CHƯƠNG 130: THIÊN ĐẠO Ư? TA KHÔNG MUỐN LÀM
Có lẽ nói với những chuyện này với ngươi, sẽ không hiểu gì, sau này dần dần ngươi sẽ hiểu ra mọi chuyện mà thôi.
Chắc hẳn bây giờ trong đầu ngươi đang không hiểu tại sao một Dâm Đạo cao cao tại thượng như ta lại chọn ngươi có phải không?
Biết còn hỏi ngươi làm cái gì?
Cổ Viêm thản nhiên đáp.
Thực ra đến bản thân ngươi là ai, ta còn không biết, làm sao có thể tự chọn người kế nhiệm được.
Tất cả đều Dâm Đạo Tà Thần Quyết lựa chọn, bên trong bản thân nó đã có sẵn một tia thần hồn của ta cho nên khi tạo ra nó, nó đã có linh tính.
Những gi ngươi nhìn thấy bây giờ chỉ là một tia thần niệm của ta còn xót lại, đợi khi Dâm Đạo Tà Thần Quyết lựa chọn được chủ nhân mới, sẽ tự động kích hoạt lời nhắn của ta để lại.
Những gì ta có thể nói đến đây thôi, sau này đường đi thế nào nó sẽ hướng dẫn cho ngươi, ngươi có thể tin tưởng vào nó, có sự trợ giúp của nó sớm muộn gì ngươi cũng sẽ trở thành Dâm Đạo đời tiếp theo.
Chúc ngươi thành công trên còn đường chinh phục nữ nhân như ta, nếu chúng ta còn có duyên phận nhất định sẽ còn cơ hội gặp nhau.
Còn bây giờ bái bai si diu ơ ghên!
Hư ảnh Dâm Đạo mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt, sau đó tan biến vào hư không, cơ thể của Ngọc Nhi cũng không chịu sự chịu đựng của hắn đã được cử động lại được.
Hắc thư kia lúc này có dấu hiệu biến đổi, chính giữa bìa của nó lúc này xuất hiện một khuôn mặt, nó vừa mới mở mắt Cổ Viêm cùng lúc cũng được trả lại tự do thoát khỏi xiếng xích lao tới cầm thân thể nó ném mạnh xuống đất, đặt mông lên bìa sách không cho nó cựa quậy.
Tiểu tử thối, mau thả ta ra, sao ngươi dám đối xử với tiểu Dâm Đạo ta như vậy, có phải chán sống rồi phải không?
Cuốn hắc thư ở dưới mông hắn, liên tục gào thét.
Ngọc Nhi muội mau thay đồ vào đi, đừng để cái tên biến thái như hắn nhìn thấy cơ thể muội.
Cổ Viêm sắc mặt lo lắng quay đầu về phía nàng vội ra lệnh.
Quay đầu lại thì đã thấy nàng y phục tương tất, tốc độ thay đồ của nàng nhanh đến mức khi Cổ Viêm nhìn thấy cũng phải một phen há hốc mồm.
Ngọc Nhi thấy biểu cảm Cổ Viêm lo lắng cho nàng đến đổ mồ hôi hột, không dấu nổi hạnh phúc trong lòng.
Viêm ca …
Ngọc Nhi nhìn hắn xúc động cười.
Thay đồ rồi, thì mau chạy lên giường đi, chuyện dưới này cứ để ta giải quyết.
Cổ Viêm nghiêm túc nói.
Nhưng còn huynh, thứ đó nguy hiểm vậy sao muội có thể để huynh ở lại được.
Bảo trèo lên giường thì cứ trèo lên giường đi, đợi ta giải quyết thứ dơ bẩn này xong sẽ lên với muội.
Cổ Viêm hai tay hai chân giữ chặt lấy nó không cho nó di chuyển, quay sang nhìn nàng cau mày ra lệnh.
Thấy Cổ Viêm giọng điệu nghiêm túc như vậy, sợ làm hắn giận Ngọc Nhi không thể không làm theo, vội lên giường chùm chăn lại nhưng hai mắt vẫn hướng qua khe hở của chăn quan sát hắn, chỉ cần có dấu hiệu nào chẳng lành với hắn, nàng sẵn sàng ra tay tấn công liều chết với nó.
Phía hắc thư, bị Cổ Viêm lấy thân đè lên nhẫn nhịn từ này đến giờ, cuối cùng không nhịn được nữa mà vùng lên huých nhẹ hắn một cái làm hắn ngã chổng vó xuống đất.
Tiểu tử thối, thật không biết điều, dám đối xử với bổn tiểu Dâm Đạo như vậy, nếu không muốn chết, còn không mau quỳ xuống cúi đầu tạ tội cho ta.
Hắc thứ nhăn mặt phẫn nộ quát.
Ta khinh!
Cái thứ xấu xa như ngươi, mà dám bắt lão tử ta quỳ, nằm mơ đi.
Cổ Viêm bật dậy nhìn nó nhổ một bãi nước miếng xuống đất phía trước mặt nó quát.
Hắc thư nghe hắn chửi cũng không chửi lại, lúc này đây nó nghiêm mặt quét mắt về phía thân thể của Cổ Viêm quan sát.
Lạ thật, tiểu tử ngươi chỉ là một phàm nhân bình thường làm sao có thể chinh phục được một Chí Tôn Thánh Nhân như nữ nhân kia được.
Ngươi làm cách nào mà hay vậy.
Hắc thư nhìn hắn hỏi.
Không lẽ đôi bên yêu nhau cứ nhất thiết cần phải môn đăng hộ đối sao, đồ ngu ngốc.
Cổ Viêm nhíu mày quát.
Điều đó là đương nhiên, đôi bên phải là cường giả đỉnh cao mới có thể sánh bước bên nhau được, hoặc chí ít bản thân ngươi có kém cùng lắm cũng là một cường giả cấp thánh nhân.
Đằng này thì ….
Hắc thư lắc đầu ngao ngán.
Đằng này thì sao, ta có điểm nào không xứng với Ngọc Nhi.
Cổ Viêm tiếp tục quát.
Thể chất: người bình thường.
Tu vi: quát thấp kém không xác định được cảnh giới.
Huyết mạch: không.
Thiên phú: không.
Tóm lại một kẻ vô tích sự như ngươi làm sao có thể cùng với một nữ nhân cấp chí tôn ở bên nhau được, làm sao có thể?
Hắc thư nghĩ mãi không ra được than một hơi dài lắc đầu tự hỏi.
Biết ta thiên phú kém như vậy rồi, sao không ra ngoài kia tìm đám thiên tài trời sinh thiên phú có sẵn còn đến tìm ta làm cái gì?
Cổ Viêm hỏi lại.
Ngươi hỏi chuyện này sao, có lẽ chính vì sự khác thường trong mối quan hệ giữa ngươi và người yêu ngươi nên ta mới quyết định chọn ngươi làm người kế nhiệm đời tiếp theo của Dâm Đạo.
Cả đời ta theo chủ nhân bao lâu nay chưa gặp được trường hợp nào đặc biệt như các ngươi, ta chưa thấy ai giống như ngươi một người bình thường lại có thể chinh phục được cả trái tim và thể xác của một chí tôn thánh nhân như ngươi.
Nếu không phải ta vô tình nghe được âm thanh rên rỉ hai ngươi hành động cùng nhau với nhau tại bồn tắm kia đã đánh thức ta trong giấc ngủ vạn năm, ta cũng không dám tin trên thế gian có một mối tình kỳ lạ giống như các ngươi.
Theo ta nghĩ đây chính là cái duyên mà chủ nhân Dâm Đạo đời trước ban cho chúng ta, nên từ nay ta sẽ phò trợ ngươi giúp ngươi trở thành Dâm Đạo đời tiếp theo, ha ha.
Hắc thư bật cười.
Giúp ta trở thành Thiên Đạo sao?
Bằng cách nào mới được.
Cổ Viêm hiếu kỳ hỏi.
Hắc thư Tiểu Dâm Đạo nghe hắn nói khẽ cười sau đó mở từng trang sách của mình ra.
Tại trang đầu tiên là một danh sách dài bỏ trống tên bên cạnh là các cảnh giới từ cao cho tới thấp.
Những cái tên bỏ trống chính là những cái tên nữ nhân ngươi phải chinh phục tương ứng với cảnh giới của họ khi ngươi chinh phục được họ tên của họ sẽ được ghi lại trong hắc thư, nó giống như chinh phục các nấc thang, nấc thang càng cao ngươi sẽ đạt được tu vi ngày càng cao.
Cuối cùng nấc thang của cảnh giới thiên tôn, đợi khi ngươi đạt được đến cảnh giới này lúc đó ta sẽ chỉ cho ngươi cách để tiến nhập vào cảnh giới thiên đạo.
Tiểu Dâm Đạo giải thích.
Thần giới phân chia cảnh giới: thần nhân, thần tướng, thần vương, thần đế, tổ thần thiên tôn, ngụy thiên đạo, thiên đạo.
Trên thần giới có tới tám đại cảnh giới kết hợp với thiên giới và Phục Long đại lục nơi ta đang sống còn rất nhiều cảnh giới lớn nhỏ khác nhau.
Không phải ngươi muốn ta chinh phục hết tất cả nữ nhân của các đại cảnh giới đó chứ.
Cổ Viêm giật mình hỏi lại.
Tất nhiên là vậy rồi, chỉ cần ngươi chinh phục phá trinh được nữ nhân cảnh giới đó ngươi sẽ được ta ban thưởng không những được tăng tu vi thần tốc mà còn có thêm những món bảo vật vô cùng lợi hại.
Nghe tiểu Dâm Đạo nói Cổ Viêm bắt đầu suy nghĩ thận trọng, sư mê hoặc này thật không phải tầm thường nếu là người khác sợ rằng không kiềm chế nổi mà gật đầu đồng ý luôn.
Sao vậy đừng nói với ta ngươi lại ngu ngốc bỏ qua cơ hội này đấy, thử nghĩ xem trên đời này con có thứ công pháp nào lợi hại như Dâm Đạo Tà Thần Quyết của chủ nhân ta không.
Vừa được học cách chinh phục nữ nhân vừa được tăng tiến tu vi không cần phải suy nghĩ vắt óc, phí công tốn sức đi săn mấy cái truyền thừa để tăng tiến tu vi cho mệt.
Với người khác tu đạo chính là nghịch thiên cái gì mà phải nghịch thiên mới tu được đại đạo, tất cả toàn là những lời nói của những kẻ ngu dốt yếu kém, mà yếu kém thì luôn tìm cách đổ lỗi cho ông trời, đổ lỗi cho số phận của mình, rồi lại lấy lý do đó để bước vào con đường rèn luyện khổ cực.
Nhưng Dâm Đạo Tà Thần Quyết ta thì khác, có sự giúp đỡ của ta còn đường phía trước của ngươi chỉ có thuận thiên, gặp chuyện gì cũng sẽ thuận lợi muốn có bảo vật thần vật, ta đều có thể giúp ngươi, muốn có truyền thừa siêu cấp ta cũng có thể giúp ngươi chỉ cần có ta bên cạnh trên trời dưới đất ngươi muốn gì ta sẽ đáp ứng.
Tất cả mọi thứ công pháp tu vi của Dâm Đạo chủ nhân của ta, trước khi chết đều được ngài giữ lại trong hắc thư Tiểu Dâm Đạo ta, chỉ cần ngươi có thể chinh phục được một nấc thang mỹ nhân sẽ được hưởng phần thưởng chính là tu vi của chủ nhân ta cho ngươi sánh ngang với tu vi nữ nhân mà ngươi chinh phục, ngoài ra ở mỗi nấc thang ngươi sẽ được một phần quà đặc biệt vô cùng giá trị.
Bất kể ngươi có là người bình thường hay thiên tài ta đều có thể biến ngươi thành phi thường thành thiên đạo trong tương lai.
Tiểu Dâm Đạo thẳng thắng nói.
Có chuyện tốt như vậy sao, vừa được chơi gái vừa được tăng tiến tu vi nhưng ta không tin ngươi lại đối xử tốt với ta như vậy,
Cổ Viêm cười mỉa mai.
Ngươi nói vậy là có ý gì, tiểu Dâm Đạo ta nói đến khản cổ như thế rồi mà ngươi nghe vẫn không lọt tai.
Biết điều thì hãy mau quỳ xuống bái tiểu Dâm Đạo ta một tiếng sư phụ đi, đừng có ngồi đó mà làm mất thời gian quý báu của ta.
Tiểu Dâm Đạo cao giọng nói.
Trên thế gian này ngoại trừ phân chim và nước mưa từ trên trời rơi xuống, mọi thứ khác muốn có được đều phải trả một cái giá tương xứng.
Ngay cả ngươi cũng vậy, để ta nói thẳng luôn, những gì ngươi nói ta không thể tin được, nhất định sau những lợi ích ngươi đem lại cái giá phải trả cực đắt để có được.
Vì thế, ta từ chối, nếu ngươi muốn tìm Dâm Đạo gì đó đời tiếp theo, thì đi tìm người khác đi, Cổ Viêm ta không thích làm.
Ngươi!
Tiểu Dâm đạo nghe vậy trợn mắt tức giận.
Ngọc Nhi ở phía trong chăn nghe được những lời hắn nói, vội chạy ra khỏi giường đến bên hắn khẽ khuyên " Viêm ca, suy nghĩ lại đi, đây có lẽ là một cơ hội tốt để huynh có thể nhanh chóng đến được với thần giới."
Cổ Viêm nhìn thấy sắc mặt lo lắng của nàng không khỏi bật cười, khẽ vươn bàn tay lên xoa đầu nàng.
Thần giới có gì vui, không có muội ở bên cạnh thì ở lại thần giới hưởng thụ cuộc sống đằng đẵng có tác dụng gì.
Liệu làm thiên đạo có tốt đẹp nhưng mọi người tưởng tượng không?
Chỉ người trong cuộc mới có thể thấu rõ.
Còn riêng ta chỉ cần có muội là đủ rồi, thiên đạo gì đó ta không muốn làm cũng không hứng thú.
Làm người chưa tốt làm thiên đạo để làm gì.
Ha ha.