Chương 5: Thí Nghiệm Thuốc Thử

Hắc Ảnh Thần Hoàng

Chương 5: Thí Nghiệm Thuốc Thử

Sáng sớm, Duy Phong còn đang ngủ thì cảm thấy trên người của mình bị cái gì đó nặng mà đè mình, vô cùng khó thở làm cho Duy Phong không thể không tỉnh được.

Mắt mở ra thì thấy không phải cái chăn mềm nữa mà một cô bé mang cái áo sơ mi trắng của mình trên người, Duy Phong đột nhiên tỉnh lại cũng làm cho Thương Nhi tỉnh theo luôn.

"Chào buổi sáng" trên khuôn mặt của cô vẫn còn nét mệt mỏi không thoải mái. Cô từ từ xuống giường và đi vào nhà tắm để tắm rửa với vệ sinh sáng sớm.

Lúc sau, Thương Nhi ra thì thấy trên tay của Duy Phong cầm ra một tờ giấy đen, Duy Phong cười nham hiểm nói: "Đây là hợp đồng làm việc, em chỉ cần phải chăm sóc mẹ anh trong một tháng thì sẽ có lương và sẽ được tự do."

"Chỉ cần tránh giáo hội trong vòng một tháng thôi thì có khó khăn gì em cũng sẽ chịu, mà anh không sợ Giáo Đình sẽ không truy sát anh hả?"

"Đừng có nghĩ một tháng, cả năm có khi còn không ai giết đến đây được nữa" Duy Phong cười

"Khoác lác" Thương Nhi nổi giận, trong lòng thầm nghĩ không thể tin tưởng tên này

Một thời gian sau khi cậu giải thích với mẹ về Thương Nhi, mẹ cậu không có nói gì cả chỉ mỉm cười về phía cậu với đôi mắt bạch sắc.

Sau khi Duy Phong đi khỏi nhà, thì con chim yến vàng của nhà Duy Phong bay lên vai của Ngọc Bạch, cô nhìn về phía của Thương Nhi rồi ném cho cô một cái mặt dây chuyền.

Thương Nhi cầm trên tay mặt dây chuyền, trên dây chuyền có hình thánh giá đột nhiên tỏa ra ánh sáng, Thương Nhi thì giật mình nói: "Điều này là thế nào vậy".
"Thánh binh trượng, đã nhận được chủ rồi" Trần Bạch Ngọc mỉm cười nhìn vào cô và nói lần nữa: "Từ lần này con sẽ làm người thừa kế của Giáo Hội và của ta, nhưng trước hết đừng có nói điều này với Duy Phong nha."

Trên người của Trần Ngọc Bạch tỏa ra hào quang chói mắt, giọng nói ôn nhu:
"Tên của ta chính Liss Goddeness, thánh nữ đời thứ 21 của Giáo Hội, xin Thần Ánh Sáng hãy để con dẫn dắt đứa trẻ này đi trên con đường ánh sáng".

Ánh hào quang vừa biến mất trên người của Trần Bạch Ngọc thay đổi hoàn toàn mái tóc trở thành màu vàng, chỉ có đôi mắt là vẫn là ánh bạc.

Thấy vậy Thương Nhi càng lúng túng, không biết nói điều gì: "Dì là Thánh Nữ mất tích của Giáo Hội phải không? Ông ngoại có biết con ở ngay đây không?"

"Nếu ta đoán không sai thì con trốn Giáo Hội chỉ vì tránh sự tranh chấp của thế lực trong Giáo Hội phải không?" Trần Bạch Ngọc cười nói

"Sao dì biết hay vậy, dì cái gì trong Giáo Hội cũng biết hả? sao dì phải trốn đi vậy, mẹ con rất nhớ dì lắm đó" Trần Bạch ngọc nhìn vào Thương Nhi cười mà trên mặt của cô bé đã tràn đầy nước mắt.

"Ta biết chỉ vì sự ích kỉ của ta, mà mẹ con mới phải gánh chịu thay những khó khăn đó, cả đời này ta không thể giúp mẹ con nhưng con thì khác, ta có thể chỉ dạy cho con những kiến thức về phép thuật quang minh, và những bí mật trên Thánh Binh Trượng. Ta hỏi con lần nữa, con có muốn người phụ nữ ích kỉ này trở thành sư phụ mình không?"

"Con đồng ý" Thương Nhi trên mặt tràn đầy ánh mắt nhảy vào trong lòng của Bạch Ngọc mà khóc òa lên.

"Trước hết con hãy nín khóc đi, và tuyệt đối không bao giờ nói đến việc này với Duy Phong, nếu không thì con sẽ bị trừng phạt đó" Trần Bạch Ngọc trên khuôn mặt nở nụ cười hiền hậu mà giỗ Thương Nhi đang khóc.
----
Trên đường đến viện nghiên cứu, Duy Phong trên người mang áo blouse bỗng nhiên rẽ vào trong công viên, trong công viên có một bóng người đang ngồi ăn đồ ăn sáng, trên ánh mắt thì chăm chú nhìn vào những cô gái đang chạy bộ.

Thấy vậy Duy Phong kêu gọi Minh Hùng đang ngồi nhìn gái: "Sáng sớm tinh mơ mà chỉ ngồi ngắm gái thôi hả"

Nghe xong thì Minh Hùng nghẹt cổ, ho vài cái thì nói: "Mới sáng sớm mà ngắm gái chưa đã thì bị phá? Ta tìm được tên nói xấu đó sẽ móc ruột của hắn ra"
"Hahaha, nói giỡn vậy mà mày vẫn khai thật ra" Nghe phát Duy Phong ôm bụng cười lớn ra

"Lẽ ra phải nghĩ ra tên này mới dám đi phá đám mình chứ" Minh Hùng lấy tay đập vào mặt mình không ngờ Duy Phong lại là người đi phá buổi sáng bình yên.
"Đi đến Viện nghiên cứu không" Duy Phong hỏi Minh Hùng. Rồi đi đến Viện nghiên cứu.

"Không ngờ là cậu được làm ở Viện nghiên cứu mới nổi tiếng này đó, chắc chỉ là thuộc hạng tép riu trong đó thôi" Minh Hùng ngạc nhiên khi đến viện nghiên cứu, viện nghiên cứu mới gần đây cho ra những sản phẩm rất tốt khiến cho mọi quốc gia phải có được.

"Đừng có nhìn vậy mà đã suy đoán những việc tầm thường" Duy Phong rất tự nhiên mà trả lời, hướng về phía đại sảng mà đến.
----
Quầy lễ tân, thủ quỹ thấy Duy Phong thì cười một tiếng mà nói: "Viện Trưởng đại nhân đã đến"

Biểu lộ trên khuôn mặt của Minh Hùng rất là phong phú Mặt chữ A mồm chữ O, khi nghe người thủ quỹ đó nói Duy Phong là Viện Trưởng, không ngờ Vị viện trưởng mới nổi lên lại là Duy Phong.

Duy Phong thấy vậy thì kêu Minh Hùng vào phòng làm việc của mình mà nói chuyện. Ngồi ngay trên ghế sopha mà Hùng vẫn còn ngạc nhiên, lúc sau hỏi những việc này

Duy Phong cũng chỉ nói hết những việc xảy ra vào vài ngày trước, nghe xong Hùng hồn bay phát tán khi biết được rằng chỉ với một lần làm việc thực tập mà đã được lên làm Viện trưởng, cảm giác rất là đắng lòng khi biết là mình kém xa Duy Phong về nhiều mặt.

"Nếu thích thì cậu cũng sẽ được làm việc ở đây, làm bảo vệ ở đây lương cũng gấp 3, 4 lần mấy chỗ khác đó, đỡ phải đi làm mệt nhọc với những đồng lương mệt nhọc đó, vừa có thể giúp gia đình với giúp em cậu có tương lai tốt hơn đó. Không chỉ vậy, tương lai công ty này sẽ còn phát triển hơn nữa" Lời đề nghị của Duy Phong có tính thuyết phục cao làm cho Hùng không thể từ chối được.

Nếu Minh Hùng mà nói lên thân phận bí mật của mình là S chuẩn tướng cấp 1 của Ám Huyền Đại Đế Quốc, thì xem có muốn kêu người khác vào làm bảo vệ nữa không.

"Nếu được thì đi theo tớ đến đây" Duy Phong từ từ đi tới phòng thí nghiệm, rồi cầm trên tay một loại thuốc thử nghiệm mới rồi quăng về phía Hùng. Rồi nói ra tên thuốc: "Loại thuốc này dùng để tăng cường sức khỏe của người uống, dùng nhiều có khả năng cao sẽ được có dị năng"

Hùng cầm trên tay bịch thuốc, trong đó ghi rằng thuốc thử nghiệm hoàn chỉnh, có thể trị bệnh và thay đổi đi gen trong cơ thể con người.

Nghe vậy, Hùng nghe vậy thì sốc khi biết được công dụng của loại thuốc này, phải biết rằng Duy Phong là người bạn tốt của hắn và chưa bao giờ lừa dối mình, lúc sau Minh Hùng nuốt viên thuốc vào.

Lúc đầu cơ thể không cảm nhận sự thay đổi gì cả, lúc sau khi thuốc ngâm dần trong cơ thể thì trên người của Hùng tỏa ra luồng khí nóng, một người được huấn luyện để chịu mọi nổi đau trên cơ thể như Hùng cũng không thể chịu được nổi đau, tiếng hét thê thảm đó phải mất hơn 1 tiếng mới có thể hết đi.

"Không ngờ cậu lại có thể thành công có được dị năng chỉ với một lần dùng thuốc thôi đó" Duy Phong thấy vậy thì cười vỗ tay về phía Minh Hùng, thấy vậy Minh Hùng cũng cảm thấy cơ thể của mình nhẹ ra và nhanh hơn một chút.

"Cậu muốn thử nghiệm khả năng của cậu không? Nếu vậy thì hãy đến chỗ huấn luyện cơ thể một lúc" Duy Phong muốn thấy khả năng Hùng một tí nên đã kêu cậu vào trong phòng huấn luyện.
----
Phòng huấn luyện là nơi mà Duy Phong phải mất cả ngày để chế tạo ra nhằm mục đích để có thể huấn luyện những dị năng giả trong tương lai và để cố gắng nâng cấp lên thành một căn cứ tạm thời vào lúc Tận Thế.

Trong căn phòng này là những máy móc do Duy Phong lấy tiền thưởng của giải đấu tử thần mà chế tạo ra. Bằng vào kiến thức của mình kiếp trước, hắn đã chế tạo ra những công nghệ tiên tiến mà phải trong tương lai Tận thế mới có thể làm được.

Cánh cửa mở ra thì có một hình ảnh 3D hiện ra, đó là AI Dorothy mà Duy Phong đã tạo ra, hắn ra lệnh: "Mô phỏng Chiến trường tận thế"

Không gian xung quanh đó thay đổi thành những phế tích của thời đại mới bị phá hủy, trong đó hiện lên những loài thú đáng sợ, zombie,... Không gian này được mô phỏng dựa theo những kí ức về kiếp trước của hắn.

Minh Hùng thấy cảnh tượng này cũng rất ngạc nhiên khi thấy, Duy phong thấy vậy thì đá Hùng xuống dưới. Phải biết không gian trong này có thể thay đổi nên đừng tưởng chỉ té bình thường thôi, cơ thể của Hùng rớt từ trên cao của tầng thứ 10, mang đến nỗi đau đến cơ thể Minh Hùng.

Cảm nhận cơn đau thì Minh Hùng cũng không tin là thật, biết là thật thì Hùng mắng Duy Phong một trận: "Không gian này chân thật quá, đậu xanh rau má mày Phong"

Thấy điều kì lạ là mình rơi xuống từ trên tầng thứ 10 thì mình không có gãy xương hay bất tỉnh gì cả chỉ cảm thấy đau nhức trên cơ thể một tí thôi.

Trong lúc đó những con quái vật thì bao vây Hùng từ lúc nào mà không biết, tưởng rằng những quái vật này vô dụng thì tụi nó tất công đến Minh Hùng.

Những móng vuốt của chúng mới chạm đến Minh Hùng thì cảm nhận được nỗi đau không chịu nỗi, thấy không hợp lý thì Minh Hùng đã né đòn tất đòn tấn công của quái vật. Cơ thể của nó vô cùng khỏe nên cậu chỉ có thể dựa vào chính sức mạnh cơ thể để đối chọi lại những con quái vật đó, mặc dù cơ thể đã được cường hóa lên không ít nhưng sức lực của cậu không thể đối chiến với toàn bộ quái vật. Da thịt tụi nó quá dày nên cậu không thể nhất kích tất sát, với những súng đạn của đế quốc cũng không thể phá vỡ được cả lớp da của tụi nó

Minh Hùng đã cố gắng trốn trong nhà, cố gắng tìm đến những thứ tùy thân để đối chiến với nó, chỉ thấy trên tường nhà có những dao nhỏ nhưng bằng vào kĩ thuật của làm bẫy của mình mà cậu đã thành công làm một cái bẫy thô sơ, Hùng đã cố gắng dụ những con quái vật này rồi giăng bẫy tụi nó vào trong, mặc dù nghĩ rằng dễ dàng như vậy khó khăn nhưng cậu đã quá khinh thường trí thông minh của quái vật, phải mất nguyên cả buổi sáng mới có thể diệt hết toàn bộ lũ quái vật đó,
Khi huấn luyện hoàn thành, Minh Hùng xuất hiện với bộ dạng vô cùng thê thảm, quần áo rách te tua.

Lần đầu tiên trên đời Minh Hùng cảm thấy chặt vặt như thế này, bản năng sống sót đúng là thứ giúp con người vượt lên những giới hạn mà con người không thể nào biết được. Những con quái vật này có khả năng đánh bại cả một đế quốc. Phải biết rằng là chưa đế quốc nào đã có thể chế tạo ra những thứ này

Thấy những màn đã xảy ra, Duy Phong đã chắc chắn cơ thể của Hùng ẩn chứa dị năng cường hóa cơ thể, không chỉ vậy trên cơ thể của Hùng còn ẩn tàng đi một tia dị năng không thể biết được hiện tại.

Một lúc sau, Minh Hùng quần áo trên cơ thể bị rách khi xong, Minh Hùng thầm than: "Công Nghệ Kĩ Thuật này chưa bao giờ xuất hiện trên toàn thế giới, với kĩ thuật này thì không ai có khả năng đánh bại được, không biết người chế tạo ra thứ này có ở đây không?"

"3 người, 2 người thì ở Minh Nhật Đế Quốc và 1 người còn lại ở đất nước Gia Trình" Duy Phong giơ 3 ngón tay mà nói với Minh Hùng.

"Sao có thể được, Minh Nhật Đại Đế Quốc sao có thể trợ giúp Á…. Đại Nam Việt Đế Quốc" Minh Hùng nói ngột ngùng làm cho Duy Phong rất nghi ngờ nhưng Duy Phong cũng không muốn nói về điều này.

Sau đó thoát khỏi căn phòng huấn luyện tàn khốc đó, Duy Phong biểu lộ trên mặt một tia u buồn, Hùng thấy vậy cũng xin ra nghi ngờ mà Duy Phong gặp chuyện gì mấy bữa nay mà thay đổi vô cùng.

Rồi Duy Phong cũng chỉ nói đúng một lời: "Hãy cố gắng mạnh lên rồi đến Minh Nhật Đại Đế Quốc mà cứu hai người đó".

"Họ bị làm sao vậy" Hùng có cảm giác thấy được vấn đề này nghiêm túc nên cũng không dài dòng mà hỏi.

"Nói chung phải cứu họ trước khi mà họ bị tẩy não hoàn toàn, họ lúc đó sẽ trở thành những vũ khí nguy hiểm cho mọi người" Duy Phong vẻ mặt nghiêm trọng mà nói với Hùng.

Ánh mắt của Minh Hùng tràn đầy sát cơ khi nghe những từ đó, điều đó ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyền lợi của những mạng sống trên đời, còn sử dụng họ như những vũ khí vô tri mà phá hủy thế giới những điều đó làm cho cậu không thể căm hận được.

"Khi nào phải đi giải cứu họ" Minh Hùng trên người tỏa ra sát khí ớn lạnh cho mọi người xung quanh phải sợ hãi, nhưng với Duy Phong chừng đó sát khí chưa thể để cho cậu phải sợ cả.

Phải biết rằng Duy Phong kiếp trước sát phạt ở trên Trái Đất với trên cả Thiên Giới không đến 10 tỷ thì cũng phải 8 tỷ mạng sống, còn trên Thần Giới thì trận chiến cuối cùng đã diệt sát hơn cả ¼ Thần Giới

"Cứ đợi kết thúc năm học đi rồi làm một chuyến đi Minh Nhật Đại Đế Quốc"
----
Không nói về Minh Nhật Đại Đế Quốc, Duy Phong chỉ giải thích cho Minh Hùng về Dị năng của cậu là loài cường hóa cơ thể, loại dị năng vô hạn lượng nhất có thể từ cấp F tiến hóa lên tới X cấp, đặc biệt là dị năng này không thể tu luyện dị năng lực điều này làm cho Minh Hùng chán nản tí.

Có điều Duy Phong đã che giấu là trên người của Minh Hùng còn một dị năng khác nữa, Duy Phong không thể nhìn thấy đó là loại dị năng nào cả, điều đó chứng minh là kiếp trước dị năng này không tồn tại.

Sau đó nói chuyện một hồi về dị năng của Minh Hùng và những thứ tốt để tăng cường khả năng của Hùng. Và chỉ cho cậu cách để huấn luyện mạnh hơn để cho tương lai cậu sẽ lợi hại hơn.

Chỉ có điều Duy Phong không biết là đắng cấp của Minh Hùng là cấp độ S chuẩn tướng quân nhất cấp được đáng giá bởi Ám Huyện Đại Đế Quốc trưởng lão, với dị năng nữa thì đẳng cấp lính đánh thuê của Đế Quốc sẽ ngày càng tăng mạnh lên trong tương lai.

Minh Hùng được giao nhiệm vụ là có một cuộc sống bình thường ở Đại Nam Việt Đế Quốc, thường thì có kì nghỉ dài thì sẽ phải trở về Ám Huyền Đại Đế Quốc để chấp hành nhiệm vụ nhưng trường hợp đặc biệt là phải ở lại làm nhiệm vụ trợ giúp tìm tung tích của hoàng tử.

Có điều mục tiêu mà Minh Hùng tìm kiếm lại gần ngay trước mắt của mình, sẽ thế nào người bạn thân của mình

Trên con đường chỉ còn đúng một mình Duy Phong, khi khởi động Chiến trường tận thế trên con mắt của hắn đã thấm lệ những giọt nước mắt khi nhìn vào Tận Thế. Những hình ảnh tràn đầy nỗi buồn của quá khứ lại tái hiện lại:

"Nhớ khi đó ta vô dụng, Tận Thế không thể bảo vệ tốt nàng. Người bạn đầu tiên trong tận thế thì mình lại không có khả năng cứu sống hắn khỏi Thung Lũng Hắc Ám, Là ta liên lụy Lam Lam mà nàng phải dính phải Song Anh Sinh Tử làm cho nàng chết cùng ta,…"

"Ta nhất quyết phải thay đổi định mệnh của thế giới này, biến nó còn hùng mạnh hơn cả Thần giới nữa, để không ai có thể xem thường hành tinh này"Duy Phong ánh mắt kiên định mà nói ra những lời này. Sương mù đen từ khi nào bao vây xung quanh lúc sau không còn ai đứng đó nữa. Những người xung quanh thấy vậy hoảng sợ lên khi thấy ma.

Duy Phong không biết những lời nói này đã thay đổi tương lai theo mình chiều hướng không thể tin được. Những điều này phải trong tương lai mới có thể biết được.