Chương 4: Tiểu chiến

Hắc Ảnh Thần Hoàng

Chương 4: Tiểu chiến

Sau Giải Đấu Tử Thần, danh tiếng của Hắc ảnh ngày càng được mọi người biết đến trong thế giới ngầm, lấy một mình võ kĩ của mình mà diệt sát hơn 42 người cùng lúc, xuất chiến trong vòng 3 lượt áp đảo mọi đối thủ, những kẻ còn sống thì bị hắn lưu lại bóng ma mà hoảng sợ cả đời còn lại

Thời gian sau hai ngày trôi qua, Duy Phong không ít sinh hoạt thay đổi, ngoại trừ đi làm công tác thực tập thí nghiệm ra hắn không còn tham gia giải đấu của thế giới ngầm nữa, bởi vì danh tiếng của hắn vô cùng đáng sợ, một mình dùng tay không mà đánh bại 42 người một lần, nên không ai dám đi khiêu chiến điều này làm hắn vô cùng nản lòng.

Với tiền thưởng từ giải đấu, cậu đã phải tốn công sức từ sáng đến tận chiều mới xong việc chế tạo ra Thuốc thử và đi tìm những phụ kiện máy tính để chế tạo ra siêu máy tính AI.

Siêu máy tính AI là một chương trình AI tối tân nhất trong Tận Thế, do Nữ Hoàng Cơ Khí chế tạo ra nhằm mục đích để chế tạo ra đế quốc cho những robot, chương trình này có điều vô cùng đặc biệt là AI này có chứa cảm xúc của con người.

Thuốc cường hóa là tên gọi của thành quả nghiên cứu trong tương lai mà cậu với Lam Lam nghiên cứu chế tạo ra thuốc thử nhằm mục đích trị tận gốc căn bệnh của cô, tăng cường sức mạnh trong tận thế và điều chỉnh hoàn toàn ADN

Vì để đề phòng có nội gián vào bên trong, nên cậu đã chế tạo AI này bằng cách lợi dụng kĩ thuật tương lai để tuyệt đối không ai có thể chế tạo ra thứ thuốc này.

Nằm trên sân thượng của tòa nhà Nghiên cứu như hằng ngày, ngắm nhìn xem bình minh lên Duy Phong bỗng nhiên nhận được điện thoại của Minh Hùng, hắn chưa kịp mở miệng nói thì Duy Phong đã nghe thanh âm rất nhỏ bên kia đã nghe thấy những tiếng đánh nhau với bắn súng, rồi Hùng mở miệng nhỏ giọng nói:

"Phong, nếu như tui mà không còn sống nữa thì hãy về nói với gia đình tui. Rằng kiếp này con bất hiếu với ông bà, anh không thể chăm sóc tốt em gái mình " điện thoại lập tức cúp máy.

Duy Phong trong lòng vô cùng ngạc nhiên, kiếp trước điều này sao xảy ra sớm vậy. Vụ việc do vài phần tử khủng bố cấu kết với đất nước khác mà đe dọa người dân. Sau vụ này Minh Hùng bị bắn mà liệt cánh tay phải tưởng chừng như đã hết hi vọng hắn đã cố gắng để trong học tập để kiếm một công việc đàng hoàng để gánh vác trụ cột gia đình, rồi Tận Thế xuất hiện chỉ vì chúng ta quá yếu nên đã để gia đình chết ngay trước mặt mình.

"Kiếp này ta phải trợ giúp không còn cái định mệnh bất hạnh đó cho Minh Hùng với những người khác"

Duy Phong trên mắt mang một tia kiên định bất khuất nói. Trên người hiện ra làn khói đen bao trùm toàn bộ cơ thể của hắn và lúc nó tiêu thất thì không còn thấy bóng dánh một ai nữa cả.
----
Sở cảnh vệ của thành phố, một người thanh niên mang trang phục Quân Vệ nhìn trầm vào đội trưởng phòng vệ, Hắn nói:

"Vụ việc này đừng có làm lớn lên, hãy gửi đội đặc nhiệm tinh nhuệ ra âm thầm đi"

Đội trưởng phòng vệ lập tức trả lời: "Tuân lệnh thưa Đại Tá".

Hắn âm thầm nghĩ sao người thanh niên trẻ tuổi này có thể làm Đại tá được, mình mất bao nhiêu năm mới lên làm đội trưởng còn hắn thì chưa đây 18 tuổi đã làm Đại Tá

"Không cần phải nói xấu ta ngay ngay tại đây" thanh âm xuất hiện ra, tên Đội trưởng giật mình:

"Xin lỗi, thưa ngài"

Hắn lập tức biến mất khỏi phòng. Tên Đại tá trên tay cầm một số tài liệu tuyệt mật, và một bức thư. Hắn mở ra bức thư, xem xong hắn vồ bức thư rồi đốt ngay lập tức.

----

Nhà máy bị bỏ hoang trên ngọn núi, trong đó có đến hơn 100 người bị trói và 40 người cầm vũ trang đầy đủ. Tên lính đến trước mặt lão đại của hắn nói:

"Lão Đại, chúng ta đã sẵn sàng phát trực tiếp thông báo lời đe dọa của tổ chức lên mọi người ở Đại Nam Việt Đế Quốc".

"Tốt, hãy sẵn sàng trong vòng 1 tiếng đồng hồ nữa"

Tên thủ lĩnh bình tĩnh liếc nhìn một lúc, tên lính thấy vậy thì biến mất khỏi phòng.
Một bóng người đang đột nhập vào, đó là Hùng, cậu có tránh né mọi người bằng cách núp trong những cái bóng bằng cách lợi dụng đêm mà lẻn vào trong nhà một cách thành công.

Hùng cố gắng để không bị phát hiện nên cậu đã núp vào trong góc nhỏ tạm thời, lúc sau có một tên lính đi tới thì Hùng lẻn qua lưng của đối phương mà đánh bất tỉnh đối phương, dùng cây dao mà đâm chết hắn. Cậu cởi hết trang bị của đối phương để mặc chúng vào và giấu cái xác ở ngay trong bụi cây.

"Súng trường RAK-47S, loại này chắc chắn không thể nào xuất hiện ở đây được. Đúng như mình đoán, bọn này không thể nào quân đội bình thường đâu"

Minh Hùng chăm chú nhìn vào khẩu súng, nhìn phát đã thấy được lai lịch của khẩu súng này. Một lúc nữa, Hùng cải trang diện mạo mà tham gia vào quân của bọn chúng.
----

Ngay tại trước cửa, thì màn đêm xuất hiện một bóng người, thấy vậy 2 tên lâu la đứng trước của dơ súng bắn về phía Duy Phong nhưng chưa kịp bắn thì trên người của bọn hắn đã tràn đầy lỗ thủng.

Duy Phong nhàn nhạt từ từ mà bước vào bên trong. Trong khi đó, tên thủ lĩnh chuẩn bị quay trực tiếp lên toàn bộ đế quốc thì hắn sai người lôi kéo những con tin, tên lính lập tức kéo ra một bé gái tầm tuổi 10-11 ra, cô bé chống trả nói:

"Thả ta ra, ngươi không biết ngươi đang đối xử với ai đâu"

Hùng thấy vậy giật mình nghĩ:

"Đó chính là người thừa kế của thánh nữ trong Giáo Hội mà".

Hắn thầm nghĩ vụ việc này không thể nào đơn giản được rồi, rồi tên lính kia tức giận cầm súng ra định bắn vào cô gái thì trên người của hắn đã bị đục một lỗ, một màn này làm tất cả mọi người giật mình, Minh Hùng nhân lúc mà bọn chúng còn đang giật mình bắn trả những tên khác rồi chạy đến bế cô bé lại mà chạy, vừa chạy vừa hỏi:

"Cô có phải là thánh nữ của Giáo Hội không? Làm sao mà cô lại rơi vào trong tay của những tên khủng bố này?"

Trong khi cô còn đang mất hồn trước việc đang xảy ra, bị người kia hỏi thì trên mặt cô tràn đầy nước mắt mà trả lời:

"Ta chỉ vì muốn đi ra bên ngoài mà nhìn thế giới thôi mà"

Trong màn chạy trốn đó đối phương xử xuất đến hơn 15 tên truy bắt, thấy vậy Minh Hùng bối rối cảm thán nói:

"Tụi nó đúng không thèm để cho ta sống gì cả".

Minh Hùng để cô bé xuống núp, rồi cầm súng bắn lại đối phương. Bên phía tên Thủ lĩnh thấy vậy, trợn mắt nhìn Hùng:

"Sao hắn lại để bạo lộ ra ẩn nấp của mình vậy?"

Để ý lại cô bé đó hắn giật mình ra, rồi ra lệnh cho những tên khác:

"Tất cả mọi người lập tức đến bắt cô bé kia".

Minh Hùng mặt dù khả năng né đạn cũng tốt nhưng vẫn không thể né khỏi toàn bộ mưa đạn của bọn chúng, thấy ngay tại bên cạnh những tên lính đó có một bình khí gas, Hùng lập tức bắn vào cái bình. Tiếng nổ vô cùng lớn lây lan ra bên cạnh bọn lính.

Thấy vậy tên mặc quân trang lập tức ném ra quả bóng, đột nhiên nó phân ra 2 mặt của quả bóng tạo một lực hút như nam châm mà đỡ vụ nổ đó.

Thấy vậy Hùng vô cùng chán nản thở dài:

"Việc này chắc ta không thể sống sót rồi, nhưng ta chắc chắn phải bảo vệ được thánh nữ khỏi tay của bọn chúng."

Tên mặc quân trang xoay bàn tay thì quả bóng bắn về phía Hùng, xuất hiện khói đen trước mặt Hùng, quả bóng vừa chạm vào thì lập tức biến mất luôn. Một bóng hình xuất hiện ngay tại mặt Minh Hùng rất là thân quen, đó là Duy Phong, Phong trêu đùa nhìn về phía Hùng nói:

"Đúng là mạng mình chưa lo xong mà đã bày đặt làm anh khùng cứu mĩ nhân"

Hùng trợn mắt, không thể tin vào trước mặt mình là Duy Phong, tức giận chửi thề nói:

"Đậu xanh rau má, sao mày lại ở đây, tao làm gì có nói với mày là vị trí đâu?"

Thấy vậy một màn trước đó Duy Phong cũng hiểu được sao mà Hùng lại bị tụi nó bắn phế đi tay phải, nhưng cậu lại không có ý định mà nói ra điều đó với Hùng:

"Ta phải mau lên mà giải cứu những con tin khác".

"Tiểu thánh nữ, hãy ở lại đây ngoan ngoãn đi"

Tay của Duy Phong tỏa ra màn hắc ám bao quanh cơ thể của cô bé làm cho cô ngay lập tức ngủ luôn.

"Sao mà cậu lại ở đây?" Hùng khôi phục lại bộ dáng bình tĩnh mà hỏi.

"Chỉ là muốn xem thử trên này sao mà náo động" Duy Phong lập tức dứt khoát trả lời, thấy vậy Hùng cũng không có hỏi tại sao Duy Phong lại có thể có được sức mạnh.

Duy Phong chỉ là không thể đứng nhìn màn này nên mới phải xuất hiện sớm như vậy, cậu thầm nghĩ:

"Đây có phải Hùng của kiếp trước không vậy, nếu vậy sao tận thế cậu ấy lại phải giấu đi khả năng?"

Điểm này làm cho Duy Phong thấy kì lạ là kĩ năng sử dụng vũ khí với khả năng xử lý thông tin của Hùng sao mà khác với kiếp trước tuyệt đối, chắc chắn là trong sự việc này chứa ẩn tình nào đó rồi.

----

Lúc sau tên thủ lĩnh cảm nhận trên tấm đá linh hồn của tên thuộc hạ biến mất, phải biết rằng tên đó không chỉ đẳng cấp lính đánh thuê cấp C mà còn có dị năng giả cấp D, gần như người bình thường cũng không thể nào mà giết chết nổi hắn.

Tên Thủ lĩnh chưa kịp ra ngoài thì đã nghe thấy tiếng kêu thảm của những tên thuộc hạ của mình truyền về tai.

Hắn lập tức xách cái đại pháo ra ngoài thì không thể tin được màn xảy ra tức thì, hơn xác của 24 tên thuộc hạ không cánh mà biến mất chỉ còn lại đúng hai bóng dáng mang mặt nạ là Duy Phong với Minh Hùng.

Thấy tên thủ lĩnh ra thì Duy Phong trên mặt khẽ cười, khiêu khích tên thủ lĩnh:

"Chỉ có những tên lính quèn này mà cứ thích thể hiện mình là quân khủng bố"

Nghe vậy, tên Thủ Lĩnh thẹn quá hóa giận, âm thầm mắng 18 đời của những tên thuộc hạ phế vật nuôi tốn cơm tốn thời gian mà vô tích sự.

Tên Thủ lĩnh giận tới mức cầm khẩu bazooka bắn về phía hai người.

Thấy khẩu bazooka này Minh Hùng giật mình nói lớn kêu:

"Xử lí cái khẩu kia nhanh lên, nó mà bắn được thì không ai có sống sót còn nguyên vẹn ra khỏi đây".

Khẩu Bazooka này là một loại vũ khí bị cấm trên toàn thế giới với cái tên WWD-XXII, một viên đạn nó bắn có khả năng bằng một quả bom nguyên tử diệt vong cỡ siêu nhỏ.

Vừa dứt lời thì tên lửa đã bắn ra, không gian xung quanh biến thành hắc động mà bao trùm lấy quả tên lửa. Thấy vậy tên thủ lĩnh vô cùng hoảng sợ cố gắng mà chạy trốn nhưng không biết từ khi nào mà Duy Phong đã xuất hiện ngay bên cạnh mình, hắn cố gắng mà tự tử thì động tác của Duy Phong vô cùng nhanh chóng bắt hắn lại rồi làm bất tỉnh hắn rồi trói lại ngay tức.

"Đùng" tiếng mở cửa bị đá mở văng ra, những cảnh vệ xuất hiện nhanh chóng vào bên trong tìm người.

"Thôi rồi, kiểu này ta sẽ bị phát hiện ra mất" Hùng hoảng sợ mà nói với Duy Phong.

Lập tức dưới chân cả hai hiện màn khói đen bao phủ người rồi lập tức biến mất. Lúc mà nó tiêu thất ra thì họ đã ở ngay bên nhà của Duy Phong.

----

Thấy trên giường một cô gái đang ngủ thì tỉnh lại, cô chưa kịp nói gì thì Duy Phong cởi mặt nạ ra thì mở miệng không vui nói:

"Trời ơi, đột nhiên quên mất không giải trừ hắc ấn trên người con bé".

Hùng thấy vậy thì thở dài nói:

"Tại sao cô lại không ở lại Giáo Hội đi? Ở bên ngoài vô cùng nguy hiểm lắm"

Cô bé thấy vậy, thì như một con mèo mà trả lời lại Hùng:

"Vì tại bên trong Giáo Hội chán quá nên ta mới lẻn ra bên ngoài, và hơn hết tên của ta là Thương Nhi

"Giờ chúng ta giữ lại con bé thì chúng ta sẽ là tội phạm đế quốc đó" Hùng sắc mặt không vui mà nói với Duy Phong, đôt nhiên nghĩ ra ý tưởng này nói với Duy Phong: "Hay là cậu gửi nó về lại chỗ đó đi"

Nghe vậy, Duy Phong mĩm cười khẽ nói với Hùng: "Giờ mà gửi nó lại thì chắc không ai còn ở đó đâu".

Duy Phong quay đầu lại hỏi Thương Nhi:

"Anh tên là Trần Duy Phong, còn cái tên khó ưa kia là Dương Minh Hùng, em có muốn trở về giáo Hội không? Anh có thể lập tức đưa em đến đó."

"Rất vui được quen biết hai anh, em không muốn trở về giáo Hội chán nản đó đâu"

Thương Nhi trên mặt cười, giọng nói nghiêm túc nói với Duy Phong. Mục đích thật của cô ra để tránh đi tranh chấp trong phe phái của Giáo Hội mà đi tìm thánh nữ đời trước.

"Vậy em có thể ở lại, với điều kiện là em phải chăm sóc mẹ của anh"

Duy Phong mĩm cười về phía Thương Nhi mà nói.

"Chắc chắn em sẽ làm thật tốt công việc"

Thương Nhi trên mắt tràn đầy sự hạnh phúc khi nghe lời nói của Duy Phong.

"Ê, vậy có được không vậy? Cậu không sợ phải trở thành tội phạm đế quốc hả?" Hùng cố gắng khuyên giải Duy Phong nhưng lại không được.

"Thôi, mệt rồi. Ngày mai quay lại tớ sẽ nói chuyện với cậu" Duy Phong đã xuất hiện dấu hiệu của mệt mỏi nên đã kêu Hùng mai hãy quay lại.

----

Trong nhà máy bị bỏ hoang, trong khi tất cả mọi người đang chờ xe cứu thương đến thì một vị thiếu nữ mang áo trắng Giáo Hội xuất hiện, đi đến bên cạnh một người thanh niên, đó là Đại Tá Nguyễn Hoàng của chi đoàn 101 của đế quốc, vị thiếu nữ mở miệng nói:

"Có phải Thương Nhi đã xuất hiện ngay đây?"

Nguyễn Hoàng nghe vậy, thì đứng ngơ ngác một lúc rồi trả lời:

"Chắc chắn Thương Nhi đã ở đây, nhưng đột nhiên biến mất mà không để lại cái gì cả, Nguyệt"

Thiếu nữ tên Nguyệt nghe vậy hoảng sợ lên:

"không lẽ Thương Nhi đã bị bắt cóc rồi ư? Thế này chắc em sẽ bị giết bởi ba em mất? Em đúng là vô tích sự khi đã để Thương Nhi trốn ra ngoài"

"Anh và em đang được giao nhiệm vụ đi theo dõi một người, hắn tuyệt đối là nguy hiểm tới mức được đáng giá cấp độ SSS, bắt đầu vào tuần sau thì anh và em phải đi nhập học rồi"

Hoàng ném về tài liệu về phía của Nguyệt, Nguyệt cầm tài liệu xem thì giật mình lên, nhiệm vụ gì mà phải lập tức phải làm khắc.

"Chỉ cần biết này liên quan đến hòa bình của Đại Nam Việt Đế Quốc với Ám Huyền Đại Đế Quốc, tuyệt đối không được thể thất bại"

Nghe xong Nguyệt không thể không sợ được, nhiệm vụ không chỉ theo dõi mục tiêu phải âm thầm bảo vệ hắn.

Nguyệt cầm tài liệu nhìn nội dung thì không thể tin được nội dung của nó do đương kim Giáo Hoàng giao. Trên đó có một bức hình của Duy Phong và cảnh báo đừng để lộ ra thân phận của mình ra với Duy Phong.