Chương 8: Nơi Ở Mới

Hành Trình Của Khải Huyền

Chương 8: Nơi Ở Mới

Đã ba ngày trôi qua, sau vụ chạm trán Nih trong khu rừng Apoc dặn dò những người khác hạn chế đi săn quá sâu trong khu rừng đó và cũng không được đi quá xa về phía nơi con Nih xuất hiện. Đồng thời Apoc cũng chỉ cho họ cách phơi khô và cất trữ thịt để có thể sử dụng lâu hơn.
Apoc tính toán một chút, thịt con Nih và mấy con thú mà lần trước họ săn được có lẽ sẽ đủ cầm cự khoảng hơn hai tuần, hắn dự định sẽ đổi nơi trú ẩn. Tuy sẽ rất khó khăn để tình một nơi ở gần nguồn nước và có nguồn sinh vật dồi dào như hiện tại nhưng nó đã không còn an toàn nữa rồi.
Một ngày trước Apoc có mò tới khu rừng để xem xét tình hình hắn phát hiện nhiều dấu chân của thú lạ và mấy cái xác thỏ bị xé nát không rõ hình hài khi đi sâu vào trong một chút.
Chúng nó sẽ tìm đến cái hang động của bọn họ sớm thôi, Apoc đoán lần này là một bầy – một bầy sói, những kẻ ăn xác, nhặt nhạnh lại đồ thừa của Nih, vả lại đã xuất hiện một con Nih rồi Apoc cá là ngoài kia sẽ còn những con khác, có thể còn có là một vài loài khác mạnh hơn cả Nih. Tụi sói đã mò tìm được gần tới bìa rừng rồi thì sớm hay muộn những kẻ khác cũng sẽ tìm ra cái hang động của họ thôi.
Apoc quay trở về hang động, tập trung mọi người lại để thông báo.
" – Dọn đồ... bỏ hang... tìm chỗ mới... nơi này... không an toàn nữa." – Tuy chỉ là mấy cụm từ rời rạc nhưng cũng đủ để những người khác hiểu.
Họ nhìn nhau, im lặng một lúc rồi đứng dậy bắt đầu thu dọn đồ, chuẩn bị đi tìm chỗ ẩn nấp khác.
Hiện tại những người này đã mặc định hắn chính là thủ lĩnh nên cũng không có ai phản đối hay có ý kiến gì khi hắn nói phải bỏ nơi trú ẩn khá tốt như thế này và đi tìm nơi khác.
Apoc thở phào, hắn chỉ sợ đám người này không nỡ bỏ một chỗ ở tốt như thế này để kiếm chỗ mới mà không chịu rời đi.
Đám người nhanh chóng thu dọn xong đồ đạc, họ bỏ hang động và bắt đầu đi tìm chỗ ở mới, Apoc dẫn đầu đoàn người đi về hướng ngược lại của khu rừng, họ lội qua những dòng sông cạn, đi qua nơi đất sỏi đá, cằn cỏi. Thời gian này, lương thực của nhóm người là số thịt khô và quả dại hái lượm được trên đường đi, đêm đến thì họ nhóm lửa và thay nhau gác đêm.
Apoc nhìn lên bầu trời đêm lấp lánh sao, hắn dự tính sẽ tìm đến vùng đồng bằng, rộng rãi một chút, có đất đai phì nhiêu, tiện cho việc trồng trọt mà nếu may mắn tìm được chỗ nằm gần suối hay hồ nước nhỏ thì càng tốt, vấn đề tiêu tưới cũng sẽ dễ dàng hơn. Nhưng dự tính là thế chứ thực tế thì phiền phức hơn nhiều, bọn họ đã đi hơn bốn ngày rồi mà vẫn chưa tìm được nơi thích hợp, cứ lang thang rồi ăn bờ ngủ bụi thế này cũng không hay chưa nói đến lương thực dự trữ cũng có hạn.
Apoc thở dài, may mắn là gần đây thời tiết cũng không đến nổi tệ, không có mưa bão. Dù sao thì nghĩ đến cái may mắn này cũng khiến tâm trạng hắn khác hơn, hắn không muốn có một tâm trạng tuột dốc hay suy nghĩ tiêu cực nào vào lúc này, điều đó chỉ khiến cho moi thứ tệ hơn. Apoc nhắm mắt lại, thả lỏng tinh thần và cơ thể đã căng thẳng hơn một tuần qua. Kể từ vụ con Nih thì hắn chưa đêm nào ngủ được chọn giấc, nhân lúc thay ca gác đêm hắn sẽ ngủ một chút để duy trì thể lực của mình.
Trời sáng, mọi người chia nhau ăn thịt và quả dại rồi lại lên đường đi tìm chổ ở mới.
Tuy giấc ngủ của Apoc không dài lắm nhưng nó thực sự giúp cho hắn rất nhiều. Trong môi trường sống luôn bị đe dọa tính mạng như thế này thì có được một giấc ngủ như đêm qua là đều hiếm hoi đối với Apoc từ khi hắn đến nơi này. Tinh thần và trí não của Apoc trở nên minh mẫn và nhạy bén hơn.
Mọi chuyện trở nên suôn sẻ, qua thêm hai ngày nữa, vào một buổi trưa thì rốt cuộc Aqoc cũng tìm được chỗ ở mới, đó là một vùng đất rộng lớn,nằm ở phía Nam của một dãy núi cao, có một con sông nhỏ chạy qua, thực vật sinh trưởng tốt.
" –... nơi ở mới." – Hắn nói với nhóm người.
" – Những cái hang... chúng đâu?" – Swaca nhìn xung quanh, đâu có nơi nào cho họ ở chứ.
Người nguyên thủy không có khái niệm nhà ở, nó xa lạ với họ. Apoc chợt nhớ ra.
" – Dựng nhà... dựng nơi ở."
Những người còn lại có vẻ ngờ vực về cái khái niệm " nhà" mà Apoc đề cập nhưng họ vẫn làm theo hướng dẫn của hắn. Apoc phân công nhiệm vụ, việc nặng như đốn cây, mài đá, đẽo gọt thì giao cho đám đàn ông khỏe mạnh, phụ nữ phụ trách thu lượm những cành lá to để lợp mái, củi để đốt và dây leo hoặc thực vật dạng mảnh, dài, dai giúp cho việc cố định nhà của bọn họ. Apoc cũng bắt đầu làm việc, hắn mang mấy viên đá to nhặt được ở trên đường và bắt đầu mài nhọn chúng trong lúc bọn đàn ông đốn và mang cây về, trước trời tối họ phải có chỗ trú trước đã. Công suất làm việc của người ở thời đại này rất nhanh, đám đàn ông đã nhanh chóng mang được cây về, dưới sự hướng dẫn của Apoc bọn họ nhanh chóng đã có thể làm theo, thậm chí là tốt hơn thế, khung nhà được hoàn thành, mấy người phụ nữ cũng kịp lúc mang lá và mấy vỏ được tuốt mỏng dài từ cây nào đó hắn cũng không rõ, hắn chỉ bọn họ làm phần mái nhà và cố định chúng bằng cách dùng vỏ cây tuốt mỏng dài kia buộc lại sau đó là phủ lá lợp mái, căn nhà đã hoàn thành tuy còn thô sơ và chưa được chắn chắn lắm nhưng đủ để trú ẩn qua vài ngày, sau đó hắn sẽ thử đi xung quanh tìm đất sét thử xem, có khi sẽ nhanh chóng đun được gạch, gia cố cho căn nhà.
Đêm đến, bọn họ ăn thịt khô lót và trái dạ lót bụng, vẫn như mọi khi Apoc nhóm lửa chia ra thay nhau canh gác.
Sau khi ngã lưng xuống, hắn bắt đầu suy nghĩ về một vấn đề làm hắn đăm chiêu suốt một thời gian dài. Cơ thể của hắn đang có chuyện xảy ra.