Chương 24: Chạy Trốn

Chúa Tể Hải Dương

Chương 24: Chạy Trốn

Chương 24: Chạy Trốn


Vô Hải vung ra Đinh Ba, đánh về phía của đống dây leo lao về cậu đầu tiên. Thế mà đám dây leo thấy lại chỉ bị đánh bay ra chứ không hồ bị chặt đứt.

"Dai quá!" Vô Hải nghĩ thầm trong lòng rồi nhảy ra sau, tránh một phát đâm của lũ dây leo rồi nắm chặt đinh ba, dồn sức chém nát mấy cái dây leo vừa đâm xuống rồi lùi lại.

Tiếp tục có thêm vài chục cái dây leo cùng lúc lao lên, Vô Hải ngưng tụ bốn quả cầu nước đánh cùng lúc bảy cái dây leo khác nhau rồi nhảy đằng sau.

Một sợi dây leo có ý đồ đánh vào chân của Vô Hải thì lập tức bị Xúc Tua đánh nát ra thánh từng mảnh.

Xúc quấn vòng quanh ngực của Vô Hải bảo vệ cậu phải mấy sợi dây leo đang lao lên để đâm vào tim cậu. Vô Hải vung Đinh Ba, chặt bay đống dây leo ấy rồi lại tạo ra bốn quả cầu nước, thổi tung đám dây leo đó đi.

Bổng dưng đám dây leo còn lao ngừng ở không trung, sau đó chúng quấn lại với nhau, như hợp lại thành một thể tao nên một cái mũi khoan được tạo ra từ dây leo rồi đâm thẳng về phía Vô Hải.

Vô Hải vội vàng nâng Đinh Ba lên rồi cùng với hai cái xúc tua hai bên chặn đứng cái mũi khoan đấy lại.

"Kuh...!!!" Vô Hải nghiến răng, liên tiếp bị mũo khoản đẩy lùi về phía sau.

Rầm! Dây leo đẩy Vô Hải đụng thẳng vào gốc cây đămg sau khiến cơ thể cậu chấn động mạnh. Cơn đau từ sau lưng vọng đến nhưng Vô Hải vẫn cắn răng cố gắng chịu đựng mà chống đỡ.

Crắck! Đinh Ba của Vô Hải bắt đầu chịu không được mà ra.

Sau đấy Vô Hải bổng dưng nghiêng sang một bên khiến cái mũi khoan mất đã lao thẳng vào gốc cây xoắn nát gốc cây đấy ra.

"Gaaaahhh!!!" Vô Hải cùng với hai xúc tua nước, nắm chắt lấy Đinh Ba, sau đấy dồn lực thật mạnh. Chém thẳng về phía đống dây leo.

Rầm!!! Với sự trợ lực của Xúc Tua, Cú chém ấy mạnh mẽ đến mức chặt đứt hàng chục sợi dây leo tạo thành mũi khoan, sao đấy còn đập một phát thật mạnh xuống đất, khiến mặt đứt nứt vỡ, đất đá trồi lên, tao ra một cái vứt nứt to tổ bố trên bên trên.

Rắc Keng!! Đinh Ba trên tay Vô Hải bị nát ra làm đôi, rồi rơi vỡ xuống mặt đất. Chúng sẽ không hóa thành nước trừ khi nửa tiếng trôi qua.

Vô Hải vội vàng chạy vào trong rừng, không có Đinh Ba sẽ cuộc chiến của Vô Hải trở nên khó khăn không đỡ nổi, vậy nên lợi dũng khoảng thời gia khi đám dây leo khác chưa tới, Vô Hải liền quay đầu ngay lập tức chạy đi.

Đám dây leo đã đuổi kịp Vô Hải, hai cái xúc tua sau lưng Vô Hải liên tục đánh nát những cái dây leo đuổi đến và có ý định tấn công. Vô Hải luồn lách trong rừng rậm, liên tục di chuyền trái phải khiến đám dây leo không đâm vào được người cậu mà bị Vô Hải dụ cho đâm xuyên qua những khúc cây ở sau lưng Vô Hải.

Hai sơi dây leo lao lên bị Vô Hải dùng đạn nước bắn bay tất cả. Bổng dưng khi cái dây leo thứ ba lao đến, Vô Hải định nâng tay lên dùng đạn nước thì cậu nhận ra một vấn đề nghiêm trọng.

"Hết nước rồi!!"

Phải, sau một hồi dùng quá nhiều đạn nước nên nước ở trong không gian của Hài Kỳ đã hết sạch, Vô Hải thấy vậy thì vội nghiêng người tránh sang một bên vội né, thế nhưng lúc này thì đã không kip rồi.

Cái dây leo nhọn hoắc nọ lao đến, đâm thẳng xuyên qua đùi Vô Hải cơn đau điên rồ khiến cậu đau đớn kêu lên.

"Gaahhh!!"

May thay vì cậu đã nghiêng người né qua nên phát đấy đã chỉ trúng đùi thay vì bụng hay tim. Vô Hải cắn răng, rút dây leo ra khỏi đùi mình.

Dây leo bị rút ra mang theo cả đống nqu tươi chảy ra ngoài, ta có thể thấy rõ một cái lỗ thịt to tròn ứa đamg liên tục ứa máu của Vô Hải, thẫm chí còn rõ được cả xương của cậu nữa là đằng khác.

Mặt Vô Hải nhăn nhó lại, cậu cố gắng chịu đựng. Cơ thể Vô Hải dần ngã xuống do bị thương, vô số xúc tua thừa dịp lao đến.

Một trong hai cái xúc sau lưng của Vô Hải tua nhanh chóng cuốn quanh vào chân cậu sau đấy thay cậu điều khiển cái chân phải đã bị đâm thủng này đạp mạnh xuống đất ngăn cậu không ngã xuống mà nhanh chóng đứng dậy chạy tiếp.

Những trong khoảnh khắc Vô Hải gần té xuống mặt đất kia, đám dây leo đã lao về phía cậu, cái Xúc Tua còn lại của Vô Hải lập tức cuộn lại để bảo vệ đằng sau của Vô Hải.

Đám Dây Leo lao lên, đâm vào Xúc Tua của Vô Hải thì bị chặn lại. Vô Hải bứt tốc lao thẳng về phía trước. Xúc tua bảo vệ sao lưng cậu cũng bị đâm nát mà hóa thánh nước rồi rơi xuống.

Vô Hải liền lập tức dùng chỗ nước đấy hóa nó thành mấy bốn quả đạn nước rồi bắn chúng về đống xúc tua bay gần Vô Hải nhất đánh rụng chúng nó xuống đất.

Đám xúc tua tiếp lao lên, khi một trogn số chúng gần tiếp cận được Vô Hải thì.

Đoàng! Một viên đạn ra đánh rụng nó. Vô Hải đã rutơ khẩu súng mà Chí Duy đưa cho rồi bắt đầu liên tục bắn nát đám chung nó.

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Trời quá tối mà Vô Hải còn đang di chuyển với tốc độ cao và đám dây leo thì còn đang ở sau lưng cậu hơn nữa đây còn là rừng rậm khiến Vô Hải ba phát mới dính một lần.

Tuy nhiên may mà đồng dây leo khá to, gần bằng cổ tay người hơn nữa chúng cũng ở gần, chứ không thì không trúng phát nào mới là tỷ lệ đúng dành cho Vô Hải.

Bổng dưng, lớp mây đen trên bầu trời tản ra, bầu trời lấp lành ánh sao hiện lên, mặt trăng tròn chói lọi chiếu xuống thứ áng sáng bạc tuyệt đẹp của mình, đâm xuyên qua những hàng cây mà chiếu xuống.

Tuy rắng ánh sáng đã bị những gốc cây cao chặn lai, cơ nhưng mà nhiêu đấy cũng đủ để Vô Hải thông qua mấy cái bóng đang chuyển động đấy để bắn nát chúng nó rồi.

Vô Hải liên tục bóp cò súng, liên tục bắn nát tất cả dây leo. Đôi lúc có vài phát trượt vào gốc câu hoặc hụt về phía bên cạnh chúng nó.

Vô Hải liên tục xả đạn không ngừng. Nhưng rất nhanh đã hết đạn, Vô Hải ném khẩu súng vào một sỡi dây leo rồi chay tiếp.

Ngay lúc này, một sợi dây leo lao ra. Vô Hải nhảy lên, Xúc Tua đang bám vào chân cậu ăn ý vụt ra đánh nát nó.

Sau đấy Vô Hải ngã xuống mặt đất. Xúc Tua bám vào chân cẫu rồi chạy tiếp.

Tất cả xúc tua đồng loạt lao thẳng về phía Vô Hải. Vô Hải đạp mạnh xuống rồi nhảy lên cao trông cậu như đang với tới mặt trăng, cậu phi ra khỏi khu rừng rồi ngã trên bãi cát, đám dây leo không ngừng lao lên đâm vào.

Xúc Tua chân Vô Hải buông chân câu ra rội chặn toàn bộ chỗ xúc tua đấy lại.

Vô Hải dùng chân trái tiếp tục nhảy về phía trước.

Rắc! Vô Hải ngã mặt đất sau khi sắp với tới biển, chấn động mạnh kiểu ngã tồi tệ đã khiến chân trái của Vô Hải gãy luôn tại chỗ.

Đám dây leo, số lượng nhiều tới hàng chục, hàng trăm, cái nào cũng sắc bém, rắn chắc và nhọn hoặc cùng lúc lao về phía Vô Hải. Bổng dưng hình săm của Vô Hải phát sáng lên, một cái xúc tua dài tới hai mét lao ra khỏi mặt biển, túm lấy tay rồi ném thẳng cậu ra ngoài biển.

Hải Kỳ lao ra khỏi cơ thể của Vô Hải rồi lao thẳng xuống mặt biển, chuẩn xác đỡ lấy Vô Hải rồi kéo theo cậu bơi ra ngoài biển khơi. Hình săm trên người Vô Hải biến mất, đám dây leo ở trên bờ dường như không thể đi tiếp được nữa mà dừng lại ở ngay trên bờ biển, sau đấy tản ra bắt đầu chạy đi giết các loài động vật khác.

Cứ như vậy Vô Hải bị Hải Kỳ lôi đi ra ngoài biển khơi, đi thẳng về phía trước.