Chương 6: Sự thật về kẻ sát nhân

Hắc Ảnh Thần Hoàng

Chương 6: Sự thật về kẻ sát nhân

Khi giải đấu kết thúc sau 2 ngày.
Thiên Bắc Đại Đế Quốc, Phan gia, sáng sớm 7h

Phan gia là một gia tộc lâu đời của đế quốc, tồn tại từ khi lập nên đế quốc, là gia tộc có sức ảnh hưởng đến toàn bộ đế quốc, bằng vào kĩ thuật của mình mà khiến cho một bộ tộc trở thành Đại Đế Quốc khi chưa đầy 100 năm.

Trong tòa nhà của Phan gia, có một thiếu nữ xinh đẹp, tóc lam, trên khuôn mặt thể hiện sự băng lãnh vô cùng, ánh mắt không chứa một tia sự sống mà nhìn trầm vào từng người hầu mà nói:

"Các nước đế quốc khác rộng lớn như vậy mà tìm không ra người ấy hả, các ngươi hãy đi tìm lật tung mọi thông tin về thế giới ngầm mà tìm những thông tin về người đó đi".

Ánh mắt của Lam Lam khiến cho những người hầu vô cùng sợ hãi, chỉ vài ngày trước cô vẫn bình thường hiện tại cô thay đổi chóng mặt làm cho mọi người không thể không ngạc nhiên, trên mặt cô luôn mang vẻ lạnh lùng nhưng chỉ khi có ông nội thì mới vui vẻ lên.

Khi thấy ông nội xuất hiện, Lam Lam bỏ khuôn mặt lạnh lùng của mình xuống và nở nụ cười xinh đẹp động lòng người khác mà hỏi:

"Sức khỏe của ông thế nào rồi? Mọi chuyện của ông lúc đi làm thế nào?"

"Đúng là cháu gái ngoan của ông, mọi người trong gia đình đều rời khỏi ông, nhưng chỉ còn đứa cháu ngoan là ở lại đây với ông"

Ông nội của Lam Lam tên thiệt là Phan Tín Lâm, là người lãnh đạo tối cao của Thiên Bắc Đại Đế Quốc, mỗi ý định của ông là đều liên quan đến vận mệnh của toàn bộ Đế Quốc.

Ông nội cầm lên một tập tài liệu và một video về giải đấu tử thần, ông nói:

"Trong này có một người mà ông vô cùng thấy thú vị, hắn rất là mạnh đó, phải biết là ông cố tìm thông tin về người này lại không thành đó."

Lam Lam nghe vậy thì cầm lên video mà coi, coi xong cô không thể tin được những điều này mà nói:

"Người này giờ đang ở đâu"

Phan Tín Lâm nghe vậy cũng ngạc nhiên, rồi cũng trả lời cho Lam Lam: "Người này lai lịch thần bí, mọi thông tin của hắn đã bị người Ám Huyền Đại Đế Quốc nắm giữ"

Không gian xung quanh ngày càng đông lạnh, trên ánh mắt của Lam Lam trở thành màu lam, khuôn mặt biểu hiện lên sự tức giận tột độ:

"Ám Huyền Đại Đế Quốc cũng không thể ngăn ta tìm đến người ấy được, ông hãy giúp cháu đến Đồ Sát thành đi"

Thấy biểu lộ này chưa bao giờ có trên mặt của cháu gái mình, Phan Tín Lâm có thể chắc chắn người thanh niên thần bí đó có điều gì liên quan đến cháu gái mình, trên khuôn mặt đó thể hiện sự tức giận nhưng tràn đầy sự băng lãnh.

Không gian ngày càng thấp xuống khiến cho Phan Tín Lâm rất lo lắng cho cháu gái mình và càng thêm nghi ngờ là cháu gái mình bị làm sao mà thay đổi chóng mặt.

Sức mạnh của Lam Lam còn làm cho Phan Tín Lâm chịu được, ông là người lãnh đạo của Đế Quốc nên sức mạnh của ông khác xa so với người bình thường, đẳng cấp của ông là một trong 15 Đại Tướng cấp độ trên thế giới, với dị năng Băng cũng không thể chịu được trên dị năng của Lam Lam.

Phan Tín Lâm cũng chỉ không muốn làm Lam Lam tức giận, đành phải không cản cháu gái mình nên đã gửi nó đến Đồ Sát thành, rồi lập tức sai người bảo vệ sự an toàn của cháu mình.

----
Lúc tầm 11h trưa.
Đồ Sát thành, nằm ở cách 500km bên ngoài phía nam của Thiên Bắc Đại Đế Quốc.

Nơi đây tương truyền rằng có một kẻ giết người hàng loạt không ai biết đó là người như thế nào, nạn nhân của hắn đều là những người phụ nữ trẻ, hắn giết xong thì một phần của cơ thể nạn nhân sẽ bị lấy đi, những linh hồn của nạn nhân sẽ phải chịu sự dằn vặt của cái chết mà không thể siêu thoát.

Trên máy bay trực thăng của Phan gia đã đổ xuống dưới sân bay tư nhân của gia tộc, những người hầu ra sức chào đón cô chủ nhưng chưa kịp chào đón thì cô chủ đã biến mất tăm hơi mà không có ai biết gì cả, những người bảo vệ từ lúc nào đã bị làm bất tỉnh.

Khi biết tin cô chủ đã mất tích thì toàn bộ thế lực của Phan gia ở Đồ Sát thành đã huy động toàn bộ thành phố để truy tìm cô chủ.

Trong thành phố, lúc ánh dương đã buông xuống, với sự xuất hiện của một cô gái xinh đẹp với mái tóc lam tuyệt đẹp, mang trên mình bộ đồ màu lam vô cùng giản dị, đi tới đâu thì ai cũng phải liếc nhìn vẻ đẹp tuyệt đẹp ấy.

Cô gái ấy chính là Phan Lam Lam, biệt hiệu của kiếp trước là Hàn Băng, với dị năng đẳng cấp XXX Băng vô cùng nguy hiểm của cô mà có thể diệt sát toàn bộ thế giới bằng cách trở về kỉ băng hà, nhưng giờ cơ thể của cô chưa thể nắm vững được sức mạnh nên giảm đi chỉ còn cấp A đỉnh phong, nhưng kĩ thuật của cô vô cùng tinh thông. Nên lần này cô không lo lắng, về mục đích của cô chỉ đến đây để thấy được kẻ giết người hàng loạt

Trong một khu chợ, nếu mà nói Đại Nam Việt Đế Quốc là một ngôi nhà xinh đẹp được trang trí bởi những con người hạnh phúc, lạc quan yêu đời thì Thiên Bắc Đại Đế Quốc là ngôi nhà ma bỏ hoang hơn cả 100 năm với những linh hồn đói khát và những người vô hồn.

Lam Lam thấy vậy thì không thể mong rằng phải có ai khác ngoài mình ra mới có thể thay đổi được Đế Quốc, những Đế Quốc khác tồn tại chỉ vì người dân hạnh phúc mới mạnh mẽ lên còn trong khi Thiên Bắc Đại Đế Quốc thì tràn đầy chính quyền thối nát này lạm dụng chức quyền mà làm khổi người dân.

Ra khỏi khu chợ, Lam Lam hướng về phía khu nhà trọ của thành phố mà đến, càng đi thì không gian càng không còn một bóng dáng của ai nữa.

Từ lúc nào xung quanh con đường trở nên tăm tối, cô đã bị lạc bên trong con đường mù mịt sương khói đen và biến mất không ai biết gì.

Những sương khói đen này làm cho mọi người vô cùng sợ hãi, cô nhìn là biết ngay không đơn giản, nó vô hiệu hóa đi những máy móc xung quanh, những thứ khí này mà con người hít vào sẽ làm cho họ sinh ra nghẹt thở làm cho họ không thể cảm nhận được mình đã chết từ lúc nào, đặc biệt là những thứ này không ai có thể cảm nhận được sự xuất hiện của nó ngay tại đây.

Lam Lam biết đây là những thứ này chỉ có thể xuất hiện trên người của em ấy thôi, mặc dù không muốn sớm thế này mà tìm em ấy nhưng Lam Lam vẫn muốn phải tìm đến em ấy, để em ấy trợ giúp mình đi tìm Duy Phong đó.

Trong khi mà Lam Lam không để ý, sau lưng của cô đã xuất hiện lên bóng dáng của một bé gái tóc trắng, người của cô bị bao phủ bởi một lớp áo choàng đen, khuôn mặt của cô đã bị che đi một nửa nhưng lại không che dấu đi ánh mắt có chứa một nổi buồn sâu mà không ai có thể hiểu được.

Cô cầm trên tay 2 lưỡi dao, cố gắng nhanh gọn mà giết người đằng trước, lưỡi dao vừa mới chạm đến cổ của Lam Lam thì giọng nói nhỏ nhưng đủ để Lam Lam nghe thấy:

"Tui xin lỗi".

Những giọt nước mắt của cô bé tràn xuống, lưỡi dao đã cắt cổ họng của Lam Lam nhưng một lúc sau hình dáng của Lam Lam biến mất như sương khói, làm cho cô bé không thể tin được điều này.

Sau lưng của cô hiện lên bóng người khác đó là Lam Lam. Cô chỉ hỏi câu dứt khoát:

"Chị đã phát hiện ra thứ này từ khi nào?".

"Từ lúc mà khói đen đó đã có rồi, Emi" Lam Lam thẳng thắn mà trả lời với vẻ mặt bình tĩnh.

Có thể thấy được là câu trả lời của Lam Lam đã làm cho cô bé vô cùng sốc, không ai biết được tên thật của cô bé từ rất là lâu rồi. Không chỉ không rút dao đi mà trên người của cô còn tỏa ra sát khí nồng nàn hơn nữa.

Emi lao vào người với tốc độ vô cùng nhanh không thể thấy được bằng mắt thường mà tấn công Lam Lam nhưng tất cả đều chỉ là vô dụng vì trong không gian đó đều đã bị đóng băng dần.

Cảm thấy không hợp lí nên Emi đã cố gắng dùng những làn khói đen trợ giúp mình thoát khỏi khối băng này, nhưng mọi cố gắng đều vô dụng, không chỉ không phá được mà luồng khí này đã trực tiếp đóng băng tay chân của Emi.

Lam Lam chỉ biết được rằng dị năng của Emi không chỉ điều khiển màn đêm khói này mà còn có khả năng xem được khoảng khắc của sinh mệnh, những nạn nhân xấu số của em ấy lúc nào cũng là người thuộc tầng lớp thấp kém trong Đế Quốc không thể sống trên đời bao lâu nữa vì bệnh tật hoặc đói khát, nên em ấy lúc nào chỉ giúp họ thoát khỏi cuộc sống đầy bất hạnh này.

Những lưỡi dao của em ấy không bao giờ ẩn chứa những sát khí của con người mà lại chứa đến những tia ấm áp của cuộc sống, những nạn nhân bị giết bởi em sẽ không cảm nhận những nỗi đau vật vã nữa.

Còn những bộ phận bị nhiễm đi sự tà ác trên cơ thể họ chính là thứ khiến cho họ níu lấy cuộc sống không thể siêu thoát được nên em ấy luôn phá hủy đi bộ phận đó.

Gia đình của em ấy đã chết vì mắc phải căn bệnh lạ, linh hồn của họ đã phải chịu những nổi đau tàn khốc nhưng em ấy giúp đỡ cho linh hồn của họ để siêu thoát mà phải tự dằn vặt trên chính bản thân mình.

Không bao giờ muốn những ai khác phải chịu đến những nổi đau đó nữa mà đã chịu hết những nổi đau của sự tà ác vào trong người của chính mình, nếu có một điều ước thì em ấy muốn chính là trong cuộc sống này sẽ có lại một gia đình hiểu được, cảm thông em.

Trong khi Emi được cho là kẻ giết người trong bóng tối để thỏa mãn sở thích quái dị của bản thân, nhưng không ai ngờ rằng hình dạng thật của kẻ giết người lại là một cô bé đáng thương

Mọi người cho rằng nạn nhân đều là người đáng thương bị giết khi còn trẻ, khi không đề phòng, tất cả những tư liệu về họ đều bị làm giả để nhằm lừa đảo hết toàn bộ người dân do những quan chức của thành phố.

Một lúc sau thì băng trên tay chân của Emi đã được phá giải, nhưng vũ khí của cô đã bị Lam Lam tước đi.

"Sao chị lại không giải em đến cảnh vệ, nếu làm vậy thì tất cả mọi mạng sống có thể bị em giết sau này sẽ chết" Emi trên mặt nức nở khóc ra.

Lam Lam thấy vậy thì trên khuôn mặt không cầm được nước mắt, ôm chặt Emi mà nói:

"Chị biết là em không giết chị đâu, chị biết là sinh mạng của mình của mình cũng sẽ chết nhưng chị vẫn có thể cứu mình với chính bản thân em nữa, những sinh mạng đã rời khỏi nơi này chắc cũng sẽ vui lòng hơn nếu em không giết người nữa."

"Em hi sinh một phần của linh hồn để cho họ có thể không bao giờ chịu nổi đau một lần nữa, tốt nhất là đừng có hi sinh nữa mà hãy thay đổi toàn bộ Đế Quốc với chị"

Linh hồn của Emi cứ mỗi khi giết người thì em ấy sẽ dùng một phần nhỏ đó để giúp linh hồn đó được siêu thoát, còn mình thì sẽ chịu thay nổi đau thay thế họ.

Cứ mỗi lần khi linh hồn của Emi sẽ bị tổn thương nghiêm trọng, sẽ gây bất lợi lên cơ thể với tinh thần của chính mình, Emi nếu xét tuổi thật thì năm nay đã phải 14 tuổi nhưng cơ thể thì như một đứa 8 tuổi.

Khuôn mặt của Emi tràn nước mắt như thủy triều dâng lên, từ khi gia đình đã mất đến nay chưa có bao giờ có người hiểu được cô, cô đã phải sống cô đơn, không ai quan tâm, không một ai để ý trên cõi đời này.

Bây giờ Emi đã được gặp một người có thể cảm thông cô về những điều mà cô đã từng trải, ngay tại đây cô cố gắng khóc cho trôi đi hết toàn những nổi buồn trong quá khứ.

Lam Lam biết là chỉ vì Đế Quốc thối nát này đã khiến cho biết bao nhiêu đứa trẻ mất đi mái ấm của gia đình, đặc biệt là Emi tâm hồn của em ấy bị ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng về việc giết người, Lam Lam từ lúc này đã quyết tâm mà thay đổi Đế Quốc để cho tất cả mọi người được hạnh phúc.

Lam Lam đứng dậy đưa tay về phía Emi, Emi ấy nắm chặt bàn tay ấm áp ấy, không buông ra như không muốn phải cô đơn lần nữa, Lam Lam dẫn Emi bước ra khỏi làn khói đen rồi từ từ biến mất.

Kể từ khi đó truyền thuyết của tên sát nhân hàng loạt đã biến mất vĩnh viễn, với sự xuất hiện của Lam Lam với Emi mà khiến cho Thiên Bắc Đại Đế Quốc lại lật tung sóng gió mà bắt đầu thay đổi trở thành Đế Quốc hùng mạnh, tốt đẹp hơn.