Chương 251: SINH MỆNH MỚI XUẤT HIỆN

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

Chương 251: SINH MỆNH MỚI XUẤT HIỆN

Chương 251: SINH MỆNH MỚI XUẤT HIỆN


Trời đã gần sáng mà Cổ Viêm không thể nào ngủ được cũng chỉ vì tên Thiên Tầm Tật dâm tặc kia mà hắn thức trắng một đêm không ngủ được.

Thiên La Dạ Nguyệt sau khi giải tỏa mọi chuyện có vẻ ngủ rất ngon, nhìn nàng tựa đầu vào ngực hắn ngủ cũng thấy hắn quan trọng với nàng thế nào.

Viêm ca, huynh dậy sớm vậy, trời vẫn còn sớm sao không ngủ thêm chút đi.

Ngọc Nhi nhất thời tỉnh dậy dụi dụi mắt khuôn mặt đáng yêu nhìn hắn khẽ hỏi.

Nghĩ đến tên Thiên Tầm Tật gì đó dám chiếm tiện nghi trước ta, muội nghĩ ta ngủ được sao.

Cổ Viêm mặt nhăn nhó trông rất khó coi mở miệng nói.

Cho dù hắn có chiếm được thân xác đệ đệ của Thiên La Dạ Nguyệt nhưng năm đó hắn cũng chỉ có tám tuổi, còn Thiên La Dạ Nguyệt mới chỉ là mười hai tuổi thôi mà, nếu xét về quan hệ huyết mạch, hai bọn họ là tỷ đệ của nhau, có tắm chung cũng đâu phải là chuyện xấu.

Ngọc Nhi cười khổ nói.

Nếu hắn chỉ là một đứa trẻ hồn nhiên thì không nói làm gì, đằng này hắn lại là một linh hồn của một gã dâm tặc trưởng thành mọi chuyện sẽ đi theo chiều hướng khác, chiều hướng này ta không chấp nhận được.

Cổ Viêm mở miệng giải thích.

Cổ Viêm có phải huynh đã bắt đầu nảy sinh tình cảm với Thiên La Dạ Nguyệt phải không?

Ngọc Nhi nghiêm túc nhìn hắn khẽ hỏi.

Muội nói vậy là có ý gì, ta không hiểu.

Cổ Viêm ngây người ra hỏi.

Chuyện quá rõ ràng rồi còn gì, nếu huynh không có tình cảm với ả nữ nhân này, sao lại để ý đến quá khứ của ả ta nhiều đến vậy.

Ngọc Nhi nhíu mày mở miệng nói.

Ngọc Nhi muội đừng hiểu lầm, ta và nữ nhân này không có chuyện nảy sinh tình cảm như muội nghĩ đâu, chỉ là ta có chút bực bội khi có kẻ khác động tay trên của ta, muội nghĩ xem Cổ Viêm ta là ai, sao có thể đi ăn đồ thừa của kẻ khác được, rõ ràng ta không phải người đầu tiên nhìn thấy toàn bộ cơ thể của Thiên La Dạ Nguyệt là tên Thiên Tầm Tật đó chiếm tiện nghi của ta trước, muội nói xem ta làm sao có thể chấp nhận chuyện này cho được.

Cổ Viêm lên tiếng minh bạch.

Có thật là thế không, đối với huynh muội vẫn là quan trọng nhất.

Ngọc Nhi hỏi lại.

Với ta muội là quan trọng nhất, nếu chuyện này làm muội khó chịu mà nổi cơn ghen ta sẽ không nhắc lại nữa.

Cổ Viêm gật đầu đáp lại.

Nghe đến đây Ngọc Nhi khẽ bật cười không ngờ trong chuyện này Cổ Viêm lại nghiêm túc đến vậy, nàng chỉ muốn thử lòng hắn một chút, có điều kết quả này không tệ, trong mắt Cổ Viêm nàng vẫn là quan trọng nhất.

Muội cười cái gì vậy, ta nói có gì sai sao?

Cổ Viêm khuôn mặt ngây ngốc nhìn nàng hỏi.

Không có gì, tự nhiên muội thích cười nên vậy thôi, muội biết Viêm ca là con người thế nào mà.

Nhưng Viêm ca này, nếu một ngày nào đó muội không còn ở bên huynh nữa, ít nhất còn có Thiên La Dạ Nguyệt bên cạnh đây cũng không phải là chuyện xấu, nên huynh có thích ả muội cũng không trách huynh đâu.

Ngọc Nhi vuốt ve khuôn mặt hắn cười nói.

Sẽ không có ngày đó đâu, muội mãi mãi sẽ ở bên ta, ta sẽ bảo vệ muội cả đời này.

Cổ Viêm quay người ôm chặt nàng vào trong lòng giọng ấm áp nói.

Khoảnh khắc này Ngọc Nhi cảm thấy rất vui, dù sau này có chuyện gì xảy ra, thậm chí nàng có biến mất cũng không có gì hối hận, nàng đã rất hạnh phúc khi có một tình yêu đẹp.

Chúa tể vĩ đại, đứa con của ngài sắp được sinh ra rồi, ngài mau vào trong xem thử đi.

Đang trong khoảnh khắc hạnh phúc, đột nhiên Vivilia truyền âm tới.

Có chuyện gì vậy, Viêm ca, sao trông mặt huynh lại vui đến vậy.

Ngọc Nhi ngạc nhiên hỏi.

Con của chúng ta, chúng sắp được sinh ra rồi, A Vi nói với ta như vậy.

Cổ Viêm khuôn mặt rạng rỡ nói.

Thật không, là con của chúng ta.

Ngọc Nhi xúc động nghe ngào rưng rưng nước mắt.

Bên trong Thiên Sinh Linh Tinh.

Tại mặt trời kì dị tại trung tâm của vĩnh hằng vũ trụ của Thiên Sinh Linh Tinh, Cổ Viêm, Ngọc Nhi, Hắc Ma, Hoàng Viêm hiện giờ đang đứng tại đó ngước nhìn lên không trung hai quả trứng một quả được một nguồn năng lượng kì dị đầy màu sắc bao quanh trên bề mặt quả trứng đang có dấu hiệu vết nứt lớn.

Hắc Ma ngươi còn giận chúng ta chuyện hôm qua sao.

Cổ Viêm quay sang nhìn hắn cười nói.

Hừ, sao ta phải giận chuyện đó chứ, thời gian chúng ta còn rất nhiều, như ngươi đã nói nhốt ta một hai ngày sao nhốt ta được cả đời, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày ta thoát khỏi ra thế giới đó lần nữa, đến lúc đó ta phải làm cho thế giới điên đảo như vậy mới thật thú vị.
Hắc Ma cười lạnh nói.

Có ta ở đây, ngươi đừng mong sẽ tác oai tác quái ở thế giới của ta được.

Ngọc Nhi nhíu mày cảnh cáo.

Để rồi xem, chuyện Cổ Viêm mạnh lên chỉ còn là vấn đề thời gian, đợi khi hắn đủ mạnh cho dù là ngươi hay ma đầu ngoài kia cũng sẽ không cản nổi được sự phẫn nộ của ta đâu.

Hắc Ma nhìn nàng cười âm hiểm nói.

Ngọc Nhi cứ kệ hắn đi, bản tính hắn tà ác để hắn trở thành người tốt là điều không thể, bất quá còn ta và Cổ Viêm ở đây sẽ không để hắn lộng hành quá mức cho phép đâu.

Hoàng Viêm mỉm cười chấn an.

Nghe những lời mà Hoàng Viêm nói Ngọc Nhi cũng cảm thấy yên tâm hơn, trong đám ba người Cổ Viêm, thì Hoàng Viêm là chín chắn nhất nàng có niềm tin có hắn thì Hắc Ma sẽ không gây họa.

Ta thật sự muốn biết khi quả trứng đó nở ra thứ gì sẽ xuất hiện liệu chúng giống như hình dạng của chúng ta không?

Hoàng Viêm ngẩn đầu cười tự hỏi.

Có thể mà cũng phải hỏi không giống chúng ta không lẽ lại giống con người ngoài kia nhưng có điều không biết chúng là giống đực hay giống cái nhỉ.

Hắc Ma đáp lại nói.

Tất nhiên là chẳng phải giống đực hay giống cái vì chúng đâu phải con người làm sao có thể phân chia giới tính giống như của con người được.

Cổ Viêm lên tiếng khẳng định lại.

Không thuộc giống gì vậy là sao, con ta sinh ra không lẽ lại là cái giống đó, không được không được không thể có chuyện đó được.

Ngọc Nhi vừa nghĩ tới vội lắc đầu không dám tin cũng không chấp nhận được chuyện đó sẽ xảy ra với con mình.

Bên cạnh ba người Hắc Ma, Cổ Viêm, Hoàng Viêm đồng dạng một bộ mặt không hiểu nữ nhân này nói gì không lẽ loài người ngoài giống đực và giống cái còn một giống khác mà họ lại không biết.

Mặc dù ta không biết cái giống thứ ba mà ngươi nói là cái gì nhưng mà ngươi có thể yên tâm, hình dạng giới tính của con ngươi phụ thuộc vào cơ thể con người kí sinh.

Vivilia truyền âm đến giải thích.

Nếu như ta sinh con gái thì chúng sau khi kí sinh sẽ trở thành một bé gái và nếu như là con trai kí sinh vào sẽ trở thành bé trai phải không?

Ngọc Nhi mở miệng hỏi lại.

Đúng là như vậy, thực ra chúng ta vốn sinh ra không có giới tính, chẳng qua mượn cơ thể con người để làm vật chứa để dễ dàng hòa nhập vào các vũ trụ, giống như ta vậy nhiều khi chọn giới tính con gái quen rồi giờ muốn đổi sang giới tính con trai cũng rất khó.

Vivilia giải thích tiếp.

Nói một cách đơn giản Cổ Viêm đến thế giới này hắn ký sinh vào một đứa bé loài người thì sẽ hình thành nên tính cách của một đứa bé trai từ đó phát triển dần dần lên ý thức của một bé trai và khi hóa bản thể mình thành hình người cũng theo khuôn đúc của một nam nhân, còn ta và Hắc Ma chẳng qua là hóa hình theo hắn trải qua thời gian tiếp xúc với hắn cũng học được tính cách của một nam nhân nên có thể coi chúng ta là nam nhân còn bản chất chúng ta không phải con người không có cái khái niệm về giới tính.

Hoàng Viêm chen lời vào nói.


Cũng có nghĩa ta vì ký sinh trong cơ thể một nữ nhân nên mới trở thành nữ nhân sao nếu nói về bản chất ta không phải là nam nhân hay nữ nhân sao?

Ngọc Nhi giật mình khuôn mặt phức tạp hiện ra càng nghĩ càng không dám tin.

Nói không phải là nam nhân không phải là nữ nhân cũng không đúng vì các ngươi ký sinh trong cơ thể con người quá lâu sống trong môi trường của con người một người từ nhỏ đã hình thành ý thức của một đứa bé gái, một người từ nhỏ ý thức của bé trai, như Vivilia nói trước đó cho dù sau này các ngươi có phải ký sinh vào cơ thể khác giới cũng vẫn là ý thức tính cách đó không thay đổi vì đây là tính cách nguyên bản của các ngươi cũng đồng nghĩa hiện giờ chúng ta đã phân chia tính cách giống như con người hai người các ngươi bản thể là giống cái, còn ba người chúng ta là bản thể giống đực.

Hắc Ma chen lời vào nói.

Nói như ngươi con chúng ta sinh ra hiện giờ sẽ không có giới tính, giới tính và tính cách của chúng sau này phụ thuộc vào cái thai trong bụng của ta.

Ngọc Nhi mở miệng phán.

Chính xác là như vậy nên các ngươi cũng đừng quá lo, đợi khi cơ thể con người của các ngươi sinh ra em bé để chúng ký sinh vào tự khắc sẽ hình thành nên ý thức tính cách giống giới tính của vật chủ nó ký sinh.

Hoàng Viêm cười nói.

Đến lúc này Ngọc Nhi mới thở phào nhẹ nhõm xem ra những gì họ lo trước đây đều là thừa thãi, bất kể con họ có thuộc giống được hay cái họ đều yêu thương chúng bởi không có người mẹ ruột nào lại không yêu thương đứa con mình mang nặng đẻ đau.

Phía trên cao hai quả trứng đã có động tĩnh vết nứt càng lúc càng rộng cuối cùng vỡ ra một tiếng " rắc rắc " khiến đám người phía dưới vô cùng háo hức.

Âm thanh " rắc rắc " càng lúc càng lớn cuối cùng vỡ tan thành vô số mảnh nhỏ biến mất trong hư vô.

Thứ hiện ra chính là một quang cầu lửa một trắng một đỏ giống như bản thể của Cổ Viêm và Ngọc Nhi nhưng nhỏ hơn một chút nhìn rất dễ thương.

Hai khối quang cầu lửa này không phát ra âm thanh gì cứ lơ lửng bay quanh Cổ Viêm rồi lại sang Ngọc Nhi cuối cùng là Hắc Ma và Hoàng Viêm dường như chúng đang dò xét điều gì đó.

Đám người Cổ Viêm đối với chuyện này cũng hết sức bình tĩnh bởi lẽ sinh này vừa ra đời còn quá tò mò về thế giới xung quanh phải cho chúng thời gian thích nghi.

Các ngươi là thứ gì vậy sao chẳng giống chúng ta gì hết, còn đây rốt cuộc là đâu.

Quang cầu lửa màu đỏ phát ra âm thanh trong trẻo nói.

Con à ta là mẫu thân của con đến đây với ta nào.

Ngọc Nhi bước tới xòe bàn tay nâng quang cầu lửa màu đỏ và trắng nhỏ xinh cười nói.

" Con " là cái gì, " mẫu thân " là cái gì vậy.

Quang cầu lửa màu trắng nhỏ xinh truyền âm đến hiếu kì hỏi.

Ngọc Nhi không biết làm sao giải thích cho chúng hiểu chúng cái gì cũng không biết như một tờ giấy trắng tinh nếu giải thích theo cách của một con người sẽ rất khó hiểu đối với nó.

Còn ngươi, ngươi cũng như kẻ kia chính là thứ đã tạo ra ta đúng không?

Quang cầu đỏ nhìn Cổ Viêm tra hỏi.

Ngươi hỏi hơn dư thừa rồi đấy, các ngươi nên biết ơn ta và Ngọc Nhi đi thì hơn không có chúng ta các ngươi làm sao có thể tồn tại trên thế giới tươi đẹp này được.

Cổ Viêm hai tay chống eo ưỡn ngực ngẩng đầu cao giọng nói.

Chúa tể vĩ đại, để bọn chúng hiểu rõ bản chất của mình còn phải tốn không ít thời gian, chi bằng cứ để chúng kí sinh trong cơ thể của con người, dần dần phát triển về sau chúng sẽ tự hiểu ra mọi chuyện thì tốt hơn.

Vivilia truyền âm đến nói.

A Vi ngươi nói không sai, giải thích với đám ngu ngốc này thật tốn công chi bằng để chúng tự tìm hiểu có vẻ sẽ tốt hơn nhiều a.

Cổ Viêm gật đầu cười nói.

Chúa tể vĩ đại của ta, ta là Vivilia chứ không phải A Vi gì đó phiền ngài gọi tên ta một cách chính xác được không, ngài cứ gọi tên ta lung tung như vậy làm ta buồn lắm.

Kệ ta, ngươi có ý kiến gì sao, cái tên ngươi ngoằn ngoèo khó đọc muốn chết, ta gọi tên ngươi như vậy là tôn trọng ngươi lắm rồi, ngươi nên biết điều hơn một chút đi.

Cổ Viêm nhăn mặt quát.

Hoàng Viêm và Hắc Ma nghe hắn nói bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, xem ra hắn tiếp xúc quá nhiều với sinh linh trong vũ trụ tiên hiệp này nên cách gọi từ thế giới khác không quen, với kẻ ngu ngốc đầu óc đơn giản như hắn gọi tên thuộc hạ của mình như vậy cũng là hợp lý thôi chỉ tội cho Vivilia đang thương ngay cả tên của mình mà chủ nhân tạo ra mình đọc cũng sai.

Viêm ca, hiện giờ trong bụng của muội có hai sinh linh, một là bé trai hai là bé gái, huynh chọn đi, huynh muốn trong hai đứa con của chúng đứa nào kí sinh vào cơ thể bé trai đứa nào kí sinh vào bé gái.

Ngọc Nhi mỉm cười khẽ hỏi.

Đương nhiên là đứa màu trắng giống ta sẽ là bé trai còn màu đỏ giống muội sẽ là bé gái.

Cổ Viêm bật cười mở miệng phán.

Cứ quyết định vậy đi, huynh giờ hãy đem bọn chúng dịch chuyển vào cái thai bên trong cơ thể của muội đi.

Ngọc Nhi mở miệng giục nói.

Khoang đã, các ngươi định đưa chúng ta đi đâu vậy, chúng ta còn chưa đồng ý mà.

Quang cầu lửa màu đỏ truyền âm nói.

Sớm muộn các ngươi sẽ biết thôi, ở nơi đó chơi vui lắm, ta đảm bảo các ngươi sẽ thích nơi đó cho mà xem.

Cổ Viêm cười nói.

Có thật là như vậy không, nơi đó thú vị lắm sao?

Quang cầu màu trắng truyền âm khẽ hỏi.

Đương nhiên là thật nhưng phải đợi thêm một thời gian nữa ngươi mới thấy được nơi đó, bây giờ ta không thể nói thêm cho các ngươi biết được, mọi chuyện đợi sau này các ngươi sinh ra sẽ hiểu rõ thôi.

Cổ Viêm dứt lời dịch chuyển hai thực thể vừa mới sinh ra vào cơ thể con người của Ngọc Nhi, thực thể quang cầu màu trắng sẽ được kí sinh vào bé trai còn thực thể quang cầu màu đỏ sẽ được kí sinh vào bé gái, hiện giờ chỉ còn là vấn đề thời gian để cho chúng phát triển hình người từ cơ thể Ngọc Nhi mà chui ra.