh của nó.
Ngô Toàn chắc chắn rằng ở Vạn Bảo thương hội phân hội ở Bạch Đằng quận quận thành sẽ có Bá Khí cảnh đại tông sư toạ chấn. Như thế mới chấn nhiếp được tất cả mọi người đến tham giự.
Ngô Toàn bây giờ cũng không có mù quáng đến mức ăn được Bá Khí cảnh đại tông sư nên có khi hắn cũng phải suy nghĩ chuẩn bị trước khi đi tới đó.
Và lại Ngô Toàn cũng cảm thấy cái này Vạn Bảo thương hội có mục đích khác nữa. Lấy ra thiệp mời để kết giao với các gia tộc có Luyện tạng tông sư là một cách rất khôn ngoan.
Hầu như ai cũng biết gần loạn thế tới, mà Vạn Bảo thương hội nghe tên đã biết có thể có rất nhiều bảo vật tiền bạc cho nên hầu hết là cái đích để mọi người tấn công. Cho nên bọn hắn tạo ra cái thiệp mời này một là để kết giao, hai là khi có việc gì nguy hiểm tới mình có khi người khác cũng sẽ nhớ ơn đến giúp đỡ.
Đúng là một mũi tên trúng hai con chim, mà lại chả tốn thêm một xu nào cả.