CHƯƠNG 143: ĐẠI TRƯỞNG LÃO LONG TẠI THIÊN
Vậy há chẳng phải tánh mạng chúng ta, mặc nhiên tuy ý cho ả ta giết sao!
Long Mặc phẫn nộ trong tuyệt vọng quát lớn.
Yên tâm đi có chúng ta ở đây sẽ không để ngươi bỏ mạng tại đây đâu, dù sao ngươi cũng là đứa con duy nhất của lão cửu Long Uy, thiên phú của đệ ấy cao nhất trong đám chúng ta trước khi hắn phi thăng đã nhờ cây chúng ta chăm sóc cho sự an toàn của ngươi, cho dù hôm nay phải bỏ mạng tại đây chúng ta cũng sẽ mở một con đường máu cho ngươi sống.
Nhị trưởng lão Long Nhiếp vỗ vai hắn chấn an.
Lão tam chẳng phải ngươi có pháp bảo phòng ngự sao, đến lúc dùng nó rồi đấy.
Nhị ca phải dùng đến nó thật sao, sau lần này sẽ không thể dùng nó được đâu.
Long Sát vẻ mặt có chút do dự hỏi lại.
Tam ca, bây giờ không dùng sớm muốn gì đấu của bốn huynh đệ chúng ta cùng Long Mặc sẽ bị ả chém rụng hết đấy.
Huynh thật sự muốn chết ở đây sao?
Long Ảnh nhíu mày quát lớn.
Chịu chết đi Bạch Linh lao tới hướng mấy lão long đầu trong nháy mắt đã trở nên vô hình hướng về phía đám lão tặc kia công kích.
Mặc dù bốn người bọn họ đã dùng năng lượng tạo hộ thuẫn phòng ngự nhưng tốc độ của Bạch Linh quá nhanh kèm theo đó cảnh giới hơn bọn họ một bậc rất nhanh hậu thuẫn này xuất hiện những vết nứt.
Hắc Long Kim Cang Thuẫn.
Keng … keng.. keng.
Long Sát hét lớn một tiếng, trên tay cầm một miếng lân giáp hắc long, tỏa ra một đạo hặc quang bao trùm lấy thân thể của năm người bọn họ, đòn công kích của Bạch Linh dù dùng toàn lực cũng không thể phá nổ.
Sao có thể rốt cuộc đây là bảo vật gì vậy, lại có thể khiến cho đón công kích của ta bị hóa giải.
Bạch Linh vội lùi lại phía sau, sắc mặt đại biến căn môi phẫn nộ trong lòng thầm nghĩ.
Ha ha, vô ích thôi miếng lân giáp này là do năm đó Long Du Ngọc tiên tổ chúng ta trước khi phi thăng dùng một thân tu vi yêu tổ của mình luyện chế một miếng vảy của người trở thành thượng phẩm thiên bảo dưới yêu tổ cảnh giới phòng ngự là tuyệt đối.
Ngươi có gồng mình dùng toàn bộ năng lượng cũng không phá nổi nó đâu.
Long Sát giọng điệu bỡn cợt nhìn nàng bật cười nói.
Đáng ghét ta không tin lớp vảy của các ngươi lại cứng hơn của ta.
Tuyệt Kỹ Băng Pháp Lãnh Vực.
Băng Thiên Đế Kiếm.
Bạch Linh hét lớn từ trong nội thể phát ra cực quan hàn khí bao trùm khu vực xung quanh bán kính trăm mét, cùng lúc đó là hàng vạn cây cự kiếm bằng băng từ trên cao giáng xuống phía đám người Long Sát.
Làm sao có thể, sao một cường giả yêu đế lại có hai lãnh vực điều này là không thể.
Long Mặc nhăn mặt run rẩy nói.
Thực ra cái gọi là Băng Pháp Lãnh Vực của ả, chỉ là ngụy lãnh vực do ả ta sáng tạo dựa trên Tuyết Đế Lãnh Vực, lấy lãnh vực này làm chủ đạo mà ngưng tụ ra kiếm khí, năm xưa chúng ta cũng từng lãnh giáo qua nếu không phải lúc đó gia gia ngươi Long Du Ngọc đột phá yêu tổ thì e rằng tất cả chúng ta cũng không thể đứng đây cười nói như hiện giờ.
Có điều đứng trước sức mạnh phòng ngự của yêu tổ để lại, đòn công kích của ả nữ nhân này hết thảy đều vô nghĩa.
Ầm ầm ầm …
Đứng trước trận mưa kiếm của Bạch Linh hắc quang phòng ngự kia một chút vết xước cũng không có, trước sức mạnh phòng ngự tuyệt đối, Bạch Linh không cách nào phá giải được.
Ta không tin hắc quang này có thể bảo vệ các ngươi cả đời.
Tiếp tục tấn công cho ta, hôm nay lão nương muốn xem thử đám xấu xa các người có thể trụ được bao lâu.
Mưa kiếm càng lúc càng nhiều tốc độ càng lúc càng nhanh, hiện tại Bạch Linh có thể điều khiển mười vạn cây kiếm giáng xuống, uỳnh lực vô cùng kinh khủng chỉ cần tưởng tượng vạn kiếm đâm vào người đừng nói là da thịt bị hủy diệt đến xương cốt còn bị nó làm cho vỡ nát thành bột, ngay cả đám yêu đế trước mặt này cũng không ngoại lệ.
Nhược điểm duy nhất của chiêu thức này tiêu hao quá nhiều năng lượng trong người càng về lâu về dài người thiệt thòi chính là nàng ta.
Không hổ danh là yêu đế cửu giai nửa bước đạt yêu tổ cảnh, thực lực này cho dù là yêu đế bát giai như ta cũng không có khả năng chống đỡ nổi.
Long Nhiếp sắc mặt ngưng trọng nhìn mưa kiếm giáng xuống chỉ biết thở dài trong bất lực, nếu không có pháp bảo phòng ngự của Long Sát e rằng lão không còn mạng mà trở về.
Thời gian nửa canh giời trôi qua, Bạch Linh bắt đầu thấm mệt còn long sát vì duy trì pháp bảo mà không tiếc tiêu hao tinh huyết trong cơ thể để kiên cố phòng ngự khiến lão ta thổ huyết liên tục, gần như sắp đến cực hạn chịu đựng của lão.
Không được rồi, Băng Thiên Đế Kiêm tiêu hao quá nhiều năng lượng nếu tiếp tục e rằng ta sẽ bị kiệt sức tạo cơ hội cho dám nghịch tặc phản công.
Nếu hiện giờ có ả ma nữ Ngọc Nhi ở đây có khi tình thế sẽ thay đổi, nhưng với tính các của ả liệu có giúp ta không?
Không ta, không cần ả giúp đỡ, dù hôm nay phải liều cái mạng này ta cũng nhất định phải đồng quy vu tận với chúng.
Bạch Linh vận dụng hết sức lực của mình gia tăng cực hạn băng kiếm tối đa đã lên đến mười lăm vạn cự kiếm hướng tới đám yêu tộc kia mà công kích.
Nguy rồi, lão sát sắp không xong rồi, một khi pháp bảo mất công dụng, cả đám lão già chúng ta đều chết dưới lưỡi kiếm của ả.
Long Nhiếp sắc mặt kinh hãi nghiến răng trong tuyệt vọng thầm nghĩ.
Nhị ca, tại sao đại ca vẫn chưa đến, không phải huynh đã mời huynh ấy đến trợ thủ cho chúng ta rồi sao, tại sao nửa canh giờ rồi mà vẫn chưa thấy đâu.
Long Sát thổ huyết nhăn mặt nhìn về phía Long Nhiếp nghiến răng quát.
Chuyện này làm sao ta biết được, nếu như đại ca thật sự không đến vậy thì để lão ta nhặt xác huynh đệ chúng ta đi.
Bang!
Lão nhị vừa dứt lời trên bầu trời, xuất hiện một chưởng ấn hình bàn tay cự đại giáng xuống hướng về phía Bạch Linh khiến nữ nhân này bị trọng thương thổ huyết bị văng xuống dưới mặt đất.
Khụ khụ!
Đáng ghét rốt cuộc là kẻ nào đánh lén ta, nếu đã đến đây rồi tại sao còn không ra mặt đường đường chính chính đánh với ta một trận, lại sử dụng hành động bỉ ổi đánh lén, ngươi không cảm thấy mất mặt với đồng tộc của mình sao.
Bạch Linh lấy tay áo lau vệt máu trên miệng ngẩn đầu nhìn lên bầu trời, tức giận quát lớn.
Phía trên bầu trời lúc này xuất hiện một gã trung niên tóc hoa râm thân mặc hắc bào toàn thân phát ra khí thế cường thịnh của một bậc yêu đế, nhìn bộ dạng đáng thương của Bạch Linh nở nụ cười châm biếm nói " Bạch Linh muội muội, lâu rồi không gặp, muội vẫn khỏe chứ. "
Nhìn bộ dạng này của lão ta, Bạch Linh nhận ra ngay lão ta chính là lão đại Long Tại Thiên, nhưng thật không ngờ đường đường lão ta là một cường giả hàng đầu lại sử dụng cái thủ đoạn của hạng tiểu nhân đánh lén, thật khiến cho người ta căm hận muốn lột da rút xương lão.
Long Tại Thiên lão tặc nhân nhà ngươi, vậy mà vẫn còn sống!
Ha ha, Bạch Linh muội năm đó ta cứ ngỡ muội phải bỏ mạng vì viên thiên kiếp đan, ai ngờ đâu muội vẫn còn sống, vậy người làm ca ca như ta sao có thể đi trước được.
Long Tại Thiên giọng điệu mỉa mai bật cười nói.
Sự xuất hiện của lão quái vật này khiến cho cục diện hiện tại thay đổi, thực lực của lão ta so với Bạch Linh chỉ còn nửa bước đột phá yêu tổ, còn Bạch Linh hiện giờ thì đang bị trọng thương, lão ta muốn giết nàng dễ như trở bàn tay.
Tại sao, ngươi lại đánh lén ta.
Bạch Linh nhíu mày phẫn nộ quát lớn.
Bạch Linh muội, về điểm này muội không thể trách ta được mặc dù cũng rất muốn cùng so tài với muội một phen, chỉ tại Tuyết Đế Lãnh Vực cùng với Băng Thiên Đế Kiếm của muội quá mạnh, lão phu không thể không dè chừng nếu đến lão phu cũng thua dưới tay của muội, thì há chẳng phải hôm nay long tộc ta bị muội tận diệt sao.
Lão tặc khốn khiếp, ta phải lấy mạng chó của ngươi.
Bạch Linh tức giận vung kiếm lao tới hướng về phía lão già này, nhắm thẳng cổ công kích, nhưng không ngờ lão ta giăng bẫy từ trước, sử dụng một loại dây trói Khốn Long Tiên làm từ vô số gân rồng của long tộc đã chết mà luyện thành, được sánh ngang với trung phẩm thiên bảo, có thể trói được nhục thân, tu vi, hồn phách của kẻ địch, khiến chúng không thể nào thoát ra ngoài được.
Đại ca, sao bây giờ huynh mới đến, huynh mà đến muộn thêm tý nữa thì chúng ta không ai có thể áp chế nổi cơn phẫn nộ của ả ta được đâu.
Nhị lão Long Nhiếp tỏ vẻ bất mãn trách móc lão.
Hừ, ngu ngốc, ngươi nghĩ nếu ta đánh trực diện có cửa thẳng với ả ta không, vốn lão phu đã đến từ lâu nhưng vẫn âm thầm quan sát, đợi ả ta chủ quan, mới ra tay áp chế, chỉ còn cách để các ngươi chịu khổ một thời gian vậy.
Đại trưởng lão có phải những lời ả ta nói Thiên Long Băng Yêu Tộc chúng và Thiên Xà Yêu Tộc hợp lực đối phó Thiên Hồ Yêu Tộc bọn họ, chuyện này có phải là sự thật không?
Long Mặc mở miệng thấp giọng hỏi.
Nếu là thật thì làm sao, không lẽ ngươi định làm anh hùng cứu mỹ nhân đòi công đạo cho ả, ngươi còn đâu còn trẻ gì nữa đâu mà còn chơi mấy cái trò trẻ con như vậy nữa.
Đại trưởng lão nghe vậy nhướng mày khẽ lườm hắn lạnh lùng đáp.
Không phải vậy, đệ tử nào giám phản bội lại đồng tộc, chỉ muốn biết nguyên nhân xâu xa bên trong của chuyện này.
Thiên Hồ Yêu Tộc dù sao cũng là một trong tam đại thế tộc của Băng Vực Yêu Đảo diệt trừ một tộc há không phải làm cho thế lực của Băng Vực Yêu Đảo chúng ta yếu đi sao, điều đó tạo cơ hội cho nhân tộc phản công.
Phản công!
Chỉ sợ lúc gia gia ngươi Long Du Ngọc phi thăng lên thiên giới, hạ giới này cũng chỉ còn có Bạch Linh ở cấp bậc yêu đế cửu giai, còn những hai tộc còn lại gồm có phụ thân ngươi thân là một thiên tài cũng chỉ tu luyện đến yêu đế bát giai, ngay cả ta năm đó cũng chỉ là thất giai yêu đế so với ả ta thực lực yếu kém hơn nhiều.
Ngươi nói xem nếu như gia gia ngươi đột phá yêu tổ hợp lực cùng Thiên Xà Yêu Tộc diệt trừ tộc Thiên Hồ liệu có ta có ngày hôm nay, có ngươi ngày hôm nay không, liệu có được phần lớn Thiên Tinh Nhũ cho các ngươi sử dụng không?
Nếu không diệt trừ ả ta, không những phụ thân ngươi không những không phi thăng được mà còn bỏ mạng dưới tay ả dưới tay ả ta từ lâu, còn hai tộc còn lại chúng ta từ nay về sau phải nhìn sắc mặt ả ta mà sống.