Chương 46: Mê Vụ Quỷ
Oán linh tương đương với tẩy tuỷ thay máu võ giả, còn hung linh tương đương với luyện tạng tông sư võ giả. Bởi vì hầu như mới ban đầu sự kiện quỷ dị xuất hiện chỉ là cảnh giới oán linh quỷ dị mà thôi, quỷ dị muốn tiến hoá thành hung linh quỷ dị muốn hấp thụ rất nhiều máu tươi mà đông thành còn chưa xảy ra sự kiện chết người hàng loạt cho nên lần này mọi người cũng chỉ phái ra tẩy tuỷ thau máu võ giả lùng tìm.
Tuy vậy oán linh quỷ dị cũng rất khó đối phó nên mỗi người cầm đầu nếu phát hiện oán linh quỷ dị sẽ bắn pháo hoa liên lạc tất cả mọi người cùng tới.
Trời mùa đông, đêm tối cũng là thời gian lạnh giá nhất. Nhưng đối với bọn họ võ giả cũng không cảm thấy rét cho lắm. Ngoại trừ tẩy tuỷ võ giả ra không sợ nóng lạnh thì trên mặt mấy vị võ giả luyện cốt trở xuống bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, trên mặt ngáp ngủ, mắt rim rim.
Đông thành, một khu vực san sát mấy ngôi nhà nhỏ, có khi còn bị bỏ hoang. Một đám người đang đi ngang qua tuần tra, đám người này chính là một chi thuộc Đằng gia võ giả, cầm đầu là một tên Đằng gia trưởng lão tẩy tuỷ thau máu võ giả.
Đang đi, bỗng một tên hộ vệ gương mặt vặn vẹo, khó chịu không thể nhịn được nói:" Đằng, Đằng trưởng lão. Thuộc hạ đau bụng không chịu được xin ngài cho đi giải quyết ".
Vừng nói bụng hắn còn tống rắm ủm ủm thối um tùm cả lên.
Đằng trưởng lão nghe vậy nhíu mày định tức giận nhưng nghe được tiếng um ủm cộng với mùi thối um tùm bịt mũi lại rồi vẫy vẫy tay ra hiệu tên hộ vệ kia đi nhanh.
" Đa tạ Đặng trưởng lão " Tên hộ vệ kia như được giải thoát, hai chân nhanh như gió chạy vào trong chỗ tối đi giải quyết.
Bởi vì đi điều tra một hồi cũng hơi mệt nên tên Đằng trưởng lão này cho mọi người nghỉ ngơi một lúc tiện thể cũng chờ đợi tên hộ vệ kia.
Còn tên hộ vệ đau bụng này đang vui sướng cởi quần giải quyết nỗi buồn, hiu hiu, bỗng một cơn gió lạnh thổi đến làm hắn mát hết cả đít. Một lúc sau giải quyết xong, hắn kéo quần thê thở phào sung sương. Đang chuẩn bị đi về thì một làn khói đen bao chùm lấy cả cơ thể hắn.
" A a a a a a" tiếng hét thảm từ trong miệng hắn kêu lên nhưng bên ngoài ai cũng không nghe được.
Từ lúc tên kia rời đi được mười lăm phút sau, thấy tên kia còn chưa trở về, Đằng trưởng lão mất đi kiên nhẫn tức giận hô:" Làm sao lâu thế vậy, còn không mau trở lại ".
Nhưng kì quái lại không có tiếng trả lời lại, thấy vậy Đằng trưởng lão trong lòng cảm thấy không ổn vội vã hét:" Tất cả đứng dậy đi theo ta mau ".
Một đám người vội vã chạy đến chỗ tên kia vừa đi vệ sinh. Chợt nhìn thấy một cái xác khô đang nằm ở đó, cùng lúc đó Đằng trưởng lão còn thấy được một đám khói đen đang nhanh chóng di chuyển đi xa. Hắn hét lên với mấy tên kia:" Máu bắn pháo tín hiệu, mau lên ".
Đùm ….
Một ánh sáng chiếu rọi cả bầu trời, đang tuần tra đám người giật mình, người cầm đầu mỗi đám hô:" Nhanh chóng chạy về chỗ tín hiệu cho ta ".
Nhìn thấy đám khói đen kia đang đi xa, Đằng trưởng lão cấp tốc đuổi theo, chạy đến gần, tay hắn giang ra thành chưởng, tụ tập khí huyết trên tay đánh ra một chưởng về phía đám khói đen kia:" Chết đi ".
Chưởng phong chạm đến khói đen kia chỉ nghe được một tiếng xì xèo nhỏ cùng với tiếng kêu đau
" Grao oo".
Nhìn thấy chưởng của mình đánh chúng đám khỏi đen nhưng Đằng trưởng lão trên mặt không có một tia vui mừng. Bởi vì chưởng của hắn không có gây sát thương gì lớn cho đám khói đó, cùng lúc đó đám khói đen đang từ từ nuốt lấy tay của Đằng trưởng lão rồi dần dần lan tràn lên thân.
Cảm thấy khí huyết của mình đang từ từ trôi qua, Đằng trưởng lão quả quyết chặt đứt tay của mình rồi nhanh chóng tách ra đám khói đen kia. Đám khói đen thấy con mồi của mình bỏ chạy cuồng hống lao lên. Cùng lúc đó một đám người cũng đã đến nơi.
Nhìn thấy đám khói đen lao lên tấn công Đằng trưởng lão, một đám người đều điều động khí huyết của mình, có người dùng nắm đấm, có người dùng chưởng, có người dùng đao, v.v …
Tất cả cùng một lúc lao lên đánh vào đám khói đen.
" XÌ XÌ …. G rào oo ô ô ô ".
Tiếng xì xèo vang to, cùng với tiếng gào rống đau đớn từ đám khói đen truyền ra. Tuy nhiên tất cả mọi người đều không mấy vui mừng nhanh chóng tách ra. Một tên lùi về phía Đằng trưởng lão hỏi thăm:" Đằng trưởng lão không sao chứ".
Đằng trưởng lão lắc lắc đầu hô to nói:" Mọi người cẩn thận, đám khói đen này có khả năng hút máu khi bám vào trên thân thể mọi người. Tốt nhất tấn công xong rồi tách ra ".
Mọi người nghe vậy gật đầu, bắt đầu phân công nhau ra tấn công. Ban đầu tấn công, đám khói hầu như toàn trốn tránh, mọi người thấy vậy cũng càng hăng hái. Mọi người cảm thấy mỗi lần tấn công làm đám khói này có thể bị thương, tuy nhiên hiệu quả cũng rất bé nhỏ.
" Gào rống " Tiếng âm thanh tức giận từ đám khói chuyền ra. Có người hô to:" Mọi người cẩn thận đám khói này chuẩn bị tấn công ".
Chỉ thấy đám khói trắng xoá bắt đầu phình to ra, lan tràn đến khắp mọi nơi bao phủ tất cả đám người nơi đây. Che đậy mọi ánh sáng, mọi người tuy có thể nghe được lại không nhìn thấy nhau.
Có người hiểu biết nói:" Không ổn rồi, đây là mê vụ quỷ. Bình thường cấp oán linh mê vụ quỷ chỉ có thể bao trùm một đoạn ngắn ngủi. Bây giờ bao trùm toàn bộ nơi đây chỉ có thể nói nó đã tiến hoá thành hung linh."
" Cái gì" Mọi người ở đây nghe xong cảm thấy càng không ổn, hung linh phải luyện tạng võ giả mới có thể đối phó. Mấy tên Luyện Cốt võ giả trở xuống bắt đầu ngồi bệt ra đất sợ hãi.
Mọi người võ giả Tẩy tuỷ thay máu bắt đầu tấn công xung quanh mình nhưng cũng chẳng có hiệu quả gì. Bình thường mới vào luyện tạng tông sư võ giả đối mặt với hơn chục tên tẩy tuỷ võ giả cũng phải ăn thiệt thòi lớn, có khi phải trả giá bằng tính mạng.
Tuy nhiên, quỷ dị không giống, chúng có các năng lực rất quỷ dị. Giống như mê vụ quỷ vậy, năng lực tạo ra làn khói che mất tầm nhìn giống như có mắt như mù vậy. Võ giả cảnh giới càng cao sức nhạy bén càng tốt đôi khi không cần mắt vẫn nắm bắt được mọi thứ nhưng bây giờ mấy tên này chỉ là Tẩy Tuỷ võ giả thôi a. Mắt không nhìn thấy cũng gần như là phế đi rồi. Chỉ biết quơ múa lung tung mà thôi.
" A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a ……"
Từng tiếng kêu thẳm thiết vang lên, từng thân ảnh võ giả bắt đầu bị mê vụ quỷ tấn công, thân thể khô đét. Mấy người bên trong mê vụ nghe thấy vậy trong lòng càng hoảng hốt. Càng quơ múa lung lung đao kiếm có khi đánh vào cả người đồng bọn của mình.
" Không, ta không muốn chết. cứu với "
" Mau chạy đi ".
Có người hoảng sợ la hét đánh mất cả tinh thần, có người sợ quá bỏ chạy. Tuy nhiên bọn họ chạy mãi chạy mãi mà không ra được mê vụ. Ngay cả Tẩy Tuỷ thau máu võ giả bây giờ cũng bắt đầu hoảng loạn, mỗi người chỉ lo mạng sống cho bản thân mà không còn có ý định bắt giết quỷ dị nữa.
Một đám đã mất đi tinh thần ý chí chiến đấu không còn sự thông minh suy nghĩ nữa. Đối với quỷ dị mà nói đám này đúng như bầy cừu non đang đợi từ từ làm thịt thôi.