Chương 49: Thời Gian Thanh Nhàn

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 49: Thời Gian Thanh Nhàn

Chương 49: Thời Gian Thanh Nhàn


Nhìn xem bảng Hệ Thống còn đúng một ngàn vàng, Ngô Toàn quyết định vào chỗ cửa hàng mua sắm. Tuy từng đó không mua được thứ gì quá tốt đối với hắn nhưng tăng một chút lực chiến đấu vẫn là ô kê.

Nhìn xem cửa hàng bán các loại áo, quần, giầy, găng tay. Ngô Toàn phân vân một chút sau đó vào mục cửa hàng giày.

Giày giúp tăng tốc độ di chuyển cũng như tốc độ phu hành. Đối với cẩu mệnh như Ngô Toàn không thể nghi ngờ là sự lựa chọn tốt nhất. Gặp đối thủ không đánh lại thì ta chạy kkk. Đối thủ mạnh hơn ta nhưng tốc độ không bằng thì cũng chỉ có thể đi hít khói.

Cửa hàng giày có rất nhiều loại: giày vải thô, giày giáp vàng, giày lông đỏ, giày siêu Xayda,… còn rất nhiều loại khác nhưng đang bị đen lại hiển nhiên là bị khoá.

Giày vải thô thì cũng giống như lúc trước Hệ Thống tặng cho Ngô Toàn, Ngô Toàn lại tặng cho Thạch Hùng bởi vì đối với hắn hầu như không có tác dụng mấy.

Giày lông đỏ ngon xịn, đối với hắn có trợ giúp rất lớn nhưng mà nhìn thấy giá cả Ngô Toàn một trận trầm mặc.

Cuối cùng Ngô Toàn chọn giày giáp vàng, tuy hơi yếu hơn giày lông đỏ nhưng cũng là một món đồ tốt. Mà giá cả lại đúng một ngàn vàng cho nên vèo một phát Ngô Toàn chọn mua luôn.

Nhìn thấy số dư về không Ngô Toàn cảm khái, kiếm tiền thì khó nhưng tiêu tiền lại thật dễ.

Từ trong Hệ Thống lôi ra giày giáp vàng. Ngô Toàn nhìn thấy giày này cũng không phải là làm bằng vàng thật. Mà có từng tia từng tia tuyến màu vàng được làm bằng vật liệu đặc thù nhưng rất mềm mại và bền.

Nhìn thấy cái giày nài, Ngô Toàn nhớ đến bộ đồ mà Vegeta, nappa mặc khi xâm lấn trái đất hoặc Krillin với Gohan mặc khi chiến đấu với Frize.

Ngô Toàn đeo thử lên chân mình, cảm thấy thật mềm mại, ôm sát vào chân tiện lợi cho việc chiến đấu cũng như bỏ chạy. Hắn còn cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn nhiều. Ngô Toàn ước chừng bây giờ tốc độ của mình phải tăng lên hai thành.

Phải biết hắn bây giờ tốc độ mấy trăm mét một giây nha, hai thành tăng lên nó khủng khiếp đến nhường nào. Đối thủ chưa kịp phản ứng đầu đã bay lên rồi đấy.

Đối với mất một ngàn vàng mà mua được đôi giày này Ngô Toàn cảm thấy không lỗ.

Thời gian rất nhanh chóng, mười ngày trong chớp mắt trôi qua.

Mỗi ngày Ngô Toàn cũng sinh hoạt như mọi ngày, sáng dậy đánh răng rửa mặt ăn điểm tâm xong đến diễn võ trường luyện tập, ăn trưa xong nghỉ ngơi một lúc lại chăm chỉ luyện tập. Đến tối về tắm rửa lên giường ngủ.

Vèo phát cuối cùng cũng đến ngày cây đậu thần nâng cấp xong.

[Cây đậu thần cấp hai: 0/7 (10d00)].

Cây đậu thần cấp hai thời gian kết hạt lâu hơn đến tận mười ngày lận, nhưng số lượng mỗi lần kết hạt lại tăng thành bảy viên. Đậu thần cấp hai như Hệ Thống giới thiệu có thể giúp võ giả luyện cốt chỉ cần còn một hơi thở trở lại đỉnh phong luôn.

Cho nên đối với Ngô Toàn cũng có tương đối tác dụng. Ngô Toàn bây giờ là luyện cốt nhưng sức mạnh thật sự thì còn hơn xa cả luyện tạng tông sư a.

Xong hết tất cả, Ngô Toàn lại chăm chỉ luyện võ. Đối với hắn, cho dù Hệ Thống có trợ giúp đến đâu đi chăng nữa nhưng tự thân mới là căn bản. Hắn không có phủ nhận sự trợ giúp của Hệ Thống đối với hắn là quá lớn, nhưng điều đó không có nghĩa là có Hệ Thống mà hắn không cần chăm chỉ cả.

Hiu hiu …

Quyền phong xạt xào, mỗi lần múa quyền như một con Viên Ma to lớn gào thét. Đối với việc cảm thấy từng giây từng phút một mạnh lên cho dù đó chỉ là một tí tẹo tèo teo đối với Ngô Toàn là điều sung sướng không thể tả, muốn bỏ mà không được.

Cũng giống như mấy thanh niên nghiện thẩm du cảm giác nó phê sướng, cho dù không tốt cho sức khoẻ biết vậy vẫn là không bỏ được đó thôi. Bây giờ Ngô Toàn cảm giác nghiện giống vậy đấy.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, mỗi ngày Ngô Toàn sinh hoạt thanh nhàn, ba điều trên một đường thẳng. Đương nhiên đôi lúc hắn cũng đi ra ngoài ngắm phong cảnh một chút.

Chớp mắt một tháng sau. Tiết trời đang chuyển xuân, từng luồng sinh cơ dạt dào đang hiện lên, có những cây cối đang đơm nụ hoa lá chào đón xuân về.

Hôm nay đã là lần thứ ba thu hoạch cây đậu thần, nhìn trong rương đồ có hai mươi mốt viên. Ngô Toàn rút ra mười bốn viên đậu thần bỏ vào trong túi.

Ngô Toàn đi đến chỗ phụ thân, gặp phụ thân đang thanh nhàn uống trà hắn đi vào:" Hài nhi tham kiến phụ thân ".

Ngô Quang thấy Ngô Toàn đến cũng tươi cười nói:" Toàn nhi đến rồi đấy à, mau vào đây ngồi".

Ngô Toàn gật đầu sau đó móc trong túi ra một viên đậu thần nói:" Phụ thân, lần này ta may mắn lại đạt được vài hạt đậu thần, người giữ lấy phòng thân đi ạ ". Ngô Toàn lần này cũng không có giải thích gì nhiều.

Ngô Quang nhìn thấy Ngô Toàn lại đưa cho mình hạt đậu thần ngạc nhiên vô cùng. Cái thứ quý giá này không biết con trai mình lấy được ở đâu ra nữa. Hắn nhìn viên đậu thần này còn lớn hơn cả viên trước đó, màu sắc cũng đậm hơn. Hắn đoán cái này còn quý hơn cả viên lúc trước nhiều.

Ngô Quang nói:" Vậy còn ngươi thì sao, ngươi cứ giữ lấy phòng thân đi ".

Ngô Toàn cười nói:" Phụ thân ngài yên tâm, ta đã đạt được mấy viên rồi. Ngài cầm lấy phòng thân, không chắc sau này nó có thể cứu mạng ngài đấy ",

Ngô Quang nghe vậy cũng không có già mồm mà nhận lấy, hắn biết Ngô Toàn nói là sự thật. Cái thứ gọi là đậu thần này trong lúc nguy cấp có thể cứu hắn một mạng.

Ngô Toàn khi thấy phụ thân mình nhận lấy đứng lên nói:" Phụ thân ta còn có việc khác, ta xin phép đi trước ". Nói xong hắn lễ phép rời đi.

Ngô Quang gật gật đầu, nhìn xem bóng lưng của con trai mình hắn càng ngày càng cảm thấy không hiểu thấu.

Ngô Toàn sau khi tạm biệt phụ thân lại đi đến chỗ của gia gia đưa cho gia gia một viên. Cũng không ở lại chỗ gia gia bao lâu Ngô Toàn lần lượt đi đến chỗ mẫu thân, nãi nãi dặn dò họ ăn vào viên đậu thần.

Đậu thần ẩn chứa luồng sinh cơ dồi dào, ngoài công hiệu chữa thương cũng khiến người bình thường trẻ đẹp và tăng cường tuổi thọ a. Gia gia và phụ thân luyện võ nên tuổi thọ rốt cao. Còn nãi nãi và mẫu thân tuy biết chút ít võ nghệ nhưng cũng không đủ tăng tuổi thọ a.

Nhìn thấy từng ngày hai người càng già đi Ngô Toàn trong lòng cũng hơi gấp gáp.

Sau khi ăn vào đậu thần thì thấy nãi nãi trẻ đi trông thấy, làn tóc bạc cũng bớt. Mẫu thân được trẻ lại như thời đôi mươi. Hai người nhìn thấy thay đổi như vậy ôm chặt lấy Ngô Toàn vào lòng.

Phải tốn nhiều sức lực Ngô Toàn mới thoát ra được nổi vòng tay yên thương của hai người.

Sau khi rời khỏi, Ngô Toàn lại đi tìm Vân Phong thống lĩnh. Hắn cũng không có quên sự trung thành của Vân Phong a. Ngô gia bị Viêm gia tấn công vẫn đau khổ một mình chống đỡ. Cho nên Ngô Toàn cũng không muốn bạc đãi Vân Phong.

Vân Phong thống lĩnh bây giờ cũng khá là bận rộn, vừa phải đào tạo lính mới mà Ngô gia mới tuyển, vừa trông nom các sản nghiệp của Ngô gia. Cho nên Ngô Toàn đến hắn cũng ngạc nhiên.

Ngô Toàn cũng không nói nhiều lại móc ra một viên đậu thần đưa cho Vân Phong cũng không có giải thích nhiều rồi rời đi.

Để lại Vân Phong ngơ ngác, hắn cũng đã nghe qua lúc trước thiếu gia cho hai vị gia chủ ăn vài hạt giống như đậu màu xanh cho nên hai người họ mới nhanh chóng khỏi a. Lần này không ngờ thiếu gia lại đưa cho mình thứ quý giá này. Nhìn bóng lưng Ngô Toàn dần đi xa, Vân Phong cúi đầu tạ ơn.